Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh

Tiểu thuyết gốc · 2244 chữ

Tào Xung mở ra Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh,trang đầu của nó ghi chép một môn gọi là Thái Sơ Thổ Nạp Pháp.

Môn Thái Sơ Thổ Nạp Pháp này cũng không có gì huyền ảo,chỉ đơn thuần là cách hít thở mà thôi.

Thái Sơ Thổ Nạp Pháp nói rằng con người tổng cộng có một trăm linh tám đầu huyệt đạo,mười hai đầu kinh mạch và một thứ được gọi là Linh Hải.

Huyệt đạo và kinh mạch là thứ mà có thể dễ dàng tìm thấy,nhưng Linh Hải lại giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi.

Chỉ có cách duy nhất là đưa thiên địa linh khí vào bên trong thể nội,rót đầy một trăm linh tám huyệt đạo cùng mười hai kinh mạch,từ đó mới có thể mở ra Linh Hải.

Tào Xung khuân mặt nhăn lại hình chữ Xuyên.

Hắn công tác tại Tề gia y quán ba tháng,dù chưa ăn qua thịt heo nhưng đã nhìn qua heo chạy,hắn từng nghe các vị y sư nhắc tới huyệt đạo cùng kinh mạch không ít,nhưng tuyệt nhiên chưa từng nghe tới thứ gì gọi là Linh Hải.

Tào Xung lật tiếp trang kế,chỉ thấy bên trên Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh có vẽ một hình nhân đang ngồi xếp bằng,nói rằng đó chính là phương pháp tu hành Thái Sơ Thổ Nạp Pháp.

Ma xui quỷ khiến thế nào,Tào Xung quyết định ngồi xuống giường gỗ,bắt chước lại những gì ở trong sách.

Hắn nhắm mắt ngồi xếp bằng,trong đầu nhẩm đi nhẩm lại bốn câu tâm pháp của Thái Sơ Thổ Nạp Pháp.

Vốn tưởng rằng bản thân chỉ đang si tâm vọng tưởng,nhưng chợt Tào Xung cảm nhận được vô số luồng khí từ đâu tràn vào thân thể.

Tào Xung lúc này dù có bị ngu cũng có thể đoán được,đây là thứ gọi là thiên địa linh khí.

Hắn nhanh chóng lấy lại bình tĩnh,đọc đi đọc lại khẩu quyết của Thái Sơ Thổ Nạp Pháp,thiên địa linh khí cũng theo đó mà rót vào các huyệt đạo của hắn.

Huyệt Bách Hội !

Huyệt Đản Trung !

Huyệt Phế Du !

Thiên địa linh khí cứ như dòng nước,chảy từ trên xuống dưới khắp toàn thân của Tào Xung.

Rốt cuộc,một khắc đồng hồ trôi qua,Tào Xung đã đem một trăm linh tám huyệt đạo rót đầy một lần.

Hắn bỗng cảm nhận thấy thiên địa linh khí được mình hấp thu càng ngày càng ít đến đáng thương,ngay lập tức dừng lại việc thổ nạp,buông hai chân ra,thở dốc liên tục.

" Những gì trong sách nói là thật." Tào Xung kinh ngạc không thôi.

Hắn đem Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh đọc qua một lượt,phát hiện không chỉ có duy nhất Thái Sơ Thổ Nạp Pháp,mà đằng sau nó còn ghi chép bảy mươi hai loại pháp thuật khác nhau.

Không nghi ngờ gì nữa,quyển Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh này tuyệt đối là bảo vật,tuy Tào Xung không hiểu rõ,nhưng chắc chắn nó quý không thua gì các bí kíp võ công.

Hắn không khỏi nhớ lại Phương Huyền đạo sĩ,trong lòng tự hỏi không biết tại sao người ta lại đem đồ vật trân quý bậc này tặng cho mình.

Tào Xung sau đó đem Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh cùng một cuốn sách còn lại giấu đi,lần này không chỉ để trong tay nải nữa.

