Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1738 chữ

Chờ sau khi Kỳ Hổ đi, Mặc Dương nặng nề hít một hơi, ông biết, nhất định Hàn Tam Thiên sẽ trách mình, nhưng nếu không làm vậy, Mặc Dương không thể nào biết được cuối cùng Địa Ương sẽ mang đến cho Hàn Tam Thiên bao nhiêu uy hiếp, đương nhiên, ông vẫn hy vọng Kỳ Hổ có thể đánh thắng được Địa Ương, bởi như vậy khi cạnh tranh với tập đoàn Hàn thị trên thị trường, Hàn Tam Thiên có thể thoải mái tay chân hơn.

Thôn Thành Trung, sau khi Hàn Tam Thiên thấy Dương Hưng, Dương Hưng

báo tiến độ gần nhất cho Hàn Tam Thiên.

Gần như vô cùng thuận lợi, mặc dù có mấy giọng nói phản kháng nhưng Dương Hưng đã dùng tiền đè xuống, về phần công tác giữ bí mật cũng làm vô cùng nghiêm ngặt, mỗi người đồng ý bán nhà, Dương Hưng đều sắp xếp một thuộc hạ theo dõi cả ngày, tránh để bọn họ tiết lộ tin tức với bên ngoài.

Dưới tình huống có người của Mặc Dương giúp đỡ, Dương Hưng làm những chuyện này như cá gặp nước.

"Gần đây tập đoàn Hàn thị có động tĩnh gì

không?" Hàn Tam Thiên hỏi, lúc trước Dương Hưng có thể biết được tin tức tập đoàn Hàn thị muốn xây dựng lại thôn Thành Trung, ở phương diện này ông ta có quan hệ đặc biệt, cho dù là chuyện Hàn Tam Thiên cũng không điều tra được thì ông ta cũng biết.

"Gần đây cao tầng của tập đoàn Hàn thị gặp những người kia cực kỳ nhiều, chắc là đang bố trí kế hoạch xây dựng lại thôn Thành Trung." Dương Hưng nói.

Hàn Tam Thiên nhẹ gật đầu, tập đoàn Hàn thì càng tỏ ra dữ dội, cho thấy bọn họ càng coi trọng thôn Thành Trung, Hàn

Tam Thiên làm chuyện này càng có ý nghĩa hơn.

"Để ý tất cả tin tức, có gió thổi cỏ lay gì nói cho tôi biết trước." Hàn Tam Thiên dặn dò, mua toàn bộ thôn Thành Trung, mặc dù là đối với anh cũng là một khoản khổng lồ, vì vậy anh không hy vọng xảy ra bất kỳ ngoài ý muốn nào.

"Anh Tam Thiên, anh yên tâm đi, anh cho tôi cơ hội, tôi tuyệt đối sẽ không để anh thất vọng." Dương Hưng nói.

Rời khỏi thôn Thành Trung, hôm nay Hàn Tam Thiên còn có một chuyện phải làm,

anh muốn để Kỳ Hổ và Thanh Vân gặp

nhau.

Trước mặt anh Thanh Vân che giấu vô cùng tốt, gần như không để lộ ra sơ hở gì, nhưng Kỳ Hố còn lợi hại hơn, nói không chừng thông qua ánh mắt của anh ta có thể nhìn thấy điều gì khác từ Thanh Vân.

Đối với hoài nghi về Thanh Vân, Hàn Tam Thiên vẫn chưa có chứng cứ xác thực, vì vậy anh không có cách ép Thanh Vân nói ra mục đích thật sự của anh ta, nếu như Kỳ Hổ có thể nhìn ra sơ hở của Thanh Vân, Hàn Tam Thiên có thể khiến Thanh Vân bại lộ chuyện thần thủ của mình, từ

đó biết được mục đích của anh ta.

Trở lại Mordor, hai người Mặc Dương và Lâm Dũng đều ở trong đại sảnh, nhưng không thấy bóng dáng của Kỳ Hổ, điều này khiến Hàn Tam Thiên cảm thấy hơi lạ.

