Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lời mời đấu kĩ

Phiên bản Dịch · 2525 chữ

Chương 13: Lời mời đấu kĩ

Sáng sớm hai ngày sau.

Hôm nay là ngày thứ tư sau khi Thiên Cung xuất hiện.

Trò chơi đã chính thức bắt đầu được ba hôm và mọi người đang dần thích nghi với cuộc sống mới. Một số cá thể có tinh thần hiếu thắng từ trong sương tủy đã đi trước một bước thích nghi với hoàn cảnh trong trò chơi và cũng đã sớm trở thành một người có Nghề.

Khu vực tòa tháp vốn vắng vẻ như chùa bà đanh nay đã náo nhiệt tấp nập người qua lại. Chỉ tính riêng thành phố Văn An của tòa tháp đã có hơn trăm người có Nghề, thậm chí có cả người đã lên cấp ba.

Lý Chiến Quân là một trong số những người có Nghề cấp ba. Anh ta là người chơi level ba vào trong thành phố này sớm nhất, đồng thời cũng là người vào tòa tháp này sớm nhất. Anh vốn là một kẻ đồ tể và trước khi Chư Thần giáng lâm anh ta vẫn ở trong trang trại giết mổ của mình để giết lợn. Kể cả có là Thiên Cung giáng lâm thì trong tâm trí con người yêu nghề này vẫn không từ bỏ được kế sinh nhai của mình và nói theo cách của anh ta thì dù trái đất có bị diệt vong thì vẫn phải làm tốt công việc. Bất luận là người ngoài hành tinh đến cũng đừng hòng nghĩ họ sẽ nuôi được mình cho nên vẫn phải tự lao động mà nuôi sống bản thân. Với ý nghĩ hết sức bình dị đã bất ngờ giúp cho Lý Chiến Quân trờ thành một trong những người có lợi trong trò trơi này. Thậm trí trước khi trò chơi Chư Thần chính thức tuyên bố bắt đầu thì Lý Chiến Quân đã được phổ cập lên cấp một.

Trên thực tế số đông người thăng cấp sớm nhất đều có liên quan tới nghề nghiệp của mình. Họ nào là giết lợn, giết chó hay giết ngan, vân vân. Những người hành động trước một bước phần lớn đều là những đồ tể giết súc vật hoặc là đầu bếp và đây cũng là điều khiến cho rất nhiều người rơi vào cảnh dở khóc dở cười. May mắn thay, các quy tắc của trò chơi Chư Thần khiến cho việc săn bắt ở cùng một mức độ khó khăn hơn nhiều so với bất kỳ trò chơi nào họ biết, và lợi thế của lần hành động đầu tiên bị giới hạn bởi điều này. Nếu không có thêm may mắn, rất khó để mở rộng nó. Vì vậy, sau khi giết hết những con lợn trong lò mổ, Lý Chiến Quân chỉ có thể ra ngoài và tìm con mồi của chính mình. Điều này cũng làm cho việc thăng cấp của anh lên cấp ba đột nhiên trở nên khó hăn hơn trước và phải mất hai ngày anh mới thăng cấp thành công lên cấp ba. Mặc dù vậy, đứng giữa một nhóm lớn những người có Nghề thì Lý Chiến Quân vẫn như hạc đứng giữa bầy gà nổi bật giữa đám đông và anh ta luôn có một cảm giác đắc ý chiến thắng không thể nói thành lời.

Trời đất thay đổi sẽ là cơ hội lớn cho những nhân vật nhỏ bé trong xã hội vùng lên. Những người từng ở dưới đáy của xã hội cuối cùng đã chờ đợi được cơ hội trở mình trong cuộc sống, vì vậy họ cũng đã cố gắng hơn để nắm bắt cơ hội này. Thay vào đó, những người vốn có chức có quyền, cao cao tạ thượng lại đều khó lòng chấp nhận đươc cục diện mới sẽ là những kẻ bị loại bỏ khỏi cuộc chơi đầu tiên.