Hắn hiểu rõ cái gì là thất phu vô tội,hoài bích có tội.Không thấy đám người Thạch Chấn Khang sao ? Chỉ vì áp tiêu mà bị một đám sơn tặc phục giết.

Nếu tin tức hắn nắm giữ một cuốn vô cùng lợi hại đạo kinh được truyền ra,hắn cũng không phải Ưng Hổ tiêu cục,lúc đó ai cũng sẽ đều muốn giết hắn cướp sách.

Tào Xung nằm xuống giường,hồi hộp không sao chợp mắt.

" Không rõ đẳng cấp của ta hiện giờ đã đạt tới nhất phẩm chưa ? "

Hắn từng nghe qua Thiết Trụ nói,nhất phẩm võ giả có lực tay tối thiểu là ba trăm cân,tối đa có thể đột phá ngàn cân,một quyền đánh ra,cho dù là hổ là trâu cũng phải cam tâm chịu chết.

Thiết Trụ thần lực trời sinh,có thể khoẻ bằng năm sáu người như Tào Xung,nhưng bản thân hắn vẫn chưa đạt tới đẳng cấp nhất phẩm.

Thời gian cứ trôi,rốt cuộc,Tào Xung cũng chìm vào giấc ngủ.

Ba ngày trôi qua,Tào Xung sinh hoạt trở nên bận rộn hơn.

Ban ngày hắn phụ trách làm dược đồ cho Lương Nhạc y sư,ban đêm lại tân tân khổ khổ tu luyện Thái Sơ Thổ Nạp Pháp.

Tào Xung phát hiện thiên địa linh khí bên trong nhà của hắn đều đã bị hắn hấp thu không sai biệt lắm.

Mặc dù mỗi ngày thiên địa linh khí sẽ được làm mới,tuy nhiên vẫn không thể sung túc như ngày đầu.

Rót linh khí vào mười hai đầu kinh mạch không đơn giản giống như huyệt đạo,cần cùng một thời điểm đều rót xuống mười hai đầu.

Tào Xung dưới những chỉ dẫn của Thái Nhất Dẫn Đạo Kinh,rốt cuộc sau ba ngày đã thành công làm được.

" Linh Hải đã thành." Ngồi bên trên giường gỗ Tào Xung hân hoan nói.

Hắn có thể cảm nhận vô cùng rõ ràng,lúc này trong bụng của bản thân đã hình thành một vũng nước,Tào Xung chỉ cần tiếp tục hấp thu thêm thiên địa linh khí,vũng nước sẽ càng ngày càng lớn lên.

Tào Xung lật giở Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh,hắn biết được Linh Hải chính là nơi cất chứa thiên địa linh khí,người tu luyện có thể sử dụng thiên địa linh khí này cho bản thân.

Cách thức đơn giản nhất,chính là dùng ý nghĩ,truyền thiên địa linh khí xuống các phần cơ thể.

Tào Xung không nghĩ nhiều,lập tức đứng dậy,trong đầu thúc dục tâm pháp của Thái Sơ Thổ Nạp Pháp.

Thiên địa linh khí tử Linh Hải lúc này ngay lập tức truyền tới cánh tay của hắn.

Tào Xung vung ra một quyền,quyền này không hề có kỹ xảo gì,chỉ đơn giản là một quyền mà thôi.

Chỉ thấy " rầm " một tiếng,bức tường nhà của Tào Xung bị một quyền của hắn đục thành một lỗ lớn,gạch đất bên trong tường cũng bị đấm nát thành phấn vụn.

Tào Xung nhìn thấy cảnh này thì kinh hãi không thôi.

Hắn nhìn vào nắm đấm của bản thân rồi lại nhìn vào lỗ thủng,trên trán đã đổ xuống mồ hôi không biết từ lúc nào.

" Lợi hại như vậy ? " Tào Xung không nhịn được mà cảm thán.Hắn biết rõ võ giả rất lợi hại,nhưng không nghĩ lại lợi hại đến mức này.

Dù sao,hắn cũng mới tu luyện có ba ngày thôi nha.

