Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Truyền Thừa Điện

Phiên bản Dịch · 2043 chữ

Trên tay Diệp Thần cầm mấy món không gian Huyền Khí tìm kiếm được từ trên người mấy người La Vân Phi, nhàn nhạt liếc mấy cỗ thi thể trên mặt đất cười tà nói:

- Không hổ là Thiên Lan Phủ Thiếu Phủ Chủ, bảo bối thật đúng là không ít, đáng tiếc tu vi thấp một chút.

Tại bên trong La Vân Phi Không Gian Giới Chỉ, Diệp Thần vơ vét đến một kiện Cực Phẩm Huyền Khí, đó là một thanh dùng Vạn Niên Hàn Thiết trong biển sâu luyện chế đoản kiếm, đáng tiếc lấy thực lực Động Linh cảnh trung kỳ của La Vân Phi hoàn toàn không cách nào phát huy thực lực chân chính của nó, bằng không một trận chiến này đoán chừng Diệp Thần cũng không tốt chịu.

Ngọn lửa nhỏ trên đầu ngón tay Diệp Thần thoáng hiện, lúc này, thi thể mấy người La Vân Phi hóa thành tro bụi, lập tức Diệp Thần tiện tay ném cho mấy người Diệp La mỗi người một kiện không gian Huyền Khí, thuận miệng hỏi:

- Bọn Diệp Huyền đâu?

Tại trong lòng Diệp Thần, thiên phú của Diệp La thật không tệ, nhưng làm người quá mức ngạo mạn, không biết tới đạo lý cây cao chịu gió lớn, mà Diệp Huyền lại cực kỳ ẩn nhẫn, thiên phú thậm chí còn tại phía trên Diệp La, Diệp Thần âm thầm suy đoán, lần trước tại phòng ngủ bị người tập sát, khả năng chính là Diệp Huyền phái người xuất thủ.

- Sau khi tiến vào động phủ, ta cùng với hắn mỗi người mang theo tầm mười người tách ra, đoán chừng hiện tại hắn đã tiến vào khu vực hạch tâm.

Diệp La nhìn Không Gian Giới Chỉ trong tay thần sắc có chút phức tạp, trên mặt lóe qua một tia áy náy, mười mấy đệ tử Diệp gia đi theo hắn bây giờ chỉ còn lại ba người, nếu như không phải Diệp Thần kịp thời xuất hiện, đoán chừng liền chính hắn cũng chết.

- Khu vực hạch tâm?

Diệp Thần khẽ nhíu mày, kiếp trước hắn thân làm Luyện Khí Tông Sư cấp Thiên Hỏa, tự nhiên từng tiến vào không ít Tông Sư Động Phủ lấy được rất nhiều Bảo Vật, bất quá nhóm Luyện Khí Tông Sư trước khi chết lưu lại Truyền Thừa không phải là người nào đều có thể lấy được, thực lực là một phương diện, một phương diện khác chính là cơ duyên.

Lúc này Diệp Thần mang theo mấy người cấp tốc hướng khu vực hạch tâm động phủ tiến đến, bọn hắn lấy tốc độ cao nhất chạy đi, hắn từ trong miệng Diệp La biết được, cường giả tu vi Huyền Linh cảnh trở lên không cách nào tiến vào Tông Sư Động Phủ, lấy thực lực bây giờ của hắn, ở chỗ này hoàn toàn hoành hành không sợ, trên người Diệp Thần tản mát ra khí thế khủng bố, trên đường đi cũng hiếm có ai có can đảm chủ động trêu chọc.

Một ngày sau đó, mấy người Diệp Thần liền đi tới Tông Sư Động Phủ hạch tâm, tiến vào trong mắt mấy người là một tòa Kim Sắc Cung Điện rộng lớn, cung điện cổ phác, cao lớn vô cùng, chín cái như là trụ chống trời to lớn đem cung điện thẳng nhập không trung, trên cửa điện phía trước khắc lấy ba chữ lớn thiếp vàng.

- Truyền Thừa Điện!

Mấy người Diệp La chỉ cảm giác được một cỗ uy áp cường đại khủng bố chấn nhiếp Thần Hồn bọn hắn, để nội tâm bọn hắn có loại ý nghĩ cúng bái, hai mắt Diệp Thần khẽ híp một cái:

- Ý Cảnh cấp Thiên Hỏa, bất quá vẻn vẹn mới vào Thiên Hỏa cấp mà thôi.

Điểm ấy uy áp đối Diệp Thần mà nói căn bản tính không được cái gì, lấy toàn thịnh thời kỳ của hắn hoàn toàn không sợ, bất quá bây giờ vẫn có điểm kinh hãi với thực lực của chủ nhân động phủ này.

