Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một Chưởng

Tiểu thuyết gốc · 2566 chữ

Trời đã về trưa, trên đoạn sông vắng người, chỉ có một mình Cảnh Vĩ đang tha thẩn đi lại.

Cảnh Vĩ đã liên tục ở dọc bờ sông này sáu ngày nay, đi theo dõi nhiều lần chứng kiến các vị đại nhân của Tĩnh Thiên ty ra tay vây sát Thủy quỷ, nhưng mỗi lần đều thất bại mà về.

Nhìn thấy Thủy quỷ lợi hại, trong lòng cũng không khỏi hồi hộp về loại sinh vật này, bản thể nó có thể ngưng thật nhưng cũng có thể hư ảo như khói, lại thêm trong nước thủy độn thần diệu, chiến đấu không va chạm thì thôi nếu va chạm đều là một chiêu miểu sát một người, ra tay xong ung dung rời đi, nó quả thật như trêu ngươi cơ quan quyền lực ở vùng này.

“Tiểu Vĩ tử ngươi lại ra sông bắt cá” – một người đàn ông trung niên đi tới, khuôn mặt thô phác hiền hậu dễ gần, nhìn thấy hắn liền lên tiếng chào hỏi.

Cảnh Vĩ nghe đến có người nói chuyện, liền ngẩng đầu lên nhìn rồi gật nhẹ, vị này chính là ở hai năm trước trong đoàn thương nhân từ phương bắc Mạc Châu đến thôn buôn bán, nhưng trong đoàn do có người bị bệnh, thế nên liền xin ở lại thôn, có cả nhóm có bốn người ở lại chăm sóc người bị bệnh.

Trong đó có người đàn ông này, sau đó trưởng thôn đến quan phủ xin làm tạo sách thân phận cho họ nên hắn biết người này họ Lâm tên Bình, mấy người kia là anh em trong nhà hắn, cô gái tên Lâm Y, người bệnh tên Lâm Phàm, thư sinh tên Lâm Tú, tráng hán Lâm Động.

“Bình thúc tốt, ta hôm qua thấy có con cá trắm đen ở đây nên nay ra rình xem, thử vận may”

“Vẫn là tiểu tử ngươi hoạt bát nhất thôn, đáng tiếc thiên phú tiên võ không có”- Bình thúc nhìn hắn than thở nói. “hơn nữa mấy ngày nay khúc sông này cũng không yên bình, ngươi nên chú ý thật tốt”

Cảnh Vĩ không đáp lại mà chăm chú nhìn mặt nước, tỏ vẻ xem cá, Bình thúc kia thấy vậy cũng lắc đầu cũng đi xa.

Hắn liếc mắt nhìn người đàn ông Bình thúc rồi lại xem ô nhiệm vụ, nửa năm nay nhiệm vụ này tuyên bố ra, nhưng hắn đều không động tới, tự động chờ để hết lượt bị chèn xuống, hắn cũng không hiểu sao hệ thống lại cho ra nhiệm vụ này, chính là “đánh chết 5 người họ Lâm mới đến ở lại trong thôn” nhưng hắn tin tưởng hệ thống sẽ không lỗi, nó chính là thu lấy khí vận của thế giới này để sinh tồn và hắn cũng vậy.

Qua 6 năm cùng với hệ thống, hắn biết hệ thống này mặc định thiên về nhân tộc, trong mắt nó khí vận chính là giúp nhân tộc kẻ yếu phát triển, chỉ cần việc làm tốt cho nhân tộc kẻ yếu thì chính là nâng đỡ khí vận, thu lấy tiền công của thế giới hay gọi là đánh cắp khí vận, ngươi hại đến nhân tộc kẻ yếu chính là hao tổn khí vận cần phải diệt trừ, nó dường như có một bộ đạo đức của riêng bản thân phù hợp với đạo lý quy luật nơi đây.

Hệ Thống có thể tự mình quy ra tốt và xấu, mạnh và yếu, chỉ là bản thân Cảnh Vĩ hắn, không muốn vô cớ đi sát sinh rước lấy phiền phức không cần thiết, phải biết quan phủ ở thế giới huyền huyễn này cũng không phải ăn chay, các loại thủ đoạn lớp lớp kéo tới, dùng ra, ngươi nghĩ là việc ngươi làm không ai biết nhưng khi vận dụng đến nơi thì không gì không biết.

