Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sách Lược Tiến Hồ Đế

Tiểu thuyết gốc · 1945 chữ

Ngày hôm sau,trên long điện,được sự trợ giúp của mạnh nguyên cùng thái tử nói giúp,cuối cùng thì đại nam cũng đã nhận được xứ mệnh đi sứ minh triều,thay thế vị trí của hắn là một võ tướng dày dạn trận mạc,nhưng dù có thay hay không thì hắn cũng luôn tin tưởng,một khi đã nam chinh thì chỉ có thắng chứ không thể bại,chỉ có chờ ngày nam chinh quân ca khúc khải hoàn trở về mà thôi..gần tới đầu giờ ngọ giọng thái giám ai ái lại vang lên.

- có sớ thì tấu,không sớ bãi triều..

- Hoàng thượng có chỉ,bãi triều mời nam thái phó tới ngự thiện phòng.

Bãi triều bá quan văn võ lần lượt thoái lui..được thái giám dẫn đường đại nam đã có mặt tại ngự thiện phòng.

ngồi giữa đầu bàn là hồ đế,mạnh nguyên bên tả,thái tử bên hữu,trên chiếc bàn dài được phủ lụa đỏ vạn phúc là nhất thập tứ sơn hào và nhất thập tứ hải vị,tượng trưng cho nhị thập bát tú trên trời cao, các món sơn hào như nem công chả phượng tay gấu hầm,gan hùm chưng thuốc bắc gỏi chân voi..còn bên kia là các món hải vị như,canh hải sâm,vi cá mập,yến trưng..

đại nam thủ lễ với hồ đế rồi ngồi xuống vị trí của mình,lúc này các cung nữ hầu rượu đi tới,những chiếc bình men ngọc được bọc trong những chiếc túi lụa dầy,để tránh tay tiếp xúc với thành bình sinh nhiệt làm mất đi hương vị của rượu,cung nữ nghiêng miệng bình,từ trong bình một dòng rượu nâu đỏ chảy xuống chén,những chiếc chén được làm bằng pha lê được mua từ phương tây,được các nhà buôn chuyển về nước qua hải cảng vân đồn,giá trị rất xa xỉ,

dòng rượu như huyết hồng đang chảy vào chén là một loại rượu rất mạnh được làm tự một loại quả trồng rất đại trà ở châu đông triều thuộc phủ tân hưng nằn ở phía đông bắc hồ quốc,loại quả mà gần bảy trăm năm trước,là loại sản vật mà dưới thời bắc thuộc đường triều bắt an nam tiến cống,đó là lệ chi quả ( có thuyết nói là vì sủng dương quý phi,mà dương quý phi lại thích ăn loại quả này nên an nam mới phải tiến cống cho đường triều,nhưng tác giả xem lịch sử thì ngày đó mai hắc đế khởi nghĩa chống đường,từ khi khởi đến đi tàn là từ năm 713 đến 722, trong khi đó dương quý phi thì sinh 719 mất 756, sau khởi nghĩa đó,lệ cống lệ chi quả cũng bị bãi bỏ,thế nên,lịch sử đôi khi truyền lại nhưng tính xác thực cũng không chuẩn lắm. lệ chi huyết tửu là loại mỹ tửu chỉ có bậc đế vương với quan lại hào phú mới uống nổi vì cách chế biến ra nó quá lâu năm,nên giá cả rất đắt đỏ loại ít năm nhất cũng là hai mươi lăm năm,còn loại lâu lăm nhất là tám mươi mốt năm.

cách đây hơn ba trăm năm,lúc bấy giờ dưới trướng lý thường kiệt có một vị thống lĩnh tên là tưởng ca sau trận bắc tiến đánh sang lãnh thổ nhà tống đã bị thương nặng,khi về tới phủ tân hưng thấy phong cảnh nơi đây đẹp nên đã xin với lý thường kiệt cho ở lại,khi về quê,ngày ngày vui thú với lệ chi viên,nhưng cây già thì phải bỏ,những cây lệ chi già hơn năm mươi năm được ông đã chế thành những thùng gỗ để đựng rượu,có một thùng bị ông lãng quên tới chín năm,ai ngờ khi ông mở ra,thì rượu sóng sánh sắc đỏ như máu hương thơm ngào ngạt,ông mang ra đãi bạn thì ai cũng khen là tiên tửu,nhưng tới thời trung lê triều,một vị hoàng hậu đa cảm khi nhìn thấy những gốc lệ chi bị chặt ứa nhựa đỏ như máu nên đã xin với lê đế không cho nấu loại rượu này nữa,vì thế mà ngày nay loại lệ chi huyết tửu truyền thuyết đã bị mất đi )

rượu ngon sơn hào hải vị được mấy tuần, lúc này hồ đế mới mở lời.

