Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1224 chữ

"Gần đây có quan hệ mật thiết với tiếp viên hàng không đó." Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói.

Mặc Dương nghe câu này xong, lỗ tai dựng lên, nói: "Thằng nhóc cậu gặp gỡ chuyện gì rồi, tôi cảnh cáo cậu, tôi là người của em dâu, nếu cậu làm chuyện gì có lỗi với cô ấy thì đừng trách tôi đi mật báo."

Hàn Tam Thiên liếc Mặc Dương một cái, cho dù loại cơ hội đó bày ra trước mắt anh, anh cũng sẽ không nhìn lấy một cái, huống chi còn không phải loại đó.

"Ông có trồng cây chuối mỗi ngày không?" Hàn Tam Thiên hỏi Mặc Dương.

Đối với vấn đề khó hiểu này, Mặc Dương chẳng hiểu ra sao, nói: "Ai lại rảnh rỗi trồng cây chuối mỗi ngày chứ."

"Thảo nào, đầu óc toàn nước bẩn." Hàn Tam Thiên cười bảo.

Hàn Tam Thiên liếc Mặc Dương một cái, cho dù loại cơ hội đó bày ra trước mắt anh, anh cũng sẽ không nhìn lấy một cái, huống chi còn không phải loại đó.

"Ông có trồng cây chuối mỗi ngày không?" Hàn Tam Thiên hỏi Mặc Dương.

Đối với vấn đề khó hiểu này, Mặc Dương chẳng hiểu ra sao, nói: "Ai lại rảnh rỗi trồng cây chuối mỗi ngày chứ."

"Thảo nào, đầu óc toàn nước bẩn." Hàn Tam Thiên cười bảo.

"Biết, là một hộp đêm, nhưng tôi vẫn chưa đến đó." Tần Nhu đáp.

"Trùng hợp thật, tôi cũng chưa từng đi, nếu không đêm nay chúng ta đi chơi một chút, hơn nữa còn có tiền." Đồng nghiệp nói.

"Kiếm tiền? Đừng nói là cô..."

Vẻ mặt đồng nghiệp cạn lời ngắt lời Tần Nhu, nói: "Cô nghĩ gì thế, sao tôi có thể đi làm chuyện đó, Mordor sắp tổ chức một hoạt động nên đã mời không ít người của công ty chúng ta, dù sao cái mánh lới tiếp

viên hàng không này đối với những tên đàn ông kia mà nói vẫn rất có sức hấp dẫn, đã có rất nhiều người nhận lời đi rồi, cô cũng đi chung với chúng tôi đi, có thể ăn uống miễn phí, còn kiếm được một khoản, lỡ như vận may tốt một chút, gặp được lang quân như ý, chẳng phải giải quyết luôn cả vấn đề độc thân rồi sao."

Mặc dù Tần Nhu không bài xích phản cảm hộp đêm, nhưng chuyện tìm tình yêu đích thực ở hộp đêm, cô luôn cảm thấy không đáng tin lắm, dù sao đàn ông thích đến hộp đêm đa phần là loại đa tình.

"Tìm bạn trai thì thôi, nhưng có thể kiếm

thêm thu nhập cũng không tệ, tối nay mấy giờ?" Tần Nhu hỏi.

"Chín giờ."

"Được, nhất định tôi sẽ đến."

Trở lại khách sạn, Tần Nhu tắm rửa một cái, sau khi thay đồ thường thì ra ngoài dạo phố, cô rất thích một con phố ẩm thực

thành phố Thiên Vân, ở chỗ này có thể tìm được rất nhiều món ăn ngon khiến người ta thèm chảy nước miếng, gần như lần nào tới thành phố Thiên Vân cũng cỗ đến con đường này thỏa mãn sở thích ăn uống của mình một chút.

Chưa đến tám giờ, Tàn Nhu đã nhận được điện thoại của người đồng nghiệp kia, cô ta bảo là đêm nay còn phải thay đồng phục của bọn họ, đối với việc này mặc dù Tần Nhu có chút không vui nhưng nếu là đi kiếm tiền thì phải thỏa mãn yêu cầu của đối phương.