Bốn phía cung điện, bóng người đông đảo, rất nhiều người đứng ở ngoài điện thăm dò, không có một người chủ động tiến lên, Diệp Thần không khỏi nổi lên nghi ngờ:

- Chẳng lẽ không có ai tiến vào bên trong đại điện?

Nghĩ vậy, Diệp Tam Thiếu tăng tốc bước chân, lúc này liền đi tới cách Truyền Thừa Điện không xa, mặt đất nằm vô số cỗ thi thể máu me đầm đìa, nghĩ đến nơi này đã trải qua một trận đại chiến.

- Chết nhiều như vậy?

Sắc mặt mấy người Diệp La hơi tê tê, bên ngoài Truyền Thừa Điện này mặc dù còn có rất nhiều tu sĩ, nhưng so sánh lúc trước tiến vào, chí ít thiếu một nửa.

- Diệp La Đại Ca, Tam Đệ, các ngươi đã tới.

Lúc này, Diệp Huyền mang theo mười mấy đệ tử Diệp gia đi tới, trên mặt lóe qua một tia tiếu dung nhàn nhạt, hậu phương tầm mười người quét đám người Diệp La cùng Diệp Thần một cái, trong mắt mang theo vẻ khinh thường.

Diệp La cùng Diệp Huyền phân biệt mang theo tầm mười người rời đi, bây giờ một phương Diệp La chỉ còn lại bốn người, mà Diệp Huyền một phương lại hoàn hảo không chút tổn hại, hai người lập tức phân cao thấp!

Trong lòng Diệp Thần âm thầm giật mình:

- Tốt một cái Diệp Huyền, thật đúng là có thể ẩn nhẫn, như thế thời gian ngắn liền để bọn hắn triệt để tâm phục khẩu phục, nhìn tới là ta xem thường ngươi.

Diệp Thần hơi hơi gật đầu, không có nhiều lời, mà Diệp La cùng ba người khác một ngày này kiến thức đến năng lực sâu không lường được của Diệp Thần, căn bản không dám nhiều lời, một màn này để Diệp Huyền hơi kinh hãi, trong mắt lóe qua một tia hàn mang không thể tra.

Lúc này, Kim Sắc Cung Điện bỗng quang mang đại thịnh, giống như một vầng mặt trời vàng óng, đại địa rung động ầm ầm, từng đợt bụi bặm quét sạch tứ phương, trong lòng đám người hoảng hốt, cấp tốc hướng phía sau thối lui.

Cùng lúc đó, cửu long thiên trụ như ầm vang ngã xuống, rất nhiều tu sĩ bị nện thành thịt nát, lúc này, chín cái kim quang đại đạo nối thẳng phía trên cung điện, chín phiến đại môn mở ra, nhưng bên trong lộ ra vẻn vẹn chỉ là một mảnh kim sắc quang mang, về phần trong cửa điện rốt cuộc có gì, vẫn không ai rõ ràng.

Đợi đại điện an tĩnh lại, hiện trường bắt đầu sôi trào lên, từng đạo từng đạo bóng người cấp tốc hướng về Kim Quang Đại Đạo phóng đi, đao quang kiếm ảnh tràn ngập hư không, tiếng la giết nổi lên bốn phía, hiện trường một mảnh hỗn loạn.

Diệp Thần không chút do dự lựa chọn một đầu Kim Quang Đại Đạo gần nhất, cấp tốc xông lên, mấy người Diệp La cùng Diệp Huyền cũng không cam lòng bị lạc hậu, đi tới nơi này chính là tìm kiếm Bảo Vật cùng lấy được Tông Sư Truyền Thừa, bây giờ Truyền Thừa đang ở trước mắt, tự nhiên không thể tuỳ tiện bỏ lỡ.

Phốc ~ mới vừa đi tới biên giới Kim Quang Đại Đạo, một đạo hàn mang từ đằng xa đánh tới, thân hình Diệp Thần lóe lên, trong tay Hỏa Long Thương chợt hiện, hướng về hư không mà đi, hàn mang lập tức giải tán, hai đạo thân ảnh nơi xa cười lạnh nhìn Diệp Thần.

- Liễu Nguyên, Tiêu Đào!

Diệp Thần nhìn hai người, trong mắt lóe qua sát ý nồng đậm, vài ngày trước chính là hai người dẫn người tập kích Diệp gia Khoáng Trường, giết Diệp gia tất cả đệ tử, cái gọi là cừu nhân gặp mặt hết sức đỏ mắt, không nghĩ tới hai người cũng lựa chọn đầu Kim Quang Đại Đạo này.

- Diệp gia phế vật, không nghĩ tới các ngươi còn dám tiến đến, thật đúng là không sợ chết.

