Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nổi trận lôi đình!

Phiên bản Dịch · 1575 chữ

Chương 78: Nổi trận lôi đình!

Trần Hân xinh xắn đứng trước mặt Chu Dương, cặp mắt to đẹp nhìn chằm chằm vào anh. Bị Trần Hân nhìn như vậy Chu Dương cảm thấy hơi lúng túng.

Dù sao nếu như xét theo mối quan hệ vai vế của anh và Trần Thế Hào thì Trần Hân cũng có thể xem là cháu gái anh.

Hơn nữa, Trần Hân còn là học sinh, dù sao thì Chu Dương cũng luôn có cảm giác mình rất già.

“Anh Chu Dương, em xin lỗi, lần trước là em không tốt, em đã đưa mặt nạ anh tặng cho Manh Manh, anh sẽ không trách em đúng không?"

Trần Hân nói một cách đầy ấm ức, bĩu môi, bộ dạng như sắp khóc.

Lần này nhanh chóng khiến Chu Dương đỡ không kip.

“Không có, sao anh có thể trách em được chứ?" Chu Dương vội vàng giải thích.

Đối diện với Trần Hân, anh thực sự không thể không để ý được.

Dù sao Trần Thế Hào cũng biết mình là thiếu gia của Chu gia.

“Thật sao? Anh Chu Dương, anh đừng lừa em đấy?"

“Đúng rồi, nửa tháng nữa là ngày nhập học, đến lúc đó chúng em sẽ có màn biểu diễn của tân sinh viên, anh Chu Dương lúc đấy anh nhớ đến xem em biểu diễn nhé"

“Nếu như anh không trách em thì nhất định phải đến đấy!”

Trần Hân nói một cách phấn khởi.

Chu Dương không biết phải làm sao, nhưng cảm nhận được lúc này Trần Hân thực sự hy vọng mình đến, liền đồng ý ngay với cô.

“Quá tốt rồi! Anh Chu Dương, anh nhất định phải đến đấy!".

Nói xong Trần Hân liền nhanh chóng rời đi trong ánh mắt ngỡ ngàng của Chu Dương.

“Trần tổng, lúc này ông định nói với tôi là chuyện này sao?"

Lúc này Chu Dương mới phản ứng lại, lúc này hình như Trần Thế Hào định nói chuyện này với mình.

Hai cha con này kết hợp với nhau, chỉ vì muốn mời mình đi đến xem tiết mục nhập học của Trần Hân u?

Chu Dương lắc đầu gượng cười, nhưng không xem đó là chuyện quan trọng lắm.

Dù sao cũng từ lúc đấy anh sẽ biết buổi biểu diễn nhập học của tân sinh viên là như thế nào.

“Đến lúc đó, bớt chút thời gian đến xem là được. Trong lòng Chu Dương thầm nghĩ như vậy. “Tinh tinh tinh!" Lúc này điện thoại của Trần Thế Hào vang lên. Sau khi bắt máy, Trần Thế Hào yên lặng nghe. “Thiếu gia, tìm ra công ty thủy quân mạng rồi!" “Chính là ở Đông Hải!"

Lúc này, vùng ngoại ô phía Tây Đông Hải, nơi có vài khu nhà ở cũ kỹ.

“Mau lên, cho bài đăng nổi lên nhanh đi! Các người không muốn có nhiều tiền nữa sao?"

"À...à, mau đổi tài khoản đi!”

“Mọi người cố lên! Chỉ cần làm to chuyện này, bên kia sẽ cho chúng ta năm trăm nghìn tệ tiền thù lao! Là năm trăm nghìn tệ đấy!” ( khoảng 1,6 tỷ vnd)

“Cố lên!”

Ở một căn nhà ba gian, có vài chục tên cởi trần đang dán mắt vào máy tính, hai tay chúng đang gõ bôm bốp trên bàn phím, gõ không ngừng nghỉ.

Ba căn phòng ngoài mấy cái giường ra, xung quanh toàn bộ đều được lắp đặt máy tính.

Còn trong phòng khách có ba người đàn ông trung niên nhuộm tóc vàng đang theo dõi tình hình trên mạng.

“Lần này có đáng tin không?"

“Nhất định đáng tin, chúng ta đã nhận được một trăm nghìn tệ tiền đặt cọc của bên kia rồi."

“Điều quan trọng nhất là tôi đã điều tra công ty Danh Dương đó, không có lai lịch lớn lắm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”

“Vậy thì tốt, đợi sau khi nhận năm trăm nghìn tệ kia, chúng ta phải ra ngoài xõa một trận, haha"

Đây chính là trụ sở của thủy quân mạng!

Ở đây không ai dùng tên thật, toàn bộ đều dùng nickname ảo.

Lúc đó đám người này đang ảo tưởng rằng sau khi lấy được tiền thì tiêu xài ăn chơi thế nào.

Họ lại không hề phát hiện ra, cả khu nhỏ này đã bị bao vây chật kín.

“Thiếu gia, chính là chỗ này! Người của chúng tôi đã điều tra ra rồi, địa chỉ IP của "thủy quân” chính là đây!"

Lúc này Chu Dương và Trần Thế Hào đã đứng gần dó

Đồng thời vì sự an toàn, Trần Thế Hào còn dẫn theo đội bảo vệ của câu lạc bộ Silver Lake, tổng cộng có 15 người.

