Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Xuyên qua Đấu La

Tiểu thuyết gốc · 1457 chữ

Đấu La Đại Lục, Thiên Đấu đế quốc Tây Nam, Pháp Tư Nặc hành tỉnh, Nặc Đinh thành bên ngoài một cái thôn nhỏ, Thánh Hồn thôn.

Sở dĩ tên là Thánh Hồn, là bởi vì trong truyền thuyết, trăm năm trước nơi này từng sinh ra một vị hồn sư đạt đến cấp bậc Hồn Thánh mà theo đó thành danh, cũng là niềm kiêu hãnh của Thánh Hồn thôn.

Trời mới tờ mờ sáng, xa xa trên một tòa núi nhỏ bên ngoài Thánh Hồn thôn, có một đạo thân ảnh nhỏ gầy là một tiểu nam hài, ăn mặc mộc mạc tầm năm sáu tuổi đang ngồi xếp bằng tu luyện. Nam hài chính là Đường Tam, xuyên không từ Đường Môn mà đến.

Bên dưới chân núi là một nam hài khác, tuổi tác cùng Đường Tam không chênh lệch lắm miệng thở dốc đang từng bước trèo lên, trên lưng mang theo là một cái giỏ từ thực vật bện thành, bên trong chất đầy các loại cục đá.

Lúc này, đang khó khăn leo lên Lục Thiên thoáng nhìn bên kia một chút liền tiếp tục không để ý.

Lục Thiên hắn cũng là người xuyên việt, nhưng khác với Đường Tam, hắn vốn là người Trái Đất thế kỷ 21, tại đang xem pokemon tập cuối, không hiểu thấu bị cánh cửa đập trúng một phát xuyên qua đây.

Hắn đến thế giới này trong hình hài một đứa bé bị bỏ rơi, được trưởng thôn lão Kiệt Khắc phát hiện, thấy đáng thương nên nhặt về chăm sóc nuôi nấng.

Lúc đầu bởi vì ngôn ngữ khác biệt, hắn tốn thời gian gần một năm mới học được, cũng dần dần giải khai hiểu hơn về nơi này.

Mà làm hắn ngạc nhiên lại hưng phấn chính là thế giới này có tên là Đấu La Đại Lục.

Chính là cái thế giới dùng các loại thần kỳ Vũ hồn để tu luyện, ai rồi cũng sẽ có cơ hội thức tỉnh Vũ Hồn riêng mình, Lục Thiên hắn cũng không ngoại lệ.

Biết được điều này sau Lục Thiên hưng phất đến mất ăn mất ngủ, trong đầu tưởng tượng đủ loại.

Huyễn tưởng bản thân sau này vợ con thành đàn đi đến nhân sinh đỉnh phong Vĩnh sinh thành Thần.

Bất quá thời gian trôi qua hưng phấn liền biến mất bởi vì hắn phát hiện mình không có hệ thống hack bá đạo như các nhân vật xuyên không khác, cũng không có xuất thân con ông cháu cha người trên người.

Chỉ có trong đầu nhiều một đoàn sương mù, nhưng rồi cái gì cũng không có xảy ra.

Bất lực hắn cũng chỉ có thể yên lặng tự mình nếm thử tu luyện.

May mắn thay một thời gian sau hắn cảm nhận được Hồn lực lại tu luyện ra được một chút ít ỏi Hồn lực, tu luyện rất chậm nhưng cũng khiến hắn vui vẻ một thời gian.

Theo tuổi tác tăng lên hình ảnh bên trong sương mù cũng dần hiện ra, đến năm 3 tuổi hắn mới có thể thấy rõ là hình dạng một cánh cửa, nhìn như cửa đá xám xịt, bên trên có ký hiệu kỳ lạ quá mờ nhìn không rõ, ngoài ra không có hiện tượng gì xảy ra tiếp.

Lần đầu tiên trông thấy Lục Thiên cũng giật mình từng nghĩ có phải hắn vì bị cửa đập chết rồi xuyên qua đây nên mới mang nó theo hay không.

Mặc dù không biết nó có tác dụng gì, Lục Thiên cũng không định hy vọng vào đó, đến năm thứ 3 hắn chỉ mới đột phá 3 cấp, tốc độ quá chậm vì vậy hắn liền đánh chủ ý lên Đường Tam.

Đối với công pháp cùng tuyệt kỹ mà Đường Tam sở hữu, Lục Thiên trông thấy mà thèm không chỉ tâm pháp tu luyện nội lực Hồn lực còn có rất nhiều kỹ xảo thần kỹ bảo mệnh.

Mới đầu gia cảnh nhà Đường Tam không tốt lắm nên gia gia thường chia một ít thực phẩm mang qua cho, lần này hắn quyết định đi theo cũng vì vậy làm quen được với Đường Tam, tuy rằng bình thường cũng ít gặp gỡ nói chuyện do thời gian Đường Tam chủ yếu dành cho việc tu luyện nên hắn cũng ngại làm phiền.