"Kỳ Hổ đi vệ sinh rồi hả?" Hàn Tam Thiên hỏi Mặc Dương, sở dĩ có suy nghĩ đó là vì Hàn Tam Thiên biết Kỳ Hổ không thể nào một mình rời khỏi Mordor.

"Không biết, nãy giờ không thấy cậu ta, có thể là ra ngoài chơi rồi." Mặc Dương nói, sau đó quay đầu hỏi Lâm Dũng: "Cậu thấy Kỳ Hổ không?"

"Không." Lâm Dũng lắc đầu đáp.

Hàn Tam Thiên cau mày, cách nói ra ngoài chơi này, thích hợp với bất kỳ người nào, nhưng tuyệt đối không bao gồm Kỳ Hổ, bởi vì hiểu biết của anh ta về thế giới này gần như là một trang giấy trắng, những con đường bên ngoài với anh ta mà nói giống như mê cung, sao anh ta có thể tự ra ngoài chơi chứ.

"Ra ngoài chơi, sao có thể, anh ta hoàn toàn xa lạ với nơi này, tuyệt đối không thể nào một mình rời khỏi." Hàn Tam Thiênthản nhiên nói.

Mặc Dương cố hết sức che giấu sự thay đổi trên gương mặt mình, nhưng lông mày vẫn có chút động đậy, sau khi điều này trùng hợp bị Hàn Tam Thiên bắt gặp, Hàn Tam Thiên bước tới bên cạnh Mặc Dương.

"Anh ta đi đâu rồi?" Hàn Tam Thiên lạnh giọng hỏi.

Đối diện với Hàn Tam Thiên khiến Mặc Dương cực kỳ áp lực, thậm chí sau lưng còn đổ mồ hôi lạn, bấy giờ mới khiến ông ta biết thì ra đứng ở phía đối lập với Hàn

Tam Thiên là cảm giác này.

"Tam Thiên, cậu ta đến khách sạn Bán Đảo rồi." Mặc Dương không chịu được áp lực mà Hàn Tam Thiên mang đến cho ông, chỉ có thể nói thật.

Nghe ông nói thế, Hàn Tam Thiên lập tức cắn chặt răng, không thể nào vô duyên vô có Kỳ Hồ lại tới khách sạn Bán Đảo, hơn nữa anh ta căn bản không biết khách san Bản Đảo ở đâu, hiển nhiên, chuyện này là Mặc Dương sắp xếp.

"Mặc Dương, tôi đã nói với ông, sau này Kỳ Hổ sẽ có tác dụng lớn hơn, sao có thể

để anh ta đi mạo hiểm vào lúc này chứ." Hàn Tam Thiên vô lực nói.

"Nếu không biết thực lực của duu, tất cả những gì cậu làm hiện tại đều là đang mạo hiểm." Mặc Dương nói.

"Ông kêu Kỳ Hổ đi thăm dò, chẳng lẽ không phải là đẩy tôi vào hố lửa sao?" Hàn Tam Thiên nổi giận nói.

"Nếu anh ta không phải đối thủ của dau, tôi sẽ nghĩ cách đưa cậu rời khỏi thành phố Thiên Vân, tất cả hậu quả hãy để tôi gánh chịu, chỉ cần cậu còn sống là có thể giúp tôi báo thù, chỉ có cậu còn sống mới

có thể bảo vệ em dâu tốt hơn." Mặc Dương đứng dậy, trong lúc bất chợt thân hình có vẻ hơi công xuống, ông nói tiếp: "Chị dâu cậu cũng là vì tôi nên mới chết, tôi không muốn cậu nối gót theo tôi, tôi và cậu là cùng loại người, không muốn người phụ nữ của mình bị thương tổn, mà điều kiện tiên quyết của tất cả chuyện này đó là sống sót."

Hàn Tam Thiên sững sờ, anh thật sự không ngờ rằng Mặc Dương vậy mà lại tính toán như vậy, nói cách khác, lúc ông làm chuyện này đã quên sạch an nguy tính mạng của bản thân, chuẩn bị đi tìm cái chết bất kỳ lúc nào.

