Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1758 chữ

Thẩm Linh Dao cầm điện thoại nằm ở trên giường, liên tục lau nước mắt trên gương mặt.

Hình ảnh như vậy, cô ở hiện trường đã xem một lần, nhưng mặc dù là lần thứ hai nhìn thấy, vẫn sẽ bị xúc động.

“Chị em tốt, cậu thật sự rất hạnh phúc.”

Biệt thự nhà họ Thiên.

Thiên Linh Nhi cầm điện thoại ngẩn người si ngốc, cô nhìn livestream, cũng dâng lên hâm mộ và ghen ghét với Tô Nghênh Hạ.

Tuy rằng cô vẫn đang khắc chế tình cảm của mình, chỉ xem Hàn Tam Thiên như anh trai mà đối đãi, nhưng lúc cô nhìn thấy hình ảnh này, tình cảm đối với Hàn Tam Thiên không thể ngăn cản bắt đầu sinh trưởng.

“Ngửa đầu, nước mắt sẽ không rơi xuống. Thiên Linh Nhi, sao mày có thể khóc được chứ.” Thiên Linh Nhi ngửa đầu, cắn môi nói.

Một tiểu khu tập thể.

Chỉ từng có hai lần gặp mặt với Hàn Tam Thiên, nhưng Tề Nhiễm đã được Hàn Tam Thiên giúp đỡ rất nhiều, giờ khắc này nét mặt hoảng hốt nhìn điện thoại.

Nếu như không được Hàn Tam Thiên hỗ trợ, cô tuyệt đối không thể hoàn thành nhiệm vụ hợp tác với bất động sản Nhược Thủy, thân là sinh viên mới tốt nghiệp, càng không thể có địa vị trong công ty như bây giờ.

Tất cả những thứ này, là Hàn Tam Thiên cho cô đấy, thế nhưng cho đến bây giờ, cô mới hiểu được Hàn Tam Thiên là người như thế nào.

“Anh vậy mà là người ưu tú như vậy, khó trách anh hoàn toàn không để tôi vào trong mắt.”

Khu trọ Điện Thế mà Hàn Tam Thiên thuê.

Hai người Dương Mạnh và Mễ Phỉ Nhi ngồi trong phòng khách, mỗi người cầm một cái điện thoại của mình, trong nhà yên tĩnh lạ lùng.

Trong điện thoại di động của hai người đều là livestream hình ảnh cao ốc Minh Châu, giờ khắc này Hàn Tam Thiên canh động toàn bộ thành phố Thiên Vân, cũng hoàn toàn khiến cho Mễ Phỉ Nhi hiểu rõ hành vi ngu xuẩn đến cực hạn của bản thân.

Cô thậm chí còn tự mình đoán, sao cô có thể cho rằng Hàn Tam Thiên thích cô được? Vợ của anh ta, chính là đệ nhất mỹ nữ thành phố Thiên Vân Tô Nghênh Hạ.

Tâm trạng Dương Manh rất phức tạp, sau khi cô biết thân phận chân chính của Hàn Tam Thiên, cô đã quyết định khống chế hảo cảm của mình đối với Hàn Tam Thiên. Nhưng mà giờ phút nhìn thấy cảnh tượng trước mắt này, cô thân là phụ nữ, ngoại trừ hâm mộ ra còn có một chút không cam lòng, vì sao người đàn ông như vậy, nhưng lại không có cho cô một xíu cơ hội nào.

Không chỉ hành động thành phố Vân Thiên, ở phía xa xa ngàn dặm còn có một người đang cầm điện thoại, người đó là Thích Y Vân.

Tuy rời khỏi thành phố Thiên Vân, nhưng Thích Y Vân vẫn còn để lại tai mắt, thường xuyên chú ý động thái của thành phố Thiên Vân.

