Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ca chính là ngưu bức!

Tiểu thuyết gốc · 2069 chữ

Khi mặt trời lên cao nhất cũng là lúc Nhật lực tinh hoa tràn ngập mảng thiên địa. Phạm vi trụ quang quanh Ninh Thái Thần đã mở tới hơn mười trượng, lốc xoáy năng lượng theo đó càng bành trướng trở thành một cái hỏa quyển phong khổng lồ

Dù là người phàm đứng cách xa cả trăm dặm cũng dễ dàng nhìn thấy, bất quá đó cũng là ý muốn của hắn

"Đúng rồi, càng to càng tốt, ít nhất cũng phải khuấy đảo một vùng trời này..." Ninh Thái Thần xếp bằng giữa "mắt bão" miệng thích thú nói

Chợt một làn sóng nhiệt từ trên người hắn cấp tốc phóng ra bên ngoài, mang theo khí tức toái thiên liệt địa đánh ra bốn phương tám hướng

Trong đan điền, một đầu tiểu hỏa anh đang không ngừng áp súc năng lượng tới tận cùng, màu lam nhạt trên thân nó dần đổi qua xanh đậm, một đám lửa trên đầu dần biến thành ngọn lửa không màu kỳ bí nhưng nếu nhìn ra, đây chính là nơi tụ tập bản nguyên tinh hoa mạnh mẽ nhất của kỳ hỏa!

Chỉ khi linh hỏa tiến lên cấp bậc kỳ hỏa mới có thể tạo thành một điểm khác biệt này, tuy nhỏ nhưng chênh lệch chính là khác biệt như trời với đất!

Khí tức kỳ hỏa được Lam lam phóng xuất hết mức, dưới sự khuếch tán của Nhật lực thiên địa dị tượng đã kéo loại khí cảm này tới hơn ngàm dặm xung quanh khu vực A Đắc Lặc sâm lâm

Ninh Thái Thần có chút đợi không được "Lam lão, có thật người của Linh Sơn sẽ ra không? Sao nãy giờ còn chưa thấy tới, đừng nói chúng ta náo loạn như vậy trong địa bàn mà họ dễ dàng bỏ qua nha, hay là chê Kỳ hỏa vẫn không hợp mắt nên mặc kệ?"

Lam lão trầm mặc "Có điều kỳ quái, dù cho bí cảnh Hồ tộc đi vào trạng thái phong bế cũng không thể không tiếp nhận bất cứ thông tin nào từ ngoại giới, có khi họ đang đứng đâu đó nhìn xuống quan sát ngươi!"

Ninh Thái Thần đổ mồ hôi lạnh, ánh mắt láo liêng đảo qua đảo lại

"Không cần phải tìm, ta chắc chắn nàng đã tới gần lắm rồi... bất quá ngươi cũng không nên để ý, Nhật nguyên lực này cũng rất hữu dụng, hảo hảo thu phục nhiều một chút tích trữ trong đàn điền, về sau còn có nhiều việc rất hữu ích, không phải ai cũng có thể tùy tiện nhận lấy từng này Nhật nguyên lực a"

Ninh Thái Thần gật đầu, tâm trí đổ dồn về việc thu nạp dòng nguyên lực dồi dào này. Nhật nguyên lực từ trạng thái dũng mãnh cấp tiễn trở nên thong thả du nhập vào người hắn, di chuyển từ tốn qua đường kinh mạch mới mấy vòng rồi thu hồi thành từng tinh điểm bay lơ lửng giữa đan điền theo sự săp xếp của Lam lão

Cái gọi là đường chính là người đi nhiều mà thành, mà kinh mạch mới thành lập trong người Ninh Thái Thần cũng vậy. Dưới sự hướng dẫn của Lam lão, con đường này được Nhật nguyên lực trải qua một phen củng cố đã ổn định còn mang theo vẻ dẻo dai rắn chắc

.........

Bên ngoài sơn mạch, hai vầng hào quang tràn đầy khí tức sát phạt đang dùng tốc độ kinh người tiến tới, độn quang đi tới đâu liền để lại tầng tầng khí lãng bị dồn nén cắt toái thành từng vệt khoảng không trùng điệp

Cảnh giới Thần Thông, tu chân giả không cần phải ngự khí phi hành mà có thể tu độn thuật thành một môn thần thông di chuyển. Độn thuật mà Bá Bách Hàn cùng Âu Dương Kiệt chính là Quang Kiếm Độn pháp đại danh đỉnh đỉnh của Thiên Kiếm Tông

Nghe nói luyện tới cảnh giới đại thành, có thể một hơi độn kiếm đi hơn một vạn tám ngàn dặm, nhưng độ khó hoành thành rất khó, nhất là yêu cầu về diễn giải kiếm thuật phải đạt tới cảnh giới gần như thông huyền mới ngộ ra được thần thông đại thành này.

