Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hắc Tiết Trúc màu tím.

Tiểu thuyết gốc · 1788 chữ

Thời gian không ngừng trôi đi, hai tháng rất nhanh trôi qua. Hai tháng này, toàn bộ đệ tử của Đại Trúc Phong đều nỗ lực tu luyện, dưới sự chỉ dạy của Đinh Cao Bình về luyện thể công pháp “Dịch Kinh Tôi Luyện Quyết”.

Lúc này Đinh Cao Bình đang nói chuyện với sư phụ của mình, cũng chính là Điền Bất Dịch.

Điền Bất Dịch nhìn lam y thiếu niên ở trước mặt mình, cất tiếng hỏi: “Lão thất, hôm nay con tìm ta là có chuyện gì vậy?”

“Sư phụ, đệ tử muốn mượn vài quyển thư tịch để đọc. Trong Đại Trúc Phong của chúng ta có nơi cất thư tịch không?”

“Đại Trúc Phong chúng ta không có Tàng Kinh Các, vì chi mạch chúng ta ít người nên ta cũng không có xây dựng một nơi chuyên dụng đựng thư tịch.” Điền Bất Dịch nhìn Đinh Cao Bình một lúc, sau đó cất tiếng trả lời.

“Sư phụ, không biết tình hình dạo này của Vương nhị thúc thế nào rồi?” Đinh Cao Bình nghe xong sư phụ nói, trong lòng đột nhiên nhớ tới tiều phu Vương nhị thúc ở trên Thông Thiên Phong, vì vậy hắn nhanh chóng cất tiếng hỏi.

Điền Bất Dịch thở dài một tiếng nói: “Vương nhị thúc của ngươi, trạng thái tinh thần không tốt, mỗi ngày ngơ ngơ ngác ngác, miệng luôn nhắc tới quỷ, ngẫu nhiên nhắc đến tên ngươi.”

Đinh Cao Bình thở dài một tiếng, thần sắc nhanh chóng khôi phục. Hắn lại nói: “Sư phụ, Kinh Vũ dạo này thế nào rồi?”

Điền Bất Dịch hừ một tiếng nói: “Ta đã đến Long Hồi Phong xem Kinh Vũ, Thương Tùng sư bá của ngươi rất yêu thương đệ tử này, tương lai chắc chắn truyền Trảm Long Kiếm cho nó. Vì vậy ngươi không cần lo lắng tiểu tử kia đâu.”

Lúc nói đến Lâm Kinh Vũ, Điền Bất Dịch có chút tức giận. Đề nghị ban đầu của lão, chính là đồng thời thu nhận Lâm Kinh Vũ và Trương Tiểu Phàm, kết quả bị Thương Tùng lão nhân kia ngáng một chân. Lúc lão đến Long Hồi Phong, Thương Tùng ngang nhiên ở trước mặt mọi người khoe khoang tư chất của Lâm Kinh Vũ, nếu không phải lúc đó có nhiều đệ tử đang tụ tập thì lão đã cùng Thương Tùng động thủ rồi.

Nghĩ đến tư chất của Lâm Kinh Vũ, trong lòng của Điền Bất Dịch lóe lên sự kinh ngạc. Tiểu tử Kinh Vũ kia lần đầu tiếp xúc Thái Cực Huyền Thanh Đạo, nhanh chóng cảm nhận được khí, thỉnh thoảng liền có thể vận hành, chỉ sợ không đến một tháng đột phá Ngọc Thanh cảnh tầng 1, giờ hai tháng đã trôi qua chắc hiện giờ tiểu tử kia đã đột phá Ngọc Thanh tầng một rồi.

Dù không đạt được Lâm Kinh Vũ khiến cho Điền Bất Dịch có chút buồn, thế nhưng vui mừng vì Đại Trúc Phong có được Đinh Cao Bình. Tư chất của lão thất dù kém hơn so với Lâm Kinh Vũ, nhưng tố chất thân thể và ngộ tĩnh của hắn cao rất nhiều, ngoài ra còn sở hữu một bộ luyện thể công pháp mạnh như vậy.

Điền Bất Dịch nhìn vị đồ đệ ở bên cạnh mình, tò mò về thực lực hiện giờ của lão thất. Vì vậy lão nhanh cất tiếng hỏi: “Lão thất, tu vi hiện giờ của con là gì?”