Tào Xung sững sờ hồi lâu,sau đó lập tức đem đống gạch vụn thu thập lại,dùng một tấm vải tạm thời che lên.

Mặc dù hắn có chút sợ hãi,nhưng xen lẫn vào đó là vui mừng.

Hắn mới tu luyện được một môn Thái Sơ Thổ Nạp Pháp đã lợi hại như vậy,nếu như tiếp tục tu luyện các môn pháp thuật đằng sau của Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh thì không biết còn như nào.

Tào Xung vô cùng sung sướng.

Mấy ngày sau,hắn dùng một phần tiền lương của bản thân để lấp lại lỗ hổng.Ngay sau đó là tân tân khổ khổ tu hành Thái Sơ Dẫn Đạo Kinh.

Tào Xung lựa chọn khởi điểm của bản thân là một môn Ngự Kiếm Thuật.

Môn Ngự Kiếm Thuật này theo mô tả có thể chế ngự một thanh kiếm,đem nó tự do điều khiển phóng đi phóng lại.

Tùy vào độ thuần thục,phạm vi chế ngự phi kiếm sẽ theo đó càng tăng lên.

Để nhập môn môn Ngự Kiếm Thuật này,đòi hỏi Linh Hải của Tào Xung phải mở rộng thêm nữa,tối thiểu là mười trượng.

Hiện tại Tào Xung mới chỉ có một trượng diện tích Linh Hải mà thôi,cho nên hắn phải chăm chỉ hấp thu thiên địa linh khí,đem Linh Hải mở càng rộng.

Tào Xung không thể tùy tiện đi ra Tề gia y quán,cho nên chỉ có thể miễn cưỡng hấp thu những thiên địa linh khí ít ỏi ở nhà của bản thân.

Thời gian như thoi,chả mấy chốc mà nửa tháng thời gian đã đi qua.Dưới sự khổ luyện,Tào Xung rốt cuộc đã mở rộng Linh Hải đến phạm vị mười trượng.

Đối với việc này,Tào Xung như mở cờ trong bụng,tiếp đó,hắn ngay lập tức bắt tay vào học tập khẩu quyết cùng tâm pháp của Ngự Kiếm Thuật.

Ngự Kiếm Thuật không đơn giản giống như Thái Sơ Thổ Nạp Pháp,nó phức tạp và huyền ảo hơn rất nhiều.

Tào Xung dành ra trọn vẹn năm ngày,mới miễn cưỡng đem Ngự Kiếm Thuật hiểu thông.

" Vấn đề hiện tại,ta tìm đâu ra một thanh kiếm ? "Tào Xung vừa gói thuốc vừa suy nghĩ.

Ngự Kiếm Thuật điều kiện tu luyện quan trọng nhất,hiển nhiên là phải có kiếm.

Bất quá,Tào Xung không biết phải mua kiếm từ đâu,mà kể cả có mua được,hắn một tên dược đồ,cần kiếm làm gì ,sẽ dễ gây nên người khác chú ý.

Vương Nhị Đản từ đâu lên tiếng : " Tào Xung,không nhìn ra ngươi vẫn là soái ca nha.”

Tào Xung nhìn Vương Nhị Đản,không hiểu hắn nói cái gì.

Kỳ thật,dưới sự gia trì của linh khí,thân thể Tào Xung trở nên thay đổi rất nhiều.

Khí sắc và da dẻ của hắn trở nên hồng hào hơn,cả người cũng toát ra khí chất không tầm thường.

Mà lại thường ngày hắn lao động cực khổ,thân thể rắn chắn hơn người thường.

Nói hắn là mỹ nam tử thì hơi quá,nhưng nếu nói hắn tuấn tú,thì chính là như vậy.

Tào Xung cùng Vương Nhị Đản đang định cùng nhau nói vài câu,bất chợt từ bên ngoài cửa tiệm truyền tới tiếng hét lớn.

