Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tài Năng Chỉ Là Lá Mít

Tiểu thuyết gốc · 1764 chữ

Canhh ba vừa điểm,Đại nam thức giấc,đi lại bên giường Dao Nhi,khép lại chân màn,hắn đi xuống đường,có lẽ thói quen chạy bộ để rèn luyện thể lực buổi sáng,ở bất cứ môi trường nào thì hắn cũng không thể từ bỏ,hướng tới bìa rừng hắn chạy tới,vừa chạy vừa theo đuổi những dòng suy nghĩ,mốc thời gian đã bị lạc quá xa,liệu giờ đây hắn phải làm gì,phó mặc cho số phận,hay hướng tới bắc tiên quốc.liệu những gì hắn thay đổi ở quá khứ thì ở tương lai lịch sử có biến đổi khác đi không,hay mỗi một mốc thời gian là một khoảng không gian độc lập,hắn cũng không rõ nữa,hắn chỉ biết,đã tới mốc thời gian này thì hắn phải sống,dù tương lai có thay đổi theo hướng tích cực,hắn có được gặp lại vợ con hắn nữa hay không thì hắn cũng không có lựa chọn nào khác hơn là phải sống đúng với con người mình ở lạc mốc thời gian này,hắn phải sinh tồn,phải thích nghi với xã hội hiện tại.hắn có thể làm thay đổi mọi thứ, nhưng cũng có thể đó là mục tiêu để những phương thế lực nào đó,cũng có thể là hoàng quyền tiêu diệt hắn..

ngồi trên bờ suối hắn khởi động thiết bị trường sinh,sàng lọc ra những kiến thức, công thức đơn giản nhất của xã hội hiện đại,mà có thể khiến hắn thấy hữu hiệu với cuộc sống hiện tại này,cuối cùng thì hắn cũng hiểu được hắn cần phải làm gì ở đây,bước khỏi bờ suối hắn lại hướng về nhà trọ trong trấn,lúc này bình minh đã ló rạng,tiếng người gọi nhau ra đồng,những gánh rau nặng chĩu đang theo nhịp chân trần ra chợ quê,mùi cơm nếp mùi khói rơm đâu đó lan toả trong không khí khiến hắn thấy cuộc sống này sao mà bình dị quá..

bước vào phòng là khay bánh cuốn với mấy chiếc bánh giò,Dao Nhi đã chuẩn bị sẵn trên bàn,nàng đã để sẵn chờ hắn về.

nhìn Dao Nhi hắn lại càng cảm thấy hắn phải càng mạnh mẽ hơn,dù sao hắn cũng là nam nhi mà Dao Nhi với thân thế như vậy lại phận nữ nhi,nàng vẫn bôn ba vẫn tồn tại vẫn lạc quan trong cuộc sống này,thì tại sao hắn lại không thể.

“ Muội dậy rồi sao” vừa nhìn nàng hắn vừa cười rồi kéo tay nàng ngồi xuống bàn,

gắp miếng bánh cuốn nóng vào chén cho dao nhi,hắn bóc chiếc bánh giò ăn ngon lành,nhìn nàng ăn ngon lành,hắn đưa tay lau nhẹ vệt mỡ dính bên má nàng.cả hai cùng cười vui vẻ thì tiếng gõ cửa cũng vang lên.

“ Huynh dậy chưa” tiếng Hồ Bân vang lên ngoài cửa.

“ vào đi”

Bước tới bàn ngồi xuống cầm chiếc bánh giò bóc ăn,hồ bân không khách khí tí nào.

“ có lẽ đệ phải về kinh gấp,nếu huynh không bận thì về cùng đệ luôn,thái tử truyền tin báo có lẽ khởi binh sớm”

gật đầu Đại Nam tiếp lời.

“ ta cũng không vướng bận gì,có lẽ chúng ta cũng đi cùng đệ luôn”

“vậy đệ về doanh trước,chờ huynh ở đó”

nuốt nốt miếng bánh,rồi hồ bân phủi tay đi ra cửa,lúc này dao nhi nhìn đại nam mở lời.

