Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1784 chữ

“Trang điểm quá mức? Không phải chỉ là đơn giản thay một chiếc váy thôi sao?" Thích Y Vân xoay một vòng, váy có chút nếp, đây thật sự chỉ là một chiếc váy bình thường, chỉ là bởi vì được cô mặc lên cho nên mới lộ ra vẻ không bình thường.

“Đi thôi.” Hàn Tam Thiên bất lực nói.

Lúc đang chờ thang máy, Thích Y Vân hỏi Hàn Tam Thiên: “Nếu như cho anh thêm một cơ hội nữa để lựa chọn, anh sẽ chọn ai? Ở tình huống anh gặp tôi và Tô Nghênh Hạ lần đầu tiên.”

“Mặc kệ nam hay là nữ, đều là động vật bị kích thích thị giác, căn cứ vào điều kiện như vậy, tôi nghĩ hẳn là mình sẽ lựa chọn cô.” Lời nói này của Hàn Tam Thiên mặc dù có cảm giác hơi cặn bã, nhưng đây là lời thật lòng của anh, dựa theo phương diện nhan sắc để so sánh Tô Nghênh Hạ và Thích Y Vân, thật sự Thích Y Vân càng thêm có điểm hấp dẫn, điểm này là điềumà bất kỳ người đàn ông nào cũng sẽ không phủ nhận.

“Nếu như tôi có thể sớm quen anh một chút thì tốt rồi.” Trong lòng Thích Y Vân mừng thầm, cũng có chút thất vọng, bởi vì điều kiện giả thiết mà cô đưa là không có khả năng thật sự xảy ra.

Lúc này, cửa thang máy mở ra, hai người Mễ Phỉ Nhi và Dương Manh đang trò chuyện, trong nháy mắt các cô nhìn thấy Thích Y Vân, không nói được ra lời.

Lần đầu tiên gặp mặt Thích Y Vân, Thích Y Vân đang mặc bộ đồ trong nhà cực kỳ

bình thường, vẫn có thể khiến các cô cảm thấy đẹp đến mức kinh tâm động phách, mà lần này gặp mặt, Thích Y Vân mặc váy trang điểm càng khiến cho người khác cảm thấy không gì sánh được.

Mễ Phỉ Nhi luôn tự tin từ trước đến giờ vậy mà có hơi cúi đầu, giống như không có can đảm so sánh với Thích Y Vân.

“Lão Hàn, các anh muốn ra ngoài sao?" Dương Mạnh hỏi Hàn Tam Thiên, mặc dù cô ở trước mặt Thích Y Vân cũng có cảm giác tự ti mặc cảm, nhưng là cô chưa từng có ý nghĩ muốn so sánh với Thích Y Vân, cho nên nội tâm của cô hoàn toàn khác với Mễ Phỉ Nhi.

“Đúng vậy, ra ngoài ăn cơm.” Hàn Tam Thiên đáp lại.

Dương Mạnh mỉm cười với Thích Y Vân xem như là chào hỏi Thích Y Vân.

Dương Mạnh và Mễ Phỉ Nhi ra khỏi thang máy, Hàn Tam Thiên và Thích Y Vân đi

vào.

Ở một giây cửa đóng lại đó, Dương Mạnh ghen tị nói: “Dung mạo của cô ấy thật là xinh đẹp, nếu như em chỉ bằng một nửa thì tốt rồi, nhất định sẽ có nhiều người theo đuổi.”

Mễ Phỉ Nhi không nói gì, cô ta không muốn thừa nhận mình không bằng Thích Y Vân, nhưng trong nội tâm của cô lại rất rõ ràng, ngay cả một nửa của Thích Y Vân cô ta cũng không sánh nổi, phần tướng mạo cùng dáng người đã chênh lệch này không đơn giản chỉ cần cố gắng là có thể thay đổi, cho nên này cô ta cũng không thể so sánh với nhan sắc với Thích Y Vân được.

