Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 03+ 04

Phiên bản Dịch · 11211 chữ

Chương 3:

Hóa ra đồng tình có thể tùy tiện bố thí, nếu không phải nàng dung túng thì cái ác ma Tư Thánh Nam kia làm sao có thể mặt dày mày dạn ăn của nàng, uống của nàng.

Mỗi ngày giữa trưa đều phải giúp hắn chuẩn bị cơm tiện lợi đã muốn vượt qua phạm vi nhẫn nại của nàng, không nghĩ đến buổi tối khi hắn không có việc gì liền chạy đến nhà nàng vui chơi giải trí.

Nhìn đồng hồ báo thức trên vách tường, đã sắp bảy giờ, hắn sẽ đến đây, nàng suy nghĩ bi ai, nhưng trong lòng lại không khỏi sinh ra một tia chờ mong ( hehe, động tâm nha)

Hy vọng? Nàng kinh ngạc cảm thấy chính mình lại có cái loại ý tưởng này, chẳng lẽ mình bị hắn khi dễ đến nghiện sao? Trong tiềm thức của nàng lại bỗng nhiên hy vọng hắn đến?

Một tiếng đập cửa đánh gãy dòng suy nghĩ của nàng, Tư Thánh Nam lại có thể dùng phương thức gõ cửa nhẹ nhàng, hắn bị thần mang đi cải tạo sao?

Kỉ Văn Tĩnh vội vàng buông cà phê đi ra mở cửa.

- Anh hôm nay…ách.

Nàng giật mình, bởi vì người xuất hiện trước nhà nàng không phải Tư Thánh Nam, mà là một phụ nữ trung niên hơn năm mươi tuổi, đầu tóc xoăn bị nhuộm đỏ để phía sau người,chiếc váy quý báu hiệu Chanel quấn trên dáng người có chút mập mạp, nhìn có chút phá hủy cảm mĩ, bất quá vẫn nhìn thấy bộ dáng phong vận của nàng.

- Văn Tĩnh . Ngô Nhã Dung từ sau khi nhìn thấy Kỉ Văn Tĩnh liền giật mình, từ trong yết hầu phát ra một âm thanh nghẹn ngào – Con gái của ta, nhìn thấy mẹ con không nghĩ lại đây ôm ta một cái sao?

Kỉ Văn Tĩnh biết biểu tình của mình khẳng định thập phần khó coi. Người phụ nữ này rõ ràng không làm tròn trách nhiệm của một người mẹ, cho dù ông nội qua đời, biết rõ nàng chịu khổ một người bà cũng chưa từng quan tâm đến nàng.

Nay, lại đột nhiên đến cửa… nàng không có khả năng tốt như vậy, nàng tin tưởng nhất định có chuyện.

- Văn Tĩnh.

Ngô Nhã Dung ho nhẹ một tiếng, làm một bộ dáng chuẩn bị cùng người nhà ôm một cái.

Kỉ Văn Tĩnh đờ đẫn cho nàng một cái cười yếu ớt trào phúng – Bà tới nhà tôi có chuyện gì sao?

Nhìn qua có chút xấu hổ, Ngô Nhã Dung ngượng ngùng nở nụ cười – Cái kia… Văn Tĩnh a, nghe nói con hiện tại làm việc tại Thánh Lôi sao?

Nàng không có gật đầu cũng không lắc đầu – Tôi không thấy chính mình đáng giá để bà tìm thám tử đi tìm hiểu.

- Đương nhiên không có, bởi vì Na Na đã ở nơi đó làm việc, nàng từng…cùng ta nói một ít chuyện có liên quan đến con…

- Bà có thể nói thẳng ý đồ khi đến đây. Kỉ Văn Tĩnh nhịn không được quay đầu nhìn cà phê nấu tới một nửa. Nếu nấu quá mức lửa, Tư Thánh Nam khẳng định lại muốn bộc phát tính tình đại thiếu gia, nam nhân kia càng ngày càng khó hầu hạ.

Kì quái, giờ này phút này nàng lại cực kì tưởng nhớ đến sự tồn tại của hắn, chỉ muốn hắn lẳng lặng đứng bên cạnh nàng.

- Được rồi. Ngô Nhã Dung rốt cuộc gỡ xuống bộ mặt giả dối –Kì thật hôm nay ta đến tìm con là chủ yếu muốn con hướng lão bản cầu tình cho Na Na, còn có… Nàng dừng một chút, biểu tình có chút khó xử – Na Na hi vọng con có thể đứng trước mặt mọi người tại công ty giải thích, chỉ có như vậy mới có thể lấy lại mặt mũi của nàng…

Nghe đến đó Kỉ Văn Tĩnh buồn cười nhíu mày – Bà muốn tôi dùng cách nào giải thích với Mã Na Na?

Âm điệu của nàng bình thản, tựa như hỏi ngày mai trời có mưa không?

Ngô Nhã Dung lộ ra biểu tình đương nhiên – Đầu tiên, con phải đứng trước mặt mọi người nói tôi sai rồi, sau đó tự mình tát một cái, cuối cùng nàng hi vọng con có thể rời khỏi Thánh Lôi, hơn nữa cam đoan rằng từ nay về sau không bao giờ xuất hiện ở đó nữa.

Kỉ Văn Tĩnh dùng tay chỉ vào trán của mình, trong miệng truyền ra một cái cười lạnh – Chỉ đơn giản như vậy sao?

- Đương nhiên…Nếu con có thể hướng nàng quỳ xuống dập đầu, nàng sẽ suy nghĩ cho ta hai mươi vạn, Văn Tĩnh, con liền… Ngô Nhã Dung thao thao bất tuyệt không cảm thấy rằng hành vi của chính mình có bao nhiêu xấu hổ. ( Tội nghiệp Văn Tĩnh, ta muốn giết bà mẹ này quá, hừ, thật muốn đại khai sát giới).

- Vị đại thẩm này, có thể hay không mạo muội hỏi một chút.

Đột nhiên, từ cửa truyền vào một tiếng nói của nam giới đánh gãy lời nói của Ngô Nhã Dung.

Nàng xoay người, nhìn thấy một nam tử trẻ tuổi, bộ dáng khoảng hơn hai mươi, trên người mặc áo t tuất, hai chân thon dài mặc một cái quần bò, chân đi giầy thể thao màu trắng.

Kiểu tùy ý này làm cho nàng nghĩ đến nam hài còn đang đi học đại học.

Nhưng khí chất hắn phát ra lại mang theo một cỗ nguy hiểm, làm Ngô Nhã Dung bất giác lùi về sau mấy bước – Ngươi, ngươi là ai?

Tư Thánh Nam híp mắt lại, đôi môi đẹp hơi hơi giơ lên tạo ra một nụ cười lạnh trào phúng – Trước khi bà hỏi thăm lai lịch tôi, tôi nghĩ hỏi vị đại thẩm này một chút, bà xác định rằng chính mình gần đây không có đụng tới sự kiện đĩa bay quái dị linh tinh sao?

- Ách? Biểu tình của nàng là một trận kinh ngạc.

- Là như vậy, Tôi vừa mới đứng ngoài cửa, không cẩn thận nghe được vị đại thẩm có lời nói rất kì quái, cho nên tôi nghĩ một chút xác định đầu óc của bà có phải hay không bị người ngoài hành tinh làm cho dơ bẩn gì đó, ví dụ như đại tiện, nước tiểu, hoặc là cái khác còn ghê tởm hơn…

- Uy! Nàng rốt cuộc hiểu được hắn đang châm chọc chính mình – Xú tiểu tử ngươi từ đâu nhảy vào?

Tư Thánh Nam cà lơ cà phất dùng ngón tay chỉ vào phía sau – Từ bên ngoài.

- Văn Tĩnh, con cùng xú tiểu tử không lễ phép này rốt cuộc có quan hệ gì? Đừng nói cho ta biết hắn là bạn trai của con, tiểu quỷ này nhìn qua còn không đến hai mươi tuổi, hơn nữa nhìn hắn khẳng định là tên côn đồ không có gia giáo, mẹ nói cho con, đời con gái đây là chuyện trọng yếu nhất, cần phải gả cho người có tiền có thế, giống loại xú tiểu tử chỉ có bề ngoài liền xung quanh câu dẫn nữ nhân này, con hãy cách xa hắn một chút cho ta, biết không?

Kỉ Văn Tĩnh cảm thấy đầu chính mình bắt đầu đau, bà mẹ không có trách nhiệm này đột nhiên quan tâm, nàng bất đắc dĩ nhìn Tư Thánh Nam đứng ở cửa, hắn cũng đang cười, bước chân tao nhã tiến về phía nàng.

Thân cao gần một trăm tám mươi lăm phân cùng khí chất tà mị thoát ra làm cho Ngô Nhã Dung sợ tới mức mồ hôi lạnh ứa ra, cảm giác chính mình bị đối phương chấn áp hơn phân nửa.

- Đại thẩm, cần phải cảnh cáo một ít bà mới ý thức được chính mình hôm nay phạm sai lầm.

