Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mập mờ

Phiên bản Dịch · 1473 chữ

Mà người Thư gia cũng không biết tư cách hành hương cuối cùng bởi vì một ý niệm của Bạch Tiếu Thiên mà thay đổi, cho rằng vẫn là trận đấu 1 đối 1, dưới sự cam đoan mình tuyệt đối sẽ không miễn cường, nếu không được sẽ buông tha của Thư Mộng, mới miễn cưỡng đáp ứng yêu cầu của nàng.

Vì vậy, Thư Mộng đi Ma Nguyên Động Quật.

Ngay từ đầu liền một mạch đến trấn Hi Mạn, nhưng lại nhận được tin tức một nhà Lâm Dịch đều đã rời khỏi trấn Hi Mạn, ngay lúc đó trong lòng thất vọng cỡ nào cũng không cần phải nhiều lời. Làm cho nàng thật không ngờ chính là, vào lúc tranh đoạt danh ngạch, lại đụng phải Lâm Dịch!

Lâm Dịch bất ngờ xuất hiện, khiến nàng vốn có tình cảm ngây thơ với Lâm Dịch lập tức bạo phát, cảm tình này, trong khoảnh khắc liền nhập vào trong nội tâm nàng.

Thư Mộng vốn chỉ đơn thuần muốn đi giải sầu, bởi vì Lâm Dịch xuất hiện mà quyết tâm chính thức tiến vào trong một chuyến.

Khoảng thời gian ngắn ở Ma Nguyên Động Quật đối với Thư Mộng mà nói, không thể nghi ngờ chính là khoảng thời gian vui vẻ nhất trong mười năm qua. Tuy rằng thời thời khắc khắc đều ẩn hiện nguy cơ, nhưng hai bạn chơi lúc nhỏ Lâm Dịch và Trương Tạp đều ở bên cạnh nàng, cái này khiến nàng cảm giác được những thứ kia kì thật cũng không trọng yếu như vậy. Mà theo nguy cơ trong Ma Nguyên Động Quật, Lâm Dịch một lần lại một lần giải quyết. Lâm Dịch, đã hoàn toàn tiến nhập vào nội tâm Thư Mộng, cũng không còn dưới ai khác nữa.

Rời khỏi Ma Nguyên Động Quật trở lại Thư gia, trong nội tâm Thư Mộng một mực đều nghĩ tới Lâm Dịch, nàng chỉ có thể bắt buộc mình dốc sức liều mạng tu hành, mượn việc đó để tạm thời quên đi Lâm Dịch. Bởi vì nàng biết rõ, chỉ khi nào nàng chính thức trở thành Thánh Giai, nàng mới có thể có được tự do chính thức, nàng mới có thể theo lòng mình đi tìm Lâm Dịch, ở cùng một chỗ với Lâm Dịch, Cũng chỉ có như vậy, nàng mới có thể thoát khỏi bức hôn đến từ An Đệ Tư gia tộc.

Nhưng đoạn thời gian này, Bố Lan Đặc hiển nhiên đã đợi không kiên nhẫn nữa, hắn cơ hồ mỗi ngày đều đến Thư gia, tuy rằng Thư Mộng hiện đang ở trong đình viện, bọn hạ nhân Thư gia đối với hắn đều rất phản cảm, nhưng đối với phương dù sao cũng là hữu hảo gia tộc đệ tử trên danh nghĩa, bọn hắn thực sự không thể biểu hiện quá mức. Huống hồ, đối phương lại là cường giả Thánh Giai nữa!

Rốt cục Thư Mộng bị làm phiền không chịu nổi nữa, mới nói cho Bố Lan Đặc biết mình đã có người trong lòng, cũng bảo hắn buông tha cho hôn ước, bởi vì chuyện đó căn bản không có khả năng!

Nhưng Bố Lan Đặc vốn tâm cao khí ngạo sao có thể tiếp nhận cách nói như vậy? Hắn chỉ cho là Thư Mộng nói từ chối vậy thôi, Thư Mộng trong cơn tức giận, chỉ đành kể ra Lâm Dịch. Các chuyện kể cả khi còn bé đến sau khi lớn lên, phương hướng sắp tới của đối phương v... v... đều nói rành mạch, nàng căn bản cũng không nghĩ đến hai người cách nhau cả mấy tỷ km lại có thể sẽ gặp nhau.

Mà Bố Lan Đặc nghe xong Thư Mộng nói rõ ràng như thế, thật sự khiến hắn không thể không tin, khi thấy trong mắt Thư Mộng khi nói đến Lâm Dịch thì lộ ra một vòng si mê và ngọt ngào, lòng đố kị càng tăng lên.

An Đệ Tư gia tộc là một đại gia tộc, nói nó là đại gia tộc ở ba tỉnh vùng phía nam, nhưng kỳ thật nó lại trải rộng toàn bộ đại lục! Tuy rằng thực lực ở hành tỉnh khác cực kì ít ỏi, thậm chí căn bản không tính là thế lực gì cả, nhưng hắn vẫn tìm hiểu được một ít tin tức về Lâm Dịch.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Bố Lan Đặc và An Cách Tư lần đầu tiên nhìn thấy, Lâm Dịch, An Cách Tư đã nói ra lời như vậy.

