Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1975 chữ

Sau khi ông chủ lấy lại tinh thần khỏi sự kinh ngạc thì kích động đứng dậy, hỏi Tề Nhiễm: "Cô không nói đùa với tôi đấy chứ, Chung Lương thật sự muốn tới công ty chúng ta?"

"Ông chủ, chuyện này là chính miệng anh ta nói với tôi, đương nhiên không thể nào là giả." Tề Nhiễm nói.

Ông chủ hưng phấn bước đến trước mặt Tề Nhiễm, vô thức kéo hai tay Tề Nhiễm, kích động nói: "Tề Nhiễm, nếu công ty thật sự có thể hợp tác với bất động sản Nhược Thủy, cô chính là đại công thần của công ty, sau này nhất định công ty sẽ

không bạc đãi cô."

Thấy thái độ của ông chủ đối với Tề Nhiễm, Hoàng Đình Đình nghiến răng nghiến lợi. Cô ta sắp xếp chuyện này là hi vọng Tề Nhiễm không hoàn thành nhiệm vụ mà chủ động nghỉ việc, không ngờ rằng cô lại nhờ chuyện này mà được ông chủ coi trọng hơn.

Hoàng Đình Đình tự biết mình, cô ta biết trong mắt ông chủ, cô ta không thể nào sánh bằng lợi ích, huống chi còn là lợi ích lớn như vậy.

"Ông chủ, anh tin lời cô ta nói thật hả?

Sao Chung Lương có thể tới công ty chúng ta được?" Hoàng Đình Đình nói với ông chủ. Cô ta vẫn cảm thấy Tề Nhiễm đang nói dối, cho dù là cô ta không thể nghĩ ra bất kỳ lý do gì để Tề Nhiễm nói dối, cũng không muốn tin rằng Tề Nhiễm có thể làm được chuyện này.

Hay có thể nói rằng, Hoàng Đình Đình không dám đối mặt với sự thật trước mắt, bởi vì cô ta không thể chấp nhận sau này địa vị của loại người mới như Tề Nhiễm sẽ đè trên đầu cô ta.

Ông chủ trợn mắt liếc Hoàng Đình Đình. Ông ta không cảm thấy Tề Nhiễm nói dối,

cũng không mong Tề Nhiễm nói dối. Bởi vì đây là một bước ngoặc định mệnh trong sự phát triển của công ty, nếu có thể hợp tác với bất động sản Nhược Thủy, nói không chừng ông ta sẽ bước lên thời khắc đỉnh cao của đời người.

"Hoàng Đình Đình, sau này tốt nhất là cô lễ phép với Tề Nhiễm hơn đi. Bây giờ cô ấy chính là công thần của công ty, nếu cô còn làm khó cô ấy, đừng trách tôi không khách sáo với cô." Ông chủ nghiêm nghị nói với Hoàng Đình Đình.

Hoàng Đình Đình cực kỳ không cam lòng. Nhưng trước mặt tiền tài, cô ta giống như

một đống phế liệu, sắc đẹp không đủ hấp dẫn ông chủ nói gì nghe nấy với cô ta.

"Tôi hiểu rồi." Hoàng Đình Đình nói.

"Tề Nhiễm, cô ngồi xuống trước đi, kể lại rõ ràng cho tôi rốt cuộc là chuyện gì xảy ra." Thái độ của ông chủ với Tề Nhiễm đã thay đổi một trăm tám mươi độ, chỉ thiếu nước đích thân bưng trà rót nước cho Tề Nhiễm.

Chứng kiến cảnh này, Hoàng Đình Đình biết, địa vị của mình trong công ty sau này, chắc chắn sẽ hạ thấp rất nhiều. Cơ hội duy nhất để duy trì tình trạng hiện tại

chính là khiến Chung Lương không thể xuất hiện vào ngày mai.

Cũng may một người đồng nghiệp trước kia của cô ta bây giờ đang làm việc ở bất động sản Nhược Thủy, cô ta có thể đi hỏi thắm tình hình thử.

Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Hoàng Đình Đình đi tới một lối thoát hiểm bốn bề vắng lặng, lấy điện thoại ra, tìm số của Mễ Phỉ Nhi trong danh bạ.

