Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

A, ngươi chính là Sở Vân? (hạ)

Phiên bản Dịch · 1406 chữ

Vừa nói, hắn hừ lạnh một tiếng, sắc mặt đột nhiên biến đổi, trừng lớn nhìn gã gia đinh đầu mục bên cạnh.

Bỗng nhiên giơ tay lên, hung hăng tát mạnh một cái vào mặt gã gia đinh đầu mục.

Ba một tiếng vô cùng rõ ràng vang lên.

Cái tát này quá mức ngoan độc rồi, nhất thời khiến tên đầu mục gia đinh này dại ra, bật lui mấy bước mới đứng vững được, cuối cùng phịch một tiếng, té ngã trên mặt đất.

- Tên cẩu nô tài không có mắt như ngươi, dĩ nhiên chạm tới đại giá của Sở thiếu công tử.

Không biết Thư gia và Cổ gia chúng ta có quan hệ mậu dịch không bình thường hay sao? Đồ không dài mắt, đồ không dài mắt!

Cổ Nhân Hòa hùng hùng hổ hổ, dưới chân liên tục đá mạnh, khiến tên gia đinh đầu mục không ngừng phun máu tươi.

- Được rồi, các ngươi có thể đi!

Sở Vân nhíu mày, khẽ phất tay, không kiên nhẫn nói.

Cổ Nhân Hòa cúi đầu khom lưng, vâng vâng dạ da rời đi:

- Nếu như hiểu lầm đã giải thích rõ ràng rồi, vậy tại hạ xin cáo lui, ha ha ha…

Đoàn người hùng hổ lao đến, cuối cùng bụi đầy người, chật vật không tốt rời đi. Khiến mọi người vây xem xung quanh ngạc nhiên thổn thức.

- Xem ra trải qua đợt nguy cơ muối biển, Thư gia đảo càng ngày càng cường đại, lực ảnh hưởng cũng càng ngày càng mạnh rồi.

Kim Bích Hàm đến bên người Sở Vân, mỉm cười nói.

- Đây là bởi vì Cổ gia đảo quá gần Thư gia đảo, quân hạm Thư gia đi một ngày một đêm là có thể tới được Cổ gia chủ đảo. Hơn nữa có hiệp nghị thương nghiệp, tự nhiên không muốn phá hủy quan hệ. Then chốt nhất đối phương chỉ là một tên quản gia nho nhỏ, là chó săn cao cấp một chút mà thôi.

Sở Vân lắc đầu, lơ đễnh.

- Nguyên lai Sở thiếu đảo chủ, chính là thiếu niên anh hùng đã chém giết Tàn Lang?

Đó chính là thủ lĩnh hải tặc xếp thứ ba Chư Tinh Quần Đảo, từ lúc mười ba tuổi đã quang vinh đăng Tuấn Kiệt Bảng, thực sự khó lường.

Sắc mặt Du Nha Đại Sư nghèo túng hiện lên vẻ tán thán, thật sâu nhìn Sở Vân nói.

Sở Vân nghe hắn sửa lại xưng hô đối với chính mình, vội vã xua tay, ôn hòa cười nói:

- Du Nha đại thúc, đại thúc đừng nâng cao ta. Vẫn gọi là Tiểu Vân mới tốt. Kỳ thực nhân sinh giống như sóng biển, có lên có xuống. Đại thúc chỉ là đang trong cơn sóng xuống thấp mà thôi, chỉ cần ý chí chiến đấu không mất, nhất định có thể lên đỉnh sóng một lần nữa.

- Ai, chẳng lẽ không có ai xem trọng phế nhân như ta. Mười mấy năm qua ta vẫn luôn hy vọng. Thế nhưng Chung Thất phản bội ta, thực sự khiến ta vô cùng thương tâm. Nói thật với ngươi, việc này thực sự đả kích rất lớn đối với ta. Chỉ là Sở Vân ngươi nói không sai, nhân sinh như sóng, ví dụ chuẩn xác. Cảm tạ ngươi đánh thức ta, cho dù lần này không tìm được phối phương kia, ta cũng muốn tiếp tục nỗ lực.

Du Nha Đại Sư mở rộng cửa lòng, càng nói hai tròng mắt càng thêm sáng, một cỗ khí chất phi phàm lặng yên tỏa ra. Loại khí chất này khiến người khác liên tưởng tới đá ngầm dưới đáy biển, bất luận gió táp sóng xô như thế nào cũng không thể suy sụp bản thân đá ngầm.

Sở Vân cũng rất mừng rỡ, cường giả chân chính, thiên phú, tâm tính, thực lực, thiếu một thứ cũng không được. Tuy rằng lúc này Du Nha rất nghèo túng, thế nhưng những kinh lịch này đã giúp tâm tính của hắn mài giũa rất kiên cố, có thể nói đây mới là bút tài phú lớn nhất trong nhân sinh của hắn.

