Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ma Huyễn Tử Hương Dụ (trung)

Phiên bản Dịch · 1733 chữ

Nhưng lần này, hai người bọn họ ngồi nghiêm chỉnh, cũng không châu đầu ghé tai, khe khẽ nói chuyện với nhau giống như mọi khi.

- Ba tuần, hơn nửa tháng đã trôi qua, các vị.

Giọng nói Ức Đan Hầu đầy trầm trọng vang vọng ở trong đại điện. Ai cũng có thể cảm thấy trong giọng điệu hắn chất chứa sự tức giận.

- Nhưng chúng ta không hề tiến triển, vấn đề khó khăn cuối cùng vẫn không tìm được bất kỳ cách giải quyết nào. Đây là một loại sỉ nhục, sỉ nhục sâu sắc! Trong chúng ta, mỗi một vị thấp nhất cũng là đại sư luyện đan, thậm chí còn có người là Tông Sư.

Nhưng dù như vậy, chúng ta vẫn vướng ở cửa quan trọng cuối cùng, không thể nhúc nhích được là sao?

Chòm râu bạc của Ức Đan Hầu run rẩy, càng nói càng kích động.

Vốn tưởng rằng một người kế ngắn, hai người kế dài, tụ tập toàn bộ lực lượng đan sư của Vân gia có thể phá được cửa ải chế luyện khó khăn cuối cùng, hoàn thành được Đệ nhị linh quang đan.

Nhưng chuyện lại nằm ngoại dự liệu của Ức Đan Hầu. Nhoáng cái ba tuần đã qua, bọn họ vẫn vướng lại ở bước cuối cùng này không có chút tiến triển nào.

Nghĩ thần đan tuyệt phẩm xuất thế ở trong tay mình sẽ vinh quang như thế nào, lại từng tự mình trực tiếp báo cáo tin tức về tiến độ chế luyện với cao tầng của Vân gia, Ức Đan Hầu không thể không nóng lòng cấp bách.

Vân Oản Thanh đứng ở sau lưng Sở Vân, cũng không dám thở mạnh.

Nàng hiểu rất rõ, đến tột cùng lão nhân gầy gò ở trước mắt mình là nhân vật trọng đại tới cỡ nào.

Ức Đan Hầu là luyện đan Đại Tông Sư!

Mỗi một câu hắn thuận miệng nói ra đều có thể dấy lên sóng gió ngập trời ở giới luyện đan.

Hắn đại danh đỉnh đỉnh, cả đời cũng gần như là truyền kỳ. Hắn vốn có tư chất luyện đan tầm thường, nhưng dám dựa vào sự cố gắng, trả giá nhiều hơn vô số lần so với người khác, đã đạt tới thành tựu như hiện nay, khiến người ta phải ngưỡng vọng.

Chỉ cần là đan sư, không người nào dám bất kính với hắn. Hắn là đại biểu của một luyện đan sư chăm chỉ khổ luyện, cũng là thần tượng của phần lớn luyện đan sư hiện nay.

Vân Oản Thanh cảm thấy, toàn bộ đại điện giống như đều run sợ dưới sự khiển trách của Ức Đan Hầu, tất cả luyện đan sư đều ngồi nghiêm chỉnh vùi đầu xuống, câm như hến.

Những Đại sư, Tông Sư, đều có ngạo khí của mình. Nhưng đối mặt với Ức Đan Hầu, dường như làm thế nào ngạo khí cũng không đứng dậy nổi.

Đơn giản vì hắn là Ức Đan Hầu!

Cũng chỉ có Ức Đan Hầu mới có thể trấn áp được được cục diện này.

Vân Oản Thanh dùng ánh mắt sùng kính, âm thầm nhìn chăm chú vào Ức Đan Hầu. Các trợ lý sinh hoạt khác cũng tương tự như vậy.