Bóng lưng đánh đàn của Hàn Tam Thiên giờ khắc này đã chạm đến tận cùng nội tâm yếu mềm của Thích Y Vân, cô ta không khống chế nổi ảo tưởng rằng nếu như giờ phút này người ngồi trong nhà hàng là mình, thì sẽ là một loại tâm tình gì.

Cô và hầu hết những người khác không giống nhau, cô ta đối với Tô Nghênh Hạ không có hâm mộ, trái lại càng thêm chờ mong lần gặp mặt tiếp theo với Hàn Tam Thiên.

Thích Y Vân luôn cho rằng, hạnh phúc là do tự mình nắm chặt trong tay, cho dù Hàn Tam Thiên kết hôn hay không, chỉ cần Hàn Tam Thiên còn sống, cô ta còn sống, vậy thì vẫn còn cơ hội.

Có những lúc phụ nữ cố chấp vô cùng đáng sợ, đặc biệt là người như Thích Y Vân, cô ta không trói gô Hàn Tam Thiên ném lên giường, cô ta tuyệt đối không cam tâm, tuyệt đối sẽ không nhận thua.

Tối đen tới mức vươn tay không thấy năm ngón.

Trong không gian yên tĩnh tới nỗi chỉ có thể nghe thấy tiếng mình hít thở.

Sau khi Hàn Tam Thiên ở thành phố Thiên Vân tiêm thuốc mê đặc thù của ngục giam Địa Tâm, khi anh tỉnh lại một lần nữa, bản thân cũng đã ở trong không gian này.

Đây là bài học thứ nhất của ngục giam Địa Tâm dành cho từng vị khách mới, hoàn cảnh thế này có thể mang đến cho người ta cảm giác áp lực rất lớn, người có tinh thần hơi yếu ớt chút hiển nhiên sẽ bị sụp đổ tại loại hoàn cảnh này, cái này sẽ là ác mộng của mỗi người bước vào ngục giam Địa Tâm.

Ngục giam Địa Tâm vì bảo đảm an toàn cho từng vị khách, bọn họ sẽ không thi hành thủ đoạn gây thương tích cho người trong ngục giam Địa Tâm, mà là lợi dụng loại tâm lý này tra tấn và khống chế hành vị của bọn họ, tất nhiên sẽ khiến cho những người kia không dám làm xằng làm bậy ở ngục giam Địa Tâm.

Trừng phạt lớn nhất của ngục giam Địa Tâm chính là nhốt ở phòng tạm giam, cũng chính là loại hoàn cảnh đen kịt im ắng này. Tuy rằng nhìn như nhẹ nhàng, nhưng hầu như mỗi người sau khi từng trải qua một hai lần tra tấn tinh thần đều ngoan ngoãn nghe lời. Bởi vì loại cảm giác toàn bộ thế giới tựa như chỉ còn một

mình bản thân mình khiến cho sự tra tấn tinh thần này thật sự là quá thống khổ, hơn nữa hoàn toàn không thể cảm nhận được thời gian trôi qua, càng khiến cho con người dễ dàng bị sụp đổ.

Hàn Tam Thiên cũng được xem là người có tinh thần vô cùng mạnh mẽ, thế nhưng trong hoàn cảnh thế này cũng sẽ cảm nhận được thống khổ mãnh liệt, không có cách nào tính được thời gian, tối đen như này tựa như vĩnh viễn sẽ bám lấy anh, trong đầu sẽ bắt đầu không tự chủ được suy nghĩ lung tung và có đủ loại ý nghĩ, sẽ dễ dẫn đến điều cuối cùng là anh sẽ sụp

Mỗi khi tinh thần của anh tới bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, Hàn Tam Thiên sẽ cưỡng ép khiến cho bản thân bình ổn tinh thần, nhớ tới khoảng thời gian tốt đẹp sống chung một chỗ với Tô Nghênh Hạ, chỉ có như thế mới có thể giúp cho tinh thần của anh hơi vững vàng một ít. Không biết thời gian đã qua bao lâu, cuối cùng trong bóng tối cũng xuất hiện một tia ánh sáng ban mai, hai người ngoại quốc người Cao Mã Đại, dẫn Hàn Tam Thiên rời phòng tạm giam.

