Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1699 chữ

Nhưng chuyện này, Hàn Tam Thiên hơi do dự có nên nói cho Viêm Quân biết hay không, không phải anh sợ Viêm Quân phát hiện bí mật này, mà sợ nếu cả Viêm Quân cũng không giải thích được, anh sẽ càng thêm không thể nào an tâm.

Thích Y Vân không biết trên người Hàn Tam Thiên xảy ra chuyện gì, nhưng trong lòng cô ta có dự cảm không lanh. Sau khi Hàn Tam Thiên về nhà, không nói lời nào lại tự nhốt mình trong phòng, cả buổi không có bất cứ động tĩnh gì.

Chẳng lẽ gặp Hàn Yên xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn sao?

Kế hoạch của anh vô cùng điên cuồng, nếu Hàn Yên không chấp nhận thì Thích Y Vân cũng không cảm thấy bất ngờ. Nhưng biểu cảm nghiêm túc của Hàn Tam Thiên lúc mới về nhà lại khiến cho Thích Y Vân cảm thấy chuyện không chỉ đơn giản là Hàn Yên không chấp nhận.

Đến lúc ăn cơm, rốt cuộc Thích Y Vân cũng có cớ gõ cửa phòng Hàn Tam Thiên.

"Tam Thiên, ra ăn cơm đi." Thích Y Vân đứng trước cửa nói.

Hàn Tam Thiên ngẩn người ngồi ở mép giường lấy lại tinh thần, đứng dậy mở của.

Thích Y Vân phát hiện giữa hai đầu lông mày của Hàn Tam Thiên xen lẫn vẻ uể oải, hỏi: "Có chuyện gì vậy? Hình như anh rất mệt."

Hàn Tam Thiên lắc đầu. Thật sự trong lòng anh hơi mệt mỏi, bởi vì sức mạnh đến đột ngột khiến trong lòng anh vô cùng bất an, anh lo hiện tượng này sẽ mang đến tổn thương nghiêm trọng cho cơ thể của anh.

Trước kia Hàn Tam Thiên không sợ cái chết. Nhưng bây giờ trên lưng anh cũng quá nhiều trách nhiệm, phải chăm sóc Tô

Nghênh Hạ, còn phải tìm hiểu tin tức Hàn Thiên Dưỡng còn sống hay không. Vì vậy anh không thể có chuyện ngoài ý muốn, càng không thể chết!

"Không có gì." Hàn Tam Thiên nói.

"Là Hàn Yên hả, cô ta không chịu chấp nhận kế hoạch của anh à?" Thích Y Vân hỏi.

"Không, tuy rằng cô ta không biểu đạt trực tiếp ý của mình. Nhưng tôi muốn cô ta biết nên lựa chọn thế nào, hơn nữa cô ta

không có lựa chọn khác." Hàn Tam Thiên nói. Nhất định Hàn Yên sẽ nghĩ cách giết Hàn Lập, đó là con đường duy nhất bày ra trước mắt cô ta.

Thích Y Vân nhíu mày, nếu không phải vì chuyện của Hàn Yên, còn chuyện gì có thể khiến Hàn Tam Thiên thấy phiền phức chứ?

Chẳng lẽ có liên quan đến Tô Nghênh Hạ sao?

"Là Nghênh Hạ xảy ra chuyện gì hả?"

Thích Y Vân tiếp tục hỏi.

"Hình như gần đây càng lúc cô càng quản nhiều. Nếu cô còn có nhiều vấn đề như vậy, tôi chỉ có thể đuổi cô đi." Hàn Tam Thiên nói.

Thích Y Vân cắn răng. Cô ta tốt bụng quan tâm Hàn Tam Thiên, không ngờ rằng lại đổi lấy thái độ này của Hàn Tam Thiên.

"Anh là bê tông cốt thép hả?" Thích Y Vân nghiến răng nghiến lợi nói.

“Có ý gì?" Hàn Tam Thiên khó hiểu hỏi.

