Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 28: Lắng nghe mật ngữ

Phiên bản Dịch · 2408 chữ

Chương 28: Lắng nghe mật ngữ

Không gian đấu tay đôi cấp hai mươi có thể mang theo năm chiến thú, vì vậy Nguyên Thần Phi thu nhận thêm hai quái thú phổ thông cấp hai.

Có thêm hai con quái thú cấp hai cùng với liệt hoả trảm cấp bốn khiến Nguyên Thần Phi đối phó với quái thú hàng thủ lĩnh trở nên dễ dàng hơn.

Không chỉ vậy, thậm chí anh còn cử một hoặc hai chiến thú để giúp đỡ nhóm Thần Phong. Tất nhiên "kinh nghiệm" anh không cần, nên hoàn toàn được sử dụng để chiến đấu. Chính vì lý đó hội Chương Trình cũng không nói nên lời về cách làm này của anh. Sức mạnh khủng khiếp của quái thú thủ lĩnh là thứ mà họ đã tận mắt thấy trước đây, chưa kể đến thủ lĩnh, ngay tới hàng tinh anh họ cũng không phải là đối thủ của chúng. Tuy nhiên, lão đại của họ lại chiến thủ lĩnh dễ như trở bàn tay thậm chí còn hỗ trợ thêm cho thuộc hạ. Khoảng cách này ...

- Khi nào tôi mạnh bằng lão đại thì nhàn hạ rồi.

Đoàn Phong mắt rực lửa nói.

- Đừng nghĩ nhiều nữa, cố gắng nỗ lực hơn đi, tự kiếm cho mình một thứ vũ khí hiếm có rồi tính sau.

Chương Trình đáp.

- Em đã có vật liệu làm cung, vẫn thiếu một vật liệu dây cương và một bản vẽ.

Đoàn Phong nói trong phấn khởi.

Một ngày mà đã có được vật liệu hiếm đúng là quá đã!

Chương Vi ở bên cạnh nói thêm vào:

- Nhưng nhắc tới cũng thấy lạ, tại sao lão đại của chúng ta không tự kiếm cho mình một vũ khí tốt nhỉ?

- Chuyện của lão đại đừng có tò mò hỏi nhiều.

Chương Trình nhắc nhở.

Chương Vi bĩu môi tỏ ý bất mãn:

- Cần gì cẩn thận thế chứ, lão đại cũng chẳng phải loại người như vậy.

Nguyên Thần Phi cười đáp:

- Ta quả thực không phải loại người đó, nhưng ông anh của các ngươi cũng khá lắm, đôi khi nói năng cần phải suy nghĩ và chú ý một chút thì tốt hơn.

Nguyên Thần Phi không để tâm đến những lời mạo phạm của Chương Vi, nhưng dễ dãi quá đến một mức độ nào đó sẽ có thể khuyến khích sự tự do và quá trớn của họ, vì vậy Nguyên Thần Phi không ngại đưa ra cho họ một số hướng dẫn cũng như lời khuyên như một việc lão đại nên làm.

Con người là như vậy, cùng một câu nói, nếu một người mạnh cả về trí lẫn lực nói ra, thì có sức thuyết phục hơn những kẻ thấp cổ bé họng. Nguyên Thần Phi đã nói như vậy rồi nên Chương Vi cũng chỉ biết gật đầu.

Nguyên Thần Phi lại nói:

- Người huấn luyện động vật không thể sử dụng bất cứ đạo cụ hay vũ khí nào để đánh bại chiến thú trong không gian đấu tay đôi, vì vậy mặc dù ta có thể tự tìm vũ khí, nhưng ta lại thích phát triển thói quen của mình không dựa dẫm ỷ lại vào vũ khí. Một lý do khác nữa là ... gần đây ta tương đối kẹt tiền.

Cho nhóm Thần Phong nếm mùi ngọt là vì anh muốn sử dụng họ cho công việc riêng của mình. Anh tạm thời không vội vã tìm vũ khí, chỉ gấp gáp thu thập Huyết Hồn nên đương nhiên đã dồn tất cả các nguyên liệu để mua máu.

