Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

6 :quyết Đấu Sinh Tử

1581 chữ

Lúc Diệp Tịnh Vũ trở về phòng chứa củi tu luyện thì ở trên Bạch Vân Sơn, hơn ba mươi tên con cháu nhà giàu đang tiếp nhận khảo hạch của Tần Minh Long. Đúng như dự đoán của Diệp Tịnh Vũ, cái gọi là khảo hạch thật ra chính là do Bạch Vân sơn trang muốn gạt tiền một lần nữa mà thôi, chỉ cần ngươi chịu bỏ tiền thì khẳng định liền có thể thông qua khảo hạch.

Những tên con cháu nhà giàu này mặc dù không phải mỗi người đều muốn lên núi học một chút võ nghệ, nhưng vừa nghe nói nếu không được lên núi mà bị bắt ở lại dưới chân núi thì phải làm việc nặng nhọc rèn luyện thân thể đợi đến đợt khảo hạch sau thì không còn người nào phản đối nữa.

Bọn chúng đều là những kẻ áo mặc đến tận tay, cơm dâng đến tận miệng, là ông chủ, có bao giờ phải làm việc nặng? Như vậy không phải là muốn mạng bọn hắn hay sao?

Cũng bởi vậy, cuối cùng chỉ còn sót lại một mình Diệp Tịnh Vũ.

Cũng chính vào lúc này, cửa phòng chứa củi lại một lần nữa bị đạp văng. Đã có kinh nghiệm từ lần trước, Diệp Tịnh Vũ cũng không lập tức tấn công mà chỉ ngẩn đầu nhìn về phía cửa liền trông thấy Tần Minh Long nhe răng cười đi lại. Theo sau hắn còn có ba tên đệ tử của Bạch Vân sơn trang hôm qua cũng cùng động thủ. - Tiểu tử, hoàn cảnh nơi này thế nào? Có hài lòng không?

Vừa vào cửa Tần Minh Long đã khinh thường nhìn Diệp Tịnh Vũ hỏi.

- Tần sư huynh nếu cảm thấy ngày hôm qua đánh ta còn chưa hết khó chịu thì cứ tiếp tục động thủ, dù sao ở đây cũng chỉ có một mình ta, không có ai biết, cần gì phải nói những lời sáo rỗng như vậy?

Diệp Tịnh Vũ chán ghét liếc nhìn Tần Minh Long một cái, lạnh nhạt nói.

Tuy rằng đêm qua có được một bộ công pháp cao minh, nhưng Diệp Tịnh Vũ cũng không cho rằng bản thân chỉ sau một đêm tu luyện liền có thể trở thành siêu cấp cao thủ chứ đừng nói đối phương có đến bốn người, với bản lĩnh hiện nay của mình tuyệt đối phông phải là đối thủ. - Xem ra tiểu tử ngươi cũng có đầu óc, không sai, lão tử đến đây là để ức hiếp ngươi, ngươi có thể làm gì?

]

Nghe thấy Diệp Tịnh Vũ nói như vậy, Tần Minh Long đầu tiên là sửng sốt, nhưng sau đó liền phản ứng lại, lạnh lùng nói. Dường như việc khi dễ con của một địa chủ đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ không đáng quan tâm. - Ta có thể làm gì đây? Các ngươi có nhiều người như vậy, ta làm sao có thể là đối thủ chứ? Rơi vào tay các ngươi xem như ta chịu thiệt đi. Chỉ có điều không ngờ rằng đệ tử Bạch Vân sơn trang cũng chỉ là loại lấy nhiều hiếp ít….

Diệp Tịnh Vũ khinh thường nói, mục đích của hắn chính là muốn chọc giận đối phương để bản thân tranh thủ thời gian.

- Tiểu tử, ngươi nói chuyện nên cẩn thận một chút, Bạch Vân sơn trang chúng ta làm việc quang minh lỗi lạc, làm sao có thể làm chuyện lấy nhiều hiếp ít được, thu thập loại người như ngươi chỉ mình ta là đủ rồi.

Tần Minh Long nghe thấy Diệp Tịnh Vũ đám người hắn lấy nhiều hiếp ít đặc biệt còn cố ý nhắc đến Bạch Vân sơn trang thì không khỏi giận tím mặt, đối với một đệ tử từ nhỏ đã sống ở Bạch Vân sơn trang như hắn mà nói thì danh dự của Bạch Vân sơn trang là cao hơn hết thảy. - Có đúng không?

Diệp Tịnh Vũ hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt hiển nhiên không chút tin tưởng.

- Ba người các ngươi không cần động thủ, hôm nay ta phải thu thập tên tiểu tử này thật tốt, để cho hắn biết cái gì là thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân.

Tần Minh Long đã bị Diệp Tịnh Vũ chọc tức triệt để, biểu tình phẫn nộ trực tiếp phân phó ba tên sư đệ, sau đó hùng hổ bước về phía trước.

