Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Rèn Luyện

Tiểu thuyết gốc · 1637 chữ

Chương 5: Rèn Luyện

Hộc hộc

Âm thanh thở dốc trong Căn phòng rộng 4 mét vuông, có một giường ngủ một cái bàn học tủ quần áo, trên giường chăn gối được xếp gọn gàng...Dưới đất

Cả cơ thể Hành Vân đều vã mồ hôi do vận động mạnh. Hai tay Hành Vân chống dưới nền gạch hai chân chụm vào với nhau, thực hiện động tác chống đẩy, từ khi rời phòng y tế đến hôm nay đã là ngày thứ Bốn.

Bốn ngày này như địa ngục đối với Hành Vân, sáng chạy 10km, trưa đứng tấn đấm 1 nghìn quả, tối chống đẩy 1 trăm lần, người thường sẽ không làm được như vậy, kể cả điểm tinh thần cao hơn người thường như Hành Vân cũng không làm được...

+1 chống đẩy

+1 chống đẩy

+1 chống đẩy

"Cưỡng ép vận động kết thúc".Âm thanh hệ thống vang lên.

Chức năng này Hệ thống kiểm soát cơ thể Hành Vân thực hiện những động tác được thiết lập, lập đi lập lại nhiều lần tưởng chừng là dễ ăn chỉ như cái tra tấn tự hành hạ bản thân.

Nhưng nỗi đau, cảm giác đau từ các cơ truyền lại cho Hành Vân không bỏ sót tý nào.

Hành Vân tìm hiểu hệ thống phát hiện có mấy chức năng rèn luyện cơ thể, yêu cầu của những chức năng là khác nhau, chức năng cưỡng ép vận động dễ đạt được nhất, hệ thống yêu cầu Hành Vân phải có cơ thể sống, chức năng này dựa trên thiết lập kỹ năng Hành Vân có.

Còn mấy chức năng kia hệ thống yêu cầu rất khó đặt được Hành Vân cảm giác những chức năng không thuộc thế giới này!

-Chống đẩy lv1 (400/1000)

-Chạy lv1 (40/1000)

-Đấm lv1 (4000/10000)

"Anh đang làm gì vậy".Tiếng động mở cửa, cô em gái hai tay trống nạnh của chủ nhân cơ thể này đang đứng trước cửa nói.

"Mấy ngày nay anh đang làm gì, tại sao bỏ học"

Hành Vân biết có nói ra sự thật cũng không có người nào tin, 10 người có 9 người không tiếc tiền điện thoại gọi giúp hắn đến bệnh viện tâm thần. Còn lại một người ư chắc hết tiền điện thoại.

"Anh xin nghỉ học cả tuần".Hành Vân cảm giác thấy hơi khó chịu với cô em gái, cảm giác rất hống hách tuy vậy Hành Vân cũng thấy có trách nhiệm giúp đỡ những người trong gia đình này ở tận thế.

"Nếu em còn tiền em nên mua hết gạo với nước uống".Hành Vân

"Anh tính mua hết công ty gạo à"

Ui Đm sao con em nó lắm tiền thế, ba mẹ gửi tiền cho nó nhiều hay ông bà cho nó nhiều. Hành Vân cảm giác hắn như đứa con ghẻ trong gia đình. Trong người giờ một cắc cũng không có...Bảo sao nó hống hách như vậy.

"Anh chuẩn bị xuống ăn cơm"cô em gái đi xuống tầng với giọng điệu tự nhiên nhẹ nhàng xuống.

Cô em gái này kỳ lạ, với ký ức chủ nhân cơ thể trước kia nếu chuyện có xảy ra dù bé nó cũng mắng thằng anh nó sm, nhưng bây giờ không chỉ có đứng mỗi ngoài cửa mà còn nhẹ nhàng gọi Hành Vân xuống ăn cơm.

Lâm Ngọc thì cảm thấy thằng anh mình hành xử khác lạ, trước nói chuyện thì cứ sợ sệt, còn bây giờ cảm giác nam tính hơn hẳn. Nghe nói thằng anh mình là một trong hai người bị ngã cây, thằng mặt rỗ kia thì giờ hóa chó.

Còn thằng anh mình giờ lại luyện tập nhiều hơn, tuy luyện tập hai ngày anh mình tinh thần hơn hẳn. Mấy đứa bạn mình biết tin còn định thử ngã cây tập thể nhưng lại sợ tỷ lệ hóa chó cao nên bỏ.

....

Hành Vân tắm rửa sau đó xuống lầu ăn cơm, tầng dưới là một nơi có ba phòng ngủ hai phòng bên trái một phòng bên phải, một phòng khách ở giữa. Gian bếpở gian cuối rộng 4 mét là nơi ăn uống.

Hành Vân xuống đến nơi các món ăn đã được bày ra rồi, Hắn kéo ghế ra ngồi xuống.

"Cháu mấy ngày nay rèn luyện như vậy là tốt". Người đàn ông khoảng 70 tuổi có mái tóc trắng xen lẫn vào chút tóc đen, nhìn rất khỏe mạnh. Khi Hành Vân ngồi xuống ông nói.

"Rèn luyện là tốt nhưng phải chú ý bản thân đừng rèn luyện quá". Giọng hơi khàn của bà quan tâm nói.

"Hai ngày tới cháu cần khoản tiền lớn để mua máy rèn luyện nếu có thể.."

"Việc chính đáng ông sẽ chi tiền"Người ông này mang lại cho Hành Vân cảm giác như một quân nhân vậy. có điều nghiêm khắc

Mạc phàm dự tính lấy số tiền mua hết lương thực với nước uống, vì nói ra cũng không ai tin chắc có khi phải tống tiền cô em gái, hoặc đi vay nợ không thế chấp.

