Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trớ Chú Nha (hạ)

Phiên bản Dịch · 1143 chữ

Sở Vân thở dài một tiếng, khiến cho Tiêu Yến không biết phải làm sao. Thiếu nữ mở lớn hai mắt, nhìn chiếc nhẫn thần sắc có chút bối rối.

- Sư phụ, người làm sao vậy? Có phải đồ nhi hơi quá đáng không?

- Xem ra ngươi vẫn còn chưa chính thức cảm nhận được dụng tâm lương khổ của vi sư.

Tiêu Yến gãi gãi đầu, vội vàng nói.

- Cảm nhận được rồi, đồ nhi cảm nhận được rồi.

- Vậy ngươi còn không mau kiểm tra linh quang trong thể nội của ngươi?

Sở Vân nhẹ cười.

- Tại sao phải kiểm tra linh quang?

Thiếu nữ lẩm bẩm, bỗng thiên thần sắc biến thành chấn động, khuôn mặt ửng đỏ vì kinh hỷ.

- Trời ạ, ta… Ta đã tấn thăng đến Dị Sĩ cấp! Sư phụ, người thấy không, đồ nhi đã trở thành ngự yêu sư Dị Sĩ cấp rồi!

Thiếu nữ quên hết tất cả, nhảy cẫng lên vì sung sướng, vì vậy lại chạm đến miệng vết thương, biểu lộ trên mặt biến thành cổ quái. Một bên là đau đớn đến nhếch miệng nhe răng, một bên lại đang cười ngây ngô.

- Tốt rồi, những ngày này người đã dùng rất nhiều đan dược, tích lũy đã đủ. Lại một mình tu hành trong m Hủ Hoang Địa, mượn ngoại lực bức bách tiềm năng của thân thể, vốn đã cách Dị Sĩ cấp rất gần. Vừa rồi ngươi hàng phục Trớ Chú Nha, đã đột phá cực hạn đạt tới Dị Sĩ cấp. Điều này cũng không có gì kỳ quái.

Sở Vân cười lạnh nhạt.

Thiếu nữ lại không bình tĩnh được, giơ cao cánh tay, dùng ánh mắt sùng kính nhìn Tinh Quỷ Hồn Giới.

- Sư phụ người thực lợi hại, quá vĩ đại. Vài tháng trước đồ nhi mới có tu vi Tuấn Kiệt cấp. Vài tháng sau, con đã có tu vi Dị Sĩ cấp rồi, nếu tốc độ tu luyện này truyền ra bên ngoài chỉ sợ là toàn bộ Quỷ Châu đều phải trợn mắt há hốc mồm. Chẳng phải những thiên tài kia sẽ xấu hổ đến chết sao?

Nghĩ đến điều này, thiếu nữ không khỏi cười rộ lên.

- Điều này thì có gì kỳ quái? Tu vi của ngự yêu sư đều dựa vào tài nguyên. Những ngày qua ngươi đã dùng rất nhiều đan dược, đây chính là tích lũy. Hơn nữa có ta chỉ điểm, có thể vận dụng mỗi phần tài nguyên đến cực hạn. Đây chính là làm chơi ăn thật, là do vận khí của ngươi tốt.

Sở Vân đưa ra nhận xét.

- Vận khí? Sư phụ người nhắc đến thứ này rất nhiều lần rồi, loại vận khí phiêu miểu này trọng yếu đến như vậy sao?

Trên mặt Tiêu Yến tràn đầy ngây thơ.

- Đương nhiên. Ngươi không nên xem thương ảnh hưởng của khí vận. Tỷ như ngươi muốn luyện chế Quang Thải Đan, giải khai dược hiệu của Bình Dong Vô Vi Đan. Dược liệu của loại đan dược này đều vô cùng hiếm thấy, nhưng ngươi chỉ cần đảo một vòng quanh m Hủ Hoang Địa, không mất đến ba ngày đã thu thập đủ được dược liệu, luyện chế ra Quang Thải Đan. Tiểu Yến Tử khí vận trên người ngươi vô cùng dày, vạn sự

đều như ý. Hơn nữa còn có thể nhân họa đắc phúc!

