Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 36: Pháp sư vong linh

Phiên bản Dịch · 2549 chữ

Chương 36: Pháp sư vong linh

Trong hệ thống triệu hồi, Necromancer hay còn gọi là pháp sư vong linh chủ yếu dựa vào một số lượng lớn sinh vật bất tử để chiến đấu, đồng thời cũng được công nhận là một ngành nghề có sức mạnh vượt trội đầu tiên. Lý do tại sao nghề này tồn tại từ trước là vì một lý do: không có giới hạn về số lượng sinh vật bất tử được tạo ra bởi pháp sư vong linh. Năm nghề chính trong đó có pháp sư triệu hồi, pháp sư ảo ảnh có đến mười lăm thú cưng, huấn luyện dã thú săn mồi có năm con, tu sĩ Druid dựa vào tình hình nên không chắc chắn số lượng, còn pháp sư ác ma có hai mươi con. Chỉ có Necromancer là không giống vậy, những gì được tạo ra thuộc về chủ thể và có thể được tích lũy, thậm chí không có giới hạn.

Chỉ có hai thứ giới hạn pháp sư triệu hồi. Một là năng lượng, hoặc pháp lực. Cần pháp lực để tạo ra các sinh vật bất tử, và không thể tạo ra nó nếu pháp lực không đủ mạnh. Thứ hai là xác chết, không có xác chết sẽ không chế tạo ra được sản phẩm. Miễn là hai điều kiện trên được đáp ứng, Necromancer có thể tiếp tục tạo ra các sinh vật bất tử và tạo ra đội quân xác chết bất tử phục vụ mình.

Nhưng nói thì nói vậy thôi chứ trên thực tế, pháp sư vong linh cũng là nghề nghiệp cặn bã nhất. Lý do rất đơn giản, Undead tức xác chết bất tử quá yếu.

Khi nghề nghiệp phát triển đến giai đoạn sau, những sinh vật bất tử đó phải đối mặt với một nhóm người mạnh mẽ đồng thời phải đối mặt với nghề nghiệp mạnh mẽ. Đây mới chỉ là sự khởi đầu của khó khăn mà thôi. Điều khủng khiếp nhất là về sau ngay cả các xác chết cũng không đủ bởi xác chết cũng chỉ có số lượng nhất định.

Ở giai đoạn này, các pháp sư ác ma chưa được ra đời. Toàn bộ trò chơi Chức Thần có tổng cộng hai mươi nghề. Ngay cả tử khí của pháp sư vong linh quá nặng và nhiều người sẽ không thích nó, nhưng trái đất có bảy tỷ người, giả sử có mười tỷ người là người có nghề nghiệp riêng và trong một tỷ người này chỉ một phần trăm số đó chọn Necromancer thì sẽ có trên chục triệu pháp sư vong linh được sinh ra trên cõi đời này. Xin hỏi tới lúc đó phải sử dụng bao nhiêu xác chết cho đủ? Hơn nữa với tư cách là một con người, nhìn chung mọi người sẽ không cho phép Necromancer sử dụng hài cốt của con người, vì vậy nếu không muốn trở thành kẻ thù công khai của nhân loại nói chung thì Necromancer chỉ có thể sử dụng hài cốt của quái vật bị giết. Sư nhiều cháo ít mới là hạn chế lớn nhất kiềm hãm pháp sư vong linh và khiến họ không thể tạo ra đội quân Undead hùng hậu theo đúng nghĩa. Nếu không, người nắm trong tay hàng triệu xác sống như pháp sư vong linh liệu có ai chán sống muốn tới thử? Hơn nữa những người lính Undead được định sẵn không quá triệu con, nhưng lại có trên triệu pháp sư vong linh. Do đó, người bị Necromancer ghét nhất lai là Necromancer, và sẽ không có một người có Nghề nào lại hận đồng nghiệp như họ, hận tới nỗi tất cả bọn họ ai nấy đều muốn biến đồng nghiệp của mình thành chiến binh bất tử.

