Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoan nào! Ngoan nào! (2)

Phiên bản Dịch · 1552 chữ

Liễu Nguyên cũng cả kinh một trận, âm thầm huýt sáo nhẹ một tiếng, nhưng Song Đầu Nộ Diễm Điểu lại chỉ khẽ run nhẹ lên một tiếng, sau đó không phản ứng gì nữa.

Lúc này, Triệu Phong đã nhảy lên, đứng ở trên lưng của Song Đầu Nộ Diễm Điểu.

- Không có sự cho phép của ta, cho tới bây giờ chưa từng có người nào có thể bình yên đứng trên người của Tiểu Hồng Diễm, trừ phi là Thuần Thú Sư!

Trong mắt Liễu Nguyên chợt lóe lên tinh quang.

Khi mà Triệu Phong và Tiểu Tặc Miêu đứng ở trên người của Song Đầu Nộ Diễm Điểu, Liễu Nguyên chợt phát hiện, Tiểu Hồng Diễm của mình, không biết vì cái gì lại có chút run sợ nhàn nhạt.

- Meo meo! Meo meo!

Tiểu Tặc Miêu học theo bộ dáng của Triệu Phong lúc trước, dùng miêu trảo khẽ vuốt nhẹ đỉnh đầu của Song Đầu Nộ Diễm Điểu, tựa hồ như đang nói:

- Ngoan nào! Ngoan nào!

Liễu Nguyên cùng đám người Liễu bá nhất thời vẻ mặt cực kỳ phấn khích.

Đặc biệt là Liễu Nguyên, khuôn mặt thoáng run rẩy nhàn nhạt. Tiểu Hồng Diễm của hắn, tính cách vô cùng nóng nảy, chưa từng bao giờ chịu qua sự vũ nhục như vậy.

Đầu tiểu Miêu sủng kia, không ngờ lại dám đùa giỡn Tiểu Hồng Diễm!

Mặc dù trong lòng Liễu Nguyên có chút oán hận, nhưng ngoài mặt lại duy trì sự khách khí:

- Triệu đại sư, quả thật có khả năng thông linh! Liễu mỗ bội phục! Yêu cầu của các hạ, Liễu Nguyên sau khi quay về Gia tộc, chắc chắn sẽ dốc sức hoàn thành!

- Ừm!

Triệu Phong khẽ gật đầu một cái, rất có bộ dáng của một Thuần Thú Sư chân chính.

Cũng chính vì như thế mới khiến cho đám người Liễu Nguyên càng thêm cẩn thận đối đãi. Chiêu nạp một vị Thuần Thú Sư, cho dù là đối với một đại tộc như là Hồng Hồ Liễu gia, cũng là chuyện vô cùng quan trọng.

Sau đó, có Liễu Nguyên dẫn đường, mọi người nhất thời thẳng đường tiến vào thành, không hề bị bất cứ ngăn cản nào cả.

Triệu Phong dắt theo Thanh Phong Yến vào thành, cũng không có kẻ nào tiến ra ngăn trở.

Ngay khi cái danh hào Thuần Thú Sư của hắn nhận được sự tán đồng của mọi người, liền có thể hưởng thụ loại đặc quyền này.

Thuần Thú Sư có khả năng thuần phục Yêu thú, đừng nói là Linh sủng của mình, cho dù là Linh sủng tọa kỵ của những người đi chung quanh, cũng đều dị thường yên lặng.

Không bao lâu sau, đoàn người của Triệu Phong liền được đối đãi như khách quý, tiến vào phủ đệ của Hồng Hồ Liễu gia.

Ba người bọn Liễu bá ngược lại được ăn theo chút vinh quang, đạt được những đãi ngộ trước giờ chưa từng có của Hồng Hồ Liễu gia.

Hồng Hồ Liễu gia thậm chí còn phái ra một vị Trưởng lão Chân Linh cảnh, đặc biệt tới tiếp đón mấy người bọn Triệu Phong.

Vị Trưởng lão Chân Linh cảnh này, trọng điểm tiếp kiến Triệu Phong, hơn nữa còn nguyện ý hứa hẹn cấp cho hắn đãi ngộ của Khách khanh Nhất đẳng nữa.

Khách khanh Nhất đẳng, gần như tương đương với đãi ngộ của Trưởng lão Khách khanh trong Liễu Tộc rồi.

Trưởng lão Khách khanh, bình thường cần phải đạt tới tu vi Chân Linh cảnh, mới có thể đạt được đãi ngộ này, bởi vậy có thể thấy được phân lượng của Khách khanh Nhất đẳng này.

- Có thể cho ta chút thời gian suy nghĩ không?

Triệu Phong cũng chỉ thoáng gật đầu, không có lập tức đáp ứng.

Chuyện quan trọng nhất của hắn trước mắt, chính là truyền tin, hoàn thành xong nhiệm vụ của sư tôn.

Hắn còn nhớ rõ, sư tôn dường như đã từng nói qua, người nhận được bức thư này sẽ sắp xếp an bài cho hắn.

Nhưng mà nếu như Đại Trưởng lão biết được, giờ phút này Triệu Phong đã có hy vọng trở thành Khách khanh Nhất đẳng của một phương Đại Gia tộc trong Đại quốc Thiên Bồng, chỉ sợ sẽ lập tức bảo hắn đồng ý, không cần phải đi đưa tin gì nữa.

Bởi vì mục đích của Đại Trưởng lão chính là một phen sắp xếp an bài thích đáng cho Triệu Phong ở lại Đại quốc Thiên Bồng, lá thư này, chẳng qua chỉ là muốn kéo chút quan hệ nhân mạch mà thôi.