Nói xong, hắn tao nhã từ túi lấy ra một di dộng xa xỉ 18k, bấm một dãy số – Là Mã Chính Đức luật sư sao? Ta là ai? Ta là thủ trưởng trực tiếp của nữ nhi ngài, đúng vậy, ta chính là Tư Thánh Nam – tổng tài tập đoàn Thánh Lôi.

Âm thanh của hắn không cao không thấp, nhưng đủ để cho Ngô Nhã Dung nghe được rõ ràng, nhất thời, bà trừng lớn hai mắt, miệng cũng thật không khách khí há hốc, theo bản năng nhìn về phía con gái, Kỉ Văn Tĩnh thật đồng tình nhún vai.

Tư Thánh Nam giờ phút này cười một cái thật giống lưu manh – Ta hôm nay gọi điện thoại cho ngài chính là muốn cảnh cáo ngài đem vợ cùng con gái quản lý cho tốt, không cần để cho loại người tinh thần có vấn đề chạy đến gây sóng gió, nếu không,…

Đôi môi xinh đẹp lại giơ lên – Ta không ngại hủy đi sở vụ kia của ngài,một tòa nhà xa hoa công cộng tạo phúc cho nhân loại.

- Đi! Cảnh cáo xong hắn khốc khốc đem điện thoại cắt đi trong lòng bàn tay.

-Đại thẩm, nếu ngài không biết, hẳn nghe xong lời ta nói trong điện thoại đã hiểu được rồi đi?

- Ngươi…ngươi! Ngô Nhã Dung bị dọa đến sắc mặt tái nhợt – Ngươi chính là lão bản Tư Thánh Nam mà Na Na nhà chúng ta nhắc tới? Không có khả năng, ông trời! điều đó không có khả năng, nàng vừa mới đắc tội đến hắn.

- Ta nhớ rõ năm phút đồng hồ trước, trong mắt đại thẩm ta là một kẻ không có học vấn, nghề nghiệp.

Ánh mắt đùa cợt của hắn lạnh xuống, biểu tình cũng trở nên thật đáng sợ – Lương tâm của bà bị chó tha sao? Chưa bao giờ từng trở về liếc nhìn con gái một cái, hiện tại kế nữ của bà gặp vấn đề, bà liền mặt dày xuất hiện yêu cầu con thân sinh của mình dập đầu nhận tội trước kế nữ, đại thẩm, chẳng lẽ bà không biết làm tội ác quá mức sẽ bị trời trừng phạt sao?

Ngô Nhã Dung bị hắn nói đến á khẩu, muốn mở lời giải thích – Ta…

- Bà mẹ không tư cách liền cút xa cho ta, từ nay về sau còn làm cho ta nhìn thấy bóng dáng hoặc là ngửi được mùi nước hoa gay gắt của bà trong nhà Văn Tĩnh, ta sẽ không một chút do dự gọi bảo tiêu nhà chúng ta đem nhét bà vào thùng rác khóa lại.

Khuôn mặt tuấn tú của hắn đột nhiên đến gần trước khuôn mặt Ngô Nhã Dung – Đại thẩm, người tốt nhất tin tưởng ta là một người nói được làm được.

Cuối cùng, hắn một tay chỉ cửa – Hiện tại, bà có thể từ nơi này cút đi.

- Đây là nhà con gái ta…

- Tính nhẫn nại của ta chưa bao giờ vượt quá ba giây!

- Uy…

- Một… hắn vươn một ngón tay.

- Ngươi này…

- Hai… hắn vươn ngón tay thứ hai.

Ngô Nhã Dung nuốt nước miếng, chật vật liếc mắt con gái một cái, xoay người chạy chối chết rời đi.

Hai ngón tay thon dài vẫn dừng ở trên không trung, ánh mắt lại gắt gao dừng lại trên mặt Kỉ Văn Tĩnh cười gượng có chút khó coi.

- Tôi có một bà mẹ thật tệ phải không?

Nàng cố gắng trấn định nhún nhún vai, ý đồ che dấu đau thương của mình, chợt nàng cảm thấy tấm thân mảnh khảnh của mình bị một cánh tay thon dài bá đạo kéo qua.

Cái mũi của nàng lập tức đập vào trước ngực cứng rắn của hắn, khuôn ngực này toàn là hương vị quen thuộc của nàng.

Trong lúc nhất thời, mọi cảm xúc khổ sở đột nhiên ập đến, lớp ngụy trang lúc nãy cũng bị phá tan.

Tâm tư cực kì đau, đau đến làm cho nàng sắp không thể thở được.

Bàn tay to của Tư Thánh Nam giữ lấy gáy của nàng, cằm nhẹ nhàng để trên đầu của nàng.

- Văn Tĩnh, nếu muốn khóc thì hãy khóc đi.

Khi hắn vừa mới nghe được lão bà kia yêu cầu Văn Tĩnh, hắn hận không thể lập tức làm thịt bà ta.

Kỉ Văn Tĩnh khóc ra, một dòng nước mắt ướt át xuyên qua áo trước ngực hắn, hắn lại càng đem chính nàng ôm mạnh hơn vào trong ngực, cổ họng không kêu lên một tiếng.

Hắn sẽ làm cho những kẻ dám can đảm khi dễ làm cho nàng thương tâm từng bước trả giá.

Kỉ Văn Tĩnh bị hắn ôm trong lòng lẳng lặng khóc, an tâm đem một mặt yếu ớt nhất của mình ra trước mặt hắn.

Hai người cứ như vậy ôm nhau, cho đến khi có một mùi khét từ phòng bếp bay ra, đó là mùi cà phê nấu quá.

Bởi vì tập đoàn Thánh Lôi mở rộng phạm vi kinh doanh,tiến đến sản phẩm điện tử, trong đó lấy di động 3G làm chủ đạo, vì muốn làm cho di động thế hệ mới nổi tiếng trên thị trường, Tư Thánh Nam quyết định đầu tư quảng cáo.

Mà tìm người phát ngôn đúng là đại minh tinh Sở Hi Nghiêu, cũng là một trong những bạn tốt của hắn.

Cùng Tư Thánh Nam quen biết một đoạn thời gian, Kỉ Văn Tĩnh biết hắn có bạn bè rất nhiều, bạn thân của hắn còn có thiếu gia tập đoàn triển thị – Triển Ngạo Trạch, con viện trưởng bệnh viện Doãn thị – Doãn Chính Luân.

Lần trước ở nhà ăn gặp Tư Thánh Nam đánh Tề Thiên Hoàn, nàng cũng có gặp qua những người này, bất quá lúc đo tình huống nguy cấp, nàng chỉ kịp nhìn thoáng qua, không nhớ rõ mặt bọn họ.

Tan tầm không bao lâu nàng đã bị Tư Thánh Nam kéo đi xem hiện trường quay chụp ảnh, toàn bộ ảnh chụp đều theo phong cách Arab, tư tưởng rất dị quốc.

Nhân vật quay chụp chính là một mỹ tuấn nam tử tóc dài, từ rất xa Kỉ Văn Tĩnh cũng đã nhìn thấy một người đại soái ca mặc quần áo hưu nhàn tiến tới chỗ bọn họ.

- Tên hỗn đản này

- Tên hỗn đản này, ta còn nghĩ đến ngươi sẽ không đến hiện trường xem ta quay chụp đâu, lần trước đã bị ngươi cho leo cây, lần này nếu ngươi còn dám, di…? Khi ánh mắt hắn đảo đến người Kỉ Văn Tĩnh, ánh mắt nhịn không được liền sáng lên.

Hắn thập phần ái muội vỗ cằm – Nếu ta nhớ không lầm, vị tiểu thư này chính là nữ nhân vật chính cùng Tề tổng giám đốc làm hại ngươi ra tay quá nặng trong nhà ăn phải không?

Kỉ Văn Tĩnh nhất thời xấu hổ, chân tay có chút luống cuống.

Tư Thánh Nam thật bá đạo khoác tay lên bả vai của nàng, tức giận trừng mắt nhìn bạn tốt một chút – Đừng dùng ánh mắt mê đắm kia nhìn chằm chằm vào người của ta, nàng không phải là đối tượng ngươi có thể phóng điện. sau lại nhìn về Kỉ Văn Tĩnh vỗ vỗ cằm – Sở Hi Nghiêu, một trong những bạn tốt của ta, ưu điểm là đẹp đến biến thái ( haizz, đây là chó chê mèo lắm lông đây, không biết là ai biến thái hơn ai nữa), khuyết điểm chính là nhìn thấy nữ nhân tựa như ong mật thấy đường, cho nên từ giờ trở đi, cô nhất định phải xem nhẹ sự tồn tại của hắn.

- Tư Thánh Nam, ngươi đứng trước mặt nữ sĩ nói xấu bạn tốt của mình có phải hay không rất thiếu đạo đức? Sở Hi Nghiêu khẩu khí ẩn cười, hai mắt nhìn chằm chằm vào Kỉ Văn Tĩnh hai má hồng hồng – Ta đoán vị tiểu thư này cũng sẽ không xem nhẹ sự tồn tại của ta.

Mặc kệ bạn tốt tức giận trừng mắt hắn, hắn tao nhã vươn tay phải – Tiểu thư, xin hỏi phương danh của cô.

