Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dị năng. (P1)

Phiên bản Dịch · 1329 chữ

Người chăn nuôi ngẫm lại, sau đó hít sâu một hơi, cười nói:

- Không có sao, khoảng cách từ đây tới nhà của ngươi có xa lắm không?

Lâm Dịch liếc nhìn chung quanh, sau đó trung thực lắc lắc đầu nói:

- Kỳ thật ta cũng không biết còn xa lắm hay không, ta chỉ nhớ mang máng, nhưng không biết vị trí cụ thể.

Người chăn nuôi chau mày, sau đó cắn răng nói:

- Lại thêm một trăm kim tệ, ta sẽ đưa ngươi đi vào! Dù sao... Bên trong có khả năng gặp nguy hiểm!

Lâm Dịch nghe vậy lập tức kinh hỉ gật đầu liền nói:

- Tốt, tốt, tạ ơn đại thúc!

Vừa nghe người chăn nuôi nguyện ý đưa mình đi vào, Lâm Dịch lập tức cảm kích nói ra, hắn cực kỳ thiếu kinh nghiệm giao tiếp xã hội, căn bản không có ý thức được đối phương đang làm hành vi cực kỳ hèn hạ là cố ý lên giá.

Trong mắt của người chăn nuôi ẩn ẩn hiện ra một tia vui mừng, nhưng trôi qua tức thì, chọt thúc dục Ước Ba Long bay về phía trước.

...

Hi Mạn trấn bảo trì bình tĩnh trước sau như một, khói bếp bay lên rải rác, khói bếp trong tiểu trấn có ẩn chứa mùi thơm.

Thời điểm trời chiều Hi Mạn Trấn xinh đẹp nhất, trời chiều chiếu rọi, cả thị trấn nhỏ xinh đẹp giống như tiên cảnh thế ngoại.

Lúc này Khương Phàm đang ngồi ở trên lầu nhìn ra cửa thôn xa xa, với tư cách là môn chủ Vũ Môn ở Hi Mạn trấn, Khương Phàm phải cam đoan vào bất cứ thời khắc nào cũng có người ở đây, Bạch Đế khánh mỗi năm một lần sắp bắt đầu, Khương Phàm đang làm công tác bình thường hắn không làm, mục đích chính là vì canh giữ hộ cho các huynh đệ mỗi năm được nghỉ ngơi một chút.

Đón trời chiều, Khương Phàm hơi có chút hưởng thụ dựa lưng vào mặt ghế, con mắt nhắm lại nhìn tầng mây trên trời, thậm chí trên khóe miệng xuất hiện một tia tiếu ý.

Kỳ thật công tác ở Hi Mạn trấn vẫn tương đối thanh nhàn. Trong thôn công tác dạy bảo cho đám hậu bối được giao cho Lý, mà công tác phòng vệ, trên cơ bản là không có việc gì làm, trừ mấy năm trước xuất hiện một đầu Xích Diễm Mãng ra, mấy năm qua, chưa từng gặp bất cứ nguy hiểm gì để mà động tới hào giác báo nguy hiểm.

Thời điểm hắn định nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên một đạo bóng đen cực lớn từ từ xuất hiện trong mắt của hắn, cũng nhanh chóng biến thành lớn hơn!

Trong lòng Khương Phàm chấn động mãnh liệt, thân thể lập tức thẳng lên, chỉ thấy trên không trung xa xa, bóng đen cực lớn kia đang bay về nơi này, nhìn phương hướng bay tới, chính là Hi Mạn trấn này.

Khoảng cách còn xa, căn bản là không nhìn rõ vật gì, nhưng có thể khẳng định, đây tuyệt đối là một con ma thú, phẩm cấp không quá thấp.

Khương Phàm phản ứng thần tốc! Lập tức nhảy đến bên cạnh hào giác báo nguy hiểm, hít sâu một hơi, sau đó...

- Ô! ! ! ! ! Ô! ! !

Tiếng hào giác này phá vỡ sự yên tĩnh của Hi Mạn trấn, chỉ thấy đám trẻ con đang chơi đùa trên đường phố lập tức bị đám người lớn ôm vào trong nhà với vẻ mặt đầy lo lắng! Mà Vũ Môn ở phương bắc của thị trấn, lập tức có hơn mười bóng người lao tới, đứng thủ ở đây, vẻ mặt đầy lạnh lùng.

