Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đặc Huấn Của Bình Tiểu Sơn​

2629 chữ

Đường Thiên trừng mắt nhìn Lô Thiên Vấn biến mất tung tích, hắn cũng vô lực truy kích. Tuy rằng Lô Thiên Vấn toàn thân cháy đen, nhưng mà Đường Thiên hiểu rõ đối phương tiêu hao còn xa mới lớn như mình. Pháp tắc diện của Lô Thiên Vấn phóng ra lực lượng cực kỳ cường đại, dù là vậy, trên thực tế gã tiêu hao cũng không lớn như mình. Trái lại, mình không có pháp tắc diện, tiêu hao tất cả đều là Nguyên lực trong cơ thể.

Pháp tắc diện tựa như một cái căn cứ bổ sung, có thể cuồn cuộn không ngừng mà bổ sung tiêu hao, cái này cũng là vì sao tại Tội vực, số lượng võ giả chủ tu pháp tắc nhiều hơn võ giả đốt cháy Nguyên hỏa rất nhiều lần.

Đương nhiên, võ giả đốt cháy Nguyên hỏa cũng không phải không có ưu thế của mình. Pháp tắc diện phóng ra lực lượng mạnh mẽ, chung quy không phải lực lượng của chính mình, giống như với lực lượng mà mình mượn, khi sử dụng tất nhiên sẽ không thoải mái như vậy. Mà Nguyên lực là huyết nhục lực lượng trong cơ thể biến thành, khống chế tùy tâm.

Đường Thiên trở lại bên trong bảo, quả thực là tiếp thu đãi ngộ như anh hùng.

Lô Thiên Vấn là ai? Là kẻ mạnh xếp thứ 39 trên Chiến lực bảng Tội vực, kẻ mạnh như vậy lại chịu thiệt thòi từ Đường Thiên, chuyện này nếu truyền tới Tử Quyên thành, chỉ sợ lập tức oanh động toàn thành.

Ánh mắt Thiết Hạt nhìn về phía Đường Thiên, hoàn toàn là kính nể.

Nhân vật có thể sánh vai cùng Lô Thiên Vấn đều là đại nhân vật cao đến tận mây!

Theo sau lão đại như vậy, về sau muốn không có tiền đồ cũng khó.

Vừa xuống tới mặt đất, hai chân Đường Thiên như nhũn ra, liền muốn ngã xuống mặt đất. A Mạc Lý đứng bên cạnh giật nảy mình, một tay nâng hắn lên, gấp giọng hỏi: "Đường thần kinh, ngươi không sao chứ?"

"Không việc gì, chỉ là thoát lực." Đường Thiên gượng cười, hiện tại hắn cả lực lượng động một đầu ngón tay cũng không có. Vết thương trên người hắn sở dĩ khỏi hẳn xác thực là sinh chi pháp tắc, nhưng không phải do tu luyện mà có như Lô Thiên Vấn suy đoán, mà là hấp thu sinh mệnh tinh nguyên. Dấu ấn Sinh chi pháp tắc khiến vết thương của hắn tự động chữa, nhưng cũng lấy nốt ba thành Nguyên lực còn lại trong cơ thể hắn.

"Minh Châu, chuẩn bị một ít Kim cương sa." Trước mắt Đường Thiên đầy sao rơi, hắn không ngờ, lần này vậy mà lại tiêu hao đến tình trạng như thế, hắn đành phải nói với Bình Tiểu Sơn: "Tiểu Sơn, lần này phỏng chừng phải làm phiền ngươi rồi."

Chân tay Bình Tiểu Sơn luống cuống: "Ta... Ta phải làm cái gì?"

Giống như Thiết Hạt, chiến đấu giữa Đường Thiên và Lô Thiên Vấn mang đến chấn động vô cùng với Bình Tiểu Sơn. Hắn nghĩ Mặt Quỷ rất lợi hại, nhưng mà chưa từng nghĩ tới, Mặt Quỷ có thể sánh vai cùng những cường giả cao cấp nhất trong truyền thuyết kia, cái cao độ kia là hắn căn bản vô pháp tưởng tượng.

Khi hắn nghe Đường Thiên nói muốn làm phiền hắn thì hắn hoàn toàn mộng rồi.

Minh Châu nghe đến Kim cương sa thì vội vàng chạy đi, không lâu sau liền khiêng một đống bao tải lớn đầy Kim cương sa lại đây.

Trong ánh mắt tròn xoe bất ngờ của Đường Thiên, Minh Châu phanh một tiếng mà vứt bao tải trên mặt đất, vẻ mặt quan thiết: "Có đủ hay không? Mấy năm gần đây chúng ta không bán Kim cương sa đó, tất cả đều tại đây, nếu như không đủ, ta tìm những người trước đây từng mua xem thử có thể mua về một ít hay không."