Không đợi Kỉ Văn Tĩnh đưa tay, Tư Thánh Nam thực không khách khí đưa tay chặn giữa hai người – Nàng gọi là Kỉ Văn Tĩnh, trước mắt làm việc ở chỗ ta, tuổi là bí mật,bạn trai bí mật, số di động bí mật, địa chỉ gia đình bí mật, cho nên ngươi không cần hỏi nữa.( haha, ghen hay ghê).

Tuy rằng Sở Hi Nghiêu chính là bạn của mình, nhưng hắn vẫn không thể dễ dàng tha thứ nam nhân khác tiếp cận Văn Tĩnh của hắn.

Kỉ Văn Tĩnh vô lực lắc đầu hướng Sở Hi Nghiêu một cái cười khổ – Nhìn thấy tình bạn trong hai người là cực kì tốt đẹp. nam nhân với nam nhân có chuyện trong lúc đó thật sự là kì quái.

Sở Hi Nghiêu có thâm ý khác nhìn nàng một cái, tươi cười mang theo vài phần ái muội – Ta cũng để ý thấy được tên này thật để ý cô.

Những lời này đều làm cho Tư Thánh Nam cùng Kỉ Văn Tĩnh như trúng phải một liều thuốc kích thích, hai người nhìn mắt nhau, giống như có một dòng nhiệt lưu xuyên qua cơ thể.

Hắn thực để ý đến nàng?

Đúng vậy, từ sau khi về nước, hắn phát hiện chính mình càng ngày càng muốn giữ lấy Văn Tĩnh, loại ý nghĩ muốn chiếm giữ này cùng với ý nghĩ chiếm giữ ngây ngô trước kia có chút khác nhau, nhưng hắn lại không thể phân biệt rõ ở chỗ nào.

Hắn cuống quýt che dấu nội tâm bất an, tức giận nhìn Sở Hi Nghiêu – Ngươi tốt nhất có tinh thần tốt hoàn thành công việc trong ngày hôm này cho ta, bụng của ta cũng đã muốn đói, để có thể xem hết công việc quay chụp hôm nay của ngươi, ta còn phải về tế miếu ngũ tạng của ta ( ý này chính là về ăn no đấy các bác). Văn Tĩnh, hôm nay ta nghĩ muốn ăn món sở trường nhất của cô cua lạt.

- Thật không hổ là bạn tốt của ta, cư nhiên cũng biết ta thích ăn cua. Sở Hi Nghiêu sợ rằng thiên hạ chưa đủ loạn khẽ cười nói – Kỉ tiểu thư, nhớ nấu nhiều một phần cho ta nha, ta ăn rất nhiều.

- Tốt.

- Sở tiên sinh, hình như chúng ta không có mời ngài ăn cơm. Tư Thánh Nam đâu chịu để cho người ngoài xem vào giữa hắn và Kỉ Văn Tĩnh.

- Không mời cũng được, ta có thể tự mình đến cửa ăn luôn…

- Ngươi, người này…

- Tổng tài…

Một người nhân viên làm việc thật vội vã chạy tới, đánh gãy hai đại soái ca tranh đấu.

- Người phụ trách trang phục của Sở tiên sinh trên đường đi gặp tai nạn xe cộ, hiện tại hắn được đưa đi cấp cứu tại bệnh viện, trang phục đạo cụ bởi vì phát sinh nổ mạnh mà dập nát…

- Cái gì?Sở Hi Nghiêu bộ dáng vừa mới bất cần đời đột nhiên chuyển – Ngươi vừa nói trợ lý của ta xảy ra tai nạn xe cộ, hiện tại hắn như thế nào?

- Trước mắt còn chưa biết…

- Quần áo như vậy… Tư Thánh Nam nhíu mày.

- Toàn bộ hủy hết, nói cho công ty may nhanh chóng làm lại, quay chụp này phải lùi lại ít nhất một tháng, cứ như vậy, tổn thất của chúng ta thập phần nghiêm trọng…

- Shit! Tư Thánh Nam không khỏi chửi bậy một tiếng, một tay để trên trán, muốn làm cho bước chân thong thả.

Trầm ngâm một lát hắn nói – Lập tức phái người đi quan sát thương thế của Chiêm Sâm, có tình huống gì liền lập tức báo cáo cho ta, mặt khác thông báo, nói quay chụp hôm nay tam thời hủy bỏ.

- Nhưng là Tổng tài, một khi lùi lại việc quay chụp, sẽ ảnh hưởng đến thời gian tung sản phẩm ra thị trường, cứ như vậy ước hẹn của chúng ta cùng với mấy đài truyền hình cũng sẽ hủy bỏ, mấy cái đó là chúng ta ra giá hoàng kim mới lấy được, nếu hủy bỏ như vậy sẽ bị quảng cáo khác thay thế.

- Hiện tại trang phục đều bị phá hủy, cái khác có thể thay thế được, nhưng trang phục vương tử Arab thì không, hơn nữa còn phải bố trí quảng cáo… Tư Thánh Nam nhịn không được âm điệu tăng thêm vài đê-xi-ben – thông báo ọi người, tổn thất lần này chính ta chịu.

Xoay người, hắn cầm lấy cổ tay Kỉ Văn Tĩnh, biểu tình có chút u ám – cùng ta về nhà ăn cua.

- Nếu có thể tìm được trang phục vương tử Arab, quảng cáo có thể tiếp tục quay sao?

Kỉ Văn Tĩnh rút tay về một chút, động tác này làm cho Tư Thánh Nam khó hiểu nhíu mày quay đầu về phía nàng.

Rất nhanh tránh đi bàn tay to của hắn, nàng đem ánh mắt hỏi về phía Sở Hi Nghiêu.

Hắn nhún vai – Ta nghĩ trang phục này là mấu chốt của quảng cáo,bất quá vị thiết kế sư trang phục phong cách Arab làm mọi người để ý trong cuộc triển lãm kia cho dù có ngay lập tức bay trở về Hongkong cũng phải trễ ít nhất là ba ngày.

- Hợp tác với đài truyền hình chiếu quảng cáo là thời gian nào? Kỉ Văn Tĩnh lại chuyển hướng ánh mắt về phía nhân viên vừa mới báo cáo tình huống.

- là ngày sáu tháng sau.

-Nói cách khác chúng ta phải quay xong quảng cáo trong tháng mới được đúng không?

Biểu tình của mọi người đều thực nghiêm trọng, không hẹn mà gật đầu, chỉ có Tư Thánh Nam không rên lên một tiếng, trong lòng thầm đoán nữ nhân này rốt cuộc muốn làm gì?

Nàng xem xem Tư Thánh Nam – Tôi từng học một khóa ngắn hạn về thiết kế, đối với phong cách trang phục Arab có hiểu biết một chút, nếu có người tham gia chế tác, tôi nghĩ có thể hỗ trợ một chút.

- Bằng hữu của ta vừa mở phòng làm việc thiết kế trang phục, nhân viên của hắn có mấy người rất có khả năng. Sở Hi Nghiêu vội vàng tiếp lời – Ta có thể nhờ bọn họ hỗ trợ…

- Ok! Cái này dễ làm, chỉ cần thêm vài ngày, ta nghĩ chúng ta có thể trong thời gian ngắn nhất giải quyết vấn đề trang phục. Trên mặt thêm vài phần ngưng trọng, nàng xoay người vỗ vỗ cánh tay Tư Thánh Nam – Yên tâm, tôi sẽ dùng hết năng lực của mình để cho tổn thất của công ty đến mức thấp nhất.

Mấy ngày kế tiếp, Kỉ Văn Tĩnh ngày đêm cố gắng, dưới sự giúp đỡ của mấy thiết kế sư mà Sở Hi Nghiêu nhờ vả, một bộ phong cách Arab hoàn mĩ rốt cuộc hoàn thành.

Chân Trâu mặt trên là tự tay nàng may, do cần phải sớm hoàn thành, nàng suốt hai đêm không ngủ, khâu xong một viên chân Trâu cuối cùng xong, mí mắt của nàng rốt cuộc chống đỡ không được, ghé vào phòng ngủ nhỏ mà Tư Thánh Nam vì nàng chuẩn bị nặng nề ngủ.

Trong văn phòng, Tư Thánh Nam vội vã đem văn kiện cuối cùng xem xong và kí nhanh, khi hắn trở về phòng nhìn thấy cảnh tượng chính là Kỉ Văn Tĩnh nặng nề nằm ở trên giường, sắc mặt bởi vì hai đêm không ngủ mà có chút tái nhợt, bên giường là một khối mô đen nhân thể, mô đen trên người mặc một bộ trang phục Arab hoàn thiện.

Hắn không biết chính mình nên cảm kích nàng, hay là nên đau lòng nàng, cẩn thận đi đến bên giường, hắn nhẹ nhàng kéo chăn đắp cho nàng, ngồi xổm xuống giường, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng.

Đầu ngón tay của nàng còn lưu lại một vết máu do bị kim đâm, cúi đầu, hắn đau lòng hôn lên đầu mỗi ngón tay của nàng, nếu có thể hắn hy vọng nhận hết mệt mỏi cùng đau đớn này.

Nhìn khuôn mặt nàng ngủ say, một cỗ dục vọng đánh vào nội tâm của hắn, hắn bỏ ra hai tay, ánh mắt cũng không dám nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của nàng, chậm rãi cúi đầu hôn lên đôi môi của nàng.