Trong một nhóm hoạt động cùng nhau, các ngành nghề khác có thể được lặp lại. Ví dụ, có hai chiến binh khiên, hai chiến binh thiện chiến hay thậm chí hai nhà giả kim. Không thành vấn đề nếu số lượng nhiều hơn, nhưng sẽ không được phép có hai Necromancer cùng một lúc - Vì họ phải tranh giành xác chết!

Pháp sư vong linh mà không tạo ra được một đội quân xác chết bất tử thì không thể xưng bá được, càng không thể nhấn chìm người khác. Cuối cùng người không may mắn chỉ có thể là chính họ, vì vậy trong giai đoạn sau trở thành những người yếu nhất có thể hiểu được. Nhưng cho dù ngành nghề này ở giai đoạn sau yếu như thế nào thì ở những giai đoạn đầu nó vẫn rất mạnh. Bất chấp Undead yếu, nhưng nó vẫn có sức mạnh tương đối khiến đối thủ phải dè chừng. Trong những ngày đầu, sự yếu đuối của các sinh vật bất tử không thực sự rõ ràng. Sự khác biệt trong một vài thuộc tính dễ dàng bị che lấp bởi số lượng khổng lồ. Một thi hài chém không chết nhưng nếu là một nhóm hùa vào chắc chắn sẽ chơi cho đối thủ nát bươm.

Diêm lão đại hiện giờ chính là một người như vây. Mở không gian xác sống, anh ta hét lên và gọi bốn năm mươi thi hài ra cùng một lúc. Ngay cả tới Nguyên Thần Phi cũng phải giật mình... sao lại ít vậy? Chính xác, anh lấy làm lạ vì số lượng quá ít chứ không phải đông như trong tưởng tượng. Necromancer cấp bốn, giả sử mỗi lần anh ta chém quái vật cùng cấp, cũng phải tung bốn trăm sinh mạng ra mới hợp logic chứ? Nếu dùng kiểu "tiết kiệm" thì cũng phải còn trên ba trăm thi hài. Nếu cộng thêm đồ đệ vào nữa thì số lượng phải tăng lên làm mấy lần chứ ít gì.

Hàng trăm thi hài ùa lên cùng lúc, ngay cả là Nguyên thần Phi cũng không sẵn gan để chiến lại với đội quân hùng hậu như thế, nếu có xảy ra trường hợp ấy thật thì lựa chọn duy nhất của anh là đánh bại "nhà vua" trước, cố gắng tấn công hạ boss trước khi lũ thi hài chém chết mình. Cớ sao đối phương lại chỉ có bốn năm mươi lính cỏn con như vậy? Cứ cho là pháp lực Diêm Thất có hạn thì cũng không nên kém quá như vậy chứ! Nghĩ đến đây Nguyên Thần Phi liền lắc đầu.

- Thế nào, sợ chưa cưng?

Diêm lão đại đắc ý tự mãn hất hàm hỏi.

Theo kiến thức ít ỏi của mình thì anh ta thấy bản thân gọi ra được đống hài cốt đó đã là nhiều và lợi hại lắm rồi. Còn những con tốt khác đương nhiên đã bị "ngỏm" trong khi chiến với quái vật ở những trận chiến trước. Dẫu sao hài cốt vẫn còn quá yếu, không cẩn thận là chết dễ như chơi. Nguyên Thần Phi cũng từ đó mà đoán ra được đôi điều:

- Lúc ngươi đánh giết yêu quái có phải toàn để chúng lên nghênh chiến mà chính bản thân trốn biệt ở đằng sau không đụng chân đụng tay vào đúng không?

- Dĩ nhiên, thế thì sao nào?

Diêm Thất thắc mắc hỏi lại.

Không đánh như vậy thì đánh thế nào?

Nguyên Thần Phi thở dài:

- Thế thì không có gì ngạc nhiên, trong thời kì đầu khi mà thi hài vẫn chưa được trải qua cường hoá thì da của chúng rất giòn. Trên thực tế, Necromancer nên đứng mũi chịu sào bảo vệ chúng mới phải.

- Ngươi nói sao cơ? Ngươi đang đùa chắc? Ta phải đỡ đao thay cho thi hài?

