Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Yêu Hồ (1)

Tiểu thuyết gốc · 1153 chữ

A Đắc Lạc sâm lâm trải dài hàng vạn dặm phân cách Ngân Nguyệt và Thương Lan đế quốc. Tiến vào sâu yêu thú càng cường đại, các loại tài nguyên tu tiên ngày một phong phú, người xưa có câu "cầu phú quý trong hiểm nguy"

Nên vậy A Đắc Lạc còn được mệnh danh Tử thần sâm lâm, hàng năm số cường giả có đi không trở lại tính bằng hàng ngàn, phải biết đây là tu chân giả, trong mắt người trần mắt thịt chính là tồn tại vô địch

Ai chả biết nhưng vẫn liều mạng, có tin đồn một vị cường giả nhặt được thảo dược tiên cấp, trăm năm luyện ra thần đan đột phá đỉnh phong phi thăng tiên giới

Một đồn mười, mười đồn trăm, mỗi người đều dốc sức tìm kho báu để một đêm phất nhanh

Bất quá nghĩ dễ hơn làm, tu luyện giả e dè không dám phóng tay vì sợ yêu thú cường đại ư? Không phải, sâu trong sâm lâm, xa khỏi nhân loại còn có sinh mệnh trí tuệ ngang nhân loại, được thú thần ân sủng sinh ra đã có thể hóa nhân hình, Yêu Tộc!

..............................

Trong thung lũng mờ mịt, từng làn gió nhẹ thổi đám sương ẩn dật vờn quanh đại thụ, không gian âm u trầm lặng bao trùm cảnh vật, màu sắc dễ nhận thấy là vài cây nấm lạ phát xạ giữa đêm tối

.

.

"Ầm!"

"Hít.. hà.."

"Bát tỷ, làm sao bây giờ con liệp diễm lang này không chịu bỏ qua"

"Đều tại muội, bỏ Linh sơn chạy ra ngoài còn kéo theo người ta, giờ thì hay rồi, đụng phải yêu thú ngốc chưa mở linh trí, đã không giao tiếp được, vậy còn là một đầu linh cấp yêu thú"

Hai thân ảnh quỷ mị chớp động xuyên qua tầng cây rậm rạp, phía sau truyền tới đợt khí nóng bức ngột ngạt thiêu rụi mọi thứ xung quanh

"Grừ!"

"Cửu muội! Nhanh tránh!"

"Vu...u...ù...ù!"

"Oành!!"

Hỏa lực từ liệp diễm lang nộ phóng tràn ngập thung lũng, mấy cây cổ thụ gần đó bị nhiệt lượng khủng bố thổi tan tành, hắc vụ cuốn lên che khuất tầm nhìn

Hồng phấn quang cầu đột nhiên xuất hiện thoát ra khỏi đám khói bụi, thả xuống hai nhân ảnh nữ tử vận thanh y, thiếu nữ lớn hơn thì chừng 13, 14 tuổi, gương mặt tú lệ mi phượng mềm mại rủ xuống che đi cặp mắt sắc xảo mang vài phần mệt mỏi

"Cửu muội, không sao chứ?"

"Khụ khụ, muội ổn, ban nãy là bảo khí mẫu hoàng cho tỷ phòng thân?"

"Ừm, nhưng chỉ sử dụng được một lần, bây giờ chỉ còn nước tranh thủ ẩn nấp, thu lưỡng khí tức đánh lừa nó"

Hai người không hẹn mà nhanh chóng đào bới mảnh đất phía dưới chui xuống rồi lấp lại. Tiểu cô nương nhỏ hơn vẻ mặt khó chịu nhưng vẫn nhẫn nhịn

Xưa nay nữ tử ưa thích sạch sẽ huống chi nàng còn là công chúa cành vàng lá ngọc, chỉ có thiếu nữ lam y bên cạnh tâm tình trầm ổn, ánh mắt lanh lợi lộ ra lục quang xuyên qua mặt đất dò xét động tĩnh

...

"Grào!"