Nên nhớ thủ đoạn truy tra của tiên đạo cao minh cực kỳ, ngươi lấy gì tránh thoát.

Sở dĩ hôm nay hắn ra đoạn sông này vì bốn ngày trước cẩu đản nhà tứ thúc của hắn bị chết đuối trong lúc bọn trẻ con chơi đùa, đúng là đứa trẻ được gọi A Nam kia, lúc được người vớt lên chỉ còn lại tấm da không và vài mẩu xương, riêng thằng nhóc tiểu Hổ đầu thì hoàn toàn tiêu biến, các vị đại nhân sau đó được ngỗ tác báo cho kết quả, nói hắn bị quỷ nước kéo xuống rồi giết chết hấp lấy tinh khí, thu lấy thần hồn vì nó phục dịch.

Hôm trước Cảnh Vĩ đã đến chỗ tiểu Đản a Nam bị giết, liền thấy dưới nước có một bóng đen quỷ dị hướng về hắn cười kinh khủng, sau lưng bóng đen đó chính là khuôn mặt tiểu Đản, tuy chỉ chớp mắt qua nhưng hắn biết rằng đấy không phải là ảo giác, giác quan của võ giả cực kỳ nhạy cảm, hơn nữa cũng vào lúc đó nhiệm vụ ngày hệ thống phát động

“Đánh chết quỷ nước”.

Nhờ hệ thống thu thập tin tức, cộng thêm mấy ngày nay hắn tập trung tìm tòi đọc sách về quỷ loại, hắn biết Quỷ vật nơi đây do oán khí và ý thức ở một vùng không gian khác tạo thành.

Trong thiên địa này Quỷ vật cũng có tam đại cảnh giới là Hư quỷ năm cảnh, Hoảng quỷ tứ cảnh, Linh quỷ nhị cảnh, đối ứng cảnh giới võ đạo và tiên đạo, quỷ vật kia chính là Hư quỷ Huyết Ảnh cảnh, cũng là tương đương võ đạo Đoán Thể năm cảnh, Luyện Huyết cảnh, nhưng không rõ nội tình của quỷ cấp chia ra như thế nào, quỷ vật kia tu luyện đến nội tình bậc nào của nhân tộc, là Ngưu hay Thiết, Ngân, Kim, Ngọc.

Khi nãy trước khi vị Bình thúc kia xuất hiện, hắn đã nhìn thấy nó hiện ra khiêu khích, rồi tan biến, Thủy quỷ dưới nước am hiểu ẩn độn che giấu, đến quan sai là tu tiên giả của Tĩnh Thiên ty rà soát còn khó tìm được.

Nhưng Thủy quỷ này dường như đã theo dõi hắn, sáng nay dậy hắn thấy trong vườn có từng vũng nước như dấu chân kéo dài đến cửa nhà hắn, có lẽ nó cho rằng hắn là khẩu phần lương thực dinh dưỡng cao nên mới không từ bỏ mà tìm đến, nhưng vì sao không ra tay thì hắn không biết.

Vì không để mọi người biết mà sợ hãi lo lắng nên hắn đã sáng dậy từ tờ mờ mà xử lý cặn kẽ, sớm hủy đi thủy quỷ để lại dấu vết, sau đó liền đến đây, nếu nó đã để mắt đến bản thân thì đành phải làm nhiệm vụ làm thịt nó mới được, dù sao cũng là hoàn cảnh không chết không thôi.

“Hệ thống, Hư quỷ có thể vô hình, công kích của ta lại thực chất, Hàng Thiên chưởng thuần sát thương vật lý có thể chứ”

“Chỉ cần có tâm không sợ, thì có thể diệt được nó, hơn nữa chưởng pháp tùy tâm, ai nói Hàng Thiên chưởng chỉ có thuần sát thương vật lý”

“Emmmm (O-0)- Cảnh Vĩ nội tâm muốn chửi thề liền.

May mắn hai tháng trước hắn tu luyện ra đan điền, sinh ra được một giọt nội lực trong đan điền, từ khi có nội lực thì cảnh giới Luyện Bì tiến độ nhanh hơn.

Lúc này đan điền hắn đã to lớn như một hồ nước, một giọt tuy nhiên không đáng chú ý đến, nhưng huyết khí trong thân thể lại tràn đầy sung túc.