Lâm Dịch im im lặng lặng nghe Thư Mộng nói xong, nghe đến cuối cùng, biểu lộ trên mặt đã hoàn toàn giãn ra, ít nhất hắn đã biết rõ, lòng Thư Mộng là hướng về hắn, thế cũng đủ rồi.

Trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của Thư Mộng mang theo thần sắc lo lắng tổng kết nói:

- Cho nên, Ngươi nhất định phải chú ý Bố Lan Đặc. Tuy rằng hiện giờ ngươi cũng đã tiến vào Tinh Vị Cảnh, nhưng Bố Lan Đặc tiến vào Tinh Vị Cảnh đã có rất nhiều năm, hắn đã đạt đến thực lực hạ tinh vị trung giai! Hơn nữa làm người lòng dạ hẹp hòi, xấu xa tất có hành động độc ác, ngươi nhất định phải cẩn thận!

Đã đến việc này, Lâm Dịch đã hoàn toàn suy nghĩ cẩn thận rồi, ngày đó Bố Lan Đặc sao lại vô duyên vô cớ động thủ với mình, nguyên lai, đều là vì quan hệ đến Thư Mộng, lập tức trên mặt hắn lộ ra một vòng sát khí, trong hai tròng mắt lộ ra lửa giận. Sau khi hít vài hơi khẩu khí, mới đè áp xuống, nhẹ gật đầu với Thư Mộng.

Lời trong lòng rốt cục cũng đã nói xong với Lâm Dịch, cũng đã nhận được lý giải của đối phương, tảng đá lớn trong lòng Thư Mộng rốt cục cũng được buông xuống. Thấy Lâm Dịch sau khi trả lời, tuy rằng biểu lộ còn có chút lo lắng, nhưng tổng thể mà nói vẫn khá hơn nhiều.

- Ân!

Một thanh âm vô hạn mềm mại thanh một góc trên mái nhà vang lên, Thư Mộng đã khôi phục lại bình tĩnh lập tức liền chú ý tới, lập tức rất hiếu kỳ nhìn sang bên kia. Nhìn thấy, là thân ảnh một nam một nữ, hai người hai miệng tương đối, không coi ai ra gì trao nhau một nụ hôn thật dài, tiếng hắng giọng mềm mại kia, đúng là từ trong mũi cô gái phát ra trong lúc vô tình.

Thư Mộng lập tức sững sờ, đã đến việc này, nàng mới thình lình phát hiện, không khí toàn bộ nóc nhà đều tràn ngập một loại mập mờ đến cực điểm! Vừa rồi chỉ tùy tiện lựa chọn một chỗ, bởi vì có chuyện trong lòng, căn bản cũng không lưu ý, lúc này lưu ý đến, khuôn mặt Thư Mộng, lập tức đỏ ửng lên!

Cũng giống với Lâm Dịch, Thư Mộng đối với phương diện này cũng hoàn toàn trống rỗng. Người khác phái có động tác thân mật nhất với nàng, chính là Lâm Dịch rồi. Nhưng mấy lần yêu thương nhung nhớ kia với Lâm Dịch, đều là nàng làm trong lúc ý thức vô cùng kích động, căn bản không có nhận thức gì cả. Nhưng lúc này không khí mập mờ đến cực điểm ở chung quanh, lại khiến nàng nhất thời không cách nào chấp nhận nổi. Tâm hồn thiếu nữ của Thư Mộng nhảy loạn, lập tức sắc mặt đã hồng đến cổ, có chút cúi đầu, biểu lộ thẹn thùng vô hạn kia, nhìn Lâm Dịch trước người trong nội tâm một hồi ôn hòa.

- Ta, chúng ta đi thôi. . .

Thư Mộng đột nhiên trở nên thẹn thùng, vang lên bên tai đều là tiếng xì xào và tiếng vang hôn môi truyền đến giữa nam nữ.

Phong tục của Bạch Đế đại lục vẫn tương đối cởi mở, nhưng đối với đại tiểu thư có thể nói là ba bước không ra khỏi khuê môn như Thư Mộng mà nói, hành vi của cặp tình lữ trên mái nhà, hiển nhiên đã chạm đến lằn ranh của nàng. . .

Trong nội tâm Lâm Dịch một mảnh ôn hòa, bởi vì lời nói của Thư Mộng, hắn đã hoàn toàn rõ tình cảm Thư Mộng đối với mình. Lại lần nữa đối mặt với Thư Mộng vô hạn thẹn thùng, càng làm cho lòng hắn thêm điên cuồng chuyển động, ngứa ngáy khó chịu như có vô số đầu côn trùng đang điên cuồng cắn xé vậy.

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.