Lúc này, Lý Chiến Quân đang đứng giữa toà tháp và nhón chân nhìn xung quanh với vẻ mặt vui mừng. Trên người đang mặc một bộ đồ hệ thống vừa được mua từ cửa hàng. Mặc dù chỉ là một bộ quần áo bằng vải nhưng dẫu sao cũng được mua từ hệ thống Chư Thần có khả năng giảm thiếu các sát thương ở mức thấp nhất. Lý Chiến Quân phơi bày khả năng của bộ đồ ra khiến tiên khí tỏa ra khắp người, anh mãn nguyện khi những người xung quanh nhìn anh bằng con mắt trầm trồ và ngưỡng mộ. Cảm giác này thật tuyệt. Vào lúc đó, Lý Chiến Quân dường như biến thành huyện trưởng ở quê hương họ, bất kỳ ai đi ngang qua cũng đều phải dùng ánh mắt đầy kiêng dè lễ độ rồi hào quang tỏa ra khiến họ phải ghen tị và cúi đầu không dám nhìn thẳng vào vị quan kia.

Cho tới khi xuất hiện bóng người từ xa đến.

Lý Chiến Quân cảm thấy bóng dáng từ xa người thanh niên đang bước tới đó rất quen thuộc, anh nghĩ kĩ lại thì bỗng nhận ra đây chẳng phải chính là thanh niên gặp ở tòa tháp hôm nọ sao? Lúc đó anh ta cứ tưởng thanh niên này là người mới đến còn chúc mừng người ta nữa. Chẳng ngờ đối phương lại là người tới đây lần thứ hai, còn bám lấy anh ta để hỏi bằng được xem là người thứ mấy tới nhưng bị người ta lơ đẹp không đáp. Cứ nhớ lại sự sỉ nhục này là lại khiến cho Lý Chiến Quân sôi máu, giờ đây gặp lại khiến anh không khỏi muón "quan tâm" tới Nguyên Thần Phi hơn.

Nguyên Thần Phi không lãng phí thời gian đi thẳng một mạch tới cửa hàng của Pororo:

- Bán da gà và da ngan.

Anh vừa nói vừa nhấc túi để nguyên liệu đầy ự đặt lên quầy.

- Ồ, hóa ra là khách quen à, quý hóa quá.

Pororo rõ ràng là còn nhớ Nguyên Thần Phi, vừa mở túi nguyên liệu ra liền kinh ngạc thốt lên:

- Thu hoạch của ngươi quả là không ít...

Nguyên Thần Phi lắc lắc đầu, Pororo hiểu ý nên không nói tiếp nữa mà bắt đầu lôi ra một đống Lục Tinh đếm đếm rồi đưa lại cho vị khách quen.

Nguyên Thần Phi giết được ba ngàn hai trăm con gà, nhưng quan trọng trong số đó có tới khoảng sáu trăm con tinh anh và tầm trên dưới một trăm con thủ lĩnh. Quái thú nhiều khi sẽ cho ra một số nguyên liệu đặc biệt và càng ở cấp hàng cao tần suất đó sẽ lại càng cao, nói một cách nghiệm túc thì Huyết Hồn cũng là một trong số những nguyên liệu quý hiếm thế nhưng giá cả lại đắt đỏ vô cùng. Do đó tính ra có thể nhận được hơn sáu ngàn Bạch Tinh.

Pororo nhanh nhẹn giao tiền vào tay Nguyên Thần Phi rồi nói:

- Cảm ơn đã tới cửa hàng tôi, xin hỏi ngài còn cần gì nữa không?

- Còn nhưng không phải ở chỗ của ngài.

Nguyên Thần phi đáp gọn.

- Vậy thì tiếc quá, hoan nghênh ngài lần sau lại tới.

Pororo rất lễ phép cung tiễn khách quý.

Vừa bước ra khỏi cừa hàng thì Lý Chiến Quân đã đứng ở ngoài đợi từ lúc nào:

- Này, anh bạn trẻ, da gà ngươi lấy ở đâu vậy? Tại sao ta giết gà chỉ có thể lấy được thịt gà thôi?

Anh ta đi theo Nguyên Thần Phi nên nghe thấy anh có bán da gà cho cửa hàng liền không vui.

Nguyên Thần Phi quét mắt qua người đối diện, phát hiện lại là người lần trước liền kệ anh ta độc thoại mà đi làm tiếp công việc dở của mình.

