Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Quyết đấu Tân Vô Ngân (2)

Phiên bản Dịch · 1419 chữ

Tại trung tâm của Hội nghị Thiên Tài Đỉnh Cao , hai đạo thân ảnh lui tới giao thoa, đánh đến khó phân thắng bại

Hai mươi chiêu... Hai mươi mốt chiêu... hai mươi hai chiêu...

Đến sau hai mươi chiêu, hoàn cảnh xấu của Tân Vô Ngân đã dần dần thay đổi.

Vân Kỳ Bộ dưới chân hắn, sở trường chính là lấy chậm chế nhanh.

Trong lúc giao thoa, hắn luôn tận lực tránh lấy cứng đối cứng với Triệu Phong

Lực lượng của Triệu Phong quá mạnh mẽ, Điểm Tinh chỉ ngẫu nhiên xuất ra, lực công kích đủ để ngạo thị cùng cấp, thậm chí sánh ngang với công kích của lục trọng võ đạo đỉnh phong

Nói cách khác, cho dù Triệu Lân Long là lục trọng võ đạo có ra tay đi nữa, khi chính diện đối chiến với Triệu Phong thì cũng chỉ nhận lấy phần thua thiệt mà thôi

Tân Vô Ngân cũng đành phải tạm thời né tránh mũi nhọn của hắn, tranh thủ thời gian để thở dốc.

Ba mươi chiêu... Ba mươi lăm chiêu...

Rốt cuộc, sau ba mươi chiêu, Tân Vô Ngân đã miễn cưỡng nghịch chuyển được hoàn cảnh xấu.

Hai người giao phong ngươi tới ta lui, càng ngày càng nguy hiểm.

Sau khi Tân Vô Ngân ổn định thế cục, cũng không phòng ngự bị động nữa, thỉnh thoảng phản kích thần kỳ, kết hợp với Vân Kỳ Bộ, quả thật quỷ dị khó dò.

Nhưng phản ứng của Triệu Phong quá nhanh, mỗi lần tại thời khắc mấu chốt là hắn lại khám phá được quá trình xuất thủ của Tân Vô Ngân.

- Tại sao hắn làm được, chẳng lẽ hắn cũng giống ta, có được ý thức và giác quan có thể so với Đại Sư võ đạo?

Tân Vô Ngân kinh ngạc không thôi.

Năm mươi chiêu... sáu mươi chiêu...

Bất phân thắng bại!

Bịch!

Triệu Thanh mặt xám như tro, vô lực ngồi dưới đất.

Lúc trước đánh cuộc với Triệu Phong, đã giao ước là nếu đối phương có thể chống đỡ được mười chiêu thì hắn phải thua.

Triệu Phong lại cười nói: Mười chiêu quá ít, ít nhất cũng phải ba mươi chiêu, thậm chí năm mươi chiêu...

Mà lúc này, hai người giao phong đã hơn sáu mươi chiêu, vẫn khó phân thắng bại.

Sáu mươi chiêu... Bảy mươi chiêu...

Tần suất công kích của hai người càng ngày càng cao.

Cuối cùng, đến tám mươi, chín mươi chiêu...

Tân Vô Ngân hít sâu một hơi, nhiều môn võ học dung hợp thành một thể càng lúc càng hòa hợp với ý cảnh thiên thời địa lợi.

Loại ý cảnh cảm quan này khiến Triệu Phong có cảm giác hèn mọn như con sâu cái kiến chống lại thiên địa tự nhiên.

Loại cảm giác này khiến hô hấp của hắn nhanh hơn, có chút áp lực.

Chín mươi chiêu qua đi, mỗi một chiêu của Tân Vô Ngân đều là “thần lai nhất bút” (*).

(*) mỗi một việc làm đều hoàn mỹ, chính xác đến mức như không phải do con người làm ra.

Mắt trái của Triệu Phong chậm rãi mở ra, tại bên ngoài con mắt lóe lên một tia ánh sáng xanh nhạt khó mà phát hiện.

Trong chốc lát, hắn đã tiến vào giao diện siêu cấp thị giác, động tác ra tay của Tân Vô Ngân bị “quay chậm” đến mười mấy lần...

Vụt...

Trong khoảng không đen kịt của mắt trái

Một hư ảnh giống hệt Tân Vô Ngân xuất hiện, nhiều lần xuất thủ, mỗi một quá trình xuất thủ đều được ghi lại hết sức chi tiết.

Chiêu thức mà hư ảnh kia biểu thị ra, ẩn chứa một loại ý cảnh cảm quan, so với của thiếu nữ trẻ trung ngày trước thì đơn giản và dễ hiểu hơn một chút.

Đã từng lĩnh ngộ qua chiêu “Huyền Phong Chưởng” của thiếu nữ trẻ trung, cho nên đối mặt với loại chiêu thức ý cảnh này của Tân vồ Ngân, Triệu Phong “Vừa học liền biết”.

Mở!