Nếu nhắc tới thì trong Thiên Kiếm Tông cũng chỉ có vài vị Nguyên Anh lão tổ mới thi triển ra được thôi

Bá Bách Hàn với Âu Dương Kiệt tu tới lãng khí xuyên vân, chi khí sát phạt cũng là một đời thiên tài hiếm có

...

"Âu Dương sư đệ, ngươi nói xem người làm ra dị tượng chính là hung thủ?" Bá Bách Hàn ánh mắt lấp lóe hàn quang nhìn phía xa nói

Âu Dương Kiệt cười khổ "Chắc là thế, nhưng mà sư huynh, chúng ta đã vượt qua một nửa đường từ cửa cấm vực rồi, nếu đi nữa chỉ sợ...."

Điều y lo lắng nhất chính là điểm này, Âu Dương Kiệt là người khôn ngoan nhận ra ngay vấn đề mấu chốt, Hồ Tộc Linh Sơn rất cường đại!

Cường đại đến nỗi dị tượng xảy ra chính là thiên tài bảo địa hoặc thượng cổ pháp bảo, di tích tàng trân xuất thế! Nhưng mà phương vi vạn dặm xung quanh A Đắc Lặc sâm lâm không lấy một tu chân giả nào dám bén mảng quá gần vào cấm địa!

"Đệ không cần phải bi quan như vậy, Linh Sơn Hồ Tộc không phải là loại không biết nói lý, chỉ cần hung thủ không liên quan tới họ thì chúng ta được phép tiến vào bắt lấy, dù sao sư tôn ta cũng có chút ân tình với một số người trong Hồ tộc"

"Chỉ mong là như vậy" Âu Dương Kiệt thở dài, thầm nghĩ "Nếu tên sư đệ hống hách kia của ngươi đụng phải người của họ rồi gây chuyện thì ân tình này cũng còn nước quăng xuống biển mà thôi..."

Phi hành chừng năm ba phút, vòi rồng khổng lồ đã hoàn toàn xuất hiện trong tầm mắt. Giữa trụ quang, một nhân hình đang ngồi xếp bằng đả tọa, khí tức thu liễm, hào quang uy lẫm làm cho hai người có chút sững sờ, không nhịn được đưa mắt nhìn đánh giá

Bất quá khí tức người kia nội liễm tới mức kỳ dị, cứ như là phàm nhân chứ không phải tu chân giả. Nhưng nhìn cột hỏa quyển mãnh liệt như vậy, nếu lấy nhục thể chống lại thì hai người thật sự thẹn mà không bằng

Âu Dương Kiệt biểu tình càng khiếp sợ "Đệ cho rằng vị cường giả kia chính là đang tu luyện, trực tiếp hấp thu Nhật nguyên chi lực!"

"Cái gì? Ngươi nói là hắn đang trực tiếp hấp thu? Làm sao có thể như vậy được?!" Bá Bách Hàn vẻ mặt kinh hãi

Đã là người tu hành, thứ căn bản nhất phải hiểu được chính là âm dương ngũ hành trong thiên địa. Trong chí dương chí cương nguyên lực phải kể tới Nhật nguyên lực, công pháp tu hành liên quan tới nó có vô số, mà một khi tu thành sức công phá quả nhiên rất bá đạo, chỉ cường công không thủ!

Bởi vì tính chất Nhật nguyên lực chỉ có dùng để phá hoại, thiêu đốt vạn vật thành tro bụi. Tu chân giả tu hành loại công pháp này mặc nhiên phải rất cẩn trọng, chỉ lơ là một thoáng là bị hỏa diễm đánh cho thi cốt vô hồn

Bởi vậy, hai người mới nhìn nhau vẻ mặt do dự, dù cho vị này có là hung thủ thì hai người hợp sức lại cũng không đủ nhét kẽ răng người ta

Bá Bách Hàn do dự, một giọng nói phiêu miểu từ hỏa quyển truyền tới mang theo vẻ tang thương như đã trải qua nghìn đời tuế nguyệt

"Hai tiểu nhi các ngươi là ai lại dám xông loạn vào cấm địa Hồ Tộc, không sợ chết sao?"