“Dung mạo xinh đẹp thì thế nào, cùng với một tên phế vật ở cùng một chỗ, sớm muộn gì cũng trở thành phiếu phụ.” Mễ Phỉ Nhi khinh thường.

“Chị Phi Nhi, chị cơ bản cũng không biết lão Hàn...” Nói đến đây, Dương Mạnh đột nhiên che kín miệng của mình, xem chút nữa nói ra thân phận thật sự của Hàn Tam Thiên.

“Biết cái gì?” Mễ Phỉ Nhi không hiểu.

“Không có...... Không có gì.” Dương Mạnh che dấu sự bối rối của mình: “Chị Phỉ Nhi, chúng ta mau về nhà đi, còn phải làm cơm nữa, bụng em đói sôi ùng ục rồi.”

Mễ Phỉ Nhi bước lên một bước, ngăn ở trước mặt Dương Mạnh: “Nhóc con, em đang đang có chuyện giấu chị.”

Duong Manh chột dạ cúi đầu, không dám nhìn Mễ Phỉ Nhi, bởi vì thân phận thật sự của Hàn Tam Thiên, không có sự đồng ý của Hàn Tam Thiên, cô không dám tùy tiện tiết lộ cho Mễ Phỉ Nhi.

“Chị Phỉ Nhi, không có, ta thật sự không có.” Dương Mạnh nói.

Mễ Phỉ Nhi cắn răng, cô có thể khẳng định chuyện này có quan hệ với Hàn Tam Thiên, tên phế vật kia không biết lại cho Dương Manh thuốc mê gì rồi.

“Được, chị không làm khó em, chờ anh ta trở về, chị sẽ tìm anh hỏi rõ ràng, nếu như anh ta dám lừa em tổn thương em, chị tuyệt đối sẽ không bỏ qua.” Mễ Phỉ Nhi lạnh lùng.

“Chị Phi Nhi, chuyện này không có quan hệ gì với lão Hàn, chị đừng đi gặp anh ấy gây sự." Dương Mạnh lên tiếng, Hàn Tam Thiên nhưng là ông chủ của bất động sản Nhược Thủy, không may Mễ Phỉ Nhi thật sự chọc giận anh ta, bất kỳ lúc nào cũng sẽ bị đuổi việc.

Mễ Phỉ Nhi không nói gì cả, trực tiếp quay về nhà.

Hai người Hàn Tam Thiên và Thích Y Vân hướng về phía trung tâm thương mại phồn hoa nhất, vốn dĩ lúc đầu Hàn Tam Thiên định tìm một chỗ yên tĩnh để ăn cơm phòng ngừa Thích Y Vân gây nên oanh động quá lớn, thế nhưng Thích Y Vân chỉ ra muốn ăn một nhà hàng ở khu thương mại, Hàn Tam Thiên chỉ có thể kiên trì đi theo.

Khu trung tâm thương mại vào lúc chạng vạng tối cực kỳ phồn hoa, người dạo phố rất nhiều, lúc Hàn Tam Thiên xuống xe không có gì cả, nhưng khi Thích Y Vân xuống xe, lập tức đã hấp dẫn rất nhiều ánh mắt.

Ánh mắt của các cô gái là ghen tị, mà ảnh mắt của đám đàn ông là si mê.

Thích Y Vân giống như là tiên nữ hạ phàm, nhận ngưỡng vọng cùng cúng bái của người phàm.

Hàn Tam Thiên thở dài nói với Thích Y Vân: “Sau này có nên ít ra đường thì hơn, không có nói xem những người phụ nữ khác làm sao để sống được.”

Thích Y Vân nhẹ nhàng mà cười, trước kia cô không thích ở trước mặt người khác thể hiện bộ mặt chân thực của mình, nhưng mà hiện tại đối với chuyện này cô dường như có chút nghiện, bởi vì hấp dẫn càng nhiều ánh mắt, Hàn Tam Thiên sẽ càng rõ ràng mị lực của cô lớn bao nhiêu.

