Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1927 chữ

Tin tức này đả kích rất lớn đến Tô Hải Siêu, đến mức tinh thần của anh ta có hơi hoảng hốt.

Thoả hiệp với Tô Nghênh Hạ mà nói chỉ là kế sách tạm thời của Tô Hải Siêu, anh ta còn hi vọng một ngày nào đó Thân Ông sẽ lại xuất hiện, chỉ cần Thân Ông lại ủng hộ anh ta một lần nữa, anh ta sẽ lại có vốn liếng để trở mặt với Tô Nghênh Hạ, thậm chí là dẫm Tô Nghênh Hạ ở dưới chân mình

Nhưng hiện tại Thân ông chết rồi, hy vọng của anh ta không còn gì.

Muốn đẩy ngã Tô Nghênh Hạ càng không có khả năng.

“Anh lừa tôi, Thân ông sao lại vô duyên vô cớ mà chết được!” Tô Hải Siêu không tin mà nhìn Hàn Tam Thiên.

“Tô Hải siêu, tính toán trong lòng anh là gì tôi biết rất rõ, anh tin cũng được không tin cũng được, tôi chỉ khuyên anh nhanh cút đi, nếu anh còn dám làm ra chuyện bất lợi với Tô Nghênh Hạ, kế tiếp phải chết sẽ chính là anh đấy.” Hàn Tam Thiên lạnh giọng.

Cả người Tô Hải Siêu chấn động, hoàn toàn không dám có chút hoài nghi lời nói của Hàn Tam Thiên, tên này mặc dù gánh lấy cái danh khó nghe con rơi của gia tộc, nhưng chung quy vẫn là người của họ Hàn ở Yên Kinh, hiện tại năng lực của Tô Hải Siêu muốn đối đầu với Hàn Tam Thiên không thể nghi ngờ chỉ là ý nghĩ hão huyền.

Thế nhưng là nếu như anh ta cứ đi như thế, thời gian chưa đến một tháng công ty sẽ phá sản thật.

Tô Hải Siêu không cam lòng, anh takhông muốn trở lại làm người bình thường lần nữa, anh ta không nỡ từ bỏ sinh hoạt phú quý của hiện tại.

“Chuyện nhà họ Tô cũng không đến lượt cậu nói, lần này tôi đến là để thương lượng với Tô Nghênh Hạ, dựa vào cái gì cậu dám bảo tôi cút." Tô Hải Siêu khinh thường.

Hàn Tam Thiên nhàn nhạt cười nhạt một tiếng: “Vậy thì đợi Tô Nghênh Hạ bảo anh cút đi.”

“Tôi có quan hệ máu mủ thân thích với Nghênh Hạ, không có khả năng cô ta sẽ tuyệt tình như vậy.” Tô Hải Siêu đáp, vấp phải trắc trở nhiều lần như thế, vậy mà anh ta vẫn có gan để nói những lời này trước mặt Hàn Tam Thiên, không thể không nói sự tự tin mù quáng của Tô Hải Siêu quá mức buồn cười.

Người mặt dày vô sỉ thì Hàn Tam Thiên đã gặp quá nhiều, mặc kệ là người nhà họ Tô hay nhà họ Tưởng đều là loại đức hạnh này, cũng không biết da mặt của bọn họ có phải đã trải qua rèn đúc đặc thù gì không.

“Vậy anh cứ đợi đi." Hàn Tam Thiên nói.

Không bao lâu sau, rốt cuộc Tô Nghênh Hạ cũng đã tan làm, cô mặc một chiếc váy dài đi cùng đôi giày cao gót, vẫn có phong phạm của đệ nhất mỹ nữ thành phố Thiên

Vẫn như xưa, nhưng mà Tô Nghênh Hạ đã lột xác thành người phụ nữ chân chính hiển nhiên sẽ có thêm loại mùi vị hấp dẫn

người khác.

Thời điểm Tô Nghênh Hạ nhìn thấy Hàn Tam Thiên, vẻ mặt cô trở nên vui mừng hẳn nhưng khi nhìn thấy Tô Hải Siêu, tâm tình trong nháy mắt bị phá huỷ.

“Nghênh Hạ, chuyện lúc trước anh nói với em, em đã suy nghĩ chưa?" Tô Hải Siêu không kịp chờ nữa vội hỏi.