Chương Vi nghe vậy mắt liền sáng lên:

- Lão đại mà cũng thiếu tiền ư? Lần đi săn này nhoằng một cái là có thể kiếm được không dưới vài ngàn rồi mà?

Đối với người nghèo thì thu ngập theo ngày hơn ngàn quả thực là rất đáng ngưỡng mộ.

Nguyên Thần Phi giả vờ thở dài một tiếng não nề:

- Chi tiêu cũng nhiều nữa.

Điều này rất đúng, không phải vì Huyết Hồn mà chỉ tính riêng đấu kỹ mỗi ngày tiêu một ngàn Bạch Tinh cũng đã đủ khiếp hồn rồi. Suy nghĩ tới giải thưởng phong phú sẽ được nhận khi giành giải nhất, Nguyên Thần Phi tình nguyện từ bỏ một viên Huyết Hồn để nhận được danh hiệu "người đứng đầu". Vừa mới nói dứt lời thì chuông đồng hồ liền điểm mười hai giờ và bảng xếp hạng trong cuộc đấu kỹ lần này lại một lần nữa chỉ đích danh Nguyên Thần Phi. Anh vẫn dành giải nhất, thậm chí điểm số còn thấp hơn hôm qua, cơ bản còn chưa lên được hai ngàn điểm.

Thần, không chỉ có hai ngàn vị mà mỗi lần tới tham dự quan sát trận đấu cũng không giống nhau. Xem ra lần này các vị Thần tới quan sát trận đấu có khẩu vị "bình thường" hơn đôi chút. Mà, ở nơi này thích máu me đấu đá kiểu nặng đô mới gọi là bình thường.

Anh lại nhận được thêm một Kim ngưu nhĩ nữa, có được một cơ hội quay thưởng Nguyên Thần Phi liền quay con xúc sắc. Dù sao thì những người khác cũng không thấy, sau một hồi quay lọc cọc thì con súc sắc liền dừng lại. Lại nhận được một kỹ năng. Vừa nhìn thấy kỹ năng này anh liền nghệt mặt ra không thốt được thêm lời nào - đó là một kỹ năng của Druid: Lắng nghe mật ngữ.

Thật không thể ngờ!

Huấn luyện động vật có được một kỹ năng của tu sĩ Druid, hơn nữa lại còn là kỹ năng lắng nghe ngôn ngữ bí mật. Chuyện quái gì đang xảy ra vậy?

Khoản nợ này tính như thế nào? Tự mình dẫn dụ bản thân? Hay tự mình bắt cóc sau đó tiếp tục triệu hồi thêm vài con chiến thú nữa? Vậy điều gì sẽ xảy ra nếu Druid sử dụng kỹ năng lắng nghe ngôn ngữ bí mật này với anh? Liệu Nguyên Thần Phi có thể chống lại cảm ứng không?

Cuối cùng, khi anh nhàn rỗi có nên lắng nghe thú cưng của mình đánh giá thế nào về chủ nhân không? Anh đã sử dụng chúng như lá chắn tránh cái chết, đoan chắc chiến thú sẽ đánh giá anh không cao? Hay rảnh quá hoá rồ ngồi nghe chúng chửi rủa mình?

Nghĩ tới đây Nguyên Thần Phi đột nhiên không dám dùng kỹ năng này. Nhưng dẫu sao cũng đã nhận được rồi mà không dùng cảm thấy không cam tâm!

Anh vẫn còn bốn điểm kỹ năng để dành chưa biết dùng vào việc gì, liệu có nên nâng cấp kỹ năng mới nhận được không? Mà sau khi nâng cấp liệu có nên cơm cháo gì không? Liệu có bị xung đột không? Quan trọng là trong cuốn sổ không hề ghi lại điều này! Nguyên Thần Phi rất muốn khóc, nhưng cuối cùng sau khi suy đi tính lại anh vẫn quyết định thử một phen. Anh là một con người ưa liều lĩnh thử nghiệm cái mới, tính cách này ăn vào máu của anh rồi.