Môi của nàng thật mềm và lạnh, trong mũi của hắn tràn ngập hơi thở của nàng.

Hắn là một nam nhân thành thục trễ, thời kì còn trẻ hắn rất ngây thơ đối với chuyện tình cảm nam nữ, hứng thú khác phái duy nhất chỉ có nàng.

Hắn thật thích ở lại nhà nàng ngủ, bởi vì hắn thích cảm giác ngủ bên nàng, thích ngửi thấy hương vị tươi mát trên người nàng, thích nàng làm bạn thời điểm hắn cảm thấy tịch mịch.

Khi người nhà muốn đưa hắn xuất ngoại, hắn đã mãnh liệt phản đối, hắn không nghĩ rời đi Văn Tĩnh, thậm chí muốn mang nàng đi, nhưng cha mẹ hắn không có để ý sự phản đối của hắn, cưỡng chế hắn đến nước Mĩ du học.

Hắn biết cho dù hắn trở về, vẫn lại bị bắt buộc đi, không bằng chờ cho đến lúc hắn có năng lực rồi trở về, nhưng ở nước ngoài sáu năm đó, mỗi ngày hắn đều nghĩ về Văn Tĩnh, nàng cũng không phải nữ nhân xinh đẹp, cũng không sâu sắc, thậm chí còn lớn hơn mình ba tuổi, nhưng không có lý do, hắn chỉ là đơn thuần nhớ nàng.

Có lẽ ở trên thương trường hắn không có người có thể đánh bại hắn, nhưng trên phương diện tình cảm, hắn chính là một kẻ ngu ngốc, khi hắn lại nhìn thấy nàng, nàng đã biến thành một nữ nhân thành thục.

Không biết từ khi nào thì bắt đầu, hắn phát hiện chính mình đối nàng càng ngày càng muốn độc chiếm, nếu không sau khi hắn biết nàng muốn đi thân cận sẽ không sinh ra ghen tuông lớn như vậy.

Chẳng lẽ, hắn đã bất tri bất giác yêu nàng rồi?

Bởi vì Kỉ Văn Tĩnh hỗ trợ, khiến cho tập đoàn Thánh Lôi đúng hạn chiếu quảng cáo di động 3G trên tivi.

Quảng cáo cực kì thành công, sản phẩm vừa lên thị trường, bởi vì ngoại hình tinh mĩ cùng đầy đủ chức năng mà đã được chú ý.

Sau khi đưa di động này ra thị trường, tập đoàn Thánh Lôi lại tiếp tục mở rộng thị trường, chuẩn bị tiến vào mấy loại sản phẩm, Tư Thánh Nam không tránh được mấy tiệc chiêu đãi cùng phỏng vấn của kí giả đài truyền hình.

Mà Kỉ Văn Tĩnh hỗ trợ hắn, trời sinh đã không quen mấy trường hợp náo nhiệt, cho nên tiệc chiêu đãi kí giả còn chưa chấm dứt, nàng đã vụng trộm từ bên người Tư Thánh Nam chạy đi, một người trốn vào toilet.

Từ sau sự kiện trang phục, nàng cảm giác Tư Thánh Nam tựa như thay đổi thành một người khác, giống như trưởng thành trong một đêm, ngay cả ánh mắt nhìn nàng cũng làm cho nàng cảm thấy kì quái.

Là nàng làm sai cái gì sao? Hay là trong lúc nào đó nàng vô tình đắc tội hắn? trong ánh mắt của hắn không còn thường xuyên trêu tức, lại làm cho nàng không đoán ra một loại ngưng trọng.

Dạo này bởi vì công ty có nhiều chuyện, hắn đã nhiều ngày không đến nhà nàng ăn bữa tối, ngay cả cơm tiện lợi nàng giúp hắn bữa trưa cũng không có thời gian ăn, có đôi khi làm việc đến khuya, ngày hôm sau vừa rời giường lại tiếp tục hăng hái chiến đấu.

Trừ bỏ lo lắng khỏe mạnh của hắn, còn có một việc nằm trong lòng nàng, gần nhất bởi vì đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm mới, Thánh Lôi tìm mấy mỹ nữ mô đen làm người phát ngôn.

Tư Thánh Nam anh tuấn suất khí vô luận đi đén đâu cũng đều là tiêu điểm chú ý trong đám người,mỹ nữ mô đen biết hắn là lão bản của Thánh Lôi đều đối hắn cực kì ân cần.

Hơn hai mươi tuổi, dung mạo tốt cùng hơi thở xuân xanh hoạt bát mê người, nam nhân không phải đều thích nữ nhân như vậy sao?

Tuy rằng biết chính mình cùng Tư Thánh Nam quan hệ chỉ có thể nói là thanh mai trúc mã mà thôi, nhưng khi nhìn đến mấy cô gái xinh đep cười hì hì vây quanh bên người hắn đổ tới đổ lui, nàng vẫn nhịn không được có chút khó chịu.

Ngồi ở toilet gần mười lăm phút, nàng cố gắng điều chỉnh tốt tâm tính của mình. Gần đây nàng làm sao vậy? Nam nhân kia rõ ràng là khắc tinh trong sinh mệnh của nàng, là đối tượng nàng lên cố gắng xa rời, nhưng tại sao hiện tại cảm giác của nàng dành cho hắn càng ngày càng mãnh liệt?

Bọn họ chính là thanh mai trúc mã, hắn là đại thiếu gia có tiền, mà nàng chẳng qua là cháu gái của người tỉa hoa nhà hắn, cho dù nàng có mơ mộng hão huyền cỡ nào, hắn cũng không phải bạch mã vương tử xuất hiện trong mộng của nàng.

Nghĩ đến đây, nàng tự giễu cười đi ra ngoài toilet, phóng viên bên ngoài vẫn rất nhiều, Tư Thánh Nam quần áo ngăn nắp tựa như đang đi tuần tra gì đó, khi hắn nhìn thấy thân ảnh của nàng, ánh mắt bỗng dưng sáng ngời.

Nàng nhìn hắn đi đến bên mình, nhưng hắn đang đi thì bốn vị mĩ nữ xinh đẹp vô cùng thân thiết kéo cánh tay hắn, yêu cầu phóng viên chụp ảnh bọn họ.

Nàng xoay người rời đi, một mình đi ra, nàng không có ghen! Không đúng, phải là làm sao có tư cách ghen.

- Cô làm sao không ở bên trong cùng Tư Thánh Nam?

Thình lình có tiếng nói làm cho nàng bị dọa nhảy dựng lên, nàng vội vàng xoay người, chỉ thấy Sở Hi Nghiêu đầu tóc dài lười biếng ngồi trên ghế.

Anh, anh như thế nào ở đây? Sở Hi Nghiêu cười gợi cảm – Tôi sợ chết đám phóng viên này, thừa dịp bọn họ còn không chộp tôi phỏng vấn, đương nhiên muốn chạy trốn trước.

- Đúng vậy, đám phóng viên này thật sự điên cuồng. Nàng chậm rãi đi đến bên hắn,chán đến chết ngồi bên cạnh hắn, ánh mắt đột nhiên có chút trống rỗng – Cho nên con người tốt nhất không cần nổi danh, nếu không sẽ có rất nhiều chuyện bề bộn.

- Cô đang nói tôi hay là đang nói về Tư Thánh Nam?

- Tôi…tôi đều không cố ý nhằm vào ai, chính là nói ra một chuyện thật, bởi vì người một khi bị chú ý, ngay cả cảm giác riêng tư cũng không có, không biết đại minh tinh khi đi toilet có thể hay không lo lắng bị phóng viên chụp quá trình họ đi nhà xí.

Sở Hi Nghiêu nở nụ cười haha – Đừng nói là đi toilet, danh nhân cho dù đánh một cái rắm cũng sẽ bị đăng báo.

- Thật vậy chăng?

- Đương nhiên! Hắn chỉa chỉa vào chính chóp mũi mình – có một lần tôi đi ở trên đường, bởi vì mông ngứa, cho nên gãi, kết quả liền trở thành đầu đề giải trí.

- Haha! Kỉ Văn Tĩnh buồn bực đã lâu rốt cục cười ra tiếng – Xem ra làm ngôi sao phải có năng lực cùng tâm lý tốt lắm, nếu không bởi vì cái việc nhỏ này mà cũng đăng báo, còn không tự sát tạ tội, bất quá tôi cảm thấy rất kì quái, anh đã sợ phóng viên như vậy vì sao còn muốn lựa chọn làm ngôi sao quảng cáo?

nàng biết gia thế của Sở Hi Nghiêu cũng không bình thường, nghe nói tập đoàn Uy Sâm ở Anh quốc có đại lão bản phía sau màn Sở Phách Thiên cùng hắn không thể không có quan hệ, cho dù hắn không phải thiên chi kiêu tử, ít nhất cũng không phải loại người cần tiền mà bôn ba đi làm.

Đối mặt vấn đề của nàng, Sở Hi Nghiêu nhún vai cười – Mỗi người đều có việc chính mình thích cùng việc mình phải làm, làm ngôi sao quảng cáo, đơn giản là muốn hướng người tôi muốn nói chứng thật một chuyện, tôi có thể, cho nên tôi sẽ cố gắng, chỉ đơn giản như vậy.