Nhưng mà, trở thành Khách khanh Nhất đẳng của Hồng Hồ Liễu gia, thân phận cao thượng, điều này so với đãi ngộ của đệ tử trung tâm còn cao hơn không ít.

Triệu Phong căn bản là không cần quan hệ nhân mạch gì cả, chỉ bằng vào một cái thân phận Thuần Thú Sư, liền có thể đạt tới hiệu quả vượt quá tưởng tượng rồi. Đây là tình huống mà Đại Trưởng lão chưa bao giờ đoán trước được.

Nhưng mà hiển nhiên, Triệu Phong cũng không có lĩnh ngộ được ý định thực sự của sư tôn, trong lòng chỉ có duy nhất một ý niệm đơn giản, đó là đưa bức thư tín này đến trong tay chủ nhân chân chính của nó.

- Đây là một cái Hồng Liễu Lệnh! Bằng vào cái lệnh bài này, Triệu huynh đệ có thể đi lại khắp nơi trong địa bàn của Hồng Hồ Liễu gia, tuyệt đối không bị ngăn trở!

Vị Trưởng lão Chân Linh cảnh kia cũng không cảm thấy ngoài dự liệu, càng không hề có bất cứ giận hờn nào, ngược lại còn cấp cho hắn một cái lệnh bài.

- Hồng Liễu Lệnh?

Liễu bá không khỏi lộ ra thần sắc hâm mộ. Thuần Thú Sư ở Đại quốc Thiên Bồng thật sự là vô cùng hiếm quý, các Đại Gia tộc, đại thế lực, ai nấy cũng đều tranh đoạt chiêu dụ.

Cái Hồng Liễu Lệnh này, chính là đại biểu cho thân phận khách quý của Triệu Phong ở Hồng Hồ Liễu Tộc.

Có lệnh bài này, Triệu Phong ở lại Hồng Hồ Quận làm việc sẽ càng thêm dễ dàng hơn rất nhiều.

Đợi khi chuyện của Triệu Phong kết thúc xong, kế tiếp mới tới phiên ba người bọn Liễu bá.

- Hai người các ngươi tới đây, kiểm tra tư chất một chút!

Vị Trưởng lão Chân Linh cảnh nhàn nhạt liếc mắt nhìn hai người Liễu Đình Ngọc và Liễu Đông, vẻ mặt không chút biểu tình, nói.

- Đình nhi, nhanh lên!

Trong mắt Liễu bá toát ra một tia chờ mong và khẩn trương.

Vị Trưởng lão Chân Linh cảnh kia cũng không hề lấy ra bất cứ đạo cụ thí nghiệm gì cả, chỉ khẽ nhắm mắt lại, tiến hành bắt mạch cho Liễu Đình Ngọc.

- Huyết mạch truyền thừa! Không ngờ lại là huyết mạch tổ truyền của Gia tộc Liễu Thị chúng ta!

Vị Trưởng lão Chân Linh cảnh kinh dị ồ lên một tiếng.

Chỉ thấy trên làn da bên ngoài cánh tay của Liễu Đình Ngọc chợt hiện lên một tầng huyết dịch bích sắc nhàn nhạt, màu sắc giống hệt như một khối ngọc bích mông lung vậy.

Huyết mạch truyền thừa, mặc dù ở tại nơi địa linh nhân kiệt như Đại quốc Thiên Bồng này, cũng thập phần hiếm thấy. Huống chi huyết mạch truyền thừa của Liễu Đình Ngọc lại còn là huyết mạch tổ truyền của Gia tộc Liễu Thị nữa.

Ngay hôm đó, chuyện này liền kinh động lên đến cao tầng của Liễu gia.

Liễu Đình Ngọc và Liễu Đông thành công tiến vào Hồng Hồ Liễu Tộc, cá chép vượt long môn, bước ra khỏi quỹ tích nhân sinh tầm thường trước đây.

Triệu Phong chứng kiến một màn này, trong lòng cảm khái, nhớ lại tình hình lúc trước mình và Triệu Tuyết cùng tiến vào Triệu Tộc.

Đêm đó, Triệu Phong ở lại trong khu vực khách quý của Hồng Hồ Liễu Tộc.

Hơn nữa, Liễu Nguyên rất nhanh đưa tới cho Triệu Phong một cái danh sách nhỏ, trong đó ghi lại chằng chằng chịt chịt một loạt các loại tin tức.

Trên cái danh sách này, tất cả những cái tên trên đó đều là Liễu Cầm Tâm!

Triệu Phong không khỏi bội phục, hiệu suất làm việc của Liễu Nguyên này, cũng không phải nhanh bình thường!

- Đúng rồi! Quên nói với Triệu đại sư, thiên kim tiểu thư của Hồng Hồ Thành chủ, cũng tên là Liễu Cầm Tâm đó!

Liễu Nguyên có chút chần chừ, nói.

- A?

Triệu Phong cũng không quá mức chú ý tới. Dù sao thì những người cùng tên Liễu Cầm Tâm ở trên bản danh sách này cũng rất nhiều

- Quan trọng hơn nữa chính là, vị Cầm Tâm tiểu thư này, gần đây đang tổ chức một hồi tỷ võ chiêu phu!

Liễu Nguyên có chút xấu hổ, nói.

Bạn đang đọc Chúa Tể Chi Vương của Khoái Xan Điếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sudo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 13
Lượt đọc 921

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.