Trước khi Hoàng Đình Đình tới công ty thiết kế này đã từng là đồng nghiệp với Mễ Phỉ Nhi ở công ty khác. Tuy rằng quan

hệ của hai người không phải cực kỳ tốt, nhưng xem như từng có một đoạn duyên phận. Hơn nữa cả hai vẫn chưa trở mặt, nghe ngóng chút chuyện nhỏ này trong mắt cô ta mà nói không có bất cứ vấn đề

gi

"Hoàng Đình Đình, sao cô lại gọi cho tôi?" Sau khi Mễ Phỉ Nhi nhận được điện thoại của Hoàng Đình Đình rất bất ngờ, bởi vì từ khi cô nghỉ việc, hai người không hề liên lạc nữa.

"Bây giờ công việc của cô thế nào, đãi ngộ của bất động sản Nhược Thủy nhất định không tồi nhỉ?" Hoàng Đình Đình

cười hỏi.

Hai người kéo tới việc thường ngày, nói nhảm nửa ngày, mãi đến khi Mễ Phỉ Nhi mất kiên nhẫn mới hỏi thẳng: "Cô tìm tôi có chuyện gì thì nói thẳng đi, đừng quanh co lòng vòng nữa."

"Tôi muốn hỏi xem, có phải ngày mai Chung Lương có lịch trình gì đặc biệt không?" Hoàng Đình Đình hỏi.

"Ngày mai anh Chung phải đến một công ty khảo sát thực địa, hơn nữa tôi vừa nhận được thông báo, tôi cũng sẽ đi. Sao thế?" Mễ Phỉ Nhi hiếu kỳ hỏi.

"Công ty anh ta sắp tới chính là công ty hiện tại của tôi. Cô có thể giúp tôi nghĩ cách để Chung Lương hủy lịch trình này không?" Hoàng Đình Đình nói.

Lúc Mễ Phỉ Nhi được Chung Lương điểm danh đi cùng đã vui mừng hồi lâu. Dù sao cô cũng là người mới, có thể có được cơ hội này cực kỳ khó khăn, hơn nữa đây cũng là một cơ hội để gây dựng quan hệ với Chung Lương. Cô ước gì ngày mai có thể tới nhanh hơn. Sao có thể muốn Chung Lương hủy bỏ lịch trình chứ?

"Hoàng Đình Đình, đây chính là cơ hội tốt để công ty của các cô hợp tác với bất động sản Nhược Thủy. Tại sao cô lại muốn hủy bỏ?" Mễ Phỉ Nhi khó hiểu hỏi.

"Chuyện này không giải thích rõ được trong chốc lát. Nếu cô có thể giúp tôi chuyện này, sau này cô có chuyện gì phiền phức, tôi nhất định sẽ giải quyết giúp cô, thế nào?" Chỉ cần Chung Lương không đến, Hoàng Đình Đình có thể giẫm Tề Nhiễm dưới chân lần nữa, vì vậy cô ta đặt toàn bộ hi vọng lên người Mễ Phỉ Nhi.

Tình bạn giữa Mễ Phỉ Nhi và Hoàng Đình

Đình không tốt đến mức sẽ làm chuyện này giúp cô ta, hơn nữa cho dù quan hệ rất tốt, cô cũng không có tư cách tùy tiện thay đổi lịch trình của Chung Lương.

"Hoàng Đình Đình, cô đúng là coi trọng tôi, ở công ty tôi chỉ là một nhân viên bình thường mà thôi. Sao có thể tùy tùy tiện tiện thay đổi lịch trình của anh Chung, xin lỗi nhé, tôi thực sự không làm được." Mễ Phỉ Nhi nói.

Hoàng Đình Đình cắn răng, tuy rằng Mễ Phỉ Nhi không giúp đỡ cũng là chuyện hợp tình hợp lý, nhưng cô ta lại vì vậy mà hận Mễ Phỉ Nhi.

"Nói thẳng đi, cô muốn gì mới chịu giúp tôi?" Hoàng Đình Đình nói.

Mễ Phỉ Nhi cười khẩy. Thái độ cao ngạo này của Hoàng Đình Đình giống như xem cô là người hầu để sai khiến, Cô ta dựa vào đâu mà làm thế?

"Tôi nhận điện thoại của cô là nể mặt tình cảm trước kia. Không có chuyện gì thì sau này đừng tìm tôi nữa." Mễ Phỉ Nhi nói xong, cúp luôn điện thoại.

Suýt chút nữa Hoàng Đình Đình đã không

nhịn được ném điện thoại, nhưng nghĩ tới nó vừa được mua chưa bao lâu, cuối cùng vẫn không ném nổi.