- Không hiểu! nàng nhíu mi – Lời này có hàm nghĩa rộng khắp, chỉ số thông minh của tôi có hạn…

- Có lẽ có một số việc cô không cần phải hiểu, chỉ cần biết chính mình đối với người nào đó rất trọng yếu là đủ rồi.

- Người ta? Nàng càng thêm mê hoặc.

Hắn tao nhã thu hồi di động, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn khó hiểu của nàng – Còn nhớ rõ chuyện trước kia du học tại Mĩ, tên Tư Thánh Nam thật kiêu ngạo, chúng tôi chủ động cùng hắn nói chuyện, hắn đều bày ra bộ dáng xa cách, cũng nhận được sự hoan nghênh rất nhiều của nữ sinh, không bao lâu liền có một đám nữ sinh bắt đầu hướng hắn yêu cầu…

Nghe vậy, tim của Kỉ Văn Tĩnh lập tức nhảy đến yết hầu. nàng biết mị lực của hắn không thể chắn, khẳng định ở bên ngoài đào hoa trêu chọc vô số.

Nhưng là, cho dù như thế thì nàng có khả năng thay đổi cái gì?

- Bất quá, cô tuyệt đối không đoán được tên đó có bao nhiêu biến thái, hắn cư nhiên đối từng nữ sinh hướng hắn yêu cầu hỏi “ nếu cùng ta kết giao, ngươi có thể hay không cho ta khi dễ, thời điểm ta khi dễ ngươi, ngươi có thể hay không vô điều kiện không phản kháng, không nhíu mày”, hắn còn muốn bày ra bộ dáng chịu mệt nhọc,hắn thực là thái quá đi…

Kỉ Văn Tĩnh không có nói gì mà chống đỡ.

Sở Hi Nghiêu đột nhiên buồn cười nhìn nàng một cái – Trước đó, tôi cũng hiểu được tên Tư Thánh Nam thực biến thái, bất quá sau khi nhìn thấy cô, tôi mới phát hiện, tên tiểu tử kia đưa ra cái yêu cầu quá đáng kia là vì một người nha.

Nàng bị hắn trành mặt ửng đỏ – Anh…anh đang nói cái gì, tôi nghe đều không hiểu.

- Là nghe không hiểu hay giả bộ không hiểu tôi cũng biết, bất quá Tư Thánh Nam ở nước Mĩ đợi suốt sáu năm, ngay cả một người bạn gái hắn cũng không có kết giao qua, cho nên đến hiện tại, tôi thực hoài nghi hắn có phải hay không vẫn là xử nam. ( hô hô, đoán chuẩn ghê, thưởng một cái hôn * chuzzz*).

Mặt Kỉ Văn Tĩnh càng đỏ hơn – Anh làm chi cùng tôi thảo luận vấn đề này, hắn, hắn không kết giao bạn gái cũng không liên quan đến tôi, tôi cùng hắn nhiều nhất chỉ là bạn thanh mai trúc mã cùng nhau lớn lên thôi, nếu hắn không kết giao bạn gái, chính là hắn có vấn đề, anh nói sao?

Hô! Tim đập thật nhanh, vì sao khi nàng biết được Tư Thánh Nam ở nước Mĩ cũng chưa từng kết giao bạn gái liền có cảm giác nhảy nhót?

Mà Sở Hi Nghiêu cũng có biểu tình ái muội làm cho người ta chịu không nổi, giống như nàng và Tư Thánh Nam có gian tình, cảm giác này thật sự là…không hiểu được.

Thấy nàng lộ biểu tình xấu hổ, Sở Hi Nghiêu lại tiếp tục nói – Lần trước quay chụp quảng cáo, sở dĩ có thể đúng hạn, may là có cô hỗ trợ,vì gấp gáp chế tạo ra bộ đồ, cô liên tục mấy ngày không ngủ tốt, tên Thánh Nam kia thật sự đau lòng vô cùng, tôi đoán nếu có khả năng, hắn hận không thể tự mình cầm lấy kim chỉ thay cô làm việc…

-Lúc ấy hắn còn bề bộn nhiều việc…

- Hắn là vội vàng dùng công việc gây tê chính mình, miễn ột lần không đành lòng, sợ cô rất vất vả mà bỏ qua cho quảng cáo này. Tâm sự của bạn tốt hắn đều biết, trong mấy người bạn, chỉ có Tư Thánh Nam là đơn thuần nhất trong vấn đề tình cảm.

- Anh nói loạn, hắn làm sao có thể vì tôi mà bỏ đi quay chụp quảng cáo?

- Có phải nói loạn hay không, về sau cô sẽ biết. Đột nhiên, hai tay hắn chụp lên bả vai nàng, thời điểm nàng còn không kịp hỏi, ngón tay thon dài của hắn liền sờ soạng mặt nàng một chút.

Đối mặt với gương mặt gợi cảm mê người, Kỉ Văn Tĩnh theo bản năng muốn trốn, nhưng lực đạo của hắn lại mạnh hơn – Đừng nhúc nhích, trên mặt cô có bẩn, tôi giúp cô lấy xuống.

Không đợi nàng có phản ứng, phía sau đã truyền đến một trận bước chân dồn dập – Hai người các ngươi đang làm cái gì?

Tiếng nói lãnh liệt củaTư Thánh Nam mang theo phẫn nộ rõ ràng,vừa mới bị phỏng vấn cùng nữ mô đen quấn lấy đã muốn bực mình, thời điểm hắn cần Kỉ Văn Tĩnh nhất, nàng lại cư nhiên bỏ hắn đi.

Thật vất vả mới thoát khỏi đám người này, hắn bắt đầu đi chung quanh tìm kiếm thân ảnh của nàng, không nghĩ đến nữ nhân này trốn ra ngoài, còn ghê tởm hơn là nàng còn cùng Sở Hi Nghiêu ngồi cùng nhau, hai người thân mật như vậy…

- Thánh Nam, ngươi xong việc rồi? Sở Hi Nghiêu giống như không thấy sự tức giận trên mặt hắn cười hỏi – Di? Sắc mặt của ngươi như thế nào thối vậy, có phải hay không bị mĩ nữ quấn lấy…

Tư Thánh Nam nghiêm mặt trừng mắt liếc hắn một cái – Thân là nam nhân vật chính chịu phỏng vấn hôm nay, ngươi cư nhiên trốn ở nơi này hóng gió, chẳng lẽ ngươi không biết đám phóng viên tìm ngươi đến sắp loạn cả rồi?

- Ta đoán hiện tại người làm cho đám phóng viên hứng thú không phải ta, dù sao có thể phỏng vấn đến tổng tài tập đoàn Thánh Lôi, so với phỏng vấn tiểu ngôi sao ta đây còn muốn thú vị, phải không Văn Tĩnh?

- Ách? Kỉ Văn Tĩnh biểu tình có chút ngơ ngác, nàng nhìn lén Tư Thánh Nam liếc mắt một cái. Sắc mặt người này quả nhiên thối phải chết, làm cho nàng bắt đầu hoài nghi hắn lúc này tức giận cùng mình có vài phần quan hệ, nhưng là nàng không hiểu được nàng đắc tội hắn chỗ nào.

- Kỉ Văn Tĩnh, lại đây cho ta! Tiếng hô thô bạo, thuyết minh đầy đủ Tư Thánh Nam tức giận đã muốn đến cực hạn.

Nhận thức hắn từ nhỏ cho đến bây giờ, nàng vẫn là nhìn thấy lần đầu tiên hắn dùng ngữ khí thô bạo như vậy cùng mình nói chuyện.

- Thánh Nam, nam nhân có phong độ không nên dùng ngữ khí thô bạo cùng nữ nhân nói chuyện. Sở Hi Nghiêu cười đến có chút âm hiểm. (tên Sở Hi Nghiêu này quả thật là cáo già, tội nghiệp Thánh Nam ngây thơ bị hắn quay vòng vòng).

- Ta dùng loại ngữ khí thế nào cùng viên công của ta nói chuyện không cần ngươi can thiệp. hắn đem chuyện dời về phía Kỉ Văn Tĩnh vẻ mặt vô tội – Còn nghe không hiểu lời ta nói sao? Ta gọi cô lại đây.

Nàng thật cẩn thận đứng dậy, không hiểu sự tức giận của hắn từ đâu mà đến, lại còn nhắm vào nàng, bất quá nàng hiểu rõ tính tình hắn, nếu không ngoan ngoãn nghe lời, sẽ chỉ làm cho hắn càng thêm tức giận, kết cục của nàng sẽ càng thảm hại hơn.

Không đợi nàng đi đến trước mặt hắn, hắn đã dùng sức xả cổ tay nàng – Từ nay về sau cô tốt nhất nhớ kĩ cho ta cô là người của ai, lấy tiền lương của ai, thay ai làm việc, công ty hiện tại đang tiến hành chiêu đãi kí giả, tốt xấu cô cũng là nhân viên công ty, cư nhiên một người chạy ra bên ngoài thanh nhàn, còn không ngoan ngoãn theo ta trở về.