Đôi khi những điều càng kỳ lạ, anh lại càng muốn thử. Ngay cả khi không có tác dụng gì thì cũng có thể nhận được câu trả lời, có thêm một nhận thức về xã hội này. Quan trọng nhất, nếu điều đó hữu ích, nó có thể là một bất ngờ, thậm chí là một niềm vui dành tặng anh.

Trong trò chơi Chức Thần có hai mươi mốt nghề nghiệp, hơn bốn trăm kỹ năng và có thể kết hợp để tạo ra các hiệu quả khác nhau trong tương lai. Hoặc đây cũng có thể là những gì các vị Thần muốn nhìn thấy. Miễn là các vị Thần muốn nhìn thấy nó, vậy sẽ có một cái gì đó đáng để thử. Do đó, Nguyên Thần Phi quyết định nắm lấy cơ hội.

Vì hiệu quả cấp một quá yếu nên Nguyên Thần Phi nâng cấp một lần cho kỹ năng lắng nghe ngôn ngữ bí mật lên luôn cấp thứ năm. Cũng bởi giờ đây anh lắm tiền nhiều của nên dám mạnh tay thử như vậy. Sau khi kỹ năng lắng nghe ngôn ngữ bí mật lên cấp độ thứ năm, khả năng giao tiếp của Nguyên Thần Phi được tăng cường đáng kể. Đầu tiên, anh thử nó với chiến thú của mình thì quả nhiên ... Chiến thú của huấn luyện viên dã thú săn mồi không hề biết ơn chủ, điều này Nguyên Thần Phi có thể khẳng định rất chắc chắn, nhưng anh không ngờ chúng lại hận mình đến thế. IQ của quái vật bị hạn chế, và muốn biểu đạt ý lại không đầy đủ, nhưng Nguyên Thần Phi ít nhất cũng có thể cảm nhận được sự phẫn nộ sâu sắc mà chúng dành cho mình. Đột nhiên, Nguyên Thần Phi bỗng nảy ra một ý nghĩ. Tại sao không thể xử tốt hơn với chúng? Phải, người huấn luyện thú không cần nuông chiều thú cưng của mình. Chiến thú chết thì anh có thể tìm một con khác. Nhưng điều này không có nghĩa là huấn luyện viên không thể tốt với con thú của mình. Không có nghĩa là phải ngược đãi chúng đến chết! Điều đó cũng không có nghĩa là không thể mang chúng trở lại khi anh không cần chúng nữa ... ngay cả khi buông cho chúng tự do rồi sau đó giết chết cũng được mà. Nghĩ tới ý niệm này anh chợt thấy mình trở nên xấu xa.

Nói tóm lại, người huấn luyện động vật chuyên chế không phải bắt buộc phải đối xử bạo lực với chính chiến thú của mình. Ít nhất Nguyên Thần Phi có thể không cần phải bạo hành động vật. Trước đây, anh không thể giao tiếp với thú cưng của mình, vì vậy anh không biết nhu cầu của chúng và không thể bày tỏ cảm xúc của mình. Nhưng bây giờ dùng kỹ năng lắng nghe ngôn ngữ bí mật thì Nguyên Thần Phi đã hiểu. Anh có thể cảm nhận được những gì chúng cần.

Vì vậy, Nguyên Thần Phi nói:

- Chương Trình, hãy để lại phần thịt quái vật đó cho tôi.

- Được thôi, nhưng sao vậy?

Hội Chương Trình vừa giết một quái thú phổ thông và sắp thu hoạch thịt, tuy nhiên nghe thấy Nguyên Thần Phi muốn nên nhanh chóng đồng ý.