- trên triều trẫm cũng không muốn hỏi sâu lắm,vậy giờ thái phó có kiến giải gì về thế cục hiện nay.

- Bệ hạ, hồ quốc mới lập những mạnh yếu chắc bệ hạ cũng đã rõ,nhưng phía minh triều kia,bệ hạ nghĩ chu đệ đang cao trào cuộc chiến giành vương quyền,nếu là bệ hạ,khi thôn tính xong,quân lực mạnh mẽ,liệu có nhòm ngó sang các nước lân bang nhược tiểu không?

- cái này cũng không thể quả quyết,nhưng phàm những vị đế vương xuất thân nơi chiến trường thì,có lẽ cũng không ai muốn ngồi yên nếu có cơ hội và không bị chế ngự.

- bệ hạ nói đúng chu đệ theo cha hắn chinh chiến khắp nơi,giờ đã thống nhất trung nguyên,vậy sao vẫn không an vị làm hoàng thúc của minh đế,thế nên,cứ tình hình này,chỉ một vài năm nữa có lẽ chu đệ hắn sẽ thành công,và những ngày sau đó xua quân nam tiến tới nước ta là không xa nữa,dưới có chiêm,trên có minh, khắp nơi lại có giặc cỏ, bệ hạ nghĩ xem lúc đó hồ quốc ta sẽ tồn hay vong.

hắn dứt lời cả ngự thiện phòng im lặng như tờ,hồ đế ngồi đó,dù nghe tới chữ tồn vong cũng không tỏ vẻ tức giận mà chỉ lâm vào suy nghĩ.

- vậy theo ý của thái phó,thì trẫm nên phải có sách lược gì.

- thật ra thần đi sứ minh triều cũng chỉ là đi để dò la,cho biết người biết ta mà,còn sách lược với rợ phương bắc,thần cũng đã có chủ ý.tới khi đó thần sẽ nói chi tiết với bệ hạ,hiện tại thần cũng muốn hỏi bệ hạ tại sao từ các đời đường, tống,nguyên..hay xa xưa nữa là thương,chu,tần,hán ở trung nguyên đều chỉ tồn tại được một thời gian ngắn rồi bị diệt vong,ngay ở quốc thổ ta cũng vậy..nếu không bị rợ phương bắc đô hộ thì cũng chỉ tồn tại vài trăm năm..

- do nhân tâm,do thiên ý.

Hắn nhìn hồ đế lắc đầu,không có cái gì gọi là thiên ý,là nhân tâm,một đất nước ở thời nào cũng cần hiền tài,nhưng không thiếu cách để có được hiền tài ra phụng sự,từ trước tới giờ ai cũng chỉ biết là trung với gian thần,nhưng một đất nước thì không cần hai dạng người này,vì có cả hai cũng không khác gì đánh bạc với vận mệnh quốc gia,gian thần thì xàm tấu,tư lợi,trung thần thì có ngu trung vậy người hiền tài được mệnh danh là liêm khiết trung trực còn lại bao nhiêu,liệu có đương đầu nổi với ngu trung và gian thần không,không có cái gì là quan tham cả,chỉ đơn giản cống hiến và quyền lợi nó luôn phải xong hành,nếu một vị tướng đi chiếm thành mà tất cả của cải đều mang về nộp vào quốc khố là ngu trung,một vị tướng là ngu trung,nhưng các thống lĩnh,binh lính dưới trướng chưa hẳn đã là ngu trung,nhưng nếu tơ hào tới của cải đó thì sẽ lại gắn cho từ tham quan,gian thần,mà chính những của cải đó được họ đổ xương máu ra chiếm được,hay như một vị tuần phủ họ có công lao phát triển phủ đó về văn hoá,chính trị và kinh tế đều nổi trội hơn các phủ khác,thì họ có được hưởng thành quả đó không,hay vẫn cứ chỉ hưởng lương theo bổng lộc đã định,cùng lắm là được bệ hạ ban thưởng cho chút ít gọi là khích lệ....

......