“ muội sợ về kinh thành sẽ có quan binh nhận ra muội,muội sợ lại làm liên luỵ tới huynh” vừa nói dao nhi vừa cúi xuống.

“ muội không phải lo,lúc ở rừng ta đã thi châm dịch dung cho muội rồi,giờ chỉ cần thay đổi tiếp thanh quản và muội mang mạng che mặt có lẽ không ai nhận ra được muội nữa” vừa nói hắn vừa cười rồi đưa tay búng nhẹ nên mũi nàng.

Trước cửa quân doanh lúc này,Hồ Bân mình mang khôi giáp vai vác trường đao ngồi trên chiến mã,phía sau hắn là hai ngàn tân binh vừa tuyển được,đang đứng chờ đại nam.

không khách sáo,Đại Nam tiến tới bên chiến mã mà tên tân binh đang giữ cương,bế Dao Nhi đặt lên lưng ngựa,hắn bật lên ngồi sau lưng của,một mùi nam nhân theo gió xộc vào mũi nàng,khẽ hít nhẹ nhịp tim như đập nhanh hơn,nàng ửng hồng đôi má,dựa vào nồng ngực săn chắc của hắn,cầm lấy cương ngựa hắn thúc ngựa tiến lên cạnh Hồ Bân,nhìn trung niên nam tử bên cạnh hồ bân,hồ bân như hiểu ý cất lời.

“ Đây là ngô thúc,trang chủ bảo mã trang,chuyên cung cấp chiến mã cho triều đình,tổ tiên là tướng tiên phong kháng nguyên dưới trướng quốc công tiết chế,sau lần kháng nguyên lần thứ ba,ngô tổ gom nhặt tàn mã của nguyên quân,lập lên bảo mã trang,sau này các đời hậu nhân đều tự thân hoặc cho người đi khắp nơi để tìm bắt những chiến mã của nguyên mông hoang, lạc trong rừng về để gây giống,cung cấp những chiến mã khoẻ cho quân đội triều đình và các dịch trạm của đế quốc”

“ còn đây là nam huynh và hiền muội mà ta đã kể qua với thúc “ mặc cho hai người tự làm quen giới thiệu,Hồ Bân quay lại phía sau hô.

“xuất phát”

Tây Kinh.

trong một đại phủ phía đông kinh thành,ở một góc biệt phủ,một nam tử đang cặm cụi bên một đống thiết bị quân giới vừa ghi chép vừa đo đạc vừa đăm chiêu,hắn miệt mài với công việc như thể đó chính là tâm huyết của hắn vậy.

“ thái tử,bân tướng đã tới kinh thành đang cầu kiến”

“ cho vào “

lúc này ngô thúc Ngô Ca cũng dẫn đội lài mã về trang,chỉ còn lại Hồ Bân cùng huynh muội Đại Nam bước vào.

“ Thái tử”

“ đã về”

cũng không ngẩng lên,hắn vẫn cặm cụi bên mớ thiết bị quân giới.

“ Thái tử là thế,ham mê chế tạo các thiết bị quân khí,nhưng mặt lạnh lòng nóng “

Lúc này đại nam chợt nhớ tới một người con cả của Nhất Nguyên Hoàng Đế, người được mệnh danh là “Chi Thần Hoả Khí”

nhưng ở tương lai hắn đọc qua đâu phải là thái tử,chẳng lẽ hắn quay về đã làm thay đổi lịch sử rồi sao,nếu không nhầm thì cuối năm nay Nhất Nguyên Hoàng Đế sẽ truyền ngôi cho người em của hắn là Hồ Đê,dù sao Hồ quốc mới lập,hồ đê thì ngoại tộc lại là cố triều,nên các thế lực trong triều dù sao cũng ủng hộ hắn hơn vị thái thử đương thời này,mọi sự thay đổi thôi thì nước tới thì đất ngăn,dù giờ hắn có mịt mù đi nữa thì ít nhiều cũng có kiến thức về công nghệ của tương lai,có thiết bị trường sinh hỗ trợ thì cũng không khó khăn lắm để sinh tồn,nhưng minh thương dễ đỡ ám tiễn khó phòng,thân cô thế cô cũng cần phải xây dựng chỗ dựa cho mình,dù hồ đê có thế lực mạnh chống lưng,nhưng dù sao vị thái tử này cũng là chỗ dây mơ với bân đệ mà hắn mới quen,nên ít nhiều thì cũng nên bỏ chút sức để tạo mối quan hệ vững chắc về sau.