Chợt, ánh mắt của Vân Oản Thanh dời đi, Ức Đan Hầu trong trạng thái tức giận khiến nàng cảm thấy bị áp lực tâm lý quá lớn. Nàng không dám nhìn nhiều.

Dưới cảm giác đó, Vân Oản Thanh chuyển ánh mắt tới trên người Sở Vân.

Dường như, giọng nói của phụ thân vẫn còn đang vang vọng bên tai nàng:

- Oản Thanh, đây chính là cơ hội ta thật vất vả lắm mới tranh thủ được cho con. Ta không cần nói nhiều về tương lai và thiên phú của hắn. Nếu tương lai con có thể gả cho hắn, không chỉ có đối với con, mà đối với thế lực của chi nhánh chúng ta trong gia tộc này cũng được nâng cao tới nghiêng trời lệch đất. Nhi nữ của ta, nghìn vạn lần con đừng khiến ta phải thất vọng.

Nghĩ đến đây, trong ánh mắt Vân Oản Thanh nhìn về phía Sở Vân, không khỏi có phần phức tạp.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, vị thiếu niên thiên tài chính là trượng phu tương lai của mình. Đến tột cùng, hắn là người thế nào đây?

Khắc khổ, trầm mặc, thần bí, chấp nhất.

Trong vòng ba tuần này, sớm chiều ở bên nhau, Sở Vân lưu lại cho Vân Oản Thanh một ấn tượng cực kỳ sâu sắc.

Vân Oản Thanh lớn như vậy, thân phận cao quý, tầm nhìn rộng rãi, từng gặp qua rất nhiều nam hài với tài hoa hơn người. Nhưng những người này so với Sở Vân, lập tức thua chị kém em.

Sở Vân tiếc chữ như vàng, nhưng một khi mở miệng, luôn có thể lập tức trở thành trung tâm. Hắn nói, cũng phần lớn là những lời nói sắc bén, phân lượng rất nặng.

Tài hoa thiên phú của hắn khiến cao thấp trong Vân gia đều khiếp sợ. Về điểm ấy, Vân Oản Thanh sớm có sự chuẩn bị tâm lý. Nhưng nàng lại không ngờ, Sở Vân sẽ cố gắng khắc khổ như thế.

Chỉ cần có thời gian rảnh nhàn rỗi, hắn liền cúi đầu trầm ngâm, hoặc là lấy ra một đan phương tiến hành nghiên cứu. Vân Oản Thanh từng chú ý, lúc này ánh sáng trí tuệ trong mắt hắn liên tiếp lóe ra, nhất định là tìm thấy vấn đề khó khăn gì đó trong luyện đan.

Khi trở lại nơi ở, hắn đã tự nhốt mình trong phòng, tiến hành bế quan giống như khổ tu.

Lúc này, hắn không cho phép bất luận kẻ nào tiến vào trong phòng hắn. Ngay cả bản thân mình là trợ lý sinh hoạt cũng không được vào.

Thái độ từ chối của hắn vô cùng kiên quyết, Vân Oản Thanh cũng bất đắc dĩ đành nhượng bộ.

Hơn nữa, tinh lực của hắn cực kỳ dồi dào, Vân Oản Thanh kinh ngạc phát hiện, không ngờ mỗi ngày Sở Vân cũng chỉ ngủ hai canh giờ.

Hắn có thiên phú như vậy, lại còn cố gắng như thế, điều này khiến Vân Oản Thanh không khỏi nghĩ lại mình, trong lòng lập tức dâng lên một cảm giác xấu hổ.

Người chăm chỉ khắc khổ, luôn khiến cho người ta tôn trọng.

Càng ở gần Sở Vân lâu, Vân Oản Thanh phát hiện mình càng ngày càng thưởng thức Sở Vân, kính nể Sở Vân. Hiện nay, nàng xem trọng tương lai của Sở Vân hơn so với bất luận kẻ nào.

