Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mang thai quỷ

Phiên bản Dịch · 764 chữ

“Ngày 15 tháng 7, chính là ngày quỷ môn mở rộng, sở hữu quỷ hồn đều có thể tự do xuất nhập, nhưng người sinh vào ngày này trên người có âm khí rất nồng đậm."

Phương Liễm Thu không nhanh không chậm nói xong, đem một lá bùa nhỏ nhét vào trong tay ta.

“Nha đầu, mạng cô mang âm, dễ dàng trêu chọc đồ vật bẩn thỉu, mang bùa hộ mệnh của ta lên, có thể bảo hộ cô không bị yêu ma quỷ quái quấy nhiễu.”

Tuy rằng ta đã có ngọc châu hộ thể, nhưng nhân gia hảo tâm cho ta một cái bùa hộ mệnh, ta không thể không nhận. Vì thế đem bùa hộ mệnh đặt trong túi áo.

Sau đó, Phương Liễm Thu cũng đưa cho Diệp Tử Thần một cái bùa hộ mệnh, nhưng ta lại cảm thấy ánh mắt của ông ấy nhìn chằm chằm vào cổ của ta.

Ta cúi đầu nhìn thoáng qua ngọc châu, lại không có phát sinh gì.

Hay là Phương Liễm Thu này pháp lực thâm hậu, có thể liếc mắt một cái có thể nhìn ra ngọc châu này không tầm thường?

Nghĩ đến đây, ta đem cổ áo hướng về phía trước kéo một chút, đem ngọc châu giấu ở bên trong.

Rốt cuộc, đó là đồ vật Mặc Lương Dạ cho ta, ta không muốn bị người khác mơ ước.

Không biết vì cái gì từ thời điểm bắt đầu, ta đã bắt đầu che chở Mặc Lương Dạ, thật là kỳ quái!

Rời khỏi Phương gia, tâm tình Diệp Tử Thần rất tốt.

“Thật tốt, từ giờ ta sẽ không sợ Đồng Ý Ngôn tới tìm ta, chúng ta đi dạo phố đi!"

Diệp Tử Thần đem bùa hộ mệnh của Phương Liễm Thu coi như trân bảo bỏ vào trong túi, rồi khoác tay lên vai ta

Ta lắc lắc đầu, đem Diệp Tử Thần đẩy cho Phương Giai Giai.

“Ta buồn ngủ quá, ta phải về nhà ngủ.”

Không đợi Phương Giai Giai cùng Diệp Tử Thần nghi ngờ cái gì, ta tùy tay gọi một chiếc xe taxi trở về nhà, đem bùa hộ mệnh Phương Liễm Thu cho ta tùy tay ném ở trên bàn trà, sau đó ngã quỵ ở trên giường, nặng nề nhắm mắt ngủ.

Có lẽ là bởi vì Mặc Lương Dạ, gần đây ta không và Diệp Tử Thần không bị Đồng Ý Ngôn quấy rầy, giờ cũng có thời gian rảnh để nghiên cứu quyển sách 《 âm dương chí 》. mà Mặc Lương Dạ đã đưa cho ta.

Không biết có phải ta có thiên phú, nửa tháng đã hiểu biết gần hết nội dung cuốn sách.

Tuy không đến mức hoàn toàn hiểu rõ, nhưng đối phó một mình với tiểu quỷ cơ bản đã không thành vấn đề.

Nhưng gần đây làm ta buồn rầu chính là bụng nhỏ rất hay bị đau.

Đã nửa tháng kinh nguyệt đều không có, ta có chút luống cuống, vội vàng chạy đến bệnh viện kiểm tra.

Nhưng nhìn kết quả chuẩn đoán bệnh trên tay“Có thai được 1 tháng”, ta bày ra vẻ mặt hoang mang lo sợ.

XXX, ta tự nhiên mang thai!

Màu siêu âm trên ảnh chụp, có một chấm đen nhỏ, nếu không nhìn kỹ nói, căn bản là vô pháp phát hiện.

Bác sĩ nhìn nhìn ảnh chụp, nhịn không được nhíu mày: “Cái thai này không bình thường, tôi đề nghị cô nên bỏ nó đi.”

Ta không để ý đến bác sĩ, ôm bụng chạy nhanh về nhà, không có lo lắng sẽ động thai.

Hài tử Mặc Lương Dạ phỏng chừng cũng thừa hưởng gen từ cha, sẽ không dễ dàng động thai

Nhưng ta còn là học sinh, chẳng lẽ phải ôm cái bụng lớn đi học?

Trong phòng tắm

Nước theo vòi hoa sen xôn xao chảy xuống, chiếu vào đỉnh đầu ta.

Ta hồi tưởng lại lời bác sĩ nói, buồn rầu đem hết tóc gạt ra sau gáy.

Bằng không, đứa nhỏ này vẫn nên bỏ nó đi?

Rối rắm thật lâu, ta nghĩ ra quyết định này.

Nếu đem tình hình thực tế nói cho Mặc Lương Dạ biết, hắn cũng sẽ thấu hiểu cho ta.

“Ma ma”Một âm thanh yếu ớt vang lên trong phòng tắm.

"Bộp" một tiếng chai sữa tắm trên tay ta liền rơi trên mặt đất.

Không biết có phải do dạo gần đây hay gặp phải quỷ cho nên thần kinh ta rất mẫn cảm.

Bạn đang đọc Chào buổi tối, Minh Vương đại nhân của Đỗ Sơn Khảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tieuvivi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.