Diêm Thất không nhịn nổi cười.

- Ừm!

Nghiêm Thần Phi nghiêm túc gật đầu:

- Thi hài biến mất thì coi như không còn gì nữa. Ngươi chưa đạt đến cấp năm nên vẫn chưa học được kỹ năng năng cường này, nếu không chỉ cần học kỹ năng đó thì ngay cả khi ngươi có trong tay thi hài cũng vẫn gia tăng được sức mạnh. Thật đáng tiếc, ngươi quá sợ chết và lãng phí rất nhiều hài cốt. Chỉ có tưng đây thực sự quá ít.

Nghe thấy đối phương chê ít Diêm lão đại ngớ người ra, nét mặt cuối cùng cũng trở nên nghiêm túc:

- Sao ngươi lại biết nhiều vậy?

Nguyên Thần Phi chẳng nói câu nào chỉ yên lặng triệu hồi chiến thú của mình ra.

- Hoá ra là huấn luyện viên dã thú săn mồi.

Diêm Thất hắng giọng.

Chỉ có năm con chiến thú nên hắn không sợ.

Mà gượm đã. Sao đối phương lại có những năm con? Thời kì đầu của huấn luyện viên động vật chỉ có thể khống chế một con mới đúng chứ? Diêm lão đại có một thuộc hạ là huấn luyện viên động vật chuyên chế, vì vậy anh ta biết điều này, nhưng bây giờ đối thủ của anh ta lại thể hiện một thực lực khác nhau rõ ràng. Quả nhiên không phải nhân vât tầm thường, bảo sao lại dám thách đấu với một pháp sư vong linh! Cơ mà thế cũng không xi nhê. Đường đường là một Necromancer, đấu một chọi một thì chiến thú của đối phương số lượng cũng chẳng đủ, bản thân lại có những bốn năm mươi thi hài thì liệu đối phương có chiến nổi không? Đây chính là thế mạnh của pháp sư vong linh.

Rõ ràng năm chiến thú của Nguyên Thần Phi đã đạt kỹ năng cấp hai mươi, trong khi đó hộ vệ thi hài của Diêm Thất mới chỉ dừng lại ở cấp ba, nhưng kỹ năng cấp ba có thể thách thức kỹ năng cấp hai mươi, nếu thực sự phải chiến đấu thì chiến thú cấp năm của Nguyên Thần Phi có khi không thể giành chiến thắng.

Cái danh kẻ mạnh nhất trong thời kỳ đầu không phải là chém gió, chỉ cần dựa vào số lượng đè bẹp đối thủ cũng đủ khiến đối phương tắt thở!

Tuy nhiên Nguyên Thần Phi không chỉ dựa dẫm vào chiến thú, anh bây giờ đã mạnh hơn trước rất nhiều!

Chuyện trò xong hai người bỗng trở nên nghiêm túc lạ thường, không còn có hứng nói năng gì nữa. Trên khán đài khán giả đang hò gieo cổ vũ cuồng nhiệt. Nguyên Thần Phi rút chiến đao lao nhanh về phía Diêm lão đại.

Ôi vãi, anh ta quả nhiên xông lên trước bảo vệ chiến thú của mình!

Nhìn thấy Nguyên Thần Phi còn hăng hái hơn cả chiến thú của mình, Diêm lão đại cũng hô to lên một câu ra lệnh cho đám hài cốt xông lên trước nghênh chiến.

Những khúc xương khô này không có vũ khí, nhưng cơ thể của chúng đều có vũ khí đi kèm khi chúng được tạo ra, xương nhọn và dày, mặc dù chúng vẫn chưa từng trải qua quá tình cường hoá, nhưng được coi như một nông dân sử dụng rìu một cách thuần thục. Do đã lên cấp ba nên chúng thậm chí còn mạnh hơn thế. Bốn mươi năm mươi nông dân khoẻ mạnh, tạo nên một nhóm rất mạnh. Tuy nhiên, cũng chỉ dừng lại ở đó mà thôi.