Lý Chiến Quân bước theo sát bên anh không chịu bỏ cuộc:

- Này, này, ta đang hỏi ngươi đấy ngươi nói gì đi chứ.

Nói rồi lại tóm lấy Nguyên Thần Phi.

Người này có vẻ có vấn đề về thần kinh, lại hay thích tóm lấy người khác. Nguyên Thần Phi tay bị nắm chặt về phía sau liền nhích tay muốn đẩy ra nhưng lại không hất được. Tuy rằng anh hơn Lý Chiến Quân một cấp, thế nhưng sức mạnh của pháp sư triệu hồi thực sự không mạnh hơn chiến binh, do đó dù sức mạnh cấp bốn vẫn không địch lại được sức mạnh của Lý Chiến Quân đã ở cấp ba.

Anh ta thấy vậy thì liền lấy làm vui mừng lắm:

- Lần này sức lực không khỏe bằng ta nữa rồi hả? Xem ra người mới cấp hai mà cấp hai cũng ngon rồi. Cho nên mới nói ngươi cần cố gắng nhiều hơn nữa chứ đừng mới lên cấp đã tự cao tự đại, có chút ít thành tích đã tự cao tự mãn thì làm sao phát triển tiến bộ được.

Nguyên Thần Phi nhìn lại đối phương bằng ánh mắt kì lạ. Anh muốn hét vào mặt đối phương rằng người đứng tại tòa tháp này dương dương tự đắc, hí ha hí hửng, dậm chân tại chỗ chẳng phải là anh ta hay sao? Vậy mà còn có mặt mũi lên giọng dạy đời người khác?

Lý Chiến Quân lại tiếp tục bài ca ngoan cố của mình:

- Này, ngươi nói cho ta biết da gà từ đâu mà có khó khăn vậy sao. Chết tiệt, thế giới này đã thay đổi và mọi thứ đều được giao dịch bằng tiền pha lê, nhưng kiếm tiền quá khó khăn. Ta đã giết hơn ba trăm con quái vật, cộng với một số thu hoạch từ vài vụ nhỏ lẻ khác cũng mới chỉ nhận được hơn bốn trăm viên Bạch Tinh. Thịt của quái vật cấp một thực sự là vô giá trị! Vấn đề là thuốc lại rất đắt. Một chai thuốc phục hồi ở mức thấp nhất cũng lên tới hàng trăm Bạch Tinh chứ ít ỏi gì, không thể mua nổi. Nếu ngươi nói với ta làm thế nào kiếm được số da gà kia thì ta sẽ cho ngươi biết một cách rất hay để giết quái vật.

Anh ta nói liên một hồi nhưng lại chẳng chịu buông tay ra.

Nguyên Thần Phi nhìn đối phương rồi suy nghĩ một lúc mới cất lời:

- Được, ta sẽ nói cho ngươi biết cách lấy da gà nhưng ta không cần ngươi chỉ bảo cho ta cách kiếm điểm giết quái vật, ta chỉ cần ngươi đồng ý một chuyện.

- Chuyện gì nào?

- Đánh với ta một trận.

Lý Chiến Quân mừng rỡ đáp:

- Ta cấp ba rồi còn ngươi mới ở cấp hai, làm sao đánh lại ta được chứ.

- Không thành vấn đề, dù sao cũng chỉ là giao đấu một trận không phân sinh tử chỉ phân thắng bại. Thế nào? Chơi không?

Nguyên Thần Phi lại hỏi.

- Chơi!

Dù sao cũng chẳng phải trận đấu sinh tử, Nguyên Thần Phi chỉ muốn mượn trận đấu này để dạy dỗ tên đối phương cứng đầu trước mặt mà thôi.

- Vậy thì được, ngươi đợi ta một lát để ta đi mua đồ.

Nguyên Thần Phi nói rồi bước tới một gian hàng nhỏ.

- Mua gì thế?

Nguyên Thần Phi không trả lời lại mà đi thẳng tới cửa tiệm kia hỏi:

- Cho một tờ giấy mời đấu kĩ.

- Một ngàn Bạch Tinh.

Nguyên Thần Phi giao tiền cho chủ tiệm.