Anh hùng thường gặp đường cùng, tuyệt cảnh đúc nên hào kiệt.

Nhìn Du Nha đã có sự lột xác về khí chất, Sở Vân đang muốn nói cái gì đó, bỗng nhiên trong lòng sinh ra báo động.

- Cẩn thận!

Kim Bích Hàm và Nhan Khuyết đồng thời kinh hô.

Hai tai Sở Vân khẽ động, nghe tiếng gió định vị trí, cũng không quay đầu lại, trực tiếp quay tay thành trảo, bắt được một mũi phi tiễn bay tới.

- Bọn chuột ngắn đánh lén, lăn ra đây!

Hai mắt Sở Vân như điện thiểm, ánh mắt quét bốn phía.

Bỗng nhiên nhãn thần của hắn dừng lại, thấy một chỗ hẻo lánh xa xa, một bóng người khả nghi hiện lên.

- Đuổi!

Sở Vân rút đao, đầu tàu gương mẫu.

Người nọ thấy Sở Vân phát hiện chính mình, càng có vẻ kinh hoàng thất thố, cung cầm trong tay lập tức bỏ lại, chạy vài bước liền ào một tiếng nhảy vào trong một con sông dài nối liền với biển rộng.

- Hừ, cho rằng như vậy là bỏ chạy được sao?

Sau đó nghe được tiếng hừ lạnh của Nhan Khuyết, vỗ nhẹ tiên nang, bay ra ngoài. Dây leo giống như rắn, tiến vào trong lòng sông, trực tiếp quấn chặt một người, kéo lên trên bờ.

- Đừng, đừng giết ta!

Người nọ phun ra một ngụm nước sông, toàn thân bị nóng tới đỏ bừng, sợ hãi kêu to.

Nước sông trên Chưng Lung Đảo bởi vì có núi lửa bên dưới, nhiệt độ thường rất cao.

- Ngươi là người phương nào, vì sao muốn ám toán ta?

Sở Vân hừ lạnh một tiếng, lúc này chất vấn.

- Ta không muốn ám toán hảo hán a, hảo hán tha mạng, ta bắn chính là tiễn thư. Nào biết vừa mới tới gần hảo hán thì đã bị hảo hán bắt được!

Người nọ vội vàng giải thích, thần tình rất sợ hãi. Hắn chỉ là một du hiệp bình thường, tư chất bình thường, có một đầu Tiểu Yêu không lên được mặt bàn. Ba ngày trước, được người khác ủy thác, đến bắn tiễn thư.

Tiễn thư?

Sở Vân kiểm tra một chút, quả thực phát hiện trên thân mũi tên có một đoạn tháo ra được, chính giữa cất giấu một phong thư.

Lấy thư ra, mở thư nhìn một lượt, tất cả mọi người đều lấy làm kinh hãi.

Thư khiêu chiến!

Người ký tên không phải ai khác, chính là Chung Thất.

Chung Thất trong bức thư khiêu chiến của hắn đã tuyên bố, hắn dùng Thiên Linh Chân Tâm Đan. Lúc này chính là muốn hung hăng nhục mạ Du Nha một lượt. Nếu như Du Nha còn muốn lấy được Định Tinh Cung và phối phương của mình, vậy thì lăn vào phòng chú tạo của hắn. Lời lẽ trong bức thư vô cùng cuồng ngạo, hết sức nhục mạ đối với Du Nha, khiến người khác nhìn vào không khỏi nhíu mày.

- Tiểu nhân vô sỉ!

Kim Bích Hàm nhịn không được, chửi bới một tiếng.

- Phòng chú tạo của hắn ở trên đảo này sao?

Sở Vân không khỏi nhíu mày hỏi Du Nha.

- Đương nhiên, dưới chân núi trung ương đảo. Lúc hắn cướp giật Định Tinh Cung và phối phương của ta, ta từng tới nơi đó tìm hắn. Cửa lớn đóng chặt, không thể làm gì khác hơn là ôm hận trở ra. Không nghĩ ra Chung Thất hắn đã quay trở về!

Du Nha nắm chặt bức thư, thân thể run lên, sắc mặt hiện lên thần tình kích động xen lẫn phẫn nộ.

- Đi phòng chú tạo!

Không hề chần chờ, lúc này Sở Vân liền quyết định.

Để lợi dụng nguồn năng lượng của địa nhiệt một cách lớn nhất, rất nhiều cửa hàng rèn sắt trên Chưng Lung Đảo đều được kiến tạo dưới lòng đất. Phòng chú tạo của Chung Thất trước mắt chính là như vậy, cũng là phòng chú tạo đệ nhất danh đúng với thực trên đảo.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 240

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.