"Được rồi được rồi." Đường Thiên vội vàng gật đầu lia lịa, hiện tại hắn cuối cùng hiểu ra vì sao Tiết gia sơ tổ có thể luyện thành Thiên Ma trọng trảm. Suy nghĩ lời Minh Châu đã nói, mấy năm tằm phường không có ghi chép bán ra Kim cương sa, chỉ sợ tất cả đều bị cái gia hỏa này phá vỡ, hấp thu hầu như không còn.

Nhìn một đống bao tải lớn Kim cương sa trước mặt, Đường Thiên trăm phần trăm khẳng định, cái gia hỏa này tuyệt đối là dùng sinh mệnh tinh nguyên tích tụ!

Suy nghĩ một cái gia hỏa, hấp thu số lượng sinh mệnh tinh nguyên kinh khủng như thế, thân thể kia phải biến thành cái bộ dáng gì? Lúc trước Đường Thiên luôn luôn chắc chắn thân thể mình nhất định mạnh hơn người ta, nhưng khi nhìn thấy cả một đống bao tải lớn Kim cương sa, thiếu niên tức thì kinh sợ rồi.

Nhân gia phỏng chừng đều hấp thu hết rồi... Thật nhiều bao tải...

Thiếu niên có chí khí, sao chỉ so về bao tải chứ? Nhìn đi, chúng ta chỉ so đẹp trai thôi!

Khuôn mặt Đường Thiên không biểu tình, trong lòng âm thầm mà đem hình tượng đối phương tưởng tượng thành lão đầu lọm khọm, để mặc A Mạc Lý dìu mình tiến vào trong bảo. Bình Tiểu Sơn yên lặng theo sát phía sau, hắn hoàn toàn không biết mình phải làm gì. Trái lại Thiết Hạt đứng bên cạnh đỏ mắt vô cùng, nghĩ thầm lão đại lúc nào có thể làm phiền mình một cái thì tốt rồi, cảm giác tồn tại cũng rất cần phải có a.

Khi đặt Đường Thiên ngồi xuống xong, A Mạc Lý đuổi những người khác ra ngoài, chỉ để lại một mình Bình Tiểu Sơn.

Nhìn Bình Tiểu Sơn cẩn trọng ở trước mặt, Đường Thiên đành phải ho nhẹ một tiếng: "Tiểu Sơn, để ta nhìn pháp tắc tuyến của ngươi."

Bình Tiểu Sơn ngẩng đầu, trong mắt lộ ra vẻ kinh hỉ: "Đại nhân, ngài muốn dạy ta tiềm hành thuật sao?"

Hắn theo Đường Thiên, tâm nguyện lớn nhất chính là hoàn thiện Bình gia tiềm hành thuật của hắn, khiến nó từ một loại tiềm hành thuật biến thành truyền thừa có thể tiến công và phòng ngự. Trận chiến giữa Đại nhân và Bổn Sâm, khiến hắn nhìn thấy hi vọng, trận chiến đường trường* sau này càng là làm cho hắn nhìn thấy không gian pháp tắc tuyến cường hãn, quả thực là lợi khí sát nhân. *Cái này có lẽ là nói về trận chiến ở Trích Vân lâu cùng phá cửa thành. "Không sai!" Đường Thiên nghiêm trang, thần sắc trang trọng.

Bỗng nhiên trong lòng Bình Tiểu Sơn chợt nhảy, lẽ nào đại nhân không xong rồi? Muốn trước lúc lâm chung, đem truyền thừa đã đồng ý truyền cho mình? Bằng không đại nhân sao lại ở thời gian suy yếu như thế, truyền thụ mình những thứ này chứ?

Đúng vậy, đó là Phong Lôi thương Lô Thiên Vấn a! Đại nhân và hắn kịch chiến lâu như vậy, chỉ sợ bản thân bị trọng thương rồi, chỉ là vì mọi người mới kiên cường khổ chống, để khiến Lô Thiên Vấn kinh sợ bỏ chạy, nhưng mà thân thể đã đến tình trạng sơn cùng thủy tận! (Biên: Như cô văn nan luôn, cơ mà bề ngoài thì giống lắm nha >.<)

Bình Tiểu Sơn tâm như loạn ma, bi từ tâm sinh, run giọng nói: "Đại nhân, ngài cố dưỡng thương ổn thỏa, đợi tổn thương tốt hơn, lại chậm rãi truyền thụ Tiểu Sơn cũng không muộn."