“Bẩm sư phụ, hôm qua đệ tử đột phá Ngọc Thanh nhị trọng.” Đinh Cao Bình không hiểu vì sao sư phụ hắn hỏi như vậy, nhưng cung kính trả lời.

“Thật sao? Sao ta không cảm nhận được tu vi của con vậy?” Điền Bất Dịch nghe Đinh Cao Bình nói xong, nghi ngờ hỏi. Rõ ràng hắn không cảm nhận được thực lực ở trên người của lão thất, sao lão thất lại nói bản thân đã đột phá Ngọc Thanh nhị trọng.

Đinh Cao Bình thấy sư phụ của mình thắc mắc, vội vàng khôi phục lại tu vi. Điền Bất Dịch nhanh chóng cảm nhận được chân nguyên ở trong người của lão thất, cười một tiếng, vỗ vai lam y thiếu niên nói: “Rất tốt.”

Cái miệng của lão nhanh chóng xuất hiện nụ cười, trong lòng nghĩ đến lần tới thất mạch hội võ. Điền Bất Dịch sau đó nói: “Lão thất, ngươi hãy cố gắng tu luyện, tranh thủ thời gian sớm đột phá Ngọc Thanh cảnh tứ trọng. Còn về việc mượn sách của ngươi, vi sư nhất định nói với sư nương ngươi, để sư nương ngươi dẫn ngươi đến Tiểu Trúc Phong.”

“Đa tạ sư phụ, đệ tử cáo lui.” Đinh Cao Bình thấy Điền Bất Dịch hỗ trợ mình mượn sách, trong lòng vui mừng. Hắn sau đó cung kính thi lễ với sư phụ, thi lễ xong rồi rời khỏi Thủ Tĩnh Đường.

Không lâu sau, Đinh Cao Bình đi chặt trúc. Vì hiện giờ chỉ còn mỗi hắn chưa đi chặt trước, Điền Linh Nhi và Trương Tiểu Phàm đều đã đi chặt trúc từ trước rồi.

Còn Điền Bất Dịch tìm Tô Như nói chuyện, nói cho thê tử biết lão thất đã đột phá Ngọc Thanh nhị trọng. Đồng thời nhờ thê tử đến Tiểu Trúc Phong thông tri cho Thuỷ Nguyệt lão nương kia một tiếng vì chuyện mượn sách của Đinh Cao Bình, bù lại Cao Bình sẽ dạy đệ tử Tiểu Trúc Phong tu luyện cực hạn luyện thể(tên khác của Dịch Kinh Tôi Luyện Quyết, do Tôi Như đặt).

Nói xong, lão trở về phòng của mình. Đinh Cái Bình đang đi tới khu mình chặt trúc, không biết cuộc nói chuyện giữa Điền Bất Dịch và Tô Như, nhưng biết bản thân mình chuẩn bị đi tới Tiểu Trúc Phong tu luyện một thời gian.

Đinh Cao Bình mất nửa tiếng để đến được khu vực mình chặt trúc, hắn đã rút ngắn thời gian do sử dụng phong hệ pháp thuật “Ngự Phong Thuật” để đi.

Sau khi hắn đến được vị trí quen thuộc, hắn cầm cái rìu chặt củi đi lại xung quanh khu vực, chọn lựa một cây Hắc Tiết Trúc phù hợp để chặt. Không lâu sau, cái rìu của hắn vung lên, chém về phía thân cây trúc, cây trúc lập tức đổ gục xuống mặt đất.

Hắn sau đó thu cây Hắc Tiết Trúc này vào trong túi trữ vật của mình, rồi tiến sâu vào bên trong khu rừng trúc. Khoảng một canh giờ sau, hắn xuất hiện ở sâu trong rừng trúc,

thần thức của hắn lập tức tỏa ra xung quanh, đi từ từ vào sâu khu rừng Hắc Tiết Trúc.

Từng bước thâm nhập vào chỗ sâu của khu rừng trúc, hắn càng cẩn thận. Dù sao thì khu vực này gần vòng trong của Thanh Vân sơn mạch, nhất định có cường đại yêu thú, hoặc hiếm thấy linh dược, nguy hiểm đương nhiên có rồi.