Sở Vân chậm rãi nói.

- A.

Lúc này thiếu nữ hơi mơ hồ hiểu ra một chút.

- Hơn nữa, cho dù sử dụng Quang Thải Đan khôi phục thiên tư, ta cũng không thể chỉ mất một thời gian ngắn như vậy đã tấn thăng lên Dị Sĩ cấp. Ta hiểu rồi.

Sở Vân lại nói:

- Đây cũng là nguyên nhân ta chỉ một mực khoanh tay đứng nhìn. Nếu ta ra tay, sẽ quấy nhiễu đến vận chuyển của khí vận, thậm chí phân mỏng khí vận trên người ngươi. Bản thân ngươi mất phương hướng đi loạn trong m Lịch Đất Hoang lâu như vậy, nhưng hết lần này tới lần khác đều đạt được thu hoạch cực lớn. So với việc ta chỉ dẫn phương hướng, còn tốt hơn nhiều.

Đương nhiên Sở Vân không ra tay, còn vì một nguyên nhân khác. Chính là vì che dấu hành tung của mình.

Vốn hắn đã có ý định, để cho thiếu nữ ký kết khế ước cùng Vĩnh Trụ Bí Tương Quái, cho nó đảm nhiệm vị trí bảo mẫu. Bất quá làm như vậy sẽ khiến cho người ngoài chú ý.

Cường giả Đế Hoàng không phải là kẻ ngu, sẽ lập tức phát hiện ra điều cổ quái. Chỉ cần tính toán một chút, lập tức sẽ phát hiện ra Sở Vân là kẻ đứng sau dật dây.

- A, thì ra là như vậy, sư phụ người thực là dụng tâm lương khổ. Bất quá nếu khí vận trên người đồ nhi đã dày như vậy, san sẻ cho sư phụ lão nhân gia một chút cũng không sao.

Tiêu Yến cười khanh khách nói.

- Hừ ta là sư phụ của ngươi, làm gì có đạo lý nào sư phụ đi cướp đồ của đệ tử?

- Sư phụ, đây không phải là cướp đoạt, là đồ nhi hiếu kính người.

Giọng nói thiếu nữ vô cùng ngọt ngào.

Sở Vân lắc đầu không có trả lời, nhưng trái tim cảm thấy ấm áp.

Tiêu Yến này tâm tính không tệ, lại chịu khó, điểm duy nhất không hoàn mỹ chính là nàng chỉ là địa vận chi tử. Trong thời loạn thế này, chỉ có thiên vận chi tử mới có thể trở thành nhân vật chính, địa vận chi tử chỉ là nhân vật phối hợp. Còn nhân vận chi tử chỉ có thể coi là hạt giống dự khuyết.

- Tuy rằng ta muốn dồn tất cả tư nguyên cho việc luyện chế m Dương Đại Hậu Cung. Nhưng chỉ cần ra tay dẫn dắt đồ đệ thứ hai này một chút, cũng không phải là

không có cơ hội biến nàng trở thành thiên vận chi tử.

Thiên vận chi tử so với địa vận chi tử được Quỷ Châu sủng ái hơn nhiều. Đương nhiên cũng không phải là không thể bị Tiên Thiên Thần Ma giết chết. Chỉ là tỷ lệ này thực sự quá nhỏ, hơn nữa còn có khả năng nhân họa đắc phúc, thực lực tăng mạnh.

Khi xưa, Sở Vân có thể quật khởi nhanh chóng như vậy, ngoại trừ do sự cố gắng của bản thân, còn do Tinh Thánh rút đi toàn bộ khí vận trên thân Long Nguyện Thụ, gia trì lên trên người hắn.

Bạn đang đọc Chí Tôn của Cổ Chân Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 148

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.