"Trai thẳng sát thép, một cô gái đẹp như vậy quan tâm anh, vậy mà anh không biết cảm kích, còn muốn đuổi tôi đi." Thích Y Vân tức giận bất bình nói.

Hàn Tam Thiên cười bất đắc dĩ, trai thẳng sát thép? Anh chỉ là cứng với những người phụ nữ khác mà thôi, nhưng đối với Tô Nghênh Hạ, chắc chắn là một chàng trai dịu dàng ấm áp. Chỉ là phần dịu dàng này, trừ Tô Nghênh Hạ ra, những người phụ nữ khác đều không có tư cách được trải nghiệm.

"Mặc kệ cô đẹp bao nhiêu, trong mắt tôi, cô cũng chỉ là một người phụ nữ bình thường mà thôi." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói, hoàn toàn mặc kệ Thích Y Vân sắp nổi bão.

Suýt chút nữa Thích Y Vân đã hộc máu, cũng may cô ta đã quen bị Hàn Tam Thiên bỏ qua, mức độ đả kích này, vẫn còn trong phạm vi có thể chịu đựng được.

Từ khi Đao Thập Nhị không còn biểu hiện thống trị cấp bậc, hơn nữa liên tiếp bị người ta quậy phá, việc làm ăn của sàn đấm bốc KOF đã rơi xuống nghìn trượng. Bầu không khí vốn náo nhiệt, sau khi khách dần dần ít đi thì nhanh chóng gặp phải cục diện khó xử không có người xem đấm bốc.

Mười giờ tối, chính là thời điểm sàn đấm bốc điên cuồng nhất, nhưng lúc này sàn đấm bốc lại cực kỳ tiêu điều, khán đài xung quanh không có một vị khách nào. Đạo Thập Nhị đứng trên sàn đấu, trông có vẻ hơi cô đơn.

Hàn Tam Thiên giao sàn đấm bốc KOF cho anh ta xử lý, hơn nữa tất cả quyền sắp xếp thu nhập đều giao cho anh ta. Chẳng bao lâu trước kia, Đao Thập Nhị đã khiến sàn đấm bốc KOF làm ăn nhộn nhịp, thế nhưng hiện tại, không còn phồn hoa, chỉ còn yên tĩnh hoàn toàn khiến người ta thổn thức.

Chu Bạch đứng bên cạnh Đao Thập Nhị. Anh thấy hết những cố gắng của Đao Thập Nhị vì sàn đấm bốc KOF trong khoảng thời gian này. Nhưng từ khi thanh danh của sàn đấm bốc trượt dài, những vị khách kia không thèm nể mặt, muốn lấy lại lòng tin của bọn họ dành cho sàn đấm bốc, đó là một chuyện vô cùng khó khăn.

"Anh, nếu không thì chúng ta đừng làm nữa, về lại nghề cũ cũng là một con đường." Chu Bạch nói với Đao Thập Nhị. Tuy rằng bây giờ anh đã không còn ý kiến gì với Hàn Tam Thiên, nhưng dù sao anh vẫn cho rằng Đạo Thập Nhị tiếp tục ở lại địa phương nhỏ này sẽ là có tài mà không phát huy được.

Từ trước tới nay Đạo Thập Nhị chưa từng nghĩ sẽ về lại nghề cũ, thậm chí cả suy nghĩ thoáng qua cũng không. Bởi vì hiện tại anh ta không chỉ có một mình, anh ta còn có trách nhiệm chăm sóc tốt cho Đường Thanh Uyển.

"Chu Bạch, mạng của anh đã sớm không còn thuộc về bản thân nữa, anh còn có Đường Thanh Uyển cần chăm sóc." Đao Thập Nhị thản nhiên nói.

Chu Bạch biết, Đường Thanh Uyển chính là một tảng đá cản đường Đào Thập Nhị, nhưng sự hiện hữu của cô bé không phải thứ Chu Bạch có thể xóa đi được.

