Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1362 chữ

Lâm Dũng lau mồ hôi một cái, hiển nhiên cực kỳ mệt mỏi, nói: "Miệng tên này đúng là cứng, phải tới lúc cởi giày mới chịu

nói."

Nếu như đã đến mức cởi giày, cho thấy mười đầu ngón tay của gã đã bị Lâm Dũng đập nát, Hàn Tam Thiên vừa cườivừa nói: "Anh cũng rất độc ác đấy."

Lâm Dũng cười xấu hổ, chút tàn nhẫn đó của anh ta nào dám nghịch đạo trước mặt Quan Công, nói: "Anh Tam Thiên, gã nói, là một người phụ nữ, họ Hàn, cụ thể tên là gì thì không biết."

"Họ Hàn?" Hàn Tam Thiên nhíu mày, mặc dù họ Hàn đã là một manh mối vô cùng lớn, khiến người ta theo bản năng lập tức nghĩ đến Hàn Yên, nhưng trong mắt Hàn Tam Thiên, Hàn Yên không phải loại người sẽ làm chuyện mờ ám như vậy.

Tính cách cô ta cao ngạo, hơn nữa lại là cô chủ nhà họ Hàn ở Mỹ, làm việc sẽ không đến mức sợ hãi rụt rè như thế, nếu cô ta thực sự muốn đối phó Mordor, trực tiếp gọi một đám người tới đập phá mới là

phong cách làm việc bình thường của cô

ta.

"Chắc chắn là Hàn Yên rồi." Mặc Dương thản nhiên nói.

Hàn Tam Thiên lắc đầu, nói: "Chuyện này không giống phong cách làm việc của Hàn Yên, nếu cô ta muốn đối phó Mordor, sao có thể tìm mấy người này tới gây sự."

Chỉ là chuyện của nhà họ Thiên, đến thăm lại khiến Thiên Vương Thịnh quỳ xuống, ép nhà họ Thiên rời khỏi thị trường thành phố Thiên Vân, lên giọng lớn lối làm việc mới là bản chất của Hàn Yên, vì vậy Hàn Tam Thiên có thể khẳng định, việc này không phải do Hàn Yên làm.

"Không phải Hàn Yên, còn có thể là ai, chẳng lẽ cậu còn có đối thủ khác họ hàng sao?" Mặc Dương nói.

Người họ Hàn khác sao?

Lông mày Hàn Tam Thiên nhíu lại, chẳng lẽ chuyện này là Hàn Thanh lén Hàn Yên làm sao?

Tuy rằng tiếp xúc với Hàn Thanh không nhiều lắm, nhưng Hàn Tam Thiên biết, mặc dù Hàn Thanh chỉ là hầu gái nhưng trong mắt cô ta ngoại trừ nhà họ Hàn ra thì tuyệt đối không có bất kỳ kẻ nào, dù chi có thân phận người hầu, cuộc sống ở nhà họ Hàn cũng khiến cô ta nuôi thành thái độ ngang tàng, hơn nữa loại thủ đoạn nhỏ này, quả thực giống như Hàn Thanh làm ra, cô ta không dám để Hàn Yên biết, chỉ có thể len lén trả thù, dĩ nhiên không dám gây ra động tĩnh quá lớn.

"Thảo nào cổ nhân nói chỉ có phụ nữ vàtiểu nhân là khó nuôi, đắc tội phụ nữ không phải chuyện tốt." Hàn Tam Thiên cười khổ nói.

"Đoán được là ai rồi hả?" Mặc Dương nghi ngờ nói.

"Chắc là hầu gái của Hàn Yên, Hàn Thanh." Hàn Tam Thiên nói.

"Một đứa hầu gái mà thôi, vậy mà có lá gan lớn vậy hả?" Mặc Dương kinh ngạc nói.

"Nếu như là những người khác thì có lẽ sẽ không, nhưng mà nhà họ Hàn, khiến người ta không hề bất ngờ." Nhà họ Hàn

Mỹ rốt cuộc là hoàn cảnh nào, Hàn Tam Thiên không biết, nhưng bọn họ đưa ra

cho anh loại yêu cầu hoang đường như sủa họ đã khiến Hàn Tam Thiên cảm

nhận được sự bá đạo của người nhà này, nuôi hầu gái có tính cách như vậy chẳng có gì lạ.

Nhưng Hàn Tam Thiên vẫn có chút ngoài ý muốn, bởi vì giữa anh và Hàn Thanh không có xung đột quá lớn, Hàn Thanh vậy mà mạo hiểm bị Hàn Yên trách cứ trả thù, loại phụ nữ này, thật đúng là không dễ chọc.