Lý Chiến Quân trông thấy vậy liền không chịu được đành phải lải nhải thêm vài câu:

- Đây là vật gì mà lại đắt đỏ thế?

Anh ta suốt quãng thời gian giết quái thú thăng cấp ba chỉ nhận được có hơn ba trăm Bạch Tinh, vậy mà không đủ tiền để mua một tờ giấy mời. Giờ đây lại thấy đối thủ hẳn là có thể trả được số tiền lớn đó dễ dàng thì không khỏi khiến anh ta giật mình kinh ngạc. Anh ta mà biết Nguyên Thần Phi vẫn còn hơn năm ngàn Bạch Tinh thì chắc không đứng vững, chứ đừng nói là đấu với Nguyên Thần Phi nữa.

- Có được tờ giấy mời này thì ta và ngươi sẽ vào được nơi đấu kĩ để so tài cao thấp với nhau.

Nguyên Thần Phi đáp gọn.

- Cái này chuyên dùng cho đấu kĩ hả?

Lý Chiến Quân như được khai sáng há mồm trợn mắc lên vì ngạc nhiên.

Nguyên Thần Phi chỉ gật đầu một cách nghiêm túc.

Lý Chiến Quân chật vật nuốt miếng nước bọt:

- Không cần phải quy củ như vậy chứ, chúng ta có thể tùy chọn một địa điểm bên ngoài mà giao tranh vài chiêu cũng được mà, có cần thiết phải dùng tới thứ đắt đỏ như vậy không?

Đấy là chuyện của tôi.

Nguyên Thần Phi lạnh lùng đáp.

- ... Được rồi, ngươi giàu có ngươi có quyền được chưa.

Lý Chiến Quân chẳng biết nói gì hơn lắc lắc đầu:

- Nhưng nói trước, chúng ta chỉ giao tranh so tài cao thấp thôi chứ không đấu sinh tử.

- Dĩ nhiên rồi, không đánh lại được thì giơ tay xin hàng.

Nói rồi Nguyên Thần Phi hướng tờ giấy mời về phía Lý Chiến Quân, bỗng một đường sáng xuất hiện trước mặt anh ta, trước mặt anh ra hiện giờ hiện ta một hàng chữ quỷ dị.

"Nguyên Thần Phi đã gửi lời thách đấu với bạn, bạn có đồng ý nghênh chiến?"

Lý Chiến Quân cười nói:

- Ngươi nên nhận thua đi là vừa.

Nói rồi với tay ra ấn vào chữ "chấp nhận".

Một giây sau đó bối cảnh liền thay đổi, đồng thời Lý Chiến Quân nhận thấy mình đã được di chuyển ra khỏi tòa tháp và tới một đấu trường hình tròn vĩ đại xa lạ.

Đấu trường được chia thành năm khu vực, mỗi khu vực đều có một dấu hiệu riêng. Nếu đã nhìn thấy năm cung điện trên trời, ắt hẳn sẽ thấy rằng năm dấu hiệu này giống hệt với năm cung điện trên trời đó. Ngay sau khi Nguyên Thần Phi và Lý Chiến Quân bước vào đấu trường, khán phòng trên đấu trường bắt đầu xuất hiện bóng của khán giả. Chỉ có điều họ bị bao phủ trong sương mù và không nhìn thấy cụ thể từng người, hình dạng cũng không rõ ràng mà chỉ có thể mơ hồ nhận thấy hình thái của khán giả không khác nhiều so với loài người.

- Đây là...

Lý Chiến Quân kinh ngạc hô lên.

- Đấu trường.

Nguyên Thần Phi đáp.

- Vậy bọn họ là ai?

Lý Chiến Quân chỉ trỏ vào những người trên khán đài.

- Bọn họ?

Nguyên Thần Phi nhếch mép lên cười:

- Bọn họ là khán giả.

- Lấy đâu ra khán giả vậy?

Lý Chiến Quân theo bản năng lại hỏi một câu.

Nguyên Thần Phi hỏi ngược lại:

- Đây là trò chơi của ai?

Lý Chiến Quân run bắn người buột miệng đáp:

- Chư Thần?

Bạn đang đọc Chư Thần Du Hí (Dịch) của Duyên Phận
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.