"Chúng ta phải tiết kiệm thời gian." Đường Thiên ôn nhu nói.

Trong lòng Bình Tiểu Sơn càng thêm bi thương, cảm thấy mình phán đoán không sai. Trời đố kị anh tài, đại nhân là loại nhân vật anh hùng, vận mệnh thực sự quá bất công! Đại nhân đến thời điểm này cũng không quên lời hứa hẹn với mình, hắn vừa cảm động vừa tổn thương, nước mắt tự dưng chảy ra.

Đường Thiên có chút kỳ quái, vì sao mắt Bình Tiểu Sơn đầy nước.

Bình Tiểu Sơn lau nước mắt, mình nhất định phải toàn lực ứng phó, không thể khiến đại nhân thất vọng.

Hắn bình ổn tâm tình, ánh mắt dứt khoát, thôi động pháp tắc tuyến, một sợi không gian pháp tắc tuyến nhỏ như sợi tóc xuất hiện tại ngón tay.

Đường Thiên chỉ vào bao tải Kim cương sa, nói: "Ngươi tới thử dùng pháp tắc tuyến phá vỡ Kim cương sa xem, chú ý, pháp tắc tuyến cắt bên ngoài vỏ cát một lỗ nhỏ thôi, nghìn vạn lần không nên đụng đến vòng xoáy bên trong, rất nguy hiểm!"

Đường Thiên phát hiện, chỉ cần pháp tắc tuyến không đụng đến vòng xoáy bên trong Kim cương sa thì sẽ không có việc gì, giữa vòng xoáy và cát có khe hở nho nhỏ.

Quả nhiên, phương pháp tu luyện của đại nhân không tầm thường, trong chuyện này, nhất định có bí mật thâm ảo!

Thần thái Bình Tiểu Sơn thành kính mà từ trong bao tải lấy ra một viên Kim cương sa, hít sâu một hơi, tay phải cẩn thận mà nắm Kim cương sa, pháp tắc tuyến tay kia cẩn thận từng li từng tí mà tới cắt xén Kim cương sa.

Phá vỡ cát thể, không được đụng vào vòng xoáy, Bình Tiểu Sơn nhắc nhở mình mấy lần.

Bình Tiểu Sơn lợi dụng pháp tắc tuyến xuất sắc hơn xa Đường Thiên, nhưng mà cho tới bây giờ hắn chưa bao giờ dùng pháp tắc tuyến làm công việc tinh tế như thế. Bản thân Kim cương sa đã bé, vòng xoáy bên trong càng nhỏ, muốn tại trên Kim cương sa nhỏ như vậy cắt ra một cái lỗ nhỏ nhưng không thể đụng tới vòng xoáy, độ khó cực cao. (Bạn đang đọc truyện được dịch tại Bachngocsach.com)

Trước sau phí gần mười phút, hắn mới thành công.

Khi hắn triệt hồi pháp tắc tuyến thì phát hiện mình mệt mỏi không thể nói ra.

"Đại nhân, ta xong rồi."

Đường Thiên tiếp nhận Kim cương sa, rất thỏa mãn mà gật đầu, ném Kim cương sa vào trong miệng, sinh mệnh tinh nguyên dọc theo đó chảy ra, bị hút vào trong miệng, thân thể hắn bây giờ tựa như lòng sông khô cạn, lũ sinh mệnh tinh nguyên này cấp tốc rót vào trong huyết nhục hắn.

Chưa thỏa mãn, Đường Thiên chép miệng phun ra Kim cương sa, vỏ cát bên ngoài vẫn hoàn hảo, chỉ có thể nhìn thấy cái lỗ hổng cực nhỏ. Trong lòng Đường Thiên chợt động, nói không chừng cát thể này còn chỗ hữu dụng chứ.

Nhìn Bình Tiểu Sơn đầu đầy mồ hôi, Đường Thiên cười tủm tỉm nói: "Có phải rất khó hay không?"

Bình Tiểu Sơn thở hổn hển, thành thành thực thực nói: "Đúng vậy, đại nhân."

"Không sai, chính là khó mới có thể rèn luyện cách vận dụng pháp tắc tuyến." Đường Thiên nghiêm trang, lộ vẻ hoài niệm, lấy giọng điệu người từng trải nói: "Năm đó ta tu luyện một loại trảo pháp, vì luyện thành, mài xuyên tròn ba vạn tấm sắt, mới miễn cưỡng luyện thành. Mồ hôi không gạt người."

Không nghĩ tới đại nhân vậy mà lại khắc khổ chăm chỉ như thế, đại khái chỉ có như vậy mới có thể đủ có thực lực như hiện tại.