Đi ngân hàng vay số tiền lớn thì tốn thời gian mà chỉ còn một cách..

....

Cách nhà hắn ở 5km, một nhà cao 5 tầng, tầng cao nhất là văn phòng, tầng 4 phim, tầng 3 khu vui chơi, tầng 2 quần áo...tầng cuối cùng siêu thị, siêu thị một nơi bán đồ dùng gia đình là chủ yếu, đặc biệt cũng là nơi chứa lượng lương thực nhiều.

Hôm nay bầu trời nhiều mây, ánh trăng chiếu xuống không đủ dùng để chiếu sáng nền đất. Lúc này ban đêm 01:00 là khoảng thời gian đa số mọi người chìm trong giấc ngủ say, còn những ai thức là những cặp vợ chồng cầy cuốc ban đêm.

"Ư ư, ư ahh em r*" thanh âm rên rỉ của cô vợ.

Với cặp mông cao vểnh lo tròn, làn da trắng muốt...

"Đm xem se* mở bé tiếng thôi". Lữ văn đống khó chịu sắp chuẩn bị đi vào phòng bảo vệ.

Từ khi Lữ Văn Đống làm bảo vệ đến nay được 3 năm, thỉnh thoảng trong tháng hắn phải trông ca đêm, hôm nay đến phiên hắn, nhiều khi ở một mình làm hắn thấy sờ sợ, nhưng bù lại số tiền kiếm được tăng cao hơn rất nhiều. Giờ này đến lượt hắn thay ca cho tên béo kia, cứ lần nào thay ca cho tên này y như rằng hắn lại bắt gặp cảnh này, Một tay giữ giấy một tay bỏ vào quần. Lần đầu bắt gặp hắn bị ác mộng mấy đêm, nên hắn rút kinh nghiệm đi gần đến nơi cảnh báo tên này trước.

"Đến giờ rồi à"Vương Bân tay dọn dẹp những đồ cá nhân.

"Có xem không tôi để lại cho ông đấy"

"Không cần đâu, chắc hôm nay tôi không ngủ được mất"Lữ văn đống không hiểu tên béo này sao cứ thích mở tiếng to bằng màn hình giám sát để xem mấy thứ ý.

"Thực sự buổi đêm một mình chán lắm đấy mở lên sẽ đỡ chán"Vương Bân khuyên người bạn quen biết 3 năm mà chưa có người yêu giống mình.

"Tôi về trước đây, giờ về ngủ một giấc vậy".

....

Vương bân vừa rời đi, Lữ Văn Đống đi rà soát lại một lượt quanh các gian hàng, đối với Lữ văn đống và những bảo vệ khác thì việc cầm đèn pin không ngồi im một chỗ trong phòng cam chỉ là việc làm cho có, chỉ đối phó quản lý đến check cam vào buổi sáng.

Phòng cam có cửa ra vào cuối tòa nhà, bảo vệ có thể thay ca từ đây mà không phải vào sâu bên trong, bảo vệ nhiệm vụ chính chỉ để đợi đến sáng mở cửa cho các nhân viên vào, đến đêm thì đóng cửa.

"Haizz lại một đêm dài"Lữ văn đống tay cầm cốc trên khay tự rót cho mình một ly nước.

"Ực ực"

"Sao cảm thấy bình chứa nước có gì khác khác?"

"Có gì không?".Lữ văn đống nghe thấy tiếng gõ cửa, mở cửa ra thấy một nam thanh niên đeo khẩu trang đứng bên ngoài.

"Dịch vụ chuyển phát nhanh, anh là Vương Bân?"

"Không phải, Vương Bân hết ca về ngủ rồi".Lư văn Đống nghĩ chắc tên béo này lại đặt đồ ăn nhanh.

"Cũng may khách hàng trả tiền trước rồi".Nam thanh niên đeo khẩu trang cảm thán nói.

"Ở đây có hai cái đùi gà giá 150k, Anh mua lại không? tôi bán rẻ cho, chỉ lấy 50k"

"Anh không sợ tên béo khiếu nại à"Lữ Văn Đống thấy làm như vậy thể nào tên béo cũng lên mạng chửi tên này cho xem, nhưng rẻ như vậy tội gì không lấy.

"Cũng không phải, lần sau tôi sẽ bù, còn bây giờ tôi bán được, được bao nhiêu còn hay hơn là tôi mang về mà".Nam thanh niên tỏ vẻ tiếc nuối nói.

.....

[Thịt Hộp]

Loại: phổ thông

Sau khi dùng chống đói 1h

Miêu tả: có thịt trong hộp rồi không sợ mốc nữa.

"Phải nhanh lên chút mới đượcHành Vân hút hết thức ăn đóng hộp vào không gian hệ thống...Không gian này rộng 15km vuông, bên trong chỉ là một màu đen.

Trước Hành Vân tìm hiểu, được hệ thống nhắc nhở có thể cất bất cứ thứ gì vào không gian, hiện tại thì trừ vật còn sống.

Để lẻn vào siêu thị hắn tẩm thuốc mê vào đồ ăn nhanh giả làm nhanh viên chuyển phát nhanh, nhân lúc Lữ Văn đống ngủ mê mệt hắn tắt hết camera trong phòng.

....

Giờ trong không gian đồ chất đống như núi nhỏ.

....

Bạn đang đọc Chư Thiên Vạn Giới Hệ Thống sáng tác bởi goat3333
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi goat3333
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.