Tô Nghênh Hạ không nhịn được nói: “Tôi đã nói với anh rất rõ ràng, tôi sẽ không hợp tác với anh, anh còn tới tìm tôi làm

gì?"

“Nghênh Hạ, tôi là anh trai của cô đấy, chẳng lẽ cô muốn tuyệt tình đến như vậy? Nếu không tôi có thể tăng không cổ phần công ty cho cô." Tô Hải Siêu nói.

“Tuyệt tình?” Tô Nghênh Hạ cười mỉa mai: “Lúc trước khi anh đào đi tất cả nhân viên công ty họ Tô, sao anh không cảm thấy

mình tuyệt tình, tôi còn nhớ khi đó anh còn cực kỳ đắc ý, sao bây giờ lại không đắc ý nổi nữa? Cái công ty sắp phá sản của anh, cục diện bây giờ rối loạn thành đoàn, tặng không cho tôi cũng là một củ khoai lang bỏng tay, đừng nghĩ tôi sẽ nhận.”

Tô Hải Siêu tối sầm mặt: “Thế nhưng chúng ta là người thân.”

“Tô Hải Siêu, tôi đã sớm không coi anh là người thân nữa, anh vẫn nên cút đi thì hơn, sống chết của anh không liên quan gì đến tôi cả.” Tô Nghênh Hạ không nhịn được quát lên, cô muốn trải qua thế giới hai người Hàn Tam Thiên chứ không muốn lãng phí thời gian trên người Tô Hải Siêu.

“Lúc nãy tôi đã bảo anh cút, nhưng anh lại không nghe.” Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói.

“Nghênh Hạ, tôi cầu xin cô giúp tôi một lần." Đột nhiên Tô Hải Siêu quỳ xuống trước mặt Tô Nghênh Hạ.

Cảnh này không chỉ Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ không ngời tới được, ngay cả

Tô Dưỡng Hàm bên cạnh anh ta cũng tỏ vẻ kinh ngạc.

Tô Dưỡng Hàm chưa muốn ý thừa nhận Tô Nghênh Hạ ưu tú hơn cô ta, cho dù đến tận hôm nay, cô ta vẫn luôn có một giấc mơ giàu sang, trong cái nhìn của cô ta, chỉ cần có thể gả vào hào môn thì sẽ có thể như cũ lên mặt trước mặt Tô

Nghênh Hạ.

Nhưng hiện tại cô ta gửi gắm hết hy vọng trên người Tô Hải Siêu mà hôm nay Tô Hải Siêu lại quỳ gối trước mặt Tô Nghênh Hạ.

Anh ta chỉ vì sinh hoạt lúc này, ngay cả tôn nghiêm cũng không cần nữa!

“Anh cho rằng quỳ xuống có thể làm được cái gì hả?” Hàn thản nhiên.

Tô Hải Siêu biết được, trước kia anh ta đắc tội với Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ, mà Tô Dưỡng Hàm cũng như thế, lời nói này của Hàn Tam Thiên rõ ràng cũng muốn Tô Dưỡng Hàm cũng phải quỳ xuống.

Vẻ mặt Tô Hải Siêu âm trầm quay đầu nhìn về phía Tô Dưỡng Hàm: “Cô còn không nhanh quỳ xuống.”

Tô Dưỡng Hàm không chút do dự lắc đầu cự tuyệt: “Dựa vào cái gì muốn tôi phải quỳ, Tô Hải siêu, anh không cần mặt mũi nhưng tôi vẫn cần, anh quên mất trước Tô Nghênh Hạ là ai rồi sao? Cô ta chẳng qua chỉ là kẻ vô dụng nhất của nhà họ Tô mà thôi, vậy mà anh lại quỳ xuống trước mặt cô ta.”

“Cô cũng biết đó là trước kia, hiện tại nhà họ Tô có ai có thể so sánh với cô ta được?" Tô Hải Siêu cắn răng nghiến lợi, mặc dù anh ta không muốn thừa nhận,nhưng sự thật đã bày ra trước mặt, chỉ có Tô Nghênh Hạ mới có thể cứu anh ta trong tình thế nước sôi lửa bỏng này, nếu như Tô Nghênh Hạ không thể giúp đỡ anh ta, sinh hoạt của toàn bộ nhà họ Tô thậm chí cũng sẽ bị hủy.