hắn bước về phía thái tử,đẩy hắn dạt qua một bên để tiến tới giá đặt kình nỏ,lúc này đám thị vệ phủ rút gươm định xông tới thì thái tử vung tay ám hiệu dừng lại,mắt vẫn không ngừng dõi theo từng cử động của đại nam.

cầm lên chiếc kình nỏ,uy lực lớn,di chuyển tác chiến thì rất nặng và vướng nên rất ảnh hưởng tới sức chiến đấu của binh lính,hắn vờ đăm chiêu,rồi mang chiếc nỏ tiến lại mộc bàn, trong đầu đã phác hoạ sẵn về cơ chế hoạt động của kình nỏ liên hoàn tiễn nhờ thiết bị trường sinh,lúc này trong tay hắn là một truỷ thủ sắc nhọn và những khúc sa mộc truỷ thủ tự động khắc gọt như một cỗ máy rô bốt ở thế kỷ 26, chỉ một canh giờ sau trên mộc bàn đã hiện ra mô hình kình nỏ liên hoàn tiễn,ưu điểm vượt trội,gọn nhẹ trong tác chiến có thể tháo lắp được dễ dàng,những mũi tên được hắn cải tại thành dạng ba cạnh có thêm rãnh thoát máu để cướp nhanh sinh mạng địch khi trúng tên,phần thân tên hắn lại chế thêm các vòng xoáy để giảm sức cản của gió,định hướng cho tên tới mục tiêu ổn định hơn,nâng tầm bắn xa của tên lên gấp rưỡi,hắn lại tiến tới cầm mộc khiên lên,lại một canh giờ sau một loại khiên đa tác dụng ra đời,lúc bình thường có thể lắp ghép thành bàn hoặc giường ngủ chung cho bộ binh,khi chiến đấu các mộng ghép bên sườn khiên có thể kết nôi với nhau tạo thành một bức tường thủ vững chắc,hệ thống chân gập kết nối với mặt trước của khiên khác tạo thành một thể tổ hợp nâng cao tính chiến đấu của một đội hình bộ binh,mặt sau khiên được hắn cải tạo thành một ba lô thu nhỏ,khi hành quân có thể gắn trường đao,đoản kiếm,lương khô và nước,tạo tính cơ động cho bộ binh,và cũng là phân tán lương thảo không sợ bị đốt lương đoạn thực.

làm xong hắn lùi lại khoanh tay trước ngực nhìn vị thái tử cuồng kỹ mỉm cười,lúc này mắt của vị thái tử không rời khỏi hai mô hình hắn vừa cải tạo,bước chân vô định hắn vừa tiến tới bên mô hình vừa xoa vừa rờ vừa đưa tay lên không khí như muốn vẽ lên những thao tác khi sử dụng để dễ hình dung..đột nhiên hắn ngửa mặt lên trời rồi cười lớn...

“ trời giúp hồ quốc ta thiên tướng,binh không hùng thì thật là có lỗi...ha..ha..”

“ Mạnh Nguyên ta đúng là múa rìu qua mắt thợ xin hỏi tính danh huynh”

vừa bước tới vừa vỗ vai Đại Nam hắn cười lớn.

“ đây là nam huynh và muội,mạt tướng hữu duyên tại cổ trấn”

hồ bân cướp lời giới thiệu.

“ nghe danh Mạnh Nguyên là nhân si khoa kỹ đã lâu,nay mới được gặp,đành xấu mặt hoạ long điểm nhãn”

ha..ha...

“ người đâu,bày tiệc lớn ngoài kỳ thảo viên tiếp khách quý,chuẩn bị phòng khách quý của ta ở đông viện để nghỉ ngơi”

“ mời Nam huynh,hẹn tí gặp lại”

quay sang huynh muội đại nam,mạnh nguyên tiếp lời.

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 51

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.