Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1264 chữ

Nghênh Hạ.Nó vì bảo vệ Tổ Nghênh Hạ nên mới làm mọi chuyện, giống như tín ngưỡng vậy.Nếu tín ngưỡng đó sụp đổ,

cô nghĩ nó có thể kiên trì sao?" Viêm Quân nói.

"Cô ta may thật.Chỉ là đứa con gái trong gia tộc nhỏ bé lại có thể khiến Hàn Tam Thiên coi trọng như thế." Thi Tinh khinh thường.

"Có lẽ nó có thể cảm nhận hơi ấm từ Tô Nghênh Hạ.Dù sao đối với một đứa trẻ mất hết tình cảm gia đình vào năm mười hai tuổi, tình cảm mới là thứ quan trọng nhất." Viêm Quân nói.

"Ông không cần bóng gió mắng tôi như vậy, việc Nam Cung Thiên Thu quyết định

tôi có thể thay đổi sao?" Thi Tinh lạnh lùng nói.

“Cô không thể thay đổi, nhưng cô có thể làm tốt hơn.Mà hành động của cô không xứng với chữ mẹ." Viêm Quân cười lạnh, ông là người chứng kiến mọi chuyện Hàn Tam Thiên trải qua tại nhà họ Hàn. Khi mọi người đều quan tâm Hàn Quân, Hàn Tam Thiên chỉ có thể âm thầm hâm mộ.

Là một người mẹ, là đứa con mình đẻ ta, Thi Tinh nên yêu thương Hàn Tam Thiên, nhưng bà ta lại giống những người khác, bài xích Hàn Tam Thiên.

“Lúc nào Nam Cung Thiên Thu cũng có thể đuổi tôi ra khỏi nhà họ Hàn.Nếu tôi không làm theo ý bà ta, ông biết kết cục của tôi sẽ ra sao không?" Thi Tinh tức giận nhìn Viêm Quân. Trong suy nghĩ của bà ta, mọi việc bà làm đều bị ép vậy mà Viêm Quân lại đổ mọi trách nhiệm lên người bà.

"Chẳng phải do cô ích kỉ sao?" Viêm Quân cười, nhìn thẳng vào mắt Thi Tinh.

Thi Tinh á khẩu, nếu bà không lo mình bị đuổi khỏi nhà họ Hàn, có lẽ bà sẽ yêu thương Hàn Tam Thiên.

Nhưng lúc đó bà sợ, mọi vinh hoa phú quý sẽ biến mất. Thời điểm đó Thi Tinh vẫn mê mẩn những hàng hiệu xa xỉ, cho nên bà không thể không làm theo lời Nam Cung Thiên Thu.

Trong lập trường của một người mẹ, bà đã làm sai.

“Đúng vậy, tôi thực sự không xứng với chữ mẹ này, nhưng mọi chuyện tôi làm bây giờ là vì nó." Thi Tinh cắn răng nói.

“Hiện giờ cô vẫn ích kỷ như cũ.Cô muốn

Hàn Tam Thiên tìm ra kẻ thù của nhà ho Hàn để nhổ cỏ tận gốc.Hiện giờ còn hy vọng Hàn Tam Thiên đối phó với gia tộc họ Hàn tại Mỹ mà không để ý tới chuyện này có nguy hiểm hay không."

“Có người mẹ nào trên thế giới này không hy vọng con mình bình an, vậy mà cô, dù nó rơi vào tình huống nguy hiểm cũng không nhíu mày."

"Cô chẳng thay đổi được tính ích kỉ đó, giống như con chó không bỏ được ăn

phân!"

Nói xong, Viêm Quân quay người đi ra

ngoài.

Nếu nhìn kĩ, từng bước chân của Viêm Quân sẽ tạo thành dấu chân lún xuống.

Nếu dấu chân này ở trên mặt bùn thì không có vấn đề gì, nhưng nó lưu lại trên mặt đất lại là chuyện kinh người!

Tính công kích từ những lời nói đó của Viêm Quân đối với bà là vô cùng mãnh liệt, thậm chí còn làm lay động nội tâm kiên định của bà.

Nhưng sau một lúc lâu, ánh mắt của Thi Tinh lại trở nên kiên định hơn nhiều.