Nhìn xem xung quanh lúc này không có ai, hắn liền lao mình nhảy xuống nước, hôm nay chính là ngày cày cuốc nhiệm vụ, lấy thân làm mồi, chỉ sợ ngươi không dám đến, nếu đến thì cùng nhau đại chiến một trận.

Toàn thân vận khởi lên thế chưởng am hiểu mà hữu dụng nhất trong hoàn cảnh này, thức chưởng Tiềm Long Vật Dụng, khí lực thân thể thu về hộ quanh toàn thân, sẵn sàng bất kỳ lúc nào cũng có thể phiên thiên một chưởng đánh ra.

Chiêu này chưởng pháp trọng ở chữ Tiềm, tiến vào súc thế tụ lực càng lâu thì sát thương đánh ra càng lớn, nhưng tiêu hao cũng cực đại, như bây giờ thân thể Cảnh Vĩ có thể thu thế súc lực trong 5 phút là kịch cỡ, sau đó chưởng lực đánh ra có thể chấn động cả một khúc sông dài, đó là hắn tự mình dự phán, nhưng lực đạo nếu dùng hết thì bản thân kiệt sức.

Nơi xa một ánh mắt đỏ hồng âm lãnh nhìn vào ẩu tể kia, quỷ nước thân hình rêu xanh nhớp nháp, cả người quấn đầy dây leo, quỷ khí đen ngòm tỏa ra, trông dị dạng lại kinh khủng, bản thân nó theo dõi thằng nhóc này đã lâu nên mới ở khúc sông này không đi.

Tuy nhân loại này bình thường phàm thể không chút sức hút nhưng mỗi khi nhìn đến, thì bản năng trong lòng nó liền dâng lên khát vọng muốn sáp đến hấp đi tinh khí, chỉ cần hấp hết tinh khí của ấu tể bình thường này nó sẽ tiến hóa lên cấp Hoảng Quỷ cảnh với nội tình viên mãn.

Nó nhìn thấy ấu tể này sáu ngày trước khi mọi người đến vớt da của hai đứa nhóc bị hắn hấp huyết nhục, khi đó thằng nhóc này còn lạnh nhạt ánh mắt hướng xuống nước trông thấy nó, khinh thường quyền uy khi thế của nó.

Nó lúc ấy muốn dọa sợ thằng nhóc này một trận, tiếp đến mấy ngày đều âm thầm ban đêm đến trước cửa phòng của thằng nhóc này định hấp huyết nhục nhưng không thành, khi lên bờ sức lực hắn tiêu hao rất lớn khó có thể ở lâu, nếu ra tay dù có thành công thì sau đó cũng bị người cảnh giới trong thôn phát hiện đánh chết, vì thế nó không dám làm liều.

Nó không ngờ nó còn chưa kịp nghĩ cách âm thầm ra tay hút huyết nhục thì ấu tể này còn dám nhảy xuống sông tắm, đây chẳng phải là mỡ dâng miệng mèo, trời cho không hưởng chính là đại tội, lần này không trách được bản thân nó bắt nạt nhỏ yếu sát sinh thu lấy huyết nhục, oán hồn.

Một vệt đen như sợi dây thò ra, kéo dài, âm thầm quấn vào chân Cảnh Vĩ lôi kéo đi, khiến hắn trầm xuống nước, Cảnh Vĩ liền nhìn xuống thấy đầu quỷ kia nhe miệng cười đắc thắng, gương mặt chỉ có hốc mắt đỏ khủng bố, mồm rộng răng nanh mở ra điệu cười nhạo, nó đây là muốn dọa sợ hắn.

Sợi dây kéo thân thể Cảnh Vĩ đến gần khi còn cách nhau ba mét, Thủy quỷ vươn ra đầu lưỡi dài muốn nhấm nháp con mồi.

Cảnh Vĩ mặc cho dây kéo, khi sắp đối mặt nhau thì hai chân súc lực đạp thủy, thân người xoay tròn như quả cù, chủ động cuốn lấy sợi dây đen quấn vào chân thêm vài vòng nữa, hắn sợ Thủy quỷ này hư vô chạy đi mất.

Thủy chiến cực đoan chiêu thức Nhị Long Thủ Thủy lúc này lôi kéo quỷ vật kia cuốn ngược về phía hắn. Hắn biết rõ quỷ vật có thể hư thực chuyển hóa, hắn muốn làm lúc này chính là không cho nó hóa hư tàng hình.