“Chẳng lẽ cũng bởi vì dung mạo tôi xinh đẹp, cho nên cửa lớn không thể bước của bé không thể đi? Sao tôi phải để ý đến cảm nhận của những người phụ nữ khác chứ?" Thích Y Vân vừa cười vừa nói.

Câu nói này đủ để tất cả những người phụ nữ khác coi Thích Y Vân là kẻ thù nhưng mà hết lần này đến lần khác cô ta lại có tư cách để nói lời này, khiến cho Hàn Tam Thiên ngay cả muốn phản bác điểm cũng không nói ra được.

“Phụ nữ thật tốt, chỉ cần dung mạo xinh đẹp thì chính là vốn liếng, không cần giống nam nhân, phải có tiền mới coi là có vốn.” Hàn Tam Thiên cảm thán.

“Anh coi tôi là bình hoa hả?” Thích Y Vân chất vấn.

“Khụ...... Chúng ta vẫn nên đi đến nhà hàng nhanh đi, tôi sợ ở đây đợi quá lâu, trật tự của khu thương mại sẽ hỗn loạn mất." Hàn Tam Thiên nói, rất nhiều người cũng đã dừng bước lại để quan sát Thích Y Vân, còn tiếp tục như thế sẽ có hỗn loạn mất.

“Anh có muốn thử dắt tay của tôi không.” Thích Y Vân cười.

Hàn Tam Thiên không thèm nhìn Thích Y Vân, vô duyên vô cớ dắt tay cô ta để làm gì, hơn nữa thật sự làm chuyện này, những tên đàn ông kia đoán chừng sẽ hận đến muốn giết mình mất?

Mới chỉ đứng bên cạnh Thích Y Vân, Hàn Tam Thiên đã sắp bị những ảnh hâm mộ kia che mất rồi.

Hai người tăng tốc đi, đến nhà hàng mà Thích Y Vân nói, nhưng có như vậy cũng không khiến những người ở khu trung tâm thương mại dời đi, ngược lại có một số đông người tràn vào nhà hàng, đồng thời

cửa nhà hàng không muốn dời đi.

Loại tình huống này khiến cho quản lý nhà hàng luống cuống, sợ những người này đến náo loạn, không may xảy ra bạo động, hậu quả không tưởng tượng nổi.

“Sức ảnh hưởng của cô quá mức dọa người rồi.” Hàn Tam Thiên ngồi vào bàn ăn, không biết nói gì với Thích Y Vân nữa.

Vốn dĩ khách không có nhiều, bởi vì Thích Y Vân xuất hiện, hiện tại đã kín người hết chỗ, mà trước cửa còn có một đám người không đồng ý rời khỏi, lúc này mới khiến Hàn Tam Thiên cảm thán, thậm chí ở trong biển người, Hàn Tam Thiên không khỏi ngầm suy đoán.

Có không ít người cho rằng Thích Y Vân là ngôi sao lớn nào đó, vì trong mắt bọn họ, chỉ có ngôi sao lớn mới có thể xinh đẹp như vậy.

“Đã biết sức ảnh hưởng của tôi lớn như thế nào, anh có muốn cân nhắc thử mời tôi làm người phát ngôn cho bất động sản Nhược Thủy hay không, có lẽ còn có thể chiếm được càng nhiều cảm tình cho bất động sản Nhược Thủy ở thành phố Thiên Vân.” Thích Y Vân vừa cười vừa nói.

Hàn Tam Thiên sững sờ, đề nghị này rất có hàm ý, bất động sản Nhược Thủy muốn tăng sức ảnh hưởng cũng không phải là một chuyện đơn giản, nhưng là nếu như có đường tắt có thể đi, thật sự là một biện pháp tốt, dựa vào biểu hiện của Thích Y Vân hôm nay mà nói không chừng thật đúng là có thể thực hiện.

Nhưng sau khi Tô Nghênh Hạ biết được chuyện này sẽ nghĩ như thế nào, Hàn Tam Thiên không dám khẳng định.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 42

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.