Tần Nhu ăn uống no say trở lại khách sạn, thay quần áo, trang điểm nhẹ đã là tám giờ rưỡi, bèn trực tiếp bắt xe đến Mordor.

Của vào của Mordor đã rồng rắn nối dài,

chưa tới chín giờ sẽ không để khách vào bàn, đa số khách đều là đàn ông, xem ra bọn họ vẫn ôm rất nhiều tưởng tệ về tiếp viên hàng không.

Hàn Tam Thiên ngồi ghế vip trên tầng hai, bình thường chỗ này sẽ không có khách ngồi, chỉ khi Hàn Tam Thiên đến thì chỗ này mới được sử dụng.

"Đại ca Mặc, người chúng ta mời đã tới, để cho bọn họ vào trước không?" Lâm Dũng đứng sau lưng Hàn Tam Thiên, hỏi Mặc Dương.

"Cho bọn họ vào trước đi, xem xem anh Tam Thiên có hài lòng hay không, đêm nay sắp xếp thay cậu ta." Mặc Dương toe toét nói.

Hàn Tam Thiên vờ như không nghe thấy lời đùa cợt của ông.

Mặc Dương liếc qua, tò mò nói: "Tam Thiên, cậu thật sự không có chút hứng thú nào à."

"Không phải ông cũng không có hả?" Hàn Tam Thiên cạn lời nói.

Mặc Dương cười nhạt một tiếng, nói: "Tôi không có là bình thường, dù sao tôi đã làngười từng trải, cũng không hiếu kỳ chuyện này, nhưng cậu thì khác, tôi nghe nói cậu còn chưa từng lên giường đấy."

Chuyện này luôn được đồn đãi ở thành phố Thanh Vân, hơn nữa Mặc Dương còn biết nhiều hơn lời đồn, vì vậy ông ta biết rõ đến nay Hàn Tam Thiên vẫn giữ thân xử nam, đến độ tuổi như Hàn Tam Thiên, đó chính là chuyện chuyện kỳ lạ hiếm có.

"Ai nói tôi chưa từng lên giường, tôi đã ôm Nghênh Hạ ngủ đấy." Hàn Tam Thiên trừng Mặc Dương nói.

mở cười, nói: "Ôm ngủ thì sao, đã làmchuyện gì chưa?"

"Ông có muốn nếm thử cảm giác rơi tự do không, tuy rằng tầng hai không cao, nhưng có thể cho ông cảm giác không tệ." Hàn Tam Thiên uy hiếp nói.

Mặc Dương vô thức di chuyển hai bước, kéo dài chút khoảng cách với Hàn Tam Thiên, vị đại ca này trước mặt Hàn Tam Thiên mãi vẫn tỏ ra như một đàn em.

"Vậy thôi được rồi, cái chân của tôi vẫn còn dùng được mấy chục năm đó." Mặc Dương ung dung nói.

Lúc này, Lâm Dũng đã cho đám tiếp viên hàng không kia vào trước, hơn mười người, từ dáng người nhan sắc mà nói, quả thực cực kỳ không tồi, hơn nữa đồng phục của bọn họ với đàn ông mà nói cực kỳ chấn động thị giác.

Nhung Hàn Tam Thiên lại phát hiện một người anh ngàn lần không ngờ tới trong đám người.

Chẳng lẽ đây là nghiệt duyên hả, thế mà lại chạm mặt Tần Nhu!

"Trùng hợp đến quá đáng mà." Hàn TamThiên cạn lời nói.

"Sao vậy? Gặp người quen hả?" Mặc Dương tò mò hỏi.

Hàn Tam Thiên chẳng muốn giải thích với ông, nếu không thì Mặc Dương lại nghi ngờ anh làm chuyện gì có lỗi với Tô Nghênh Hạ, anh nói: "Quý trọng cái chân của ông đi."

Mặc Dương mất hứng thở dài, ông cực kỳ tò mò về chuyện này, nhưng nghĩ cho hai chân của mình, vẫn chỉ có thể nhịn lòng hiếu kỳ xuống.

Chín giờ, Mordor chính thức bắt đầu việc kinh doanh tối nay, khách tuôn vào quán như thủy triều, chỉ chốc lát sau xung quanh những tiếp viên hàng không kia đã có rất nhiều con ruồi bâu lấy.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.