Trên thực tế hắn muốn rống là nữ nhân ngu xuẩn này cư nhiên dám lừa ta cùng nam nhân khác ước hội,xem ta có hay không rút da lột gân cô. Bỏ qua tâm lý đố phu, nhưng hắn chết cũng không thừa nhận chuyện này là thật.

Kỉ Văn Tĩnh đáng thương hề hề bị hắn kéo đi.

Sở Hi Nghiêu ở phía sau hai người buồn cười giương giọng nói – Thánh Nam, muốn hay không lưu lại nói chút?

Âm thanh của hắn giữ chặt cước bộ Tư Thánh Nam, hắn nghiêng mặt, lạnh lùng nhìn hắn một cái – Ngươi muốn nói cái gì?

nhìn tình thế hiện trường, Kỉ Văn Tĩnh tránh đi bàn tay to của hắn – Nếu các người có việc muốn nói, tôi đi về trước. Nói xong chạy lấy người tránh cho bị răn dạy.

Thời điểm trên đài chỉ còn hai nam nhân, Sở Hi Nghiêu chậm rãi thong thả đi đến trước mặt bạn tốt, trên mặt tuấn mỷ lộ ra một chút mỉm cười trêu chọc – Thừa nhận mình thích một người không phải là một chuyện mất mặt, từ lúc ngươi còn đang du học trong chuyện tình cảm giận dỗi, hiện tại đều đã trưởng thành rồi, ngươi chẳng lẽ còn không dám cùng người ta đối mặt với sự thật?

Tư Thánh Nam cao ngạo nhìn hắn, gương mặt mang theo một chút không chịu thua- Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

- Ta và Văn Tĩnh rất thân mật, nguoi ghen tị đi? Hắn không đáp hỏi lại.

- Rốt cuộc ngươi muốn nói cái gì? Tư Thánh Nam nhịn không được xiết chặt nắm tay, ánh mắt trở nên càng nguy hiểm.

Một chút tà cười hiện lên trên khuôn mặt tuấn tú của Sở Hi Nghiêu- Nàng là một nữ nhân tốt, nếu ngươi không nghĩ muốn, ta sẽ ra tay, mọi người chờ xem, như thế nào? Các hạ nói, hắn lướt qua bên người, cười hì hì tiêu sái bước đi.

- Sở Hi Nghiêu, nàng là của ta, ta không cho phép ngươi động nàng…

Chỉ tiếc lời nói của Tư Thánh Nam bị gió thổi tán, cũng không có thấy đối phương trả lời.

Chương 4:

- Nàng là nữ nhân tốt, nếu ngươi không nghĩ, ta sẽ ra tay…

Những lời nói này giống thanh âm của ma quỷ, luôn luôn xoay quanh bên tai Tư Thánh Nam không đi, thậm chí chỉ cần nhắm mắt, khuôn mặt tuấn tú đáng giận của Sở Hi Nghiêu còn xuất hiện trong đầu hắn.

Đáng chết! hắn làm sao vậy? chẳng lẽ thích một người chính là cảm giác gặp quỷ lại không xong sao?

Đúng vậy! tuy rằng hắn đã là nam tử hai mươi mấy tuổi trưởng thành, nhưng là ở nước ngoài đợi nhiều năm như vậy, hắn cho tới bây giờ còn không để tâm trên một người nữ nhân, cũng lười lãng phí thời gian yêu đương.

Bạn bè đều nói hắn có vấn đề, trên thực tế hắn chỉ muốn giữ vững nguyên tắc của chính mình – Không phải của ta, ta sẽ không muốn.

Từ ngày hắn thừa dịp Văn Tĩnh ngủ trộm hôn nàng, trong lòng của hắn đối nàng xảy ra biến hóa rõ ràng, mỗi ngày nhìn đến nàng, tâm tình của hắn đều đạt đến thỏa mãn, tuy rằng lần này nhiều việc đến sứt đầu mẻ trán, nhưng trong đáy lòng vẫn nhớ thương nàng như cũ.

Thẳng đến lời nói của Hi Nghiêu đánh thức hắn, nếu hắn không hành động, Văn Tĩnh của hắn sẽ bị nam nhân khác truy đi.

Tiếng đập cửa vang lên, Kỉ Văn Tĩnh mặc một bộ đồ màu trắng mang theo một tập văn kiện đi đến.

Tư Thánh Nam vội vàng lấy lại tinh thần, kinh ngạc nhìn nàng chân thành đi đến bàn làm việc, khuôn ngực no đủ của nàng được chiếc áo khéo léo bao vây, có vẻ gợi cảm mê người.

Gương mặt trong trắng thuần khiết này vĩnh viễn sẽ không làm cho hắn sinh ra cảm giác chán ghét, đôi môi nho nhỏ của nàng, tựa như một anh đào xinh đẹp, chiếc mũi cao, mí mắt mỏng, lông mi dài động lòng người.

Nha… hắn giống như cho tới hôm nay mới phát hiện, Văn Tĩnh của hắn cư nhiên thanh tú kì cục( trời ơi, TTN quả thực là tên kì cục, nói người ta thanh tú rùi còn nói thêm “kì cục” đằng sau. Potay )

Hắn nhìn bộ ngực của nàng bởi vì đi lại mà hơi hơi phập phồng cao thấp, bụng của nàng bằng phẳng mà lung linh, hai chân dưới váy dài lại thẳng, dưới chân đi một đôi giày xăng đan.

Ông trời! hắn không có nhớ rõ bao nhiêu lần, thời điểm thân thể mềm mại bị hắn ôm dưới thân, hắn có bao nhiêu hưởng thụ loại cảm giác an nhàn.

Thời điểm hắn và Văn Tĩnh cùng một chỗ, trong đầu rất ít nghĩ đến chữ “Tính”, có lẽ trong tiềm thức hắn đã muốn tôn trọng nàng, yêu thương nàng, thậm chí không dám dễ dàng nhúng chàm nàng.

Nếu không phải Sở Hi Nghiêu tham gia, hắn vĩnh viễn không ý thức được chính mình sẽ để ý Văn Tĩnh như vậy, là vì thật lâu trước kia hắn đã thật sâu yêu thương nàng.

Nên trời khẳng định cùng hắn đùa giỡn, mới làm cho hắn nhiều năm sau như vậy mới ý thức được điểm này.

- Đây là kế hoạch án của Uy Xa tập đoàn, Trịnh quản lý đã đem vấn đề xuất hiện trước hội nghị lần trước sửa chữa…

Đi đến trước bàn làm việc hơi hơi hạ thân, Kỉ Văn Tĩnh vươn ngón tay non mịn chỉ vào nội dung của kế hoạch án. Từ sau sự kiện họp báo, nàng phát hiện Tư Thánh Nam biến thành một người tùy thời có khả năng làm cho bom phát nổ, cho nên suy nghĩ vì chính mạng nhỏ của mình, nàng vẫn nên cẩn thật tuyệt vời.

Ánh mắt Tư Thánh Nam không chịu khống chế liếc về phía cổ áo của nàng, nhũ câu làm người ta xuất hiện ý nghĩ kì quái cư nhiên xuất hiện rõ ràng trước mắt hắn.( ợ, cái này ta…không có gì để nói).

Hắn nhịn không được nuốt nước miếng, phát hiện một chỗ trong quần dương lên.

Đáng chết! từ sau khi đem Văn Tĩnh trở thành nữ nhân hắn yêu, ngay cả thân thể của hắn cũng không chịu sự khống chế của hắn.

- Tổng tài…tổng tài, ngài có nghe tôi đang nói chuyện sao?

Tiếng nói mảnh khảnh của Kỉ Văn Tĩnh ghé vào lỗ tai của hắn, đúng lúc gọi trở về suy nghĩ của hắn.

Hắn vội vàng làm bộ ho nhẹ vài tiếng – Cái kia…ta vừa mới suy nghĩ, đúng vậy! kế hoạch này không sai.

Nàng có chút kì quái nhìn vẻ mặt hắn mất tự nhiên – Ngài cảm thấy không có vấn đề gì, như vậy kí ngay tại nơi này.

Hắn kí tên rồng bay phượng múa, vừa nhấc đầu, nhìn đến loại sách bảo vệ sức khỏe.

- Văn Tĩnh, cô cũng tìm hiểu đối với sắc đẹp của nữ nhân sao?

Trời sinh Tư Thánh Nam là phái hành động, một khi đã xác nhận mục tiêu của chính mình, hắn sẽ không ngừng hướng tới mục tiêu đi về phía trước.

Đúng vậy! hắn yêu Văn Tĩnh, tuy rằng hắn thích khi dễ nàng, chỉnh nàng, nhưng là hắn cho tới bây giờ còn không tổn thương tới nàng.

Kỉ Văn Tĩnh khó hiểu nhíu mày – kĩ xảo làm đẹp?

Tốc độ tự hỏi của nam nhân này toát ra luôn làm cho nàng theo không kịp.

Hắn cong lên cánh môi, ánh mắt mê người xẹt qua ngực mềm mại của nàng – Cô không biết sao? Thời điểm nữ nhân muốn làm cho dáng mình càng thêm đầy đặn, các nàng bình thường sẽ mượn một ít ngoại lực để thực hiện được mục đích, không bằng nói…

( tên này biến thái tới mức siêu cấp rồi, lúc này ta cảm thấy Văn Tĩnh thật khổ khi trở thành mục tiêu của hắn).