"Nó thân là người của nhà họ Hàn, đây là chuyện nó nên làm. Tôi ích kỷ cũng là vì nhà họ Hàn, không phải vì tôi." Thi Tinh nghiến răng nghiến lợi tự nói với mình. Bà không thể thừa nhận tất cả những chuyện

này đều là vì bản thân, chỉ có thể tìm một lí do quang minh chính đại.

Người nhà họ Hàn, hồn nhà họ Hàn!

Nếu anh không thể gánh vác trách nhiệm của nhà họ Hàn thì còn tư cách gì mà mang họ Hàn?

"Ba, bất kể ba đã chết hay chưa, vẫn hi vọng ba có thể bảo vệ Tam Thiên. Tương lai của nhà họ Hàn chúng ta đều nằm trên người nó cả." Thi Tinh nói xong lời này mới rời khỏi viện nhỏ.

Bà biết, chuyến đi này không thể làm thay

đổi thái độ của Viêm Quân. Hiện giờ chỉ có thể hi vọng Viêm Quân đừng nhúng tay vào quá nhiều.

Khi Thi Tinh xuất hiện ở sân bay, chuẩn bị quay về Yên Kinh, đột nhiên bị một nhóm người cản lại.

"Các người là ai?" Thi Tinh hỏi.

"Tiểu thư muốn gặp bà, đi theo chúng tôi một chuyến đi."

Tiểu thư?

Thi Tinh cau mày. Tiểu thư trong miệng

mấy người này là ai đây?

Khi Thi Tinh nhìn thấy Hàn Yên ở khách sạn Bán Đảo, bà đã vô cùng bất ngờ.

Lần này bà một mình rời khỏi Yên Kinh, không có bất kỳ người nào biết tới, không ngờ Hàn Yên lại biết bà đã đến.

Hàn Yên nhìn Thi Tinh, cười khẽ nói: "Nói theo một ý nghĩa nào đó, có lẽ bà cũng xem như là bề trên của tôi, chỉ đáng tiếc, nhánh gia tộc này của bà sớm đã không được thừa nhận rồi. Cho nên tôi gọi thẳng tên bà luôn vậy, Thi Tinh?"

"Cô muốn làm gì?" Thi Tinh hỏi.

"Bà đến thành phố Thiên Vân là muốn giúp Hàn Tam Thiên hay là muốn khuyên anh ta mau mau đổi họ?" Hàn Yên hỏi.

"Tôi đến thành phố Thiên Vân không liên quan gì đến nó. Nếu ngay cả chuyện tôi tới cô cũng biết rồi, vậy cô hẳn là biết rõ tôi không hề gặp nó." Thi Tinh nói.

"Tin tức này cũng là tôi mới nhận được thôi, cho nên bà đã gặp người nào thì cần bà phải thẳng thắn với tôi." Hàn Yên đứng lên từ ghế sofa, đi đến trước mặt Thi Tinh.

Khi chỉ còn cách một bước chân, Hàn Yên mới đứng lại, mà cô ta cao hơn Thi Tinh, cho nên góc độ nhìn Thi Tinh lúc này là từ trên cao nhìn xuống.

"Tôi khuyên bà một câu, tốt nhất là đừng nói dối tôi. Tuy bà là phu nhân của nhà họ Hàn ở Yên Kinh, nhưng trong mắt tôi thì chẳng là gì đâu." Hàn Yên lạnh giọng nói.

Đối mặt với khí thế mạnh mẽ đập thẳng vào mặt, Thi Tinh cả kinh trong lòng. Khí thế mạnh mẽ đến mức này, dù là Nam Cung Thiên Thu cũng không có được. Thi

Tinh tự nhận là áp lực Nam Cung Thiên Thu mang đến cho bà đã đủ lớn rồi, nhưng khi đối mặt với Hàn Yên bà mới biết được sự chênh lệch trong đó.

Hơn nữa hiện giờ Hàn Yên mới chưa quá hai mươi tuổi, không có khí thế do thời gian dài lắng đọng lại mà ra như Nam Cung Thiên Thu.

Lẽ nào đây là khí chất mạnh mẽ mà người xuất thân giàu sang thực thụ mới có được sao?

"Tôi không gặp nó." Thi Tinh nói.

Hàn Thanh đột nhiên đi tới bên cạnh Thi Tinh, một cái tát vang dội đánh lên mặt bà, lạnh giọng nói: "Nói thật với tiểu thư, nếu không thì tôi phá nát gương mặt già này của bà đó."

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 52

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.