Nguyên Thần Phi thậm chí không trốn tránh, cứ thế một mình lao vào lũ thi hài, để những chiếc xương nhọn hoắt như kiếm đó đâm vào cơ thể mình, tự biến mình thành một chiếc xe tăng hình người tách đám hài cốt chắn trước mặt ra làm hai.

Diêm lão đại tận mắt chứng kiến cảnh tượng đó liền đứng hình.

Cái quái gì đang diễn ra vậy? Chỉ là một huấn luyện viên dã thú săn mồi thôi sao cứng như sắt thép thế?

Sức mạnh của sinh mạng mạnh mẽ này là sao? Tại sao thi hài binh lính của hắn tấn công đối thủ lại tạo nên hiệu ứng yếu xìu như vậy?

Nguyên Thần Phi tăng cường sức mạnh da lên cấp độ ba không phải là làm cho vui, hơn nữa cả tấn công và phòng thủ đều là điểm yếu điển hình của đối thủ, chính vậy nên càng nổi bật dễ nhận ra. Thi hài vốn tương đối lỏng lẻo, thêm vào huấn luyện viên dã thú săn mồi cấp năm cường hoá thuộc tính phòng bị bảy điểm thì hiệu quả tấn công của chúng giảm đáng kể. Tuy nhiên so với sinh mạng của Nguyên thần Phi thì sức tấn công của anh còn đáng sợ hơn.

Nhắm đúng thời cơ thanh chiến đao trong tay anh bùng sáng một đường chói mắt. Là liệt hoả trảm! Nguyên Thần Phi vung đao chém ngọt một đường tách lũ hài cốt vướng víu chắn đường làm hai mảnh.

- Liệt hoả trảm?

Diêm lão đại kinh hô.

Liệt hoả trảm anh ta cũng đã từng được thấy trước đây, dưới chướng của mình có hai thuộc hạ là chiến binh thiện chiến cả ngày vô công rỗi nghề toàn lôi chiêu này ra khoe. Mà sao một huấn luyện viên động vật chuyên chế lại có liệt hoả trảm? Vả lại uy lực lại lớn nhường ấy? Hẳn chỉ chém một đao đã giết được thi hài. Binh lĩnh của Diêm Thất có yếu cũng không dễ bị hạ tới mức ấy chứ?

Anh ta không biết rằng liệt hoả trảm của Nguyên Thần Phi mới chỉ có ba cấp, nhưng kỹ năng bạo ngược chi tâm của nó đã lên cấp hai mươi, và bạo ngược chi tâm có thể được áp dụng với hầu hết các kỹ năng, bao gồm cả chiêu liệt hoả trảm.

Vận đỏ của nhát đao khi nãy không tồi, chỉ một nhát đã kích hoạt hiệu quả của bạo ngược chi tâm. Uy lực vốn có đã được nâng lên sáu mươi phần trăm. Trên đà này, nếu cứ sử dụng liệt hoả trảm thêm một lần nữa thì hiệu quả sẽ rất đáng kinh ngạc. Ngay cả khi chiến binh thiện chiến Lý Chiến Quân có mặt ở đây, rồi nâng liệt hoả trảm lên cấp thứ năm, anh ta cũng không thể thổi ra được hiệu ứng ngọn lửa kinh khủng như vậy.

Diêm lão đại bị những đòn tấn công và phòng thủ khủng khiếp này làm cho sốc nặng. Đây có còn là huấn luyện viên động vật không? Dù có là chiến binh cũng chẳng hoành tráng đến vậy!

Nhưng chẳng đợi anh ta nghĩ thông suốt, Nguyên Thần Phi đã lao tới trước mặt bỏ xa năm chiến thú ở sau lưng. Trong khoảnh khắc gay cấn đó khán đài ồ lên những tiếng gào rú đầy phấn khích của khán giả. Thiên binh vạn mã thì có gì ghê gớm? Dũng sĩ chân chính là người phải chịu xông pha trận mạc!

Đây là danh hiệu vàng dành cho chiến binh, nhưng giờ đây đã được đóng dấu công nhận chuyển sự vẻ vang này sang Nguyên Thần Phi. Anh thẳng tay hạ nhát đao xuống kết liễu đối thủ!

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.