Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 94

Phiên bản Dịch · 955 chữ

Hàn Tam Thiên đưa Hà Đình về nhà, đang định sắp xếp cho bà một phòng thì Tưởng Lam từ trên tầng đi xuống.

"Hàn Tam Thiên, cậu làm gì thế, đây là ai?" Tưởng Lam chất vấn Hàn Tam Thiên.

"Đây là bác tôi mời về giúp nấu cơm dọn dẹp vệ sinh sau này." Hàn Tam Thiên nói.

sin?

Tưởng Lam tức giận đi tới trước mặt Hàn Tam Thiên, lạnh lùng nói: "Giờ cậu cây có tiền có quyền rồi phải không, thuê người không cần xin phép tôi đúng không.

Được, cậu không muốn nấu cơm cho chúng tôi ăn, tôi tự nấu."

"Tốt." Hàn Tam Thiên nhìn Tưởng Lam rồi quay ra nói với Hà Đình: "Bác Hà, đã có người nấu cơm rồi, bác chỉ cần quét dọn

thôi."

Tưởng Lam tức đến nghiến răng nghiến lợi, bà sao có thể nấu cơm? Từ lúc Hàn Tam Thiên tới nhà họ Tô, bà đã không vào bếp từ lâu rồi, quen thói được người hầu hạ tới tận miệng, vừa nãy chỉ nói cho có thôi, ai ngờ Hàn Tam Thiên làm thật.

"Muốn ăn cơm tôi nấu, cậu không đủ tư |

cách." Tưởng Lam nhìn Hàn Tam Thiên, tiếp tục nói: "Cậu thuê bà ta bao nhiêu tiền một tháng, không liên quan tới tôi, tôi không trả."

"Mẹ yên tâm, con không lấy của mẹ một đồng nào." Hàn Tam Thiên nói.

Thấy Hàn Tam Thiên sắp xếp cho Hà Đình ở phòng cho khách, Tưởng Lam không đồng ý, nói: "Đứa ô sin thôi mà, sao có thể ở phòng cho khách được, sau này có khách thì sao, cho bà ta giải đệm ngủ

phòng cất đồ đó."

Hà Đình biết thân phận nghèo hèn của

| mình, ở đây là biệt thự cao cấp, bà không có tư cách ở phòng cho khách, có nơi che nắng che mưa là được rồi, nên bà nói với Hàn Tam Thiên: "Tôi ở phòng cất đồ cũng được, phòng dành cho khách sang trọng như này tôi không ở được đâu?"

Tưởng Lam lạnh nhạt nhìn Hà Đình, khinh thường nói: “Bà biết điều đó.”

"Bác Hà, đây là nhà của tôi, tôi muốn người ta ở đâu thì người ta được ở đấy." Hàn Tam Thiên nói nhẹ nhàng, anh cầm đồ của Hà Đình cất vào phòng.

Tưởng Lam tức đến điên rồi, trước mặt

một đứa ô sin như này, Hàn Tam Thiên không thèm cho bà mặt mũi, địa vị của bà về trong cái gia đình này ra cái gì.

"Hàn Tam Thiên, cậu xác định muốn làm như vậy?" Tưởng Lam trừng Hàn Tam

Thiên.

"Bác Hà, sau này ở đây có người gây chuyện với bác, bác cứ nói để tôi giải quyết." Hàn Tam Thiên bơ Tưởng Lam.

Hà Đình khó xử, bà biết Hàn Tam Thiên ở nhà họ tô nổi danh là người vô dụng, tuy giờ nhìn mọi việc không giống như lời đồn, nhưng vì bà mà hai người mâu thuẫn

| với nhau, bà không nên làm như thế, Hàn

Tam Thiên giúp bà quá nhiều rồi.

"Tam Thiên, tôi không muốn ở đây." Hà Đình nói.

“Được rồi, đừng nói chuyện này nữa, chuyện tôi đã quyết định, ai cũng ki thay đổi được, bác đi làm dạo quanh nhà đi, tôi đi có chút việc." Hàn Tam Thiên nói.

Hà Đình gật gật đầu, đành đồng ý.

Tưởng Lam quay về phòng khách TV, hai chân bắt chéo, trong đầu nảy sinh rất nhiều ý tưởng điên rồ.

Chờ Hàn Tam Thiên rời đi, Tưởng Lam cắn hạt dưa vứt xuống đất, coi chiếc thùng rác ngay cạnh vô hình.

"Hà Đình, cô làm gì thế, không thấy nhà bẩn rồi sao, tới quét dọn đi." Tưởng Lam

quát.

Nghe Tưởng Lam gọi, Hà Đình vội vàng tìm chổi, quét sạch sẽ đống rác Tưởng Lam xả ra.

Tưởng Lam đứng dậy đi uống nước, đổ nước đầy sàn.

"Trên sàn có nước, cô lấy cây lau nhà lau đi." Tưởng Lam sai khiến.

Hà Đình chưa kịp buông chổi, chạy đi kiếm cây lau nhà.

"Cô không thấy TV đầy bụi sao?"

"Sao sàn nhà phòng khách bản như thế, cô dọn sạch cho tôi."

"Còn tay vịn cầu thang, lau một lượt đi."

Hà Đình chịu thương chịu khó, không than

vãn lời nào, Tưởng Lam nói cái gì bà làm cái đấy.

"Cẩn thận chút, cô làm vỡ là không đền được đâu."

"Không biết loại như cô kiếp trước dẫn phải cứt chó gì, giờ có thể sống trong khu biệt thự Đỉnh Vân, tôi cảnh cáo cô, nếu có làm không tốt, tôi bảo con gái tôi sa thải cô, Hàn Tam Thiên trong cái nhà này chẳng là cái thá gì."

"Chị Tưởng, chị yên tâm, tôi nhất định sẽ làm tốt, chị thấy chỗ nào bẩn cứ kêu tôi." Hà Đình nói.

"Cô không có mắt à? Còn muốn tôi gọi cô,

mời cô tới đây, chẳng lẽ cần tôi kiểm tra nơi nào không sạch sao, muốn tôi cắt giảm nửa tiền lương hàng tháng sao." Bộ dạng chanh chua của Tưởng Lam cực kì xấu xí.

"Tôi đi đã, chờ tôi về mà thấy chỗ nào không sạch, cô tự giác cuốn gói cút khỏi đây đi." Tưởng Lam lạnh lùng nói.

Hôm nay Tương Lam có hẹn cùng mấy bà bạn đi dạo phố, bà lấy túi xong rồi đi.

Tới chỗ hẹn, mấy người bạn biết Tưởng Lam đã dọn vào ở biệt thự Sơn Yêu, cả đám hâm mộ không thôi, khiến Tưởng Lam đắc ý vênh mặt.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 136

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.