Đinh Cao Bình vuốt ve thân cây to lớn của một cây Hắc Tiết Trúc trong khu vực này, cẩn thận quan sát một lúc lâu, đôi mắt khép hờ lại, dùng thần thức đi cảm nhận. Không lâu sau, hắn thu hồi thần thức, thì thào nói: “Gốc Hắc Tiết Trúc này có chút không giống bình thường.”

Kích thước của loài Hắc Tiết Trúc ở trong khu vực này khá lớn, mỗi cây có một kích thước khác nhau. So với Hắc Tiết Trúc sinh trưởng ở khu vực bên ngoài, chúng lớn hơn nhiều.

“Không biết trong khu vực này, có hay không có vạn năm linh trúc. Nếu có vạn năm linh trúc, thì mình sẽ chặt một cây để luyện chế pháp bảo.” Trương Tiểu Phàm thầm nghĩ.

Chặt trúc là bài tập mà đệ tử Đại Trúc sau khi nhập môn phải làm, chặt trúc có thể giúp cho nâng cao thể lực của cơ thể, giúp cơ thể khỏe khoắn. Đệ tử Đại Trúc Phong sau khi hoàn thành bài tập chặt trúc, tu vi cao rồi cũng không muốn đi tới nơi này, ngay cả Điền Linh Nhi cũng không muốn tiến sâu vào bên trong khu vực hạch tâm của rừng Hắc Tiết Trúc.

Trong khu vực hạch tâm này, có chút Hắc Tiết Trúc có màu sắc khác. Không phải màu đen giống phần lớn Hắc Tiết Trúc trên Đại Trúc Phong, mà là màu tím, nhóm Hắc Tiết Trúc có màu tím không nhiều lắm.

“Hắc Tiết Trúc màu tím. Linh trúc biến dị à, rất phù hợp để luyện chế pháp bảo, tuổi của chúng chắc chắn cao hơn phổ thông linh trúc.” Đinh Cao Bình nói thầm, sau khi hắn nhìn thấy trong khu vực này xuất hiện màu tím Hắc Tiết Trúc.

“Hệ thống, trong khu vực này có tồn tại Hắc Tiết Trúc trên ngàn năm không?” Hắn không rõ trong khu vực này, liệu tồn tại ngàn năm trở lên Hắc Tiết Trúc không? Vì vậy hắn cất tiếng hỏi.

“Vạn năm Hắc Tiết Trúc cũng có, nhưng loài linh trúc này rất hiếm.” Hệ thống nhanh chóng trả lời.

“Hệ thống, Thái Cực Huyền Thanh Đạo có các cảnh giới sau Thái Thanh cảnh không?”

“Ký chủ cơ thể giúp thế giới tiến hoá, bằng cách viết tiểu thuyết, rồi công bố cho bên ngoài biết. Thế giới thăng cấp, chúng tu sĩ ở trên thế giới này càng tiến gần hơn việc trở thành tiên nhân.”

“Nói thật cho chủ nhân biết, Thái Cực Huyền Thanh Đạo là một công pháp không trọn vẹn, nên không thể tu luyện thành tiên được.” Hệ thống im lặng một lúc, rồi tiếp tục nói.

Nghe được lời nói này của hệ thống, Đinh Cao Bình bất ngờ, nhưng rất nhanh hiểu rõ lời nói của hệ thống. Vì “Thái Cực Huyền Thanh Đạo” của Thanh Vân Môn, được khai sơn tổ sư Thanh Vân Tử lĩnh ngộ từ thiên thư, sau này được các thế hệ hậu bối hoàn thiện nhưng không thể giúp cho tu sĩ tu luyện thành tiên.

Đinh Cao Bình phát hiện mặt trời gần lên tới đỉnh bầu trời, vì vậy thi triển “Ngự Phong Thuật” trở về Thủ Tĩnh Đường. Hắn mất một canh giờ mới về tới hành lang dẫn vô phòng hắn, hắn sau đó đi tới nhà bếp lấy nước tắm rửa; tắm rửa xong, hắn quay trở về phòng, sau đó bắt đầu sáng tác một bộ tiểu thuyết tiên hiệp.

Bạn đang đọc Chư Thiên: Từ Tru Tiên Bắt Đầu Truy Tiên sáng tác bởi zhangchengdu120
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi zhangchengdu120
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.