Trong một căn phòng cho thuê ở thành phố Thiên Vân, sắc mặt Hàn Thanh lạnh lùng nhìn mấy người đàn ông trước mắt, đến Mordor gây chuyện đúng là cô ta sắp xếp, nhưng cô ta thật không ngờ, chút chuyện nhỏ này mà bọn họ cũng làm

hỏng.

"Đám rác rưởi các người, chút chuyện nhỏ này cũng không làm được, còn có tác dụng gì." Hàn Thanh nghiêm nghị nói.

Mấy người đàn ông cao to đứng trước mặt Hàn Thanh cả phản bác cũng không dám, dù sao nhận tiền của Hàn Thanh,

| bây giờ chuyện không hoàn thành, bọn họ lo Hàn Thanh sẽ đòi tiền lại.

"Cô Hàn, cô cho chúng tôi một cơ hội đi, cô yên tâm, sắp tới, nhất định chúng tôi sẽ thành công." Một người trong đó nói với Hàn Thanh.

Hàn Thanh cười lạnh, lần này sau khi đánh rắn động cỏ, tất nhiên Mordor sẽ đề phòng, nói không chừng còn kiểm tra an ninh, nếu muốn dùng lại chiêu cũ, xác suất thành công gần như không có. |

"Cô Hàn, chúng tôi đã lấy tiền, cô sẽ không đòi lại chứ." Tên còn lại yếu ớt hỏi.

Hàn Thanh khinh bỉ nhìn bọn họ, mấy kẻ thấp kém này, một chút tiền cũng có thể khiến bọn họ làm bất cứ chuyện gì, không hổ là phế vật.

"Yên tâm, tôi không đòi tiền, nhưng nếu lần này các người đã thất bại, tôi có kế hoạch mới cho các người làm." Hàn Thanh nói.

Mấy người nghe nói thế, rõ ràng vẻ mặt thả lỏng rất nhiều.

"Cô Hàn, cô yên tâm, kế hoạch lần này,

đảm bảo cho cô một câu trả lời hoàn hảo."

"Bắt cóc Tô Nghênh Hạ cho tôi." Mắt Hàn Thanh lộ ra độc ác, nghiến răng nghiến lợi nói, sở dĩ trả thù Hàn Tam Thiên chỉ là vì Hàn Tam Thiên từng khinh thường cô ta, điều này khiến Hàn Thanh cảm thấy vô

cùng nhục nhã.

Mặc dù ở nhà họ Hàn cô ta chỉ là hầu gái, nhưng những cậu chủ cô chủ đại thế gia

Mỹ gặp cô ta cũng sẽ cực kỳ lễ phép, một gia tộc nhánh, dựa vào đâu dám đối xử với cô ta như thế.

Trong khoảng thời gian này, trong lòng Hàn Thanh luôn nén lửa giận muốn trút ra, cô ta muốn Hàn Tam Thiên quỳ xuống trước mặt cô ta, xin lỗi vì thái độ trước đó.

Sau khi mọi người nghe thấy ba chữ Tô Nghênh Hạ kia, sắc mặt hoảng hốt, nếu bắt cóc người bình thường, có thể bọn họ sẽ rất sung sướng nhận lời, nhưng nói gì thì Tô Nghênh Hạ cũng là người nổi tiếng

thành phố Thiên Vân, hơn nữa còn là bà chủ lớn của công ty, một khi cô mất tích, tất nhiên cảnh sát sẽ điều tra, đến lúc đó làm lớn chuyện lên, cho dù bọn họ có tiền cũng không có chỗ tiêu.

"Cô Hàn, chuyện này quá nguy hiểm, sức ảnh hưởng của Tô Nghênh Hạ lớn như vậy, nếu cô ta mất tĩnh nhất định sẽ gây ra động tĩnh rất lớn."

"Đúng vậy, cô Hàn, có thể đổi người khác hay không, tỷ lệ rủi ro khi bắt có Tô Nghênh Hạ quá cao."

Nhìn dáng vẻ sợ sệt của bọn họ, khinh thường trong mắt Hàn Thanh càng trần trụi, nói: "Đám rác rưởi các người, sống còn có tác dụng gì nữa, chút chuyện nhỏ này cũng không dám làm, có đáng là đàn ông hay không?"

"Cô Hàn, chuyện này thật sự không phải

chuyện nhỏ, bắt có một người bình thường thì không ai biết, rủi ro của chúng tôi cũng nhỏ, nhưng Tô Nghênh Hạ thì khác."

"Chỉ cần các người làm được, tôi sẽ cho thêm một khoản, nhất định không bạc đãi các người." Chỉ cần có thể báo thù, Hàn Thanh bằng lòng bỏ ra một chút tiền riêng,

nhà họ Hàn nhiều năm như vậy, cô ta cũng là một tiểu phú bà có không ít tiền gửi ngân hàng.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.