Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truy đuổi sinh tử (2)

Phiên bản Dịch · 1356 chữ

- Ha ha ha... Mặc kệ là phải hay không ngươi chắc chắn phải chết.

Nam tử áo bào xám nhe răng cười một tiếng, thân hình như quỷ mị biến mất khỏi hư không loạn nhận mỏng như cánh ve xẹt qua một tia sáng màu bạc trong suốt.

Phốc phốc phốc...

Triệu Phong chỉ cảm thấy bộ pháp của đối phương huyền diệu đến kinh người, tốc độ công kích đã sắp vượt qua cực hạn phản ứng của Võ giả bình thường

Còn may đây là hắn, dưới tình huống mắt trái tập trung năng lực phản ứng tăng mạnh, mới có thể khó khăn tránh thoát. Nếu đổi lại là Võ giả tứ trọng ngũ trọng võ đạo bình thường chỉ e đã sớm chết dưới tay hắn rồi.

Loan đao mỏng như cánh ve trong tay nam tử áo bào xám sắc bén vô cùng, không phải là đao kiếm bình thường cho dù là “Mình Đồng Da sắt" của Tân Đông e rằng cũng không ngăn cản được chút nào.

Triệu Phong chỉ cần sơ suất một chút thì mạng nhỏ liền đi đời.

Ý đồ của hắn chính là tìm kiếm sơ hở của đối phương

Chỉ tiếc rằng kinh nghiệm tác chiến của nam tử áo bào xám quá phong phú, trải qua đánh giết sinh tử, động tác cực kỳ cay độc, cơ bản không có sơ hở trí mạng cho dù chỉ là một chút sơ hở.

- Đao pháp cao cấp, bộ pháp cao cấp, nội công cao cấp... Toàn bộ đều là cảnh giới đại thành, đặc biệt là đao pháp của hắn, đã tiếp cận cảnh giới đỉnh phong rồi.

Trong quá trình Triệu Phong mạo hiểm né tránh, cũng ước lượng được thực lực của đối phương

Kết quả cuối cùng, hiển nhiên khiến hắn lạnh cả người.

Tu vi của nam tử áo bào xám đã đạt đến ngũ trọng võ đạo đỉnh phong thậm chí tiếp cận lục trọng hơn nữa còn đều tu luyện võ học cao cấp đại thành, tuyệt đối là vương giả tinh anh trong đám ngũ trọng võ đạo đỉnh phong

Hơn nữa liên tục chiến đấu, Triệu Phong cảm thấy nội thương của mình mơ hồ có dấu hiệu phát tác.

- Cứ tiếp tục dây dưa với hắn như vậy, chỉ có đường chết, còn không bằng...

Trong mắt Triệu Phong lóe lên lệ quang đã nghĩ ra một kế hoạch.

Vù vù...

Hắn đột nhiên rời khỏi vòng chiến, phát huy Phiêu Lăng Độ và Lăng Độ Khí Quyết đến mức tận cùng.

Chỉ trong chớp mắt, hắn đã nhảy vào trong rừng cây, chạy vào sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm.

Lúc này, bởi vì hắn đã bại lộ toàn bộ tu vi và lực lượng cho nên tốc độ thi triển Phiêu Lăng Độ cũng tăng mạnh.

- Chạy đi đâu!

Nam tử áo bào xám khẽ giật mình, không chịu thua kém, giống như là u linh truy đuổi sát nút.

Chạy được vài dặm, Triệu Phong mới bình tĩnh lại.

Đối phương ỷ vào ưu thế tu vi, lại tu luyện thân pháp cao cấp, đạt đến cảnh giới đại thành, tốc độ cũng ngang hàng với mình.

Triệu Phong một bên chạy trốn, một bên mở ra mắt trái, phân tích lộ tuyến, hòng tạo thêm trở ngại cho đối phương

Bởi vì mắt trái của hắn có thể nhìn rất xa, cho nên lúc luồn lách trong Hoành vân Thiên Lâm cũng giống như cá gặp nước, hết sức thông suốt.

Ngược lại, nam tử áo bào xám lại bị chướng ngại vật ảnh hưởng, chỉ đành bắn ra một luồng nội kình, chấn nát bấy những cành lá cỏ dại cản đường.

- Hừ, mặc dù ta không cắt đuôi được ngươi, nhưng có thể dẫn ngươi vào sâu trong Hoành Vân Thiên Lâm, cùng lắm thì đồng quy vu tận.

Trên mặt Triệu Phong đầy vẻ kiên quết.