Nếu lúc trước Hoàng Đình Đình còn hoài nghi chuyện Chung Lương muốn đến công ty thì bây giờ đã có Mễ Phỉ Nhi chứng thực không còn đáng nghi nữa. Thế nên cô ta hiểu rõ, một khi ngày mai đến, địa vị của cô ta trong công ty sẽ không bằng Tề Nhiễm, cho dù kỹ xảo giường chiếu của cô ta lợi hại hơn, hầu hạ ông chủ thoải mái hơn cũng vô dụng.

Cân nhắc sự phát triển công công ty trong tương lai, nhất định ông chủ sẽ không vì

cô mà khiến Tề Nhiễm bực mình.

"Tề Nhiễm, tôi tuyệt đối sẽ không để cô thực hiện được. Bất kể thế nào, ngày mai Chung Lương cũng không thể xuất hiện ở công ty." Hoàng Đình Đình nghiến răng nghiến lợi nói.

Trở lại vị trí làm việc của mình, Hoàng Đình Đình bắt đầu vắt óc nghĩ hết mọi cách, ngăn cản Chung Lương xuất hiện ở công ty ngày mai.

Chẳng bao lâu sau, ông chủ mang vẻ mặt tức giận bước đến trước mặt Hoàng Đình Đình, trong mắt còn mang theo sát ý

mãnh liệt.

"Ông chủ, có chuyện gì cần dặn dò ạ?" Hoàng Đình Đình khó hiểu hỏi ông chủ.

Ông chủ tát vào mặt Hoàng Đình Đình một cái, tát đến mức khiến cô ta tới ngo ngác.

Hoàng Đình Đình che mặt, dáng vẻ mờ mịt, hốc mắt ngấn lệ tỏ ra cực kỳ nhu nhược, nói: "Ông chủ, sao anh lại đánh em, em phạm lỗi gì rồi ư?"

Ông chủ lấy điện thoại đang phát một đoạn ghi âm ném lên bàn làm việc của Hoàng Đình Đình.

Trong ghi âm là nội dung cô ta gọi điện ở lối thoát hiểm vừa nãy, trong lời nói biểu đạt rất rõ cô ta muốn ngăn Chung Lương tới công ty. Thảo nào ông chủ lại tức giận như vậy, khó khăn lắm mới có được cơ hội tốt, Hoàng Đình Đình lại âm thầm chờ thời cơ phá hỏng.

"Ai, là ai lén ghi âm? Cả nhà mày chết không yên lành." Hoàng Đình Đình tức giận quát. Chuyện này để ông chủ biết thì có thể tưởng tượng được kết cục rồi.

Vẻ mặt ông chủ lạnh lùng nhìn Hoàng

Đình Đình, nói: "Hoàng Đình Đình, thật không ngờ cô vì lợi ích của mình mà làm ra chuyện có hại cho công ty. Tề Nhiễm tốn sức trăm cay nghìn đắng mới có thể khiến Chung Lương đến công ty chúng ta khảo sát, thế mà cô lại muốn phá hỏng cơ hội này. Trước kia đúng là tôi nhìn lầm cô rồi."

"Ông chủ, xin lỗi. Tôi nhất thời hồ đồ mới làm như vậy, ông tha thứ cho tôi đi. Tha thứ cho tôi được không?" Hoàng Đình Đình hoảng hốt cầu xin ông chủ tha thứ.

Tuy rằng ông chủ mê mẩn bản lĩnh trên giường của Hoàng Đình Đình, nhưng ông

ta không ngốc. Có tiền mới có thể có càng nhiều phụ nữ. Ông ta không thể nào để tiền đồ của mình bị hủy trong tay một người phụ nữ.

"Cô cút đi. Từ hôm nay trở đi, cô không còn là nhân viên của tôi." Ông chủ lạnh lùng nói. Giữ lại tai họa này, với công ty có trăm hại mà không có một lợi. Chỉ có bảo cô ta xéo đi sớm mới có thể giúp công tỷ yên ổn.

Hoàng Đình Đình lập tức tuyệt vọng. Khó khăn lắm mới quyến rũ được ông chủ, có thể không cần làm gì ở công ty, mỗi tháng chỉ giơ tay cầm tiền lương, còn có thể

thường xuyên nhận được quà quý giá. Chuyện này đối với Hoàng Đình Đình mà nói đúng là cuộc sống hoàn mỹ, dù sao cô ta cũng không phải loại phụ nữ nhan sắc cực kỳ xuất chúng, có thể có được cuộc sống như vậy là gặp may.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.