Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhẹ nhõm tấn cấp! (P2)

Phiên bản Dịch · 1478 chữ

Cũng như Lâm Dịch vậy. . . Nhìn như thanh tú tuấn mỹ, nhưng ai có thể tưởng tượng trong thân thể của hắn ẩn chứa lực lượng đủ để dẫn phát nước biển đảo lưu trong phạm vi lớn chứ?

Theo một tiếng ra lệnh của trọng tài, trên người tráng nam uy vũ nhìn như chất phác ngu dốt kia lập tức tựu lập loè nổi lên hắc sắc quang mang. Lâm Dịch có chút kinh ngạc nhìn thoáng qua hai cánh tay nhanh chóng lập lòe trước ngực hắn. . . Tốc độ kết ấn của hắn hoàn toàn không phù hợp với hình thể, nhanh đến kinh người! Thời gian trong nháy mắt, Phá Môn Ấn Ký dĩ nhiên đã hoàn tất!

Hắc mang vừa mới hiện lên, một hồi hào quang màu vàng lại lần nữa xuất hiện. . . Đúng là biểu hiện gia trì chiến văn!

Bất quá Lâm Dịch chỉ lẳng lặng đứng nhìn, ánh mắt lạnh nhạt. . . . Đối với Lâm Dịch hôm nay mà nói, lực lượng của tráng nam kia, căn bản không có một chút uy hiếp nào đối với hắn, thế nên hắn tự nhiên sẽ không lo lắng. . . Dù chiến văn của đối phương đủ để tăng lên gấp 10 lần, nhưng đối với Lâm Dịch mà nói cũng sẽ không có ảnh hưởng gì cả, đương nhiên, đó là không có khả năng.

- Thổ Long chiến văn, hiện!

Sau một tiếng gào to, chỉ nghe, một tiếng khí bạo nổi lên! Một cổ khí thế cường đại trống rỗng xuất hiện chung quanh thân thể tráng nam khôi ngô y nguyên bị hoàng mang bao vây lấy! Thân thể của hắn, lập tức lơ lửng lên, thời gian dần trôi qua, hoàng mang biến mất, bộ dáng gia trì chiến văn của tráng nam kia xuất hiện trước mặt mọi người.

Chỉ thấy thân thể vốn khôi ngô dị thường, lúc này càng bành trướng lên! Thân cao chừng 2m5, sau khi được gia trì chiến văn, đã một lần hành động đột phá 3 mét! Bên ngoài thân thể hắn bao trùm lấy một tầng lân phiến phản ra quang mang màu vàng rậm rạp. Ở trung tâm cái trán, một mảnh lân phiến màu đen duy nhất lộ ra cực kỳ dễ thấy! Ánh mắt của hắn biến thành màu vàng đất, một cổ chiến ý từ trong hai tròng mắt hắn bắn ra, thẳng tắp nhìn về phía Lâm Dịch.

- Ngươi không gia trì chiến văn sao?

Tráng nam khôi ngô kia ồm ồm hỏi Lâm Dịch.

Lâm Dịch cười cười:

- Không cần, mời.

Tráng nam khôi ngô kia nghe vậy cũng không nói nhảm, sau khi nhẹ gật đầu, chỉ thấy thân thể của hắn lay nhẹ, dùng tốc độ không phù hợp với dáng người hắn vọt thẳng tới Lâm Dịch! Ngoài thân hắn bám lấy một tầng hào quang màu vàng nhạt, nắm đấm to như tảng đá kéo căng, nhắm ngay đầu Lâm Dịch! . . . Tốc độ của hắn hoàn toàn không phù hợp với thân hình của hắn, tốc độ cực nhanh, trong mắt người khác thậm chí còn xuất hiện tàn ảnh!

Hô! Một quyền này mãnh liệt đánh ra, mang theo quyền phong mãnh liệt đến cực điểm! Không khí chung quanh cũng không khỏi có chút ngưng trệ thoáng một chút!

Nhưng mà, khi một quyền này toàn lực đánh tới! Lâm Dịch, rõ ràng cứ như vậy hư không tiêu thất!

- À? ! Biến, biến mất? !

Thính phòng lập tức truyền đến một hồi kinh hô! Sắc mặt tráng niên kia lập tức hơi đổi! Cơ hồ nghĩ cũng không nghĩ, thân hình bỗng nhiên chuyển, quay mặt về phía sau!

- Ân? Không có? . . .

Tráng nam ngôi ngô quay người đã làm xong chuẩn bị phòng ngự, công kích như trong tưởng tượng lại không tới. . . Thậm chí không có một bóng người! Không khỏi kinh ngạc sững sờ, nhưng vừa lúc này, một cổ lực lượng cực lớn đến ngay cả hắn căn bản cũng không cách nào chống cự từ phía sau lưng đánh úp lại!

- Ah!

Chỉ nghe sau khi hắn kêu to một tiếng theo bản năng, thân thể của hắn lập tức bay thẳng ra ngoài! Bối rối quay đầu lại nhìn thoáng qua, chỉ thấy Lâm Dịch đang lẳng lặng đứng ở chỗ vừa rồi. . .