Hắn thực tà ác hướng nàng ngoắc ngoắc ngón tay – Cô qua bên này một chút.

Nàng không nghi ngờ đi đến bên người hắn, hắn vươn một cánh tay thực vô cùng thân thiết khoát lên trên cổ của nàng hơi hơi dùng lực, làm cho khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng đến gần bờ môi của hắn.

Ánh mắt tà ác của hắn liếc về phía bộ ngực của nàng – Tỷ như nơi đó, của cô thoạt nhìn có điểm nhỏ, nếu bị người mát xa một chút, ta nghĩ tương lai không lâu khả năng có thể trở nên càng ngạo nhân…

Kỉ Văn Tĩnh khuôn mặt trắng nõn nháy mắt đỏ bừng lên. Nam nhân này đang nói cái gì?

Nàng muốn thoát khỏi bàn tay to đang khoát lên vai mình, nhưng lực đạo của hắn cực kì mạnh.

- Còn có a…

Hắn vươn ngón tay trỏ vỗ về chơi đùa cánh môi khéo léo của nàng- môi của nữ nhân cũng cần phải sửa một chút, ở chợ bán loại son môi kém cỏi, có thật nhiều chất hóa học, ta cảm thấy biện pháp hữu hiệu nhất chính là...

Nói một chút, hắn đột nhiên đem gáy của nàng hơi hơi lôi kéo, thời điểm nàng còn không rõ tình trạng, đôi môi của nàng đã bị dùng sức che lại.

- Ngô

~~Nam nhân này đang làm gì?

Đầu lưỡi linh hoạt khiêu khai môi của nàng, nhanh chóng tham nhập vào trong miệng nàng, bàn tay to của hắn dùng sức lôi kéo, trong tâm của nàng không xong liền đặt mông ngồi trên đùi hắn.

Trời ạ!

Nàng cảm giác hô hấp của mình đã bị hắn cướp đi toàn bộ, lông mi thật dài của hắn thậm chí đụng tới hai má của nàng, nàng nửa nằm nửa ngồi trên đùi hắn, bàn tay to của hắn mang theo một cỗ khiêu khích vuốt ve qua lại toàn thân nàng.

Nàng bản năng giãy dụa, hắn lại bá đạo ngăn lại, càng thêm cuồng giã thổi quét nàng, tựa như đang thu phục một con vật nhỏ không nghe lời.

Nàng hoàn toàn bị cái hôn của hắn mê hoặc, vô lực xụi lơ trong ngực hắn, trái tim kinh hoảng không ngừng. Hắn hôn nàng? Rốt cuộc là vì sao? Chẳng lẽ hắn thích nàng? Nhưng trước đó hắn chưa bao giờ hướng nàng phát qua một tin tức ái muội nào.

Một chuỗi tiếng di động dễ nghe đột ngột xuất hiện tại không gian kiều diễm.

Kỉ Văn Tĩnh lấy lại tinh thần chống tay đẩy hắn, nhưng Tư Thánh Nam cũng không vì vậy mà động đậy.

- Ngô… Thánh Nam…điện thoại của anh…

- Không cần lo cho nó… hắn tiếp tục hôn nàng, mang theo một cỗ bốc đồng dã man.

Tiếng chuông tiếp tục vang không ngừng, Tư Thánh Nam có thể mặc kệ, nhưng Kỉ Văn Tĩnh không có biện pháp làm bộ như không có nghe đến.

- Không được…

- Shit!

Tư Thánh Nam nhịn không được thấp rủa một tiếng, thân thủ tắt đi di động, nhưng là Kỉ Văn Tĩnh đã nhanh chóng từ trên đùi hắn đứng lên.

Hắn như thế này mới nhìn ra khuôn mặt của nàng có bao nhiêu hồng nhuận, mái tóc hỗn độn rối tung, môi sưng đỏ, trong mắt tất cả đều là mê ly.

Bộ dáng nhìn qua có chút không biết làm sao. Nàng bối rối sửa lại quần áo, sau đó xấu hổ buông tay.

- Được rồi Thánh Nam, chính là chuyện này cũng không phải chuyện vui đùa tốt, tôi không biết anh làm sao lại làm như vậy, nhưng là tôi khẳng định anh bị chút kích thích, hiện tại làm cho chúng ta quên nó đi, tôi có thể làm như chưa phát sinh chuyện gì…

Lời nói của nàng có chút lộn xộn, trên thực tế ngay cả chính nàng cũng không biết chính mình muốn nói cái gì, khẩn trương với lấy văn kiện vừa kí trên bàn, chạy đi dường như chạy trối chết.

- Văn Tĩnh,…

Tiếng kêu cảu Tư Thánh Nam vang lên đằng sau nàng, cùng với tiếng chuông di động không ngừng vang lên.

Lửa giận của hắn chuyển sang di động, mở ra liền mắng – Chết tiệt Sở Hi Nghiêu, ngươi tốt nhất tìm ra một lý do thật tốt giải thích vì sao lại gọi cho ta lúc này… Khẩu khí ác liệt như muốn giết người.

Kỉ Văn Tĩnh không nghĩ tiếp tục nghe, nàng chật vật lấy tay ôm lấy đôi môi sưng đỏ.

Rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Thánh Nam vì sao đột nhiên hôn nàng?

Chẳng lẽ đây cũng là trò đùa dai của hắn muốn khi dễ nàng? Nhớ lại lúc hơn mười tuổi, thời kỳ Tư Thánh Nam trưởng thành, khi đó hắn tò mò ôm nàng, có một lần hắn thậm chí yêu cầu nàng chủ động hôn hắn, mục đích là muốn trải nghiệm cảm giác hôn môi một chút.

Lúc ấy bọn họ hoàn toàn ngây thơ không biết gì,làm cho răng nanh của hai người thiếu chút nữa đâm nhau dập nát, Thánh Nam thề không bao giờ cũng nữ sinh hôn môi nữa, bởi vì đau quá ( haha, ôm bụng cười, cái này ta thấy Thánh Nam ngây thơ dễ sợ, lại thêm đáng yêu một bậc).

Cái hôn kia, có thể thành trò cười trong lịch trình trưởng thành, nhưng là cái hôn vừa mới tính là gì?

Tâm phiền ý loạn ngồi trở lại vị trí, trong đầu hiện lên tất cả là màn ảnh lửa nóng vừa rồi.

Sở Hi Nghiêu nói, Thánh Nam ở nước ngoài không có kết giao bạn gái, hắn còn nói, trong đáy lòng Thánh Nam, ẩn ẩn lái đi không được thân ảnh của nàng, hắn thực kết luận nói, Thánh Nam để ý nàng.

Nhưng hết thảy này, nàng cho tới bây giờ đều không có thể chứng thật từ miệng đương sự, cái hôn như vậy, nàng nên lý giải như thế nào?

Nàng ảo não đem mặt vùi vào hai tay. Mọi việc làm sao có thể tiến triển đến tình trạng này?

Từ trong túi xách phát ra tiếng chuông điện thoại của nàng, nàng chần chờ bối rối cầm lấy điện thoại ra, thậm chí quên xem biểu hiện trên mặt điện thoại.

- Văn Tĩnh, là ba…

- Nơi này, nơi này, còn có nơi này, tôi đã sửa chữa qua, báo giá của Đỉnh Phong tập đoàn cung cấp có sai một vài chữ, mặt khác, lần sau nhớ rõ chỗ này cần đánh dấu, như vậy lúc sửa sang lại sẽ dễ dàng hơn.

- Cám ơn Kỉ tiểu thư.

Tân tiền nhiệm trợ lý không bao lâu Tiền Lập Đa đối với sự chỉ đạo kiên nhẫn của Kỉ Văn Tĩnh thật sự là cảm kích lại kích động.

Hắn vừa mới bị điều đến tầng trệt không bao lâu, nếu không phải Kỉ Văn Tĩnh giúp đỡ, hắn khẳng định sẽ làm đắc thủ chân loạn.

Kỉ Văn Tĩnh giống người thiện lương am hiểu là đại tỷ tỷ, vỗ nhẹ nhẹ vai gầy uể oải của hắn – Từ từ sẽ đến, tôi tin tưởng với năng lực của anh, không cần hai tháng, có thể nắm được cực kì tốt công việc của mình.

Đối với sự cổ vũ của nàng, khuôn mặt trắng nõn của Tiền Lập Đa hiện lên một chút thẹn thùng đỏ ửng – Kỉ tiểu thư người thật tốt, tôi nghĩ đến nhân viên phòng tổng tài nhất định thật kiêu ngạo, xem ra cô là người ngoại lệ nha…

Nàng cho hắn một cái mỉm cười ôn nhu – Là anh đa tâm, trên thực tế mỗi đồng sự đều thật tốt lắm. nàng vừa nói vừa sửa sang lại hỗn độn văn kiện trên bàn.

- Kỉ tiểu thư, vì đáp ta cô mấy ngày nay giúp tôi, xin hỏi buổi tối tôi có thể mời cô đi ăn tối sao? Tiền Lập Đa mang theo một cỗ không xác định, biểu tình có chút khẩn trương cùng cẩn thận.