Triệu Phong không nhanh không chậm, vài loại võ học như Lăng Độ Khí Quyết, Lăng Vi Bộ và Viêm Cương quyền đều dung nhập thành một thể.

Trên người của hắn cung sinh ra một loại ý cảnh cảm quan kỳ dị, có vài phần tương tự như Tân Vô Ngân.

Phành phành...

Triệu Phong một chưởng đánh lui Tân Vô Ngân.

Bịch bịch bịch...

Thân hình Tân Vô Ngân lùi lại, trên mặt hiện lên vẻ hoảng sợ, lẩm bẩm:

- Chuyện gì xảy ra, một chưởng này của hắn...

Hắn có một loại ảo giác kỳ lạ rằng ý cảnh cảm quan của một chưởng mà Triệu Phong đánh ra, giống như “đạo văn” của mình vậy.

Nếu đây là sự thật, vậy thì quá mức kinh khủng rồi...

Trong lòng Tân Vô Ngân đột nhiên phát lạnh, hít sâu một hơi, lại ngưng luyện Võ Đạo Nội Kình đến mức tận cùng.

Ý cảnh cảm quan của hắn có thể so với Đại Sư võ đạo, độ ngưng luyện của Võ Đạo Nội Kình còn vượt xa Võ giả “Uẩn Khí đoạn”.

Nói cách khác, Võ giả thất trọng võ đạo trở xuống, độ ngưng luyện nội kình đều không thể sánh bằng Tân Vô Ngân.

Đây cũng là một trong những lý do tại sao Tân Vô Ngân có thể dựa vào tu vi ngũ trọng mà chiến thắng được Triệu Lân Long.

Nhưng hắn cũng không biết rằng, mắt trái của Triệu Phong đã thu toàn bộ tin tức khí huyết toàn thân và nội kình biến hóa của hắn vào trong mắt.

Thì ra là vậy...

Triệu Phong đối với loại ý cảnh cảm quan này đã có vài phần lĩnh ngộ, rất nhanh học được kỹ xảo ngưng luyện nội kình của Tân Vô Ngân.

Điểm Tinh chỉ!

Đầu ngón tay của Triệu Phong phá không mà ra, phát ra tiếng rít gào sắc bén như tiếng sấm, dải sáng màu xanh lóe lên rồi biến mất, so với lúc ban đầu càng thêm ngưng luyện và cường đại.

Chỉ pháp của Điểm Tinh chỉ cũng am hiểu việc ngưng luyện và tập trung nội kình.

Sau khi lĩnh ngộ vài phần ý cảnh cảm quan và kỹ xảo ngưng luyện nội kình của Tân Vô Ngân, Điểm Tinh chỉ tầng thứ ba của Triệu Phong lại lần nữa đề thăng, mạnh hơn vài phần.

- Thật tốt quá! Điểm Tinh chỉ đã tiếp cận tầng thứ ba đỉnh phong rồi

Trong lòng Triệu Phong hết sức mừng rỡ.

Hắn quả thực muốn cảm tạ Tân Vô Ngân.

Thứ nhất, hắn đã lĩnh ngộ được loại ý cảnh cảm quan huyền diệu, khó giải thích được tử trên người đối phương.

Thứ hai, học được ý cảnh cảm quan và kỹ xảo ngưng luyện nội kình của Đại Sư võ đạo.

Chín mươi mốt chiêu... Chín mươi hai chiêu...

Triệu Phong càng đánh càng hăng.

Tân Vô Ngân mặc dù không rơi vào thế hạ phong, nhưng lại không chiếm được chút tiện nghi nào.

Càng khiến trong lòng hắn phát lạnh chính là tiềm lực trên người Triệu Phong, có thể nhanh chóng cảm nhận được ý cảnh.

Ý cảnh đại thế trên người đối phương, gần như từ không đến có, mà Võ Đạo Nội Kình ngưng luyện cũng có “cùng một mạch” với của mình.

Đây rốt cuộc là loại biến thái gì?

Tân Vô Ngân không thể không thừa nhận, bản thân đã gặp được khắc tinh.

Bản thân hắn am hiểu sáng tạo và lĩnh ngộ, nhưng năng lực lĩnh ngộ và học tập của đối phương hầu như đã đạt đến trình độ nghịch thiên rồi.

Chín mươi lăm chiêu... Chín mươi sáu chiêu...

Hai người đã giao phong được gần một trăm chiêu.

Mọi người trên sân đều ngừng thở, trong mắt tràn đầy hưng phấn và chờ mong, chờ đợi kết quả cuối cùng.

Dựa theo quy tắc thi đấu, khi đạt tới một trăm chiêu, hai bên phải dừng lại, để người chủ sự và đám thiên tài khách quý, thương nghị thắng bại.

Thế nhưng, đến chiêu thứ chín mươi chín.

Bịch...

Tân Vô Ngân một bước xoay người lại, lăng không nhảy lui hơn mười thước, nhẹ nhàng đáp xuống đất, trầm giọng nói:

-Dừng ở đây thôi!

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 1323

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.