Thủy quỷ bị sợi dây của mình quấn lấy ấu tể kia cuốn ngắn lại, mãnh lực kèm theo kéo cả người nó đang thè lưỡi sáp vô lao đến gần đứa nhóc kia, sững sờ ngơ ngác không kịp làm nó phản ứng.

Quỷ thể của hắn bị kéo về phía Cảnh Vĩ, chớp mắt người quỷ đã gần sát vào nhau, chân Cảnh Vĩ lúc này đã quấn chặt hơn chục vòng dây leo màu đen.

Thủy Quỷ chớp mắt trôi qua lúc này vẫn còn sửng sốt, nó chỉ biết bản năng muốn nuốt ấu tể này, khát vọng muốn ăn hắn nhưng lại chưa hiểu tình hình bây giờ, không phải nó đang trói chặt nhân loại nhỏ bé này sao, ở đâu ra cự lực lôi kéo mình.

Chỉ thoáng chốc nó đã đối mặt với thân hình nhỏ, ngay khi nó kịp hoàn hồn thì một chưởng dũng mãnh thần kình dâng trào từ phía đối diện đánh tới.

“Ngang…ang…ang..ang..” một tiếng gầm rú vọng trên con sông, cả đoạn sông sóng nước bị đánh tung lên không văng voãi, hiện ra cảnh lòng sông.

Cảnh Vĩ đạp nước phi lên đáp lên bờ bên kia thoáng chốc mất đi tăm tích, hệ thống báo màu xanh nhiệm vụ hoàn thành.

Hắn từ khi xuống nước đến lúc ra tay vẻn vẹn chưa đến nửa phút, chỉ dùng hai chưởng đã chém giết thủy quỷ, một chưởng đầu tiên Nhị Long Thủ Thủy xoay mình quấn dây lôi kéo thủy quỷ, một chưởng Tiềm Long Vật Dụng súc thế gần max thời gian đánh ra cuồng lực phiên giang đảo hải, sau đó ám kình mãnh liệt dư ba khiến Huyết ảnh cấp Hư quỷ cảnh bị đánh nát thành cám nhỏ, lẫn vào trong nước vung lên trời tan biến, sau đó bản thân liền vận chiêu Long Du Thiên Địa từ dưới nước phi lên trốn mất.

Quá trình lưu loát, miểu sát dễ dàng, khiến bản thân Cảnh Vĩ cũng không ngờ tới, rõ ràng quỷ vật khó chơi, bao ngày giằng co, ai ngờ không đỡ nổi một đòn, khiến hắn tâm lý đang sẵn sàng đại chiến mấy trăm hiệp cũng hụt hẫng luôn.

Không như lúc đối phó với Lợn Yêu, lần này hắn chuẩn bị đủ tâm lý lẫn chiến thuật mới xuống nước, không dài dòng, ý định ra đòn trước không cho thủy quỷ cơ hội dụng ra hư hình bỏ trốn, lại dồn sức dồn thế hung mãnh đánh ra một chưởng mạnh nhất, nhưng ít ra ngươi cũng nên chống đỡ rồi sau đó nói ra ngoan thoại, hai bên túi bụi lao vào chứ.

Ai biết ngươi bình thường mạnh mẽ hôm nay lại yếu gà vậy, mới chỉ dùng một đòn, đánh cho Thủy quỷ nát thành bụi khói hòa vào trong nước, cả khúc sông nước bốc lên trời rơi xuống biến thành màu đen, các sinh vật trong đoạn sông đó cũng đa phần khó thoát cái chết dưới chưởng lực của hắn.

Bên kia bờ sông là thôn Quán Nội, cũng như An Nội bên này, đều dựa núi dựa sông ăn cơm, vì không để ai chú ý nên hắn định đi đường vòng qua thôn này mới tiến về phía thượng lưu sông sau đó qua sông, đi qua thôn An Ngoại về lại thôn mình rồi về nhà.

Bản thân hắn chính là không muốn chạm mặt với quan phủ truy tra, nảy sinh nhiều vấn đề không tưởng.

Bạn đang đọc Chưởng Đạo Võ Nhân sáng tác bởi Luan5623
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Luan5623
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.