Hằng ngày nhìn Đường Tam ngồi hô hấp thổ nạp tử khí tu luyện Huyền Thiên Công Tử Cực Ma Đồng, Lục Thiên cũng từng nghĩ nhanh tăng thiện cảm tìm cơ hội để xem có học được công pháp đó từ Đường Tam hay không nhưng không lâu sau hắn liền từ bỏ, bởi vì không thực tế, tri thức, công pháp, ám khí hiện tại là bí mật lớn nhất của Đường Tam, chia sẻ là không thể nào, với lại Lục Thiên hắn đối với bản thân có phát hiện mới, liên quan tới cánh cửa nhà đá kia.

Chỉ cần trong đầu tập trung tinh thần nhìn vào cánh cửa thần bí đó rồi tiến hành minh tưởng sẽ tăng nhanh tốc độ tu luyện Hồn lực so với bình thường không chỉ gấp mười, ngoài ra dùng Hồn Lực rèn thể cũng rất có hiệu quả.

Biết được sau Lục Thiên kích động không thôi, hận không kịp phát hiện sớm. Bây giờ phải cố gắng gấp bội.

Mặc dù bắt đầu tu luyện trễ hơn so với Đường Tam, thiên phú kém hơn nhưng hắn tự tin mình sẽ đuổi kịp rồi siêu việt hắn.

Trở lại hiện tại, Lục Thiên hiện tại đã leo lên tới đỉnh núi, cách chỗ Đường Tam đang ngồi không xa dừng lại.

Đi tới bãi cỏ Lục Thiên thả xuống giỏ đá, hắn thường luyện tập không dùng Hồn lực mang nhiêu đó đá chạy vòng vòng núi đến khi đủ mới ngừng lại.

Đọc qua sách Lục Thiên biết tầm quan trọng của việc rèn thể, thân thể càng mạnh hấp thu Hồn hoàn niên hạn cũng càng cao, mấy năm nay hắn chưa từng từ bỏ rèn luyện, hiện tại thuần túy lực lượng bạo phát hắn đã có thể đập nhất hoàn Hồn sư ra bã.

Cầm lên ống trúc đựng sữa tự khao mình mấy ngụm, Lục Thiên không khỏi ợ một hơi.

"Luyện xong uống sữa vẫn là tuyệt nhất."

Này là sữa thú, do phụ giúp Kiệt Khắc gia gia làm việc nhà tốt mà được thưởng, mặc dù không có tác dụng gì đặc biệt nhưng vị rất thơm ngon, uống rất đã.

Vừa uống sữa thú vừa nhàn nhạc quan sát Đường Tam.

Lúc này theo chân trời dần dần mọc lên, Đường Tam kết thúc tu luyện, yên lặng một hồi, không khỏi thở dài vừa hay bị Lục Thiên nhìn thấy.

Thời gian này Vũ Hồn Điện cũng sắp đến, Đường Tam tu luyện Huyền Thiên Công hẳn là đến bình cảnh không thể đột phá mà thở dài.

Bình cảnh ở đây là mỗi 10 cấp cần săn giết Hồn thú hấp thu Hồn hoàn của nó mới có thể tiếp tục đột phá cấp độ tiếp theo. Đường Tam chính là đạt tới 10 cấp viên mãn, bởi vì chưa thức tỉnh Vũ Hồn nên sẽ gọi là tiên thiên mãn hồn lực.

Thiên phú của Đường Tam đúng là tốt, mặt dù một phần từ công pháp tốt mà tạo nên.

Còn Lục Thiên hắn chỉ mới 8 cấp sắp lên cấp 9, có vẻ vừa dùng Hồn lực rèn thể nên tiến độ lên cấp không bằng.

Thu hồi ánh mắt Lục Thiên thấy sữa đã thấy đáy, chưa thoả mãn hắn cố lắc cho hết sữa còn đọng lại chảy ra.

Đường Tam bên kia vừa vặn đứng lên trông thấy hình ảnh như vậy liền buồn cười, Lục Thiên ưa thích uống sữa thú người trong thôn ai cũng biết đến, vì vậy hắn cũng không quá ngạc nhiên.

"Lục ca, nên về thôi..."

"A.. ừ, ngươi tu luyện xong.."

Lục Thiên không có quay sang vẫn đang cố lắc cho hết.

Nhìn sắc trời, Đường Tam gật đầu lập tức hướng dưới chân núi chạy đi, thân pháp rất nhẹ nhàng ổn định.

Lục Thiên thấy vậy bắt đắc dĩ thu hồi vào trong giỏ rồi lao theo.

Bọn họ cả đoạn đường đều ít nói chuyện như vậy, đến trong thôn liền tách ra ai về nhà nấy.

Thời gian thoáng cái mà qua, hôm nay liền đến thời khắc trọng đại đối với mỗi hài tử đến 6 tuổi, ngày giác tỉnh Vũ Hồn....

Bạn đang đọc Chơi Thú Từ Đấu La Bắt Đầu sáng tác bởi daichiboss
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi daichiboss
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 150

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.