- Ha ha, ngày hôm qua ta bị các ngươi đánh cho một trận như vậy, bây giờ ngay cả giơ tay nhấc chân cũng khó, một mình ngươi xông lên cũng đâu khác gì? Như vậy không phải là ức hiếp kẻ yếu hay sao? Có giỏi thì chờ ta ba tháng, đợi thương thế trên người ta lành lặn hoàn toàn, lúc đó ta sẽ tự tìm ngươi quyết chiến sinh tử….. Tất nhiên nếu ngươi cảm thấy sợ đánh không thắng thì bây giờ có thể thừa dịp ta đang trọng thương động thủ là….

Diệp Tịnh Vũ khinh thường liếc mắt nhìn Tần Minh Long nói.

Quyết chiến sinh tử chính là phương thức quyết chiến trang nghiêm thần thánh nhất ở Đấu Hồn đại lục, từ vương công quý tộc cho đến bình dân bách tính đều sử dụng phương thức quyết đầu phổ biến này, vừa trực tiếp lại vừa công bằng.

Nói vậy có nghĩa là trừ phi ngươi cùng đường, nếu không thì tuyệt đối không ai chọn sử dụng phương thức này để khiêu chiến. Bởi vì một khi đưa ra loại phương thức khiêu chiến này mà đối phương đồng ý tiếp nhận lời khiêu chiến thì cũng giống như ký kết một tờ giấy sinh tử, trong khi quyết đấu nếu xảy ra tử vong thì triều đình cũng không truy cứu trách nhiệm.

Hơn nữa thường thường hai bên quyết đấu là không chết không thôi, khi cứu địch chưa chết thì tuyệt đối không thể dừng lại. Đây cũng chính là sự tàn khốc của sinh tử quyết đấu.

Dĩ nhiên bên bị khiêu chiến có quyền cự tuyệt tiếp nhận khiêu chiến, nhưng đó là trừ phi tu vi của ngươi cấp bậc không bằng đối phương. Chỉ có điều cũng không ai lại đi khiêu chiến với người cấp bậc kém hơn, như vậy chẳng khác gì tự tát vào mặt mình. Nếu không thì cự tuyệt có nghĩa là khiếp sợ, ở Đấu Hồn đại lục người khiếp sợ không có bất kỳ địa vì gì, có thể nói nhiều người thà mất mạng chứ tuyệt đối không muốn cự tuyệt khiêu chiến.

Tần Minh Long từ nhỏ đã ở Bạch Vân sơn trang, mặc dù lớn lên cũng không phải là đệ tử hạch tâm của Bạch Vân sơn trang, nhưng tu luyện nhiều năm như vậy thì cảnh giới cũng đã từ võ đồ thăng lên thành võ sĩ, cho dù là hai ba mươi người bình thường cũng có thể giải quyết, huống chi Diệp Tịnh Vũ chỉ là một tên nhà giàu.

Trong mắt hắn, Diệp Tịnh Vũ căn bản là loại nhà giàu trói gà không chặt, chỉ biết hưởng thụ, ăn chơi đàng điếm, ngay cả võ đồ cũng không đạt đến, nếu bản thân không chấp nhận lời khiêu chiến của hắn, như vậy sau này làm sao còn ra ngoài lăn lộn? Không nói cái khác, chỉ ba vị sư đệ này nhất định cũng sẽ xem thường mình. Bản thân là cap cấp võ sĩ chẳng lẽ còn đánh không lại một tên con cháu nhà giàu hay sao?

Cho nên gần như không chút nghĩ ngợi thì Tần Minh Long đã đáp ứng.

Ngay lập tức, Diệp Tịnh Vũ liền viết một bức thư khiêu chiến, Tần Minh Long trước mặt ba tên sư đệ ký tên và điểm chỉ vào thư khiêu chiến. Nói cách khác, kể từ giờ khắc này, ba tháng sau sẽ diễn ra trận chiến sinh tử giữa hai người. Quyết đấu sinh tử không chết không thôi.

Vì để quyết đấu công bình, trong ba tháng này, Tần Minh Long không được phép tìm Diệp Tịnh Vũ gây phiền toái, thậm chí cũng không được phép phái người khác đi, dĩ nhiên, nơi này là Bạch Vân sơn trang, ngay cả triều đình cũng không thể quản được. Cho dù Tần Minh Long phái người đến quấy rối thì Diệp Tịnh Vũ cũng không có cách gì. Chỉ có điều hắn tin rằng Tần Minh Long kiêu ngạo kia chắc chắn sẽ không làm những chuyện như vậy, thậm chí người khác đến làm phiền hắn thì Tần Minh Long có khi còn giúp mình giải quyết nữa. Đây cũng không phải là do Tần Minh Long chính trực, mà là Tần Minh Long căn bản xem thường Diệp Tịnh Vũ, nếu người khác biết Tần Minh Long quyết đấu với Diệp Tịnh Vũ mà còn giở thủ đoạn, vậy thì sau này Tần Minh Long cũng không cần ở lại Bạch Vân sơn trang làm gì nữa.

Cho nên, có thể nói ba tháng này là thời gian Diệp Tịnh Vũ an toàn nhất, với ba tháng tu luyện, Diệp Tịnh Vũ tin rằng bản thân tuyệt đối có khả năng đánh thắng Tần Minh Long.

Bạn đang đọc Chiến Hồn Thần Tôn của Vẫn Lạc Tinh Thần
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi TiểuBạchLong
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 216

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.