Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hội tương thân (hạ)

Phiên bản Dịch · 978 chữ

Sở Vân không thể làm gì khác hơn là bỏ qua suy nghĩ này, lại tự hỏi và thử nghiệm phương án khác, cuối cùng mục tiêu định vào Ngũ Hành Thụ Cô.

Thụ cô, chính là khuẩn cô sinh trưởng trên thân cây.

Ngũ Hành Thụ Cô chỉ là một cách gọi, đại biểu cho Hỏa Hành Thụ Cô, Thủy Hành Thụ Cô, Kim Thành Thụ Cô, Mộc Hành Thụ Cô, Thổ Hành Thụ Cô.

Trồng thụ cô trên thân thể Cuồng Đao Điên Loạn Liễu, có thể khiến cành liễu mỗi một lần chặt chém đều mang theo hỏa diễm nóng bỏng, hoặc là băng hàn, hoặc là phong duệ kim hành. Cũng có thể giúp bản thân Cuồng Đao Điên Loạn Liễu tăng cường khả năng phòng thủ, hoặc là khôi phục sức khỏe, chú nhập sinh cơ bừng bừng.

Bởi vì có cơ sở Cuồng Đao Điên Loạn Liễu, di chuyển thụ cô sẽ tương đối dễ dàng, vì vậy công tác tiếp theo chính là quyết định loại thụ cô sẽ di chuyển.

Kết quả thí nghiệm được thoáng ngoài ý muốn của Sở Vân, cư nhiên không phải là Hỏa Hành Thụ Cô hoặc Kim Hành Thụ Cô có hiệu quả tốt nhất, mà là Băng Sương Thụ Cô thủy hành có hiệu quả chiến đấu cao nhất.

Tốc độ của Hắc Kim Giáp Trùng, Cương Kiềm Đường Lang dưới tác dụng của băng sương lập tức giảm mạnh, giúp cành liễu có đủ thời gian phát huy lực công kích.

- Vậy chọn di chuyển Băng Sương Thụ Cô đi!

Kết quả thực tiễn là chứng minh tốt nhất, thấy kết quả này, Sở Vân sáng suốt quyết định.

Đúng lúc này, xung quanh bỗng nhiên xuất hiện tiếng ồn ào xôn xao.

Rất nhiều tiếng kinh hô truyền vào trong tai Sở Vân.

Sở Vân vô ý thức ngẩng đầu, lẽ nào lại có người trao đổi đan tâm rồi?

Không ai trao đổi đan tâm. Mà là dưới vạn ánh mắt nhìn, Vân Tiểu Ái mang theo nụ cười giảo hoạt của chính mình, bước về phía hắn.

- Ai, một người phát ngốc cái gì nha, đang suy nghĩ cái gì?

Vân Tiểu Ái thoải mái bước tới trước mặt Sở Vân, kéo một chiếc bồ đoàn bên cạnh, ngồi xếp bằng đối diện Sở Vân.

Sự xuất hiện của Vân Tiểu Ái hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Sở Vân, càng nằm ngoài tưởng tượng của mọi người.

Trong hội tương thân, đều là nhà trai tới bên nhà gái, chưa bao giờ xuất hiện nhà gái rời khỏi, chủ động tới phía nhà trai.

Không cần nghi ngờ, Vân Tiểu Ái đã đánh vỡ lệ cũ, sáng tạo một ghi lại nho nhỏ.

Trong lúc nhất thời, vô số ánh mắt bắt đầu chuyển sang nhìn Sở Vân. Có ước ao, có đố kỵ, có hiếu kỳ, có nghi hoặc, các loại tình cảm khác biệt.

Cảm thụ được ánh mắt của mọi người, Vân Tiểu Ái cười hắc hắc không ngừng, vô cùng đắc ý:

- Ai quy định nữ tử phải ngồi nguyên một chỗ, chờ đợi nam sinh tới? Điều này không công bằng, Vân Tiểu Ái ta phải nắm giữ quyền chủ động trong tay chính mình. Ha ha, tất cả mọi người trợn tròn mắt!

Nàng cười tới hai mắt cong như trăng khuyết, có một loại đáng yêu kẻ trộm nho nhỏ.

Biểu tình của Sở Vân vẫn bình thản như cũ, lẳng lặng uống nước trà, chỉ là trong mắt nhìn Vân Tiểu Ái mang theo vài phần ấm áp.

Luận về người quen của Sở Vân tại Vân gia, Vân Bạch Tham và Vân Tiểu Ái xếp đầu tiên. Chủ yếu là do Vân Bạch Tham cũng là người của sở nghiên cứu chế tạo, thời điểm nhàn rỗi, Sở Vân và hắn thường xuyên luận bàn thuật luyện đan. Thời gian ở chung rất nhiều, tự nhiên có quen biết với muội muội bảo bối của Vân Bạch Tham.

Đối với Vân Tiểu Ái tính cách tinh quái, Sở Vân cũng tương đối yêu thích. Đương nhiên loại yêu thích này không hề có một chút dục vọng, chỉ đơn thuần đối đãi giống như tiểu muội muội.

Vân Tiểu Ái cũng như vậy, coi Sở Vân là ca ca của chính mình.

Nàng vừa mới ngồi xuống, bàn tay nhỏ bé liền cầm lấy thủy tinh bồ đào trên bàn Sở Vân, hé miệng nhỏ xinh uống một ngụm. Hành vi cử chỉ mang theo vẻ hào hiệp tùy ý giữa những người quen thân.

Nàng vừa ăn vừa oán giận:

- Ai, thực sự là buồn phiền muốn chết. Luôn luôn có một đống người vây xung quanh, khiến đầu người ta lớn như cái đấu. Vẫn là ở đây tốt nhất, thực thanh tĩnh!

Trong miệng Vân Tiểu Ái căng phồng, hết lần này tới lần khác nói rất rõ ràng. Bản lĩnh vừa ăn vừa nói chuyện như thế này, rất ít người có được.

Sở Vân cười cười, cũng không nói, chỉ lẳng lặng uống trà như cũ.

Vân Tiểu Ái đã sớm quen với sự trầm mặc của Sở Vân, nàng biết Sở Vân không thích nói chuyện, giống như thân ca ca của nàng. Thế nhưng một khi mở miệng, nhất định trở thành điểm tập trung trong đám người, lời nặng như núi, tựa như cửu đỉnh, đâu ra đó, lôi cuốn vào điểm chính.

Nàng cũng không hỏi vì sao Sở Vân vẫn ngồi như vậy, không khỏi đi về phía đại điện bên phải. Nàng biết nguyên nhân, ca ca Vân Bạch Tham của nàng đến nay vẫn còn độc thân.

Tầm mắt của thiên tài luôn luôn rất cao, bởi vậy thường thường cô tịch.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 142

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.