Hỗn khí tản mác, giữa đống loạn thạch lóe lên đôi hoàng kim sắc nhãn to như đèn lồng. Thân thể đồ sộ dần hiện ra, từ đầu đến đuôi nó bao phủ bởi lam diễm nóng rực, không khí xung quanh bị hỏa lực hung mãnh làm cho vặn vẹo biến hình

Liệp diễm Lang sử dụng mũi đánh hơi tìm kiếm dấu vết, nó không tin con mồi yếu hơn một đẳng cấp trúng chiêu trọng thương liền bỏ chạy được

Thấy yêu thú tiếp cận nơi ẩn náu, hai người phía dưới lập tức lâm vào bất động, ngay cả hô hấp cũng đình trệ

"Phu.u...ù...ù" Mũi yêu thú chạm phần đất bên cạnh

.

.

.

Không gian trở nên yên ắng ngột ngạt, mồ hôi chảy dọc theo cổ ngọc của nhị nữ bỗng rơi xuống nền đất.. "Tách!!"

"Grào!"

"Không ổn! Cửu muội mau sử dụng hỏa hồ"

"Ầm...ầm!"

Địa hình xung quanh dưới một vuốt Liệp diễm Lang đi xuống liền chấn động sập xuống từng mảng lớn, hỏa quyển cuồn cuộn tuôn trào như muốn thiêu sống hai con mồi dưới hố

Nhưng mà nó không ngờ thú hỏa tới nửa đường thì đột nhiên đảo chiều tấn công, Liệp diễm Lang không ngờ chiêu thức do chính nó phóng ra bị phản tác dụng!

"Bùng!"

Trúng hỏa đạn ở trạng thái không phòng thủ, thân thể yêu thú bay thẳng ra ngoài va vào vách đá để lại cái lỗ sâu hoắm

Phía đối diện, tiểu cô nương bao trùm bởi dị hỏa bạch sắc đang đắc ý ngúng nguẩy chiếc đuôi lớn

"Oa! Nó chết rồi bát tỷ, hóa thân hỏa hồ ly của ta lợi hại như vậy a"

"Muội tử ngốc, nó cao hơn ngươi cả đại cảnh giới, làm sao mất mạng dễ dàng thế được, còn không mau chạy?!"

Nhân cơ hội yêu thú chưa hoàn tỉnh, hai người lâp tức rời khỏi thung lũng. Đi được một đoạn phía sau truyền tới âm thanh kêu gọi của Liệp diễm lang vang vọng cả cánh rừng, liền sau đó tiếng sói tru khắp nơi tại sâm lâm đáp trả lại

Trong chốc lát, trước mặt họ xuất hiện đàn yêu thú chừng mấy chục con, lông mao đỏ chót, cơ thể cũng tương tự bốc lên từng đợt nóng hổi hỏa diễm, nước dãi từ mõm chảy dài cứ như bị bỏ đói mấy năm

Sắc mặt nhị nữ trắng bệch, thoát khỏi Liệp diễm lang đã coi như sức cùng lực kiệt, giờ gặp phải bầy yêu thú tiểu đệ của nó chỉ có nước chờ chết!

Không gian huyết tinh cùng tuyệt vọng bao trùm cảnh vật

.

.

Nữ tử thanh y nhẹ ôm tiểu muội vào lòng, môi nhỏ cắn chặt, khóe mắt ửng đỏ lóe lên quyết tâm mãnh liệt, thanh âm nàng có chút run rẩy

"Ngốc muội, phải cố gắng sống sót a, sau khi thoát thân trở về Linh Sơn nhớ hảo hảo giữ thân mình, đừng làm chuyện ngu xuẩn nữa, biết chưa?"

Không để muội muội kịp phản ứng, nàng liền dụng sức đẩy tiểu cô nương này văng ra ngoài, ngọc thủ nhanh chóng kết ấn, thân thể nàng hóa thành hồng quang sáng chói một góc rừng, đến giây phút cuối cùng nước mắt nàng không kìm được tuôn tràn ướt đẫm vạt áo

Đám huyết lang mặc kệ hết thảy, cơn đói làm chúng quên đi cảm giác nguy hiểm đe dọa tính mạng, cả bầy nhảy xổ vào xâu xé con mồi trước mắt

"Đừng mà! Bát tỷ!"

"Oành!"

Bạn đang đọc Chu Du Dị Giới sáng tác bởi MinhKinZ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhKinZ
Thời gian
Lượt đọc 2

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.