Thời điểm những người này đi về phía cửa ra vào của thôn trấn, Khương Phàm đã đứng đợi ở cửa vào, cái bóng đen kia, hình dáng cũng càng ngày càng rõ ràng...

Người đứng ở Vũ Môn không có ai nói chuyện, giống như lâm đại địch đứng nhìn thân ảnh to lớn càng ngày càng rõ ràng kia, thời điểm bóng đen này hiện ra rõ ràng trước mặt bọn họ, Lý nhíu mày, thấp giọng nói ra:

- Ước Ba Long?

Còn đang nghi hoặc, chỉ nghe một âm thanh như sấm nổ.

- Khương lão sư! Lý lão sư! Là đệ tử! Đệ tử đã trở lại!

Tập trung nhìn vào, chỉ thấy trên thân ảnh to lớn của Ước Ba Long, một thân ảnh đang điên cuồng vẫy vẫy tay với bọn họ.

- Lâm Dịch?

Khương Phàm sững sờ nửa ngày, tốc độ phi hành của Ước Ba Long từ từ chậm lại, thời điểm hạ thấp độ cao, cuối cùng bọn họ cũng nhìn thấy rõ thân ảnh vẫy tay với bọn họ trên người Ước Ba Long.

Đây là thiếu niên đi ra từ Hi Mạn trấn, Lâm Dịch!

- Lâm Dịch, là ngươi sao? Ngươi, ngươi trở lại?

Khương Phàm lập tức cao hứng kêu lớn, người chung quanh cũng lộ ra thần sắc kinh hỉ, Lâm Dịch với tư cách là kỳ tài của Hi Mạn trấn mấy ngàn năm qua, là hậu bối duy nhất tiến vào học phủ nổi danh nhất đại lục, trong thị trấn thuần phác này, có được nhân khí cực cao.

- Là ta, là ta... Đệ tử trở lại, đệ tử đã trở lại...

Lâm Dịch kích động nên nói năng có chút lộn xộn, nhưng đường núi quá nhỏ, Ước Ba Long không cách nào đáp xuống hoàn toàn, Lâm Dịch chỉ phải quay đầu hướng một bên cười chăn nuôi người nói:

- Đại thúc, ngươi nên cho Ước Ba Long bay tới bên ngoài Hi Á Thành a, ngày mười bảy sau ta sẽ đi tới, đây là tiền.

Nói xong, từ trên lưng lấy ra một cái báo nhỏ, cái bao phình ra, thời điểm bọn họ ở Bách Nhạn Thị, ở đó đã bàn giá tiền, tổng cộng ước chừng năm trăm kim tệ, cũng không cần đếm tỉ mỉ, liền trực tiếp kín đáo đưa cho người chăn nuôi vốn đang sửng sờ, nhưng sau đó xoay người, trực tiếp từ trên lưng Ước Ba Long cách mặt đất hơn ba mươi mét nhảy xuống.

- Lâm Dịch!

Thấy Lâm Dịch từ khoảng cách cao thế nhảy xuống, tất cả mọi người bị dọa kêu to một tiếng, Khương Phàm là hét lớn.

Nhưng đương nhiên Lâm Dịch hiện giờ đã sớm không phải là Lâm Dịch ngày trước, tuy khoảng cách ba mươi mét không tính là thấp, nhưng đối với Lâm Dịch mà nói là chuyện không thành vấn đề.

Hai chân rơi xuống đất, lập tức khẽ cong một cái, hạ thấp quán tính để triệt tiêu lực lượng, Lâm Dịch liền đứng dậy, trực tiếp chạy đến trước mặt bọn người Khương Phàm, thần sắc kích động, hắn có chút không biết nên nói cái gì, chỉ cười ngây ngô.

Ước Ba Long từ từ bay lên không trung, sau đó xoay quanh một vòng, sau đó đi theo đường cũ trở về, Khương Phàm nhìn thấy thanh niên trước mặt đã cao gần bằng với hắn rồi, cười ha ha vỗ vỗ bả vai của hắn, cười nói:

- Tiểu tử, một năm này có tiến bộ lớn a!

Cảnh vừa rồi bọn họ cũng nhìn thấy, nói không chút khách khí, người đứng ở Vũ Môn này, có một bộ phận lớn mọi người không nhất định dám từ một độ cao như thế mà nhảy xuống, nhưng Lâm Dịch chẳng những nhảy xuống, hơn nữa sau khi rơi xuống dất chỉ hơi cong chân một cái là đứng vững, bởi vậy có thể thấy được, thực lực của hắn tiến bộ không ít.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.