“Tôi không giống anh, tôi có cơ hội để vượt qua cô ta, chỉ cần tôi có thể gả cho người có tiền, công ty này của cô ta là cái thả gì chứ.” Tô Dưỡng Hàm không phục.

Hàn Tam Thiên cười khẩy đi đến trước mặt Tô Dưỡng Hàm: “Mặc kệ cô gả cho ai đi nữa, tên đó cũng không thể nào so sánh được với tôi, mà chỉ cần tôi nói một câu, toàn bộ đàn ông ở thành phố Thiên Vân này sẽ không có ai thèm nhìn đến cô cả, cô si tâm vọng tưởng chẳng qua là để an ủi bản thân mà thôi.”

Câu nói này với Tô Dưỡng Hàm giống như sấm sét giữa trời quang, cô ta biết hiện tại thành phố Thiên Vân thật sự là do Hàn Tam Thiên định đoạt, dù sao mấy hào môn cũng không ngừng cho anh ta mặt múi, nếu như anh ta thật sự nói lời này, chỉ sợ ở thành phố Thiên Vân này sẽ không có ai dám cưới cô ta.

Lúc này, Tô Hải Siêu đột nhiên đứng dậy đi đến cạnh Tô Dưỡng Hàm, nắm tóc cô ta dung sức nhấn xuống, ép buộc Tô Dưỡng Hàm cũng quỳ trên đất.

Người đi qua đường trước công ty và nhân viên lúc tan sở đều thấy cảnh này,

không khỏi đứng lại ở xa nhìn tới, mặt mũi của Tô Hải Siêu và Tô Dưỡng Hàm có thể nói là mất sạch.

“Nghênh Hạ, cầu xin cô giúp tôi đi." Tô Hải Siêu cúi đầu cực thấp cầu xin Tô Nghênh Hạ.

Tô Nghênh Hạ nhìn Hàn Tam Thiên, quyết định chuyện này cô giao cho Hàn Tam Thiên.

“Mặc dù anh đã quỳ xuống nhưng mà tôi cũng không nói chỉ cần anh quỳ xuống thì tôi sẽ giúp anh ta, Tô Hải Siêu, đây là đại giới làm anh phải trả, mà thứ anh phải trả không chỉ những thứ này, cái chết của lão thái thái không thể vô ích được." Hàn Tam Thiên lên tiếng.

Tô Hải Siêu mới nghe nói nửa câu đầu đã định tức giận, nhưng nghe đến câu nói cuối cùng của Hàn Tam Thiên thì tinh thần sụp đổ hoàn toàn

Sinh hoạt mà anh ta phải đối mặt đã đủ thảm rồi, nếu như chuyện của bà nôi bị điều tra ra được, vậy anh ta sẽ phải ngồi tù, thậm chí là ngồi tù đến mục xương!

“Hàn Tam Thiên, thật sự xin lỗi, thật sự xin lỗi, trước kia tôi không nên làm những chuyện đó với anh, van cầu anh cho tôi thêm một cơ hội, anh muốn tôi làm cho cho anh cũng được, anh muốn tôi làm cái I

gì thì tôi sẽ làm cái đó.” Tô Hải Siêu vừa quỳ vừa dập đầu không ngừng trước mặt Hàn Tam Thiên, chuyện lão thái thái nhà họ Tô chết mặc dù không có để lại đầu mối gì, thế nhưng anh ta biết được, nếu như Hàn Tam Thiên thật sự muốn điều tra rõ chuyện này, chân tướng thật sự sớm hay muộn cũng sẽ bại lộ.

“Cái danh phế vật của tôi ở thành phố Thiên Vân không phải do công lao to lớn của anh sao, anh cho rằng tôi sẽ bỏ qua anh?” Hàn Tam Thiên cười giễu, đối với tin đồn ở bên ngoài, có tới hơn chín mươi phần trăm ngôn luận đều là Tô Hải Siêu ác ý tung tin đồn nhảm, hiện tại cũng là thời điểm mà là Hàn Tam Thiên rửa sạch những ô danh này.

“Anh muốn tôi phải làm sao mới đồng ý bỏ qua cho tôi.” Tô Hải Siêu bối rối.

“Mặc dù bây giờ ở thành phố Thiên Vân Có rất nhiều người đã không còn coi tôi là phế vật nữa, bản thân tôi cũng chưa từng đi so đo loại chuyện này, nhưng mà nếu

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 49

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.