Âu Dương Kiệt đứng một bên sợ tính tình Bách Hàn bộc phát, liền tranh lời cung kính "Tiền bối hiểu nhầm, chúng ta là đệ tử nội môn Thiên Kiếm Tông, gần đây xuất hiện một vụ án mạng liên quan tới người bổn tông nên mới mạn phép thâm nhập cấm địa, chẳng hay danh tính của tiền bối là...?"

"Từ xưa tới nay ngoại hiệu của bản tọa rất nhiều, các ngươi có thể gọi ta là Tiêu Dao Tử, nhớ lúc trước bản tọa tung hoành một cõi còn chưa có cái tông môn gì gọi là Thiên Kiếm Tông, về phần môn nhân của ngươi mất tích chỉ sợ đi lạc vào cấm địa bị Hồ Tộc tru diệt cũng nên..... Tốt rồi các ngươi có thể đi nếu còn chần chừ thì... Hừ!"

Âu Dương Kiệt mặt mặt nhăn nhó, Bá Bách Hàn tính tình cường liệt nên vẻ mặt lúc xanh lúc đỏ, tay không kìm được siết chặt

Trong lòng Bách hàn, Thiên Kiếm Tông chính là ngôn từ không thể xúc phạm, vạn dặm xung quanh Ngân Nguyệt đế quốc ai lại không biết tới ba chữ như sấm vang bên tai Thiên Kiếm Tông một trong những siêu cấp tông môn chưởng quản Thương Sơn đại lục?

...

Lúc này, ngồi đả tọa bên dưới, Ninh Thái Thần đã ướt cả lưng áo, tinh thần căng cứng như dây đàn, trong lòng cười khổ

"Hai vị đại ca này bỏ qua cho tiểu đệ đi, níu kéo không phải chuyển tốt a, làm người phải biết đến điểm dừng chứ..."

Mấy canh giờ trước, Lam lão đã cảm ứng được khí tức hai tu chân giả bay tới. Tốc độ bọn người này quá nhanh nên chỉ còn nước dê đội da hổ, dùng kế Vô Trung Sinh Hữu đánh lạc nhân tâm bọn họ

Nếu mà hắn quay lưng bỏ chạy chẳng phải không đánh đã khai sao? Với lại pháp lực hai người kia sợ còn cao hơn tên phế vật Bá Khang đâu chỉ mấy lần, Thần thông kinh khủng như vậy lấy gì mà chạy?

Ninh Thái Thần mong sao đám người này biết khó mà bỏ qua...

Cái kế sách giả ngưu bức lừa người này hắn bất đắc dĩ phải cùng Lam lão thực hiện. Giọng nói cổ quái vừa rồi đích thị nhờ Lam lão thủ vai, còn hắn là đạo diễn sau màn a

Chỉ là vở tuồng sắp đại công cáo thành thì diễn viên thủ vai bỗng dưng nhập tâm quá độ, ảo tưởng sức mạnh Chunnibyou mà bộc phát thêm vài lời thoại vớ vẩn không có trong kịch bản...

Ninh Thái Thần tức đến độ muốn mang Lam lão ra đạp đạp một phen nhưng tình thế trước mắt khiến hắn phải nhịn xuống

"Nhẫn a, ca phải nhẫn, chỉ cần qua được của ải này, ca sẽ cho Lam lão đầu phá phách nhà ngươi bài học nhớ đời!" hắn thầm rủa một hồi, tâm tình ổn định nhìn lên hai thân ảnh phiêu phù thở dài

"Chẳng lẽ phải đổ thêm dầu vào lửa, ta không tin cái Linh Sơn Hồ Tộc kia lại nhìn người ngoài làm loạn như vậy mà dễ dàng ngoảnh mặt làm ngơ!"

Nói xong, Ninh Thái Thần lại tập trung tinh thần, trái tim hắn nhảy lên theo vận luật huyền bí trước đó. Cơn đau nhức bỗng truyền tới khiến hắn nhói đau tận linh hồn

Ninh Thái Thần biết đây là lần cuối cùng trong ngày có thể thi triển ra thủ đoạn này. E rằng về sau muốn làm lại lần nữa chắc phải để cơ thể hồi phục, mà dấu hiệu hồi phục này cực kỳ chậm rãi, không vì siêu cấp hệ thống mà tăng nhanh chút nào

Vận luật huyền diệu như tảng đá lớn ném vào hồ nước tĩnh lặng đem chấn động truyền ra khiến không gian ba đảo mãnh liệt

Bầu trời vạn dặm xung quanh tối đen một mảng, quang trụ và hỏa quyển theo chấn động từ người hắn thoát ra từ từ mở rộng nhanh chóng, sau vài nhịp hô hấp đã trải rộng ra một dặm!

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.