Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1051 chữ

Lời nói của Hàn Thanh khiến cho Tưởng Lam nhíu mày, vốn dĩ bà tưởng rằng bản thân đã có tư cách ngồi ngang hàng với Hàn Yên. Dù sao bây giờ bà ta cũng nắm giữ được tin tức vô cùng quan trọng, hơn nữa lại vô cùng quan trọng đối với tập đoàn Hàn thị.

Nhưng mà nhìn thái độ của Hàn Thanh lại không hề coi ra gì.

Cô ta có thể thay mặt Hàn Yên sao?

Tưởng Lam nói với Hàn Yên: “Tin tức của tôi đối với tập đoàn Hàn thị mà nói là vô cùng quan trọng. Cho nên tôi khuyên cô

tốt nhất là bảo người hầu của cô tôn trọng tôi một chút.”

Hàn Yên nghe nói như vậy lập tức muốn cười, cho dù Tưởng Lam có tin tức gì thì đối với cô ta mà nói, tốt lắm chẳng qua cũng chỉ là Tưởng Lam đâm chọt sau lưng Hàn Tam Thiên thôi, ý nghĩa giá trị tin tức của bản thân cũng không lớn. Bởi vì cho dù Hàn Tam Thiên bí mật âm mưu cái gì thì Hàn Yên đều có thể dùng tiền tiến hành chèn ép.

m mưu quỷ kế ở trước mặt tiền tài thì làm sao có thể sử dụng được chứ?

"Tưởng Lam, với địa vị của bà cũng có tư cách dạy dỗ người hầu của tôi sao?” Hàn Yên lạnh giọng nói.

Nghe thấy lời này, Hàn Thanh đi đến trước mặt Tưởng Lam, theo phong cách làm việc trước nay của cô ta, một bạt tại rơi xuống trên mặt Tưởng Lam, nói: “Thật sự cho rằng bản thân là vật quý sao?”

Tưởng Lam kinh ngạc, tức giận. Bà không ngờ mang đến tin tức tốt mà lại bị đối xử như vậy.

“Hàn Yên, chẳng lẽ cô cũng không muốn

biết kế hoạch của Hàn Tam Thiên sao?" Tưởng Lam cắn răng nghiến lợi nói. Tình huống này vốn dĩ khác với tưởng tượng của bà một trời một vực. Chẳng những bà không nhận được sự lấy lòng của Hàn Yên mà ngược lại còn bị một bạt tai!

“Cho dù có nói với tôi thì cùng lắm chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi, có ý nghĩa gì quá lớn không? Bà thật sự cho rằng biết được chút chuyện thì có thể nói giao dịch với tôi sao?” Hàn Yên nói xong, khinh thường quan sát Tưởng Lam rồi tiếp tục nói: “Loại rác rưởi như bà cũng vọng tưởng đạt được quan hệ hợp tác với tôi sao? Không ngại nói thẳng cho bà biết,

trong mắt tôi, loại ruồi bọ như bà còn không bằng người hầu.”

Sắc mặt Tưởng Lam khó coi vô cùng, cho đến giờ phút này bà mới biết việc làm của bản thân vô lý bao nhiêu.

Thì ra cho dù nghe ngóng được kế hoạch của Hàn Tam Thiên thì Hàn Yên vẫn không xem bà ra gì như cũ, ngay cả một công cụ lợi dụng cũng không tính.

“Hơn nữa, người muốn Hàn Tam Thiên chết là bà thì bà cần phải cầu xin tôi mới đúng chứ.” Hàn Yên cười nói.

“Nếu như cầu xin người khác thì phải quỳ xuống đấy.” Hàn Thanh nhắc nhở.

Tưởng Lam ngây ngẩn, bà vội vàng đến đưa tin tốt cho Hàn Yên mà lại còn phải quỳ xuống đưa. Đây là đạo lý gì chứ!

“Hàn Yên, cho dù tôi không có tư cách hợp tác với cô nhưng ít nhất tôi sẽ nói ra tin tức có lợi cho cô. Cô không cần quá đáng như vậy chứ?” Tưởng Lam nói.

“Quá đáng?” Hàn Yên nhẹ nhàng nhíu mày, nói: “Quỳ xuống trước mặt tôi là vinh hạnh của bà, làm sao lại quá đáng chứ. Bà biết ở Mĩ có bao nhiêu phu nhân quyền quý quỳ xuống trước mặt tôi không? Chẳng lẽ thân phận của bọn họ không cao hơn bà sao?”

Lời này vừa nói xong, Hàn Thanh liền đạp Tưởng Lam một cước, lạnh lùng nói: “Còn không mau quỳ xuống.”

Tưởng Lam hít sâu một hơi, hai đầu gối quỳ xuống đất bịch một tiếng. Bà ở nhà kiêu căng quá đáng, lúc đối mặt với Hàn Yên thì hoàn toàn biến thành đồ hèn nhát.

“Tưởng Lam, tất cả những việc này đều do Hàn Tam Thiên làm hại. Nếu không

phải anh ta thì bà cũng sẽ không mất hết tôn nghiêm như vậy cho nên muốn hận thì tốt nhất nên hận anh ta. Bởi vì cho dù bà có hận tôi thì cũng sẽ không có cơ hội báo thù đâu.” Hàn Yên nói, cô ta làm như vậy là muốn tăng thêm thù hận của Tưởng Lam đối với Hàn Tam Thiên. Chỉ có hận càng nhiều thì Tương Lam mới có thể càng muốn Hàn Tam Thiên chết.

Tưởng Lam cắn chặt răng, không sai, tất cả những việc này đều là do Hàn Tam Thiên làm hại. Nếu không phải tên phế vật đó thì bà cần gì đến mức gặp phải kết quả như vậy.“Phế vật đáng chết.” Tưởng Lam cắn răngnghiến lợi nói.

Hàn Yên dửng dưng, loại hiệu quả này chính là thứ cô ta mong muốn.

“Nói đi, rốt cuộc bà có tin tức tốt gì muốn nói với tôi?” Hàn Yên hỏi.

Tưởng Lam không tiếp tục xem chuyện này làm vốn liếng để hợp tác với Hàn Yên cho nên bà cũng không cần vòng vo nữa, trực tiếp nói: “Hàn Tam Thiên biết cô muốn xây dựng lại thôn Thành Trung nên cậu ta đang âm thầm thu mua sản nghiệp

của thôn Thành Trung, muốn lấy việc này để ngăn chặn sự phát triển của tập đoàn Hàn thị.”

Hàn Yên nghe nói như vậy, trong lòng hiện lên một chút bất ngờ bởi vì chuyện này là cô ta và phía chính phủ của Vân Thành đã đạt thành hợp tác. Hơn nữa tin tức vô cùng bí mật lại bị Hàn Tam Thiên biết được, nhưng mà ngoại trừ bất ngờ thì cũng không có hứng thú gì khác. Sau khi nhà họ Thiên rút lui, tập đoàn Hàn thị ở Vân

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 29

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.