Gần đây hắn đều vụng trộm quan sát nàng, ôn nhu, thiện lương, săn sóc, có năng lực làm việc, tuy rằng không phải đại mĩ nữ, nhưng trên người của nàng lại có một khí chất làm cho người ta an tâm.

Hắn biết nàng so với mình lớn hơn hai tuổi, nhưng xem nàng so với chính mình còn trẻ.

Biểu tình vẻ mặt sùng bái của hắn, bị Tư Thánh Nam vừa mới từ văn phòng đi ra đãi cá chính.

Có người đối với nữ nhân của hắn sinh ra hứng thú? Có người muốn hẹn nữ nhân của hắn đi ăn bữa tối? có người muốn theo đuổi nữ nhân của hắn?

Nhất thời, đố kị trong lòng lủi đến ngực. Người kia không muốn sống nữa sao? Ngay cả nữ nhân của hắn cũng dám để ý?

- Tổng tài…

Nhìn đến người lãnh đạo trực tiếp, Tiền Lập Đa theo bản năng đứng thẳng thân mình, sợ hãi rụt rè tiếp đón, khẩn trương thậm chí không để ý Kỉ Văn Tĩnh không có trả lời mình.

Tư Thánh Nam liễm mày lạnh lùng nhìn hắn một cái – Văn Tĩnh, chuẩn bị một chút, mười phút sau thông tri chủ quản các ngành đến lầu hai mươi tám họp.

- Vâng.

Từ ngày có cái hôn nồng nhiệt sau, Kỉ Văn Tĩnh phát hiện chính mình có một chút không dám đối mặt với hắn, nàng biết lòng của nàng đã sinh ra biến hóa, nàng không có biện pháp đem hắn biến trở lại thành đại thiếu gia tùy hứng hay khóc lóc om sòm trước kia, hắn hiện tại đối nàng mà nói là một nam nhân hàng thật giá thật có thể khống chế hỉ nộ ái ố của nàng.

Nàng cúi đầu. tay chân cuống quýt sửa sang lại văn kiện trên bàn, sau đó cứng ngắc gọi điện thoại thông tri cho các ngành họp.

Mười phút sau, khi nàng đi vào phòng họp lầu hai mươi tám, các chủ quản ngành hầu như đã đến đây.

Chỗ ngồi gần nhất với tổng tài có tập văn kiện, các vị trí còn lại đã bị người chiếm cứ, sau khi nhìn đến nàng đi vào, Tư Thánh Nam đang lật xem tư liệu hội nghị dùng cằm nỗ nỗ chỗ ngồi bên cạnh, hơn nữa thân thủ đem tập văn kiện cầm lại.

Viên công đối với tình huống ái muội như vậy đều rất lý tính bảo trì im lặng, Kỉ Văn Tĩnh xấu hổ nhìn mọi nơi xung quanh, thật sự tìm không ra vị trí khác ình dung thân.

Bất đắc dĩ, nàng đành phải ngồi bên người Tư Thánh Nam, nàng thậm chí còn có thể ngửi được một cỗ hương vị nước hoa thản nhiên trên người hắn, còn có nụ hôn của hắn…

Nha! Đáng chết! nàng rốt cuộc làm sao vậy? nàng cảm thấy hai gò má của mình không chịu nổi nóng lên.

Hội nghị bắt đầu trong một cỗ nặng nề quái dị, các chủ quản ngành đều phát biểu dụng tâm.

Tư Thánh Nam nghiêng nửa thân mình, phía sau lưng tựa vào ghế, tầm mắt của hắn vừa vặn chạm đến khuôn mặt Kỉ Văn Tĩnh ngồi bên trái hắn.

Nữ nhân này rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Từ sau khi ngày hôm qua bị hắn hôn, nàng nhìn thấy hắn tựa như chuột thấy mèo, e sợ không kịp, liền ngay cả con mắt cũng không dám nhìn hắn nhiều một chút.

Bất quá bởi vì đoạn thời gian này bận quá mà không đi nhà nàng ăn bữa tối, nàng liền cùng hắn bày ra bộ dáng mới lạ, chẳng lẽ cái hôn ngày hôm qua còn không làm cho nàng hiểu được mọi chuyện sao?

Kỉ Văn Tĩnh vụng trộm liếc hắn một cái, thời điểm nàng thấy hắn cũng đang nhìn mình, nàng giống như bị dọa chấn kinh, vội vàng quay đầu, làm bộ xem văn kiện trên bàn.

Tư Thánh Nam có chút buồn cười phiêu mắt về phía văn kiện. Nàng khẩn trương đến ngay cả văn kiện để ngược cũng không có phát hiện.

Nữ nhân này có vấn đề.

Hắn rất nhanh ý thức được điểm này, ánh mắt xẹt qua Tiền Lập Đa đối diện nàng. Gặp quỷ, xú tiểu tử này không muốn sống nữa sao? Cư nhiên dùng loại ánh mắt ẩn ẩn đưa tình theo dõi nữ nhân của hắn?

- Tổng tài, tập đoàn Đỉnh Phong cung cấp cho chúng ta nhập giá hàng cải biến sao? Vì sao lần này lại khác kém như vậy?

Viên chức có chút kinh ngạc nhìn tư liệu trên tay, khó hiểu sau đó lật cẩn thận đối chiếu.

Các viên chức khác cũng đồng thời lấy tư liệu đến sau đó nhỏ giọng nghị luận.

Tư Thánh Nam cúi hạ hai mắt, có chút không để ý nhìn tư liệu trong tay, ba giây sau, lông mày của hắn liễm lên.

-Ba!

Hắn thật không khách khí đem tư liệu ném lên mặt bàn, ánh mắt lạnh lùng, biểu tình nghiêm khắc nhìn vài trợ lý – Không có ai có thể giải thích chuyện này cho ta sao?

Kỉ Văn Tĩnh vội vàng cúi đầu kiểm tra, Tiền Lập Đa cũng kinh hãi cẩn thận xem.

- Thực xin lỗi…Tiền Lập Đa âm thanh có chút run run – Này là tôi sai lầm, tôi không cẩn thận đem con số kia gõ mười lăm, chính xác là…

- Hiển nhiên ngươi đem thời gian cùng tinh lực của mình để quan sát nữ đồng sự công ty. Ngữ khí của Tư Thánh Nam mang theo châm chọc.

Mặt Tiền Lập Đa nhanh chóng đỏ lên, hắn trực giác nhìn Kỉ Văn Tĩnh, tiếp xúc ánh mắt hắn Kỉ Văn Tĩnh cũng có chút run sợ.

Sao lại thế này?

Nàng xem mắt Tiền Lập Đa, lại nhìn mắt Tư Thánh Nam, hai nam nhân này…

- Cầm lại đi làm một lần nữa cho ta, hiện tại! Tư Thánh Nam không chút lưu tình mệnh lệnh nói.

- Vâng! Tiền Lập Đa lập tức đem văn kiện thu về hết thảy, xoay người như chạy chối chết chạy khỏi phòng họp.

Không khí bên trong vẫn âm lãnh vây quanh, hội nghị tiếp tục, chính là tiến vào trạng thái khẩn trương trước nay chưa từng có, Kỉ Văn Tĩnh phát hiện đến hiện tại, đối với nhân vật Tư Thánh Nam này nàng cũng chưa hoàn toàn hiểu biết hết.

Trong ấn tượng của nàng, hắn vĩnh viễn là tên tùy hứng làm bậy, thậm chí có điểm bất cần đời làm cho người ta hận không thể trực tiếp làm thịt hắn.

Nhưng là… đây cũng không phải chân chính là hắn, ít nhất khi hắn thân là người lãnh đạo một đại tập đoàn, hắn lãnh khốc đến mất đi nhân tình.

Nàng phát hiện chính mình càng cùng hắn ở chung, hắn ở trong mắt nàng càng ngày càng giống một cái mê cung.

Gần đây phát sinh nhiều chuyện làm cho nàng không để ý rõ nhiều chuyện phiền toái, tỷ như trong tình huống nàng không cẩn thận đã động tình với hắn.

Còn có ba ba nàng mất tích nhiều năm cư nhiên xuất hiện, nhưng lại nói cho nàng, hắn có phiền toái lớn, nếu nàng không thể giúp hắn giải quyết, kết cục của hắn chỉ có thể là phơi thây đầu đường.

Trời ạ! Vì sao thân nhân của nàng sẽ không thể có một người sống đàng hoàng?

Nàng không yên lòng mà nghe báo cáo dài dòng buồn tẻ, không biết qua bao lâu, hội nghị rốt cuộc chấm dứt, mọi người xung quanh bắt đầu đứng dậy, đột nhiên, trước mặt của nàng xuất hiện một bóng người màu đen.

- Văn Tĩnh, lát nữa tan tầm chờ ta một chút, chúng ta cùng đi ăn bữa tối. hắn nên cùng nàng nói chuyện đàng hoàng, ít nhất để biết nàng suy nghĩ cái gì.

Bạn đang đọc Chủ nhân xin ngài đừng chọc tôi của Minh Tinh
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 13

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.