Thấy Nguyên Thần Phi đã thả chiến thú đồng thời miệng khẽ thì thầm, anh đang giao tiếp với chiến thú của mình, nói với chúng rằng những thực phẩm này có thể ăn được. Lúc đầu, năm con chiến thú còn hơi sợ hãi, chúng ngạc nhiên tại sao chủ nhân lại đưa ra được những chỉ dẫn rõ ràng như vậy. Trước đó, chúng chỉ có thể tiếp nhận mệnh lệnh chiến đấu như một con chiến thú thông thường, nhưng giờ chúng thậm chí có thể tiếp nhận mệnh lệnh bên ngoài trận chiến.

Nguyên Thần Phi cũng không giải thích mà chỉ yên lặng cho chúng ăn, năm con thú không hiểu nhưng cũng không nghĩ ngợi nhiều, dù sao cũng đã nhận được lệnh nên con nào con nấy cũng nhảy bổ tới ăn ngấu nghiến.

Chương Trình lấy làm lạ liền hỏi:

- Không phải anh nói rằng thú cưng của người huấn luyện động vật không thể thăng cấp được nữa mà?

Nguyên Thần Phi trả lời:

- Đúng là không thể tăng level được nữa, ta cũng không để cho chúng thăng cấp nữa. Chúng chỉ là đang thèm thịt nên ta đáp ứng nhu cầu cho chúng mà thôi.

- Hoá ra là như vậy à, dù sao cũng đáng giá vài Bạch Tinh lận, đáng tiếc quá.

Chương Vi nói trong sự tiếc nuối.

Cô gái ơi, cô còn bạo ngược hơn cả người huấn luyện thú dữ nữa!

Nguyên Thần Phi chỉ mỉm cười, nhưng lời nói của Chương Vi như đại diện cho tiếng lòng của hầu hết mọi người. Có lẽ chính vì lý do này mà huấn luyện động vật chuyên chế không nên làm hài lòng thú cưng của mình. Dù sao thì lấy lòng cũng cần phải trả một cái giá nhất định nào đó. Nhưng Nguyên Thần Phi bỗng phát hiện ra lấy lòng chúng đôi khi lại có ý nghĩa. Bởi vì anh có thể cảm thấy rằng năm thú cưng đã cải thiện đáng kể tình cảm dành cho mình. Mặc dù Nguyên Thần Phi không quan tâm đến lòng biết ơn này, nhưng anh nhận ra rằng cách làm này có hiệu quả. Thêm vào đó chiến thú không chỉ dựa vào thịt, chẳng hạn, chúng mệt mỏi chán ngấy trong không gian đấu tay đôi, muốn đi dạo thì sao? Lại ví dụ chúng có ý tưởng nào khác biệt? Luôn có một số cách không tốn nhiều tiền mà anh vẫn có thể gia tăng cảm xúc của chúng dành cho mình.

Kỹ năng nghe ngôn ngữ bí mật của Druid về cơ bản là bắt cóc, nhưng do sự ủng hộ của hệ thống, có công dụng đột phá hệ thống, nhưng nếu mối quan hệ của chiến thú và người huấn luyện động vật rất khăng khít thì e rằng kỹ năng lắng nghe ngôn ngữ bí mật của Druid sẽ mất đi hiệu quả. Anh ta có thể tưởng tượng ra một loạt viễn cảnh mà tu sĩ Druid sử dụng kỹ năng lắng nghe mật ngữ của họ nhưng lại không ảnh hưởng được đến thú cưng của mình. Anh thậm chí có thể tham gia vụ bắt cóc có dàn dựng sẵn này. Khi Druid nói: "Hãy đến và theo tôi và ngươi sẽ được tự do ...", anh có thể chèn thêm một câu như này: "Đừng nghe tên đần đó nói nhảm, chúng chỉ muốn ăn gà nướng mà thôi."

Chính là cái cảnh tượng hài hước đó!

Vừa nghĩ tới đây Nguyên Thần Phi liền không ai gãi mà tự nhiên nhột, anh không thể nhịn nổi cười.

Hoá ra kỹ năng lắng nghe mật ngữ vẫn có tác dụng mà!

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.