Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phiên ngoại 2: Lễ vật mừng sinh nhật

Phiên bản Dịch · 586 chữ

v

“Hiên Viên Dực, đồ cẩu lớn mật, hôm nay dám cho ta leo cây!!!”

————————————————–

Mở đầu

Đêm dài người vắng, côn trùng mùa hè khẽ phát ra tiếng kêu, hương thơm mát của cỏ cây nhẹ nhàng trong gió, ngẩn đầu nhìn ra xa, đêm dài nối đêm dài.

Dải ngân hà trong vắt, nhìn những ngôi sao lấp lánh ở xa xa, những con quạ bắc cầu đêm nay lại gặp nhau.

“Tiêm vân lộng xảo, phi tinh truyện hận, ngân hán điều điều ám độ. Kim phong ngọc lộ nhất tương phùng, tiện thắng khước nhân gian vô sổ.

Nhu tình tự thủy, giai kỳ như mộng, nhẫn cố kiều quy lộ? Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì, hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ.”

Nhất thời lại vô thức ngâm đoạn “Thước kiều tiên” (*)

“Lân ca, đã trễ thế này còn không nghỉ ngơi sao?” Không cần quay đầu lại cũng biết người đang nói là ai, gọi ta “Lân ca” trong lúc riêng tư chỉ có mình Nguyệt Nhi — công chúa Hà Nguyệt.

“Mặc dù đang là giữa hè, nhưng đêm dài nhiều sương mù, cẩn thận cảm lạnh.” Nàng săn sóc, phủ thêm cho ta một cái áo khoác.

“Nguyệt Nhi, ngươi thế nào còn chưa đi ngủ?” Kỳ thật không cần hỏi, người thông minh như ngươi sao lại không biết chứ.

“Chưa hầu hạ hoàng thượng an nghỉ, thiếp thân sao lại có thể một mình yên giấc?”

Ta mặt nhăn nhíu mày, quay đầu lại đã thấy một tia giảo hoạt lóe lên trong mắt Nguyệt Nhi, Nguyệt Nhi càng ngày càng khó đoán. “Nguyệt Nhi, các con đều đã ngủ?” Đổi đề tài nói chuyện có lẽ sẽ tốt hơn.

Không ngờ được Nguyệt Nhi lại phì cười, “Lân ca, không đùa với ngươi nữa. Các con đều có bà vú trông nom rồi, ngươi cũng đừng bận tâm. Nguyệt Nhi cũng đi ngủ bây giờ, Lân ca đừng thức quá khuya, long thể quan trọng hơn.” Nói xong cúi người hành lễ, lặng lẽ lui ra.

Nhìn bóng dáng tha thướt kia, Nguyệt Nhi a Nguyệt Nhi, ngươi vẫn là người am hiểu ý tứ, thanh lệ động lòng người, đáng tiếc là ngươi phải chịu ủy khuất trong hậu cung quạnh quẽ, không thể cùng Thương lang của ngươi được bách niên giai lão, đồng vợ đồng chồng, hai người thật giống Ngưu Lang Chức Nữ. Nhưng mà bọn họ còn có cầu Ô Thước, còn các ngươi thì không thể vượt qua cầu Nại Hà, chỉ có thể âm dương xa cách nhau. (cầu Nại Hà bắc qua âm phủ)

Bất đắc dĩ mà lắc đầu, ” Lưỡng tình nhược thị cửu trường thì, hựu khởi tại triêu triêu mộ mộ.” Ta và Hiên Viên Dực không thể giống những người bình thường mà tự do tận hưởng hạnh phúc. Hắn có Hiên Viên vương triều của hắn, ta có Đại Á hưng thịnh của ta, làm sao chúng ta có thể vứt bỏ quốc gia đại sự qua một bên?

Gió hè phả nhè nhẹ qua mặt, mang đến một chút mát lạnh và một chút say mê lòng người. Nhưng mạch máu trên thái dương ta thì đang muốn nhảy lên — sự nhẫn nại của con người là có giới hạn!

“Hiên Viên Dực, đồ cẩu lớn mật, hôm nay dám cho ta leo cây!!!” Ta phẫn hận nghiến răng nghiến lợi nói.

Một đêm không ngủ.

Bạn đang đọc Chỉnh Cổ của Thảo Thảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi amycola
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 30

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.