Mà tất cả 15 người này đều là những người giỏi đánh nhau.

Lý do không ai dám gây chuyện với câu lạc bộ Silver Lake là vì có đội bảo vệ này.

Như thế mới có thể khiến cho mấy thằng ranh con, vô công rồi nghề này không dám gây chuyện nữa.

“Lên đi."

Chu Dương vừa ra lệnh, mọi người lập tức xông vào địa chỉ đã tìm được trước đó, trên đường đi không gây ra bất cứ tiếng động nào. Còn Chu Dương đứng đằng sau nhìn nhất cử nhất động của những anh bảo vệ, có cái nhìn mới đối với thực lực của họ.

Một hàng người nhanh chóng đánh vào trong phòng thủy quân ở.

“Mở ra!"

Một câu nói lạnh lùng, đội bảo vệ lập tức tiến lên phía trước, một chân đạp tung cửa.

Lúc này thủy quân ở trong phòng vẫn còn ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ba người đàn ông nhuộm tóc vàng sững sờ, nhìn thấy có người xông vào, đang định lớn tiếng quát.

Nhưng lúc chúng thấy có người đến với ý đồ xấu, ai ai cũng vạm vỡ, hơn nữa lại rất đông liền cảm thấy hoang mang.

“Các người là ai! Các người tự ý xông vào nhà dân!

Người đứng ở giữa lớn tiếng mắng mỏ.

Nhưng giọng của anh ta không đủ sức lực, hai chân hơi run lên.

Một suy nghĩ thoáng qua trong đầu anh ta. Mấy người này đến để báo thù!

Nhưng bọn chúng không hề nghĩ đến công ty Danh Dương, chúng nghĩ rằng đây là những người chúng từng bôi nhọ trước kia trả thù.

Dù sao họ cũng đã điều tra công ty Danh Dương, không có lại lịch gì lớn lắm.

Hơn nữa một công ty sản xuất mặt nạ, sao có thể có nhiều đàn ông đến thế chứ!

“Haha, Chúng tôi là ai? Quên nhanh thế? Không phải các anh đăng bài lên mạng vui vẻ lắm sao?

Chu Dương cười lạnh lùng, liếc nhìn màn hình máy tính, nhìn thấy nội dung bài đăng phía trên đó, liền bật cười.

“Chính là các người! Sao các người lại tìm được chỗ này!"

Sự xuất hiện của Chu Dương, trong phút chốc đã khiến sắc mặt của thủy quân thay đổi lớn.

Mặc dù bọn chúng hoạt động chủ yếu trên mạng xã hội, nhưng lúc này cũng đã xem video phát trực tiếp.

Bọn chúng đương nhiên sẽ không quên gương mặt Chu Dương!

Chỉ là bọn chúng hoàn toàn không hiểu nổi, sao công ty Danh Dương lại có thể tìm đến nhanh như vậy, hơn nữa không phải công ty họ không có lai lịch lớn sao?

Cảnh tượng diễn ra trước mắt, dù nhìn thế nào cũng không giống với một công ty nhỏ!

“Đập hết!" Chu Dương lạnh lùng nói.

Đội bảo vệ trực tiếp ra tay, hoàn toàn không cho lũ thủy quân kia thời gian phản kháng, đập nát tất cả máy tính trong phòng!

“Tôi đã đập nát máy tính, đây coi như là bồi thường!"

Chu Dương cầm lấy chiếc túi đen trong tay Trần Thể Hào, rải đống tiền giấy lóa mắt bên trong xuống đất.

“Có điều, xem ra các người không có cơ hội hưởng thụ số tiền này rồi!”

Chu Dương vừa dứt lời, ngay tức khắc còi cảnh sát vang lên ở ngoài.

Cảnh sát đến rồi! Trên đường đi Chu Dương đã báo cảnh sát!

Mặc dù nói thủy quân mạng là ngành công nghiệp hiện hữu trong giới hạn mập mờ, không thể gọi là phạm tội.

Nhưng trong đó nhất định có vài hành vi phạm pháp.

Chỉ cần điều tra, chắc chắn có thể tìm hiểu rõ được!

Cầu xin anh đấy! Hãy tha cho chúng tôi đi, chúng tôi chỉ là vì miếng cơm manh áo thôi!"

“Đúng vậy, chúng tôi hoàn toàn không có ý định bôi nhọ công ty của các anh, đều là do bên kia ép

buộc!

“Chúng tôi đưa hết tiền cho các anh, cũng không cần các anh đền bù, đừng báo cảnh sát bắt chúng

tôi!"

Trong phút chốc, thủy quân trong phòng kêu gào than khóc, không ngừng xin lỗi Chu Dương.

Thậm chí còn có người quỳ gối dập đầu xin lỗi anh!

“Các người dám làm mà không dám nhận!”

“Nếu đã dám bôi nhọ công ty Danh Dương, vậy thì chuẩn bị tốt cho sự phản kích đi!"

“Bây giờ, sự phản kích đến rồi!"

“Các anh đã chuẩn bị xong chưa?"

Bạn đang đọc Chàng Rể Đại Gia (Bản Dịch) của Linh Vân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.