“ Cứu người,mau chóng cứu người.” Chỉ thấy một vị trung niên hán tử,dẫn theo một đội nhân mã tiến vào tiệm thuốc.

Trung niên hán tử thì Tào Xung không nhận ra,nhưng người đằng sau hắn thì Tào Xung rất rõ ràng,đó chính là Thiết Trụ.

Nhìn thấy Thiết Trụ y phục đã bị máu làm cho thấm đẫm,Tào Xung cùng Vương Nhị Đản không hẹn mà cùng tiến tới.

" Thiết Trụ,ngươi không sao chứ ? "

" Thiết Trụ,rốt cuộc xảy ra chuyện gì ? "

Tào Xung truyền một chút linh khí vào cánh tay,dìu lấy thân thể nặng trăm cân của Thiết Trụ,đem hắn đặt xuống sàn.

Từ quản sự cũng từ bên trong y quán đi ra nói : " Tả hộ vệ,xảy ra chuyện gì ? "

Tào Xung lúc này mới để ý vị hán tử.

Nguyên lai y là Tả Trường Không,giáo đầu hộ vệ đội của Tề gia y quán,đảm nhiệm công việc bảo vệ y quán.

Tả Trường Không ngữ khí không cam tâm nói : " Ta cùng hộ vệ đội đang vận chuyển dược liệu từ quận thành trở về thì gặp phải Hắc Long trại tập kích,dược liệu bây giờ mất hết,huynh đệ hộ vệ đội chết hết mười người."

" Cái gì ? " Thường ngày luôn luôn trầm ổn Từ quản sự lúc này cũng không nhịn được mà nhảy dựng lên.

Dược liệu bị cướp sạch,chuyện này e là sẽ kinh động đến cả Tề gia cao tầng.

" Mau cho mời Lý thần y,ta phải đích thân đi gặp gia chủ." Từ Thông phân phó một tên dược đồ,sau đó rời đi thẳng về hướng Tề phủ.

Tào Xung cùng đám người Vương Nhị Đản cũng nhanh chóng bắt tay vào công đoạn sơ cứu,có kinh nghiệm từ Ưng Hổ tiêu cục,đám dược đồ bọn họ làm việc nhanh tay lẹ chân hơn nhiều.

Lý Tụ Hiền lúc này cũng xuất đầu lộ diện,hắn cúi người dò xét mạch tượng của đám hộ vệ,không khỏi thở dài : " Xem ra ta còn quá xem thường thực lực của Hắc Long trại,phen này Nam Lạp thành sắp dậy sóng rồi."

Y lại xoay người rời đi,khẳng định là để chuẩn bị thêm mấy phần Phục Cốt Đan cùng Bổ Huyết Đan.

Tề gia tiệm thuốc ngày hôm đó cũng đóng cửa,không phục vụ khách nhân,tập trung toàn bộ nhân lực cứu sống hộ vệ đội.

Suốt một ngày không ngơi nghỉ,đám người Tào Xung rốt cuộc cũng có thể nghỉ ngơi.

Hộ vệ đội chết mười người,tàn phế năm người,những người được cứu sống phần lớn đều phải nằm trên giường dưỡng thương một tháng.

Một đám lớn trong số họ quá sợ hãi,trực tiếp xin rút khỏi hộ vệ đội.

Tề gia gia chủ trực tiếp nổi cơn thịnh nộ,tuyên bố liên hợp mấy thế lực trong Nam Lạp thành,muốn san bằng Hắc Long trại.

Hộ vệ đội của Tề gia y quán cũng tuyên bố khẩn trương bổ sung thêm nhân thủ,mời chào các loại người luyện võ.

Tào Xung lúc này vừa mới tu hành xong Thái Sơ Thổ Nạp Pháp,nằm trên giường gỗ nhìn ngắm trần nhà.

Hắn trong đầu đang có một ý nghĩ táo bạo.

Hắn muốn gia nhập hộ vệ đội !

Bạn đang đọc Cho Mời Tào Đạo Trưởng sáng tác bởi bachhogia
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi bachhogia
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 22

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.