Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tra khảo

Tiểu thuyết gốc · 652 chữ

Chiếc bóng đèn dây tóc trong phòng tra khảo tỏa ra thứ ánh sáng nhức mắt, mơ hồ còn cảm nhận được hơi nóng xung quanh.

Không gian tĩnh lặng khẽ bao trùm tựa hồ muốn ai kia phải trở nên quẫn bách mà lên tiếng. Bất quá hình như là không được như ý nguyện. Người phụ nữ ăn mặc hở hang bộ dáng lẳng lơ ngồi vắt chéo chân, chẳng có vẻ gì là sợ hãi hay lo lắng. Đối diện là người đàn ông trong bộ cảnh phục vô cùng chỉnh tề. Sự đối lập này có phần thật đau mắt.

Thiệu An sắc mặt có chút thẫn thờ. Không phải vì ánh sáng quá mức chói lóa của bóng đèn hay sự ngột ngạt của căn phòng. Mà là vì người phụ nữ trước mặt này sở hữu một dung mạo hết sức hoàn hảo, xinh đẹp đến mức điên đảo chúng sinh. Anh từng tiếp xúc với nhiều nữ tội phạm nhưng chưa bao giờ bắt gặp một người đẹp đến thế này.

Đôi mắt sắc sảo, đen láy như vực tối, đồng tử thi thoảng dao động. Ánh nhìn đó thật sự ma mị dụ hoặc con người ta phạm phải tối kỵ. Chiếc mũi cao kiêu hãnh hay bờ môi mọng đỏ không vương chút màu son và làn da trắng muốt như thiên nga. Tất cả đều làm lòng anh nhộn nhạo.

Thiệu An đè nén cảm xúc khác thường trong lòng. Trở về thần sắc lạnh lùng đáng sợ như ban đầu. Lên tiếng hỏi

" Cô tên gì ? "

Người phụ nữ ngã người về sau, đôi mắt đối diện với bóng đèn. Cô khẽ nheo lại, khóe môi thoắt ẩn thoắt hiện một nụ cười giễu cợt.

" Tên ? Không có tên ! " Mái tóc màu đỏ rượu lay động nhẹ theo từng cái nghiêng đầu của cô. Dường như cô chẳng hề để ý đến việc ngồi trong phòng tra khảo của cảnh sát. Hoặc đối với cô việc này chẳng khác nào ngồi vu vơ uống trà với một chàng trai xa lạ mà thôi.

Thiệu An nhíu mày, bàn tay cầm bút khẽ xoay xoay. Đây là thói quen mỗi khi anh bắt đầu suy nghĩ về một việc hoặc một người nào đó. Người phụ nữ này đã thành công khơi gợi sự chú ý của anh.

" Cô có biết đây là đâu không ? Không phải là nơi để cô đùa giỡn " Giọng anh lạnh đi mấy phần.

Giữa không gian tĩnh lặng vang lên tiếng cười khúc khích có vẻ rợn người. Cô ngồi thẳng dậy, chống tay lên bàn. Đôi mắt đẹp nhìn chăm chăm người đàn ông mặc cảnh phục, môi mấp máy cất giọng yêu mị.

" Hở ?...đây không phải là quán bar, không phải sòng bạc...vậy đây là đâu ? Tại sao không được đùa giỡn ? "

Thiệu An đột nhiên nổi da gà, thanh âm này cũng quá mức tê dại đi tựa như từng dây thần kinh được đôi bàn tay uyển chuyển gảy nhẹ, xao động, nhất thời không thể phản ứng. Một giây sau, anh thở nhẹ trong lòng, nghiêm mặt.

" Cô gái đây là cục cảnh sát, phiền cô phối hợp điều tra. "

" Điều tra...tôi đã làm gì ? " Cô chớp chớp mi mắt tỏ ra vô tội. Nhưng bờ môi lại cong lên một nụ cười.

" Cô đánh bạc ăn tiền còn ra tay đánh người. Phiền cô trình bày toàn bộ vụ việc. " Thiệu An xoay xoay chiếc bút trong tay, khuôn mặt âm trầm sắc lạnh. Nhưng không hề làm ảnh hưởng đến vẻ vô tư lự của cô.

" Ha...trình bày sao ? Được thôi ! "

1 tiếng trước

Tại một sòng bạc ngầm trong thành phố.

Còn

Bạn đang đọc Chiếc Áo Của Thiên Thần sáng tác bởi SmithEgan
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi SmithEgan
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.