Tráng nam khôi ngô trên không trung kinh hãi muốn tìm trọng tâm, nhưng cổ lực lượng kia thức sự quá cường đại, hắn căn bản không cách nào chống cự! Chỉ thấy hắn rõ ràng cứ như vậy dưới một kích tiện tay của Lâm Dịch, trực tiếp từ trung tâm lôi đài bay ra ngoài! Tên kia đặt mông ngồi xuống trên mặt đất, nhưng trên mặt vẫn còn treo biểu lộ kinh hãi cùng với không thể tin. . . Rất hiển nhiên, hắn căn bản không nghĩ đến rõ ràng chỉ một cú đánh, mình đã bị bay khỏi lôi đài.

Cũng may Lâm Dịch sử dụng chính là nhu lực. . . Nếu không một quyền này, đã đủ để lấy mạng hắn rồi!

Sắc mặt xám ngoét, nhưng hắn vẫn đứng lên, hướng Lâm Dịch khom người nói:

- Cảm ơn ngươi hạ đã hạ thủ lưu tình.

Lâm Dịch lắc đầu cười cười, không nói gì.

Thính phòng hoàn toàn yên tĩnh. . . Tốc độ quá nhanh, căn bản không có người kịp phản ứng. Từ bắt đầu đến chấm dứt, không hơn mười giây đồng hồ, không có đánh nhau hoa lệ, không có năng lượng va chạm hoa mỹ. . . Cứ như vậy dứt khoát, đơn giản, đã xong.

Trọng tài tự nhiên trước tiên phản ứng lại, lập tức cao giọng hô:

- Tuyển thủ số 46 bị đánh khỏi lôi đài, tuyển thủ số 45 Lâm Dịch thắng!

Trong dự liệu. . . Lâm Dịch, nhẹ nhõm tấn cấp. Trận đánh tiếp theo, chính là trận đấu 34 cường rồi.

- Các ngươi, vừa rồi có thấy rõ động tác của hắn không?

Một gã người xem sững sờ hỏi.

- Không, không có...

Một người xem khác có chút nuốt từng ngụm nước bọt... Giống như lời đã nói lúc trước vậy, người xem của Vô Song Hội không có ai là người bình thường cả, bọn hắn phần lớn đến từ cách gia tộc cổ xưa và cường đại ở các nơi trên đại lục, tự nhiên có thể đơn giản nhìn ra sự cường đại của thực lực thần kỳ mà Lâm Dịch biểu hiện ra lúc này! Một gã bát cấp Chiến Sĩ đỉnh phong gia trì chiến văn, dưới tình huống Lâm Dịch không gia trì chiến văn, rõ ràng không chịu nổi một chiêu? Cái này ý vị như thế nào?

- Chẳng, chẳng lẽ...

Tất cả mọi người, ánh mắt nhìn về phía Lâm Dịch, đều thay đổi hoàn toàn...

Lâm Dịch lạnh nhạt đi xuống lôi đài, nhưng lúc xuống lôi đài, lại cảm thấy một tia ánh mắt đang nhìn hắn, hơi quay đầu lại, đúng là Bố Lan Đặc.

Biểu lộ của Bố Lan Đặc không tốt lắm, lộ ra rất âm trầm, Lâm Dịch đối mặt với hắn trong chốc lát, đột nhiên khóe miệng của hắn không hiểu kéo ra một đường cong khinh thường, sau đó quay đầu, xuống lôi đài.

Sắc mặt Bố Lan Đặc lập tức âm trầm cơ hồ chảy ra nước! Trong hai tròng mắt hẹp dài, lập tức hiện lên một tia lửa giận.

An Cách Tư ở một biên tự nhiên cũng nhìn thấy chuyện xảy ra giữa Lâm Dịch và Bố Lan Đặc, khóe miệng lập tức có chút nhếch lên, lộ ra bộ dạng rất vui vẻ .

- Hiện giờ, tiểu tử này có thể đã chính thức trở thành đối thủ của ngươi rồi...

An Cách Tư cười vô cùng tà ác.

Biểu lộ Bố Lan Đặc âm trầm, trong mắt lóe ra lửa giận, sau khi thanh âm cắn răng vang lên, hắn lại không nói gì thêm, quay người, rời khỏi khu tuyển thủ.

- Lâm Dịch... !

Vô Song Hội vẫn tiếp tục...

Những ngày này, Lâm Dịch cũng không tu hành, như trước đã nói, lấy cường độ thân thể trước mắt của hắn, tạm thời không cần thiết phải tu hành nữa, sức nặng bốn ngàn cân đối với Lâm Dịch hiện giờ mà nói, đã là chuyện dễ dàng. Nhiều nhất chỉ mỗi sáng theo thói quen chạy một vòng quanh Vô Song Đảo, hoạt động thân thể một chút thôi... Hôm nay, hắn chạy một vòng, cũng chỉ mất 10' thôi... Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là không dùng toàn lực, nếu như chạy đi với tốc độ cao nhất... Đoán chừng chỉ mất một hai phút thôi!

Bạn đang đọc Chung Cực Truyền Thừa của Vũ Thần Vũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 53

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.