"Nếu ông chết, ai quét dọn mộ cho chị dâu." Hàn Tam Thiên nghiến răng nghiến lợi nói.

"Chỉ cần cậu còn sống, mộ của cô ấy, đến ngày cậu chết cũng sẽ sạch sẽ, chẳng lẽ không phải ư?" Mặc Dương cười nói, chuyện này ông không cần cố gắng nhắc nhở Hàn Tam Thiên, nhưng ông tin, nhất định Hàn Tam Thiên sẽ thay ông làm chuyện này, hơn nữa là không chút nghi

ngờ.

Giữa đàn ông, có đôi khi không cần chỉ rõmọi chuyện, chỉ cần biết đối phương là loại người gì là được.

"Ông phỏng đoán tâm tư của tôi rất thấu đáo, nhưng ông cũng không cần đi đến bước này." Hàn Tam Thiên nói.

"Thay vì quét dọn mộ cho cô ấy, còn không bằng xuống dưới theo cô ấy, nếu có thể chết có giá trị một chút, tôi cũng không thấy tiếc." Mặc Dương nói.

Hàn Tam Thiên hận không thể đập Mặc Duong một trận, nhưng anh biết, mọi chuyện Mặc Dương làm quả thực là vì tốt cho anh, bằng lòng dùng tính mạng của mình làm cái giá đổi lấy bình an của anh.

"Nhưng chẳng lẽ ông chưa từng nghĩ, căn bản tôi sẽ không rời khỏi sao? Ông chết, tôi sẽ đi hả? Vậy ông cũng quá coi thường Hàn Tam Thiên tôi rồi." Hàn Tam Thiên lạnh lùng nói.

Vấn đề này, sao Mặc Dương lại không nghĩ tới, Hàn Tam Thiên không đi, tất nhiên ông sẽ có cách đưa Hàn Tam Thiên đi, cho dù là đánh ngất xỉu cũng được, đương nhiên, câu này ông sẽ không nói với Hàn Tam Thiên.

"Nếu cậu muốn chết, ai chăm sóc em dâu,

ai giúp tôi báo thù?" Mặc Dương hỏi.

"Vì vậy, tôi không thể chết được, ông cũng sẽ không chết." Dứt lời, Hàn Tam Thiên cất bước rời khỏi.

Mặc Dương thấy thế, vội vàng hỏi: "Tam Thiên, cậu muốn đi đâu?"

"Lâm Dũng, nếu hôm nay Mặc Dương bước ra khỏi Mordor một bước, tôi muốn mạng của anh." Hàn Tam Thiên không trả lời vấn đề của Mặc Dương mà không thèm quay đầu lại uy hiếp Lâm Dũng.

Những lời này khiến mí mắt Lâm Dũng

giật giật, anh ta biết, Hàn Tam Thiên không thích nói giỡn, một khi Mặc Dương bước ra khỏi Mordor, tất nhiên cái mạng nhỏ của anh ta sẽ chấm dứt vào hôm nay.

"Đại ca Mặc, xin ông cho tôi một con đường sống." Lâm Dũng trực tiếp quỳ xuống đất, nói với Mặc Dương, anh ta không dám mạnh mẽ ngăn cản Mặc Dương, chỉ có thể dùng cách này giữ Mặc Dương lại.

Mặc Dương sứt đầu mẻ trán, ông không ngờ rằng chuyện lại phát triển đến tình huống này, hiển nhiên Hàn Tam Thiên đã đến khách sạn Bán Đảo, đây là một

chuyện vô cùng nguy hiểm, nhưng ông cũng biết rõ, một khi ông đi sẽ biến tướng hại Lâm Dũng.

"Tên nhóc này, sao lại cố chấp như vậy." Mặc Dương giận dữ nói.

"Đại ca Mặc, anh Tam Thiên là loại người gì, chẳng lẽ trong lòng ông còn không rõ ư? Sao anh ta có thể để ông vì anh ta mà chết chứ." Lâm Dũng nói.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.