- Thần chỉ nghĩ có hai câu muốn gửi bệ hạ đó là Cải cách và từ bỏ bệ hạ nghĩ sao?

mỗi một lời nói của đại nam như cam lộ thấm lên khuôn mặt của hồ đế,khuôn mặt đó từ từ giãn ra.

- hahaha...mỗi một lời nói của thái phó khiến trẫm như được khai thêm nhãn giới,hồ quốc ta có được thái phó,như có thêm trăm vạn binh hùng trấn giữ,từ cổ chí kim không có một vương triều nào là không có cải cách để mang lại những bước phát triển vượt bậc về kinh tế và quân sự cho quốc gia đó,cái đó trẫm hiểu,nhưng về từ bỏ là sao?

nhìn hồ đế đại nam mỉm cười.

- giờ thần nói bệ hạ từ bỏ quyền lực bệ hạ nghĩ sao?

vốn đã biết đại nam những gì nói ra đều không đơn giản,nên hồ đế cũng không nổi nóng mà ngược lại vẫn tươi cười..chỉ chỉ mặt đại nam hồ đế uống chén rượu trên tay.

- mỗi lời thái phó nói,không ẩn huyền cơ thì cũng là thiên binh vạn mã,định cho trẫm thành trò cười trước mắt hoàng nhi sao,mời thái phó nói tiếp.

- hiện tại có thể nói,bệ hạ đang là quân chủ chuyên chế ,hay còn có cách gọi khác là phong kiến tập quyền,ở chế độ này quyền lực tuyệt đối ở trên tay bệ hạ,một xã hội không có hiến pháp,các triều đại khác cũng vậy,có những minh quân và cũng có những hôn quân,ở quê hương của thần,hoàng triều chỉ mang giá tinh thần,cũng có vài nước hoàng triều nắm giữ quân đội,đó gọi là chế độ quân chủ lập hiến,chỉ có cải cách theo chế độ đó thì hồ quốc mới có thể cường thịnh được,đất nước do dân làm chủ,họ tự quyết định vận mệnh của mình,được tự do làm những gì mình thích,chỉ có vậy mới làm hồ quốc khởi sắc,kế hoạch nam tiến,và mở rộng cương thổ thần tin,không có thế lực nào có thể ngăn chặn được bước tiến của hồ triều.

- nguyên đệ,đây là bản đồ các loại khoáng sản, cách luyện chế và sử dụng chúng huynh đã ghi rất chi tiết, còn đây là bản thảo về sơ đồ và cách chế tạo những loại vũ khí mới,tên lửa và súng thần công,chỉ cần đệ chế tạo chúng xong,thì mỗi trận chiến huynh đảm bảo sẽ tiêu diệt được tới 6 hoặc 7 phần sinh lực địch,lúc đó bộ binh của đệ chỉ còn nhiệm vụ thu lại chiến lợi phẩm mà thôi.

- Bệ hạ,còn đây là sơ đồ chế tạo hoả xa chạy bằng hơi nước,và loại nhiên liệu cần có của chúng,loại nhiên liệu này có màu đen phân bố rất nhiều ở quanh khu vực thương cảng vân đồn,chỉ cần nguyên đệ chế tạo xong thì thần sợ từ kinh thành tới đó sẽ nhanh gấp ngàn lần cách di chuyển hiện nay là bằng sức ngựa,còn nữa,bệ hạ cũng nên để thánh ngâu tự quyết định vận mệnh và hạnh phúc của nàng,lần này đi sứ,thần cũng mong hoàng thượng chuẩn tấu cho nàng đi cùng hạ thần.

lúc này thái tử cũng đứng dậy,phụ hoàng,thái phó đi sứ lần này vạn sự khó khăn nhi thần có,vị ngự sử đài chính chưởng,văn thao võ lược luôn bên cạnh nhi thần mấy năm nay,cũng muốn xin phụ hoàng cho y theo cùng thái phó đi xứ.

- ức trai phải không.

- sao thái phó biết.

- cũng không còn sớm nữa,hạ thần xin cáo lui,thần nghĩ ngày mai bệ hạ cũng lên công cáo trước triều về những gì mà thần đã ghi ra bản thảo,chỉ có vậy thì hồ tộc mới tại vị thiên thu,mà dân cũng sẽ giàu và nước mạnh được, thái tử cái gì biết ắt sẽ biết,đại hỷ của thái tử cũng không còn xa lắm đâu.

Bạn đang đọc Chiến Thần Hồ Quốc sáng tác bởi HắcThạch
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HắcThạch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 28

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.