Bình Tiểu Sơn được khích lệ lập tức ngồi thẳng, dứt khoát nói: "Đại nhân nói phải! Tiểu Sơn nhất định nhớ kỹ trong lòng!"

Dứt lời, hắn lại lấy ra một viên Kim cương sa, thần tình chuyên chú mà bắt đầu công tác cắt xén cát thể.

Đường Thiên vui mừng quá đỗi.

Cuối cùng tìm được một vị cu-li tuyệt hảo!

Nuốt chửng một lũ sinh mệnh tinh nguyên, Đường Thiên có thể cảm thụ rõ ràng, lũ sinh mệnh tinh nguyên kia đang thong thả mà tẩm bổ thân thể khô kiệt của mình. Nhưng mà cái quá trình này vô cùng thong thả, tuy thế bởi Nguyên lực của mình tiêu hao hầu như không còn, sinh mệnh tinh nguyên lần này không hóa thành Nguyên lực.

Tuy rằng muốn rút ra Nguyên lực, nhưng mà hiệu quả tự lành của sinh chi pháp tắc, xác thực là phi thường thực dụng lại rất cường hãn.

Đường Thiên thong dong nửa nằm nửa ngồi, bất tri bất giác, trước mặt hắn chất đống mấy chục hạt Kim cương sa chỉ còn xác không.

Thần tình Bình Tiểu Sơn chuyên chú, không biết mệt mỏi mà cắt Kim cương sa, tốc độ hắn chậm rãi.

Đến ngày thứ hai, Đường Thiên mở hai mắt, liên tục một đêm, hắn đã nuốt chững sinh mệnh tinh nguyên của hơn trăm hạt Kim cương sa, chúng nó thong thả tẩm bổ huyết nhục, làm cho huyết nhục Đường Thiên khôi phục sinh cơ.

Nguyên lực trong cơ thể Đường Thiên đang cấp tốc khôi phục.

Đường Thiên vỗ vỗ mặt Bình Tiểu Sơn đang ngây ra: "Tiểu Sơn, kỳ đặc huấn này kết thúc tại đây, tốt rồi đi nghỉ ngơi đi."

Bình Tiểu Sơn vâng một tiếng, liên tục làm mười tiếng đồng hồ, đầu óc hắn đều có chút dại ra, đứng dậy đi về hướng phòng nghỉ.

Nhìn Bình Tiểu Sơn thân hình lảo đảo ly khai, trong lòng Đường Thiên cực kỳ tán thưởng, lần sau chúng ta lại đến!

Hắn đã hạ quyết tâm, chờ về sau đoàn người rèn luyện thân thể đến mức có thể hấp thu sinh mệnh tinh nguyên, thì mở rộng, đúng, đại quy mô đặc huấn.

Vươn mình một cái, tuy rằng không hoàn toàn phục hồi như cũ nhưng mà Nguyên lực đã khôi phục một thành. Thời kì trắc trở nhất đã qua, khôi phục tiếp theo sẽ càng dễ dàng. Nhớ tới Lô Thiên Vấn sau cùng chịu đựng một cái kia, Đường Thiên khẳng định đối phương cũng không dễ dàng khôi phục như vậy.

Tuy nhiên, còn sớm để dạy Thiên Ma trọng trảm cho đám A Mạc Lý.

Đường Thiên phỏng chừng lấy thể lực A Mạc Lý, có thể học được hai chiêu, các người khác chỉ có thể học được một chiêu.

Tuy nhiên, nghĩ đến tràng diện một đám mãnh nam như dã thú, rít gào tiến lên, nhất tề chém ra 【 Lập đao thành ma 】, Đường Thiên cũng không khỏi run rẩy một cái. Phỏng chừng vị tổ tiên Tiết gia sáng chế Thiên Ma trọng trảm kia, cũng không ngờ, trên đời này có thể tụ tập một nhóm gia hỏa thân thể cường hãn như thế đó.

Quả thực đáng sợ!

Bọn hắn được tặng đại đao!

Hơn nữa Đường Thiên tin tưởng, Nhiếp Thu cái đứa gia hỏa âm hiểm kia, dù cho mọi người chỉ có thể học được một chiêu, cũng có thể đủ phát huy uy lực của nó đến cực hạn.

Ai nha, liều không được về chất, chúng ta chỉ có thể so số lượng thôi, Đường Thiên dào dạt đắc ý suy nghĩ.

Hắn bỗng nhiên tràn đầy mong đợi Lô Thiên Vấn lại lần nữa giết tới.

Bạn đang đọc Chiến Thần Bất Bại của Phương Tưởng
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 69

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.