Tiêu Đào há to cười to, tiện tay vung lên, mấy chục người phía sau chen chúc tới, hướng về đám người Diệp gia đánh tới.

Diệp Thần đứng im tại chỗ, thậm chí âm thầm để cho mấy người Diệp La không nên tùy tiện động thủ, ánh mắt thỉnh thoảng liếc nhìn Diệp Huyền, trong lòng hắn cười lạnh, mặc dù Liễu Nguyên cùng Tiêu Đào đều có tu vi Động Linh cảnh trung kỳ, nhưng hoàn toàn không để tại trong lòng hắn, hắn rất muốn biết rõ, Diệp Huyền đến cùng có thể ẩn nhẫn đến lúc nào.

Trong chớp mắt mọi người Liễu Tiêu hai nhà đã đi tới gần, Diệp Huyền nhìn Diệp Thần thật sâu, hắn luôn cảm giác tên Tam Đệ phế vật này để hắn hoàn toàn nhìn không thấu, chẳng lẽ hắn thật không sợ chết sao?

Sau một khắc, Diệp Huyền rốt cục động, thân hình lóe lên, trong nháy mắt xông vào bên tron đám người, từng đạo từng đạo huyết kiếm bắn về phía hư không, tại dưới hàn mang làm nổi bật ra mười điểm huyết tinh.

Diệp Huyền tựa như đi vào chỗ không người, mới thoáng cái, tầm mười người đầu một nơi thân một nẻo, trong đó không thiếu cường giả Động Linh cảnh, sắc mặt của mười người đi theo Diệp Huyền mười phần bình tĩnh, hiển nhiên bọn hắn đã sớm được chứng kiến thủ đoạn của Diệp Huyền.

Mấy người Diệp La lộ ra thần sắc kinh ngạc, Diệp La càng là nắm chặt nắm đấm, sắc mặt tái nhợt vô cùng, cùng Liễu Nguyên cùng Tiêu Đào so sánh nhỏ hơn mấy tuổi, tu vi so với bọn hắn thấp ngược lại là hợp lý.

Nhưng hắn đường đường là đệ nhất thiên tài Diệp gia thế hệ tuổi trẻ, trước đó Luyện Khí Đại Tái bại bởi Diệp Thần cũng liền thôi, nhưng bây giờ, liền thực lực của Diệp Huyền đều bị hắn nhìn theo bóng lưng, đệ nhất thiên tài tên đối với hắn mà nói hoàn toàn là vô cùng nhục nhã.

- Diệp Huyền, ngươi vậy mà nắm giữ Linh Kỹ! Diệp gia đệ nhất thiên tài chân chính là ngươi mới đúng!

Rốt cục, Liễu Nguyên nơi xa động, cầm trong tay hàn đao ngăn trở đường đi của Diệp Huyền, trên mặt lóe qua nồng đậm chiến ý.

- Hừ!

Diệp Huyền hừ lạnh một tiếng, sau lưng một cái Động Thiên chợt hiện, cuồn cuộn Linh Khí mãnh liệt mà tới, khí diễm quanh thân tăng vọt, trường kiếm trong tay vang lên ong ong, bộc phát ra quang mang sáng chói.

- Linh Nguyên Trảm!

Diệp Huyền quát nhẹ một tiếng, một đạo kim sắc quang mang phá không mà ra, ẩn chứa một loại hỏa chi lực lượng hủy diệt.

- Phá Không Thức!

Liễu Nguyên không lùi mà tiến tới, hàn mang lạnh lẽo, lăng không chém ra, hư không Hàn Khí tuôn ra, tựa như muốn bị đông kết.

Nhất Hỏa nhất Băng hai loại lực lượng hoàn toàn tương phản ầm vang đâm vào cùng một chỗ, lực trùng kích khủng bố tập chuyển tứ phương, một ít tu sĩ thấp giai đều bị tung bay, không ngừng ho ra máu.

- Linh Kỹ? Linh Nguyên Trảm?

Hai mắt Diệp Thần khẽ híp một cái, loại khí tức này cùng người đêm đó tập kích biết bao tương tự, trong lòng hắn đã hoàn toàn khẳng định, muốn đưa hắn vào chỗ chết tuyệt đối là Diệp Huyền không thể nghi ngờ.

- Tiêu huynh, ta ngăn Diệp Huyền lại, ngươi giết bọn Diệp Thần!

Khóe miệng Liễu Nguyên tràn ra một tia máu tươi, hai mắt đỏ bừng, lạnh lùng nhìn Diệp Huyền phẫn nộ quát.

Bạn đang đọc Chí Tôn Thần Hoàng (Dịch) của Tà Tâm Vị Mẫn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongMiêu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 59

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.