"Nếu không chúng ta tới sàn đấm bốc Thanh Long một chuyến, cướp khách về!"

Chu Bạch cắn răng nói. Sở dĩ sàn đấm bốc không có khách là do sàn đấm bốc Thanh Long thừa dịp Đạo Thập Nhị chiến mại cướp khách, còn hung hăng hạ thấp Đạo Thập Nhị. Chu Bạch đã bất mãn chuyện này cực kỳ lâu rồi, hận không thể đến sàn đấm bốc Thanh Long quậy một trận.

Đạo Thập Nhị lắc đầu, tuy rằng sàn đấm bốc Thanh Long lợi dụng lúc người ta gặp khó khăn, nhưng bọn họ có một cao thủ, là kẻ mạnh hàng thật giả thật. Cho dù là Đao Thập Nhị cũng không phải là đối thủ, đi thật, cùng lắm chỉ khiến bản thân mất mặt mà thôi.

"Chẳng lẽ chú không biết sự lợi hại của người đó hay sao? Cho dù có đi thì sao, cũng chỉ khiến bản thân mất mặt mà thôi." Đạo Thập Nhị nói.

Chu Bạch vẻ mặt không phục, tuy nhiên lại không tìm thấy lý do để phản bác, bởi vì thực lực của người đó, quả thực ở phía trên bọn họ.

"Thập Nhị, sao trong sân không có vị khách nào vậy?" Lúc này, một giọng nói quen thuộc truyền đến.

Sau khi Đao Thập Nhị nhìn người tới, lập tức ưỡn thẳng sống lưng, cung kính kêu: "Anh Tam Thiên."

"Anh Tam Thiên."

Bước đến trước mặt Đao Thập Nhị, Hàn Tam Thiên tiếp tục hỏi: "Xảy ra chuyện gì vậy?"

Vẻ mặt Đạo Thập Nhị áy náy. Lúc trước Hàn Tam Thiên giao sàn đấm bốc cho anh ta toàn quyền xử lý, tuy rằng cũng trải qua

một khoảng thời gian cường thịnh, nhưng phù dung sớm nở tối tàn. Trong mắt Đao

Thập Nhị, anh ta vẫn phụ kỳ vọng của Hàn Tam Thiên.

"Anh Tam Thiên, là tôi vô dụng." Đạo Thập Nhị cúi đầu nói.

"Anh Tam Thiên, là sàn đấm bốc Thanh Long cướp khách của chúng ta." Chu Bạch nói.

Đạo Thập Nhị trừng mắt liếc Chu Bạch. Chuyện này anh ta luôn nghĩ cách thay đổi, hơn nữa còn dặn dò Mặc Dương, bảo Mặc Dương đừng nói cho Hàn Tam Thiên, vì vậy Hàn Tam Thiên mới không biết tình huống của sàn đấm bốc. Bây giờ Chu

Bạch lại không nhịn được nói cho Hàn Tam Thiên, khiến Đao Thập Nhị càng cảm thấy mặt mũi không có chỗ đặt.

"Sàn đấm bốc Thanh Long?" Hàn Tam Thiên cau mày, nói: "Sao trước kia tôi không nghe nhắc tới, mới mở ?"

Chu Bạch bị trùng không dám nói nữa. Hàn Tam Thiên nhìn chằm chằm vào Đao Thập Nhị, hiển nhiên muốn một lời giải thích. Đạo Thập Nhị chỉ có thể kiên trì nói: "Đúng là mới mở."

"Sàn đấm bốc mới mở lại có thể giành khách đến không còn một người, xem ra thủ đoạn của đối phương không tệ." Hàn Tam Thiên thản nhiên nói.

"Tôi tổ chức giải đấu có thưởng, sau khi thua hai lần đã mang tới ảnh hưởng rất lớn cho sàn đấm bốc. Bây giờ sàn đấm bốc Thanh Long bắt chước giải đấu của tôi, vì vậy đang rất nổi tiếng." Đạo Thập Nhị nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 43

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.