Nói đùa, thiên phú siêu nhân lại thêm ý chí mạnh mẽ, cố gắng kiên trì không ngừng gần như tự ngược, người như vậy, không lấy được thành tựu khiến người người chú ý, đó cũng là trời xanh không mở mắt!

Nhưng đồng thời, Vân Oản Thanh cũng càng ngày càng phát hiện sự thần bí của Sở Vân.

Hắn sâu không lường được!

Ngoài thời gian bế quan tu hành, cũng không muốn người khác quan sát. Về phần cuộc sống trước kia của hắn, mặc kệ Vân Oản Thanh thăm dò thế nào, hắn không đề cập tới dù chỉ một chữ. Điều khiến Vân Oản Thanh khiếp sợ chính là nàng phát hiện tiên nang bên hông Sở Vân cất rất nhiều vật phẩm, nhất định là một tiên nang thượng đẳng.

Vân Oản Thanh là một loại người khác trong Vân gia, nàng không thích luyện đan, chỉ thích chế nang. Đối với tiên nang, nàng có sự nghiên cứu sâu sắc. Bởi vậy mỗi lần nàng nhìn Sở Vân, theo bản năng ánh mắt lại nhìn tới tiên nang của Sở Vân.

- Đây chính là tiên nang thượng đẳng. Ngay cả cường giả Vương cấp cũng không chắc có được! Nhưng Vân Vô Danh đã có một cái...

Mỗi lần nhìn thấy, trong lòng nàng lại cảm giác sợ hãi, ánh mắt nhìn về phía tiên nang đầy nóng bỏng.

Dần thu hồi suy nghĩ, bỗng nhiên ánh mắt Vân Oản Thanh bị kiềm hãm, tầm mắt dừng ở trên mặt Sở Vân.

Sắc mặt Sở Vân lạnh nhạt, hai mắt xuất thần, lông mày thoáng nhăn lại, trước tiếng quát đầy phẫn nộ của Ức Đan Hầu, lại có vẻ mắt điếc tai ngơ.

- Không ngờ hắn lại đang trầm tư...

Vân Oản Thanh vô cùng quen thuộc với vẻ mặt này của Sở Vân, thoáng ngừng thở.

Đối diện với sự tức giận rít gào của Ức Đan Hầu, không ngờ hắn nhìn mà như không thấy, ngoảnh mặt làm ngơ. Đây, đây là lá gan lớn tới cỡ nào...

- Nghìn vạn không nên để Ức Đan Hầu phát hiện.

Không tự chủ được, Vân Oản Thanh lo lắng thay cho Sở Vân. Lòng nàng nóng như lửa đốt, nhưng người ngồi đối diện chính là Ức Đan Hầu. Nàng đứng cách phía sau Sở Vân năm bước, căn bản không thể có động tác nhỏ nào để nhắc nhở.

“Nếu bị Ức Đan Hầu phát hiện, có người không để ý tới lời hắn nói..."

Toàn thân Vân Oản Thanh khẽ run lên, không dám nghĩ tiếp.

Trong lúc này, Sở Vân cũng không biết có một giai nhân đang nóng ruột nóng gan vì hắn. Thấy Ức Đan Hầu phẫn nộ, người khác đều cảm giác ngay cả thở cũng khó khăn, trong khi hắn hoàn toàn thoải mái, cái này nên tính thế nào? Lúc trước đối mặt với Dạ Đế,

Long Đế, hắn cũng không bối rối, đối mặt Tinh Thánh, hắn cũng chưa hoảng quá.

Tuy rằng thân ở trong đại điện, nhưng giờ phút này phần lớn tâm trí hắn lại đang ở trong thế giới tiên nang của mình.

Trong thế giới tiên nang, đang diễn ra một trận đại chiến với khí thế hừng hực.

Thần ma mật môn mở ra, vô số yêu vật Hỗn Độn mãnh liệt lao vào, hình thành thế tấn công như triều dâng, đánh thẳng vào trận tuyến Yêu thực.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 125

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.