Hắn nhảy một cái, cảm giác khí huyết toàn thân càng ngày càng thông suốt, Phiêu Lăng Độ mơ hồ có chút tinh tiến.

Lúc này, dựa theo kế hoạch của Triệu Phong, khu vực gần đây hẳn là có hung thú qua lại.

Grào...

Hung thú rống lên một tiếng, phát ra sát khí cường đại, khiến cho nam tử áo bào xám cũng khẽ rùng mình.

- Tiểu súc sinh này... thật đáng giận!

Nam tử áo bào xám nghiến răng nghiến lợi.

Nếu là hung thú cấp thấp thông thường, thực lực chỉ tương đương tứ trọng, ngũ trọng võ đạo, còn lợi hại thì thậm chí đạt đến lục trọng võ đạo.

Đối diện với những hung thú cấp thấp, nam tử áo bào xám tự thấy có thể tự bảo vệ bản thân được.

Nhưng nếu vận khí không tốt, gặp phải hung thú cao cấp, vậy thì càng nguy hiểm, Võ giả bình thường gặp phải, ngay cả cơ hội bỏ trốn cũng không có.

Bởi vì hung thú cao cấp có thực lực thậm chí sánh ngang với Đại Sư võ đạo, ít nhất là cấp bậc trưởng lão của Triệu tộc...

Mục đích của Triệu Phong rất đơn giản, cố tình dẫn nam tử áo bào xám đến một địa phương có nhiều hung thú hơn.

Bởi vì có thị giác của mắt trái, cho nên dù cách xa hơn mười dặm thì Triệu Phong vẫn có thể phán đoán được.

Bình thường, lúc gặp phải hung thú, Triệu Phong sẽ trốn vào góc chết, như vậy thì hung thú sẽ phát hiện được nam tử áo bào xám đầu tiên.

Gràogrào...

Triệu Phong dẫn nam tử áo bào xám đến gần hai con “Huyết Văn Ngân Báo”.

Hai con Huyết Văn Ngân Báo này sát khí kinh người, diện mạo hung tàn, so với Thanh Đầu Hổ Vương mà hắn gặp lúc trước thì thể tích còn lớn hơn một chút.

Triệu Phong đoán chừng, thực lực của Huyết Văn Ngân Báo này có thể so với ngũ trọng võ đạo.

Vừa tiến vào địa bàn của chúng, kinh động Huyết Văn Ngân Báo, thân hình Triệu Phong liền nhoáng lên, giấu mình trong một gốc đại thụ lá cây xum xuê, sau đó nhanh chóng thi triển “Ẩn Khí Quyết”, thu liễm khí tức.

Tu luyện Ẩn Khí Quyết đến cảnh giới đại thành, có thể hoàn toàn thu liễm khí tức, kể cả mùi trên người, thậm chí còn có thể giảm nhiệt độ trong cơ thể.

Triệu Phong mượn tác dụng này để tránh thoát khỏi khứu giác của hai con Huyết Văn Ngân Báo.

Thế nhưng, nam tử áo bào xám đuổi theo phía sau cũng gặp nạn rồi, hắn cũng không có thị lực cường đại như mắt trái của Triệu Phỏng, có thể sớm “dự đoán” được xa đến 15,16 dặm.

Grào grào grào...

Hai Huyết văn Ngân Báo gào lên một tiếng, sau đó lao về phía nam tử áo bào xám.

-Tiểu bối vô sỉ! Nam tử áo bào xám kinh hãi mắng lớn, hắn biết rõ vị trí ẩn thân đại khái của Triệu Phong, tiếc rằng lúc này đã bị hai con Huyết Văn Ngân Báo quấn lấy.

Huyết Văn Ngân Báo có thể nhảy lên cây, tốc độ kinh người, thực lực có thể so với ngũ trọng đỉnh phong

Nếu như chỉ có một con thì nam tử áo bào xám muốn ứng phó cũng rất dễ dàng còn nếu là hai con thì lại có chút phiền toái

- Ha ha ha....

Triệu Phong trốn trong khe hở của đại thụ, nhìn thấy cảnh này mà bật cười hả hê.

Hắn có được mắt trái thần bí, khả năng sinh tồn trong Hoành Vân Thiên Lâm này vượt xa Võ giả bình thường

- Hắc hắc, đừng trách ta bỏ đá xuống giếng.

Trên mặt Triệu Phọng lộ ra nụ cười âm hiểm, gỡ Ngân Huyền Cung trên lưng xuống đặt lên ba mũi độc tiễn, nhắm chuẩn vào nam tử áo bào xám

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 12
Lượt đọc 1015

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.