Đối với người thời gian dài không tiếp xúc với ánh mặt trời như Hàn Tam Thiên mà nói, đôi mắt vô cùng không thích ứng, thậm chí bởi vì ánh sáng mà anh cảm nhận được đau đớn ở mắt, bất giác chảy ra nước mắt rất nhiều.

Nếu như vào lúc này có một cái gương thì Hàn Tam Thiên sẽ nhận ra mình gầy đi rất nhiều, ngay cả gương mặt cũng lõm rồi. Nếu như Tô Nghênh Hạ thấy cảnh tượng như vậy, hiển nhiên là sẽ cực kỳ đau lòng.

Sau khi Hàn Tam Thiên thích ứng được ánh sáng, phát hiện mình bị dẫn tới trung tâm một cái lòng sắt thật lớn, chung quanh lồng sắt là ba tầng kiến trúc bao quanh, và ba tầng kiến trúc đơn giản này càng giống như một cái khán đài, còn lồng sắt giống như là một cái lôi đài.

Mới bước ra phòng tạm giam, chẳng nhẽ sẽ phải cùng người khác đánh nhau ư?

Hàn Tam Thiên nhíu mày, đã có sơ bộ hiểu biết về ngục giam Địa Tâm.

Chỉ chốc lát sau, bốn phương tám hướng truyền đến âm thanh xao động, âm thanh càng ngày càng gần, giống như là có người hướng về phía lồng sắt, tới gần.

“Nghe nói đây là người mới, người mới lập tức lên lôi đài, đây chính là chuyện trước giờ chưa từng xảy ra ở ngục giam Địa Tâm đó.” Hai người Quan Dũng và Chuột Chũi đã tới ngục giam Địa Tâm một khoảng thời gian rất dài rồi, đã có một sự hiểu rõ nhất định với ngục giam Địa Tâm.

Nơi đây sẽ định kỳ tổ chức lôi đài thi đấu, tại sao cuộc thi đấu này tồn tại bọn họ không được biết, nhưng mà căn cứ vào suy đoán của Chuột Chũi, có lẽ lôi đài thi đấu sẽ thông qua hình thức nào đó truyền bá ra bên ngoài, và ngục giam Địa Tâm dùng loại phương thức này làm chuyện kiếm lợi nhuận.

Đương nhiên, đây chỉ là suy đoán mà thôi, Chuột Chũi không dám khẳng định ý nghĩ của mình có chính xác hay không.

Nhưng mà theo như lời nói người mới đã lên lôi đài của Quan Dũng, chuyện này đúng thật là trước kia chưa từng xảy ra ở ngục giam Địa Tâm.

Xem ra vị người mới này không giống bình thường, đi xem sẽ biết.” Chuột Chũi trầm giọng nói.

Hoàn cảnh ngục giam Địa Tâm và hoàn cảnh trước khi Chuột Chũi đến hoàn toàn khác với phỏng đoán của gã, gã vốn tưởng rằng hình như giữa phạm nhân có rất ít khả năng tiếp xúc. Thế nhưng sau khi tới đây gã mới nhận ra, mỗi ngày ngục giam Địa Tâm đều sẽ có một khoảng thời gian hủy bỏ phong tỏa, có thể để cho bọn họ hoạt động tự do, vào lúc này sẽ xuất hiện rất nhiều tiểu đoàn thể, Chuột Chũi nghe lén những tiểu đoàn thể đó nói chuyện, hầu như tất mọi người đang trao đổi với nhau về sự hiểu biết của họ với ngục giam Địa Tâm, thậm chí là mưu tính tham gia vào vượt ngục.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 44

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.