Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1039 chữ

Tô Nghênh Hạ nghĩ về nó một cách cẩn thận. Hôm nay không phải là một ngày đặc biệt, vậy thì tại sao anh ấy lại đột nhiên muốn đi ăn tối, mà còn ở trong nhà hàng Pha Lê.

Nơi này đã đem đến cho Tô Nghênh Hạ bất ngờ lớn đầu tiên trong đời. Ngay cả bây giờ, cô vẫn không thể quên kỷ niệm Hàn Tam Thiên chơi đàn piano trong nhà hàng Pha Lê.

Đối với cô, nếu không phải là một ngày đặc biệt quan trọng, thì không cần phải đến nhà hàng Pha Lê, bởi vì những ký ức về nơi này không thể so sánh với bất cứ

điều gì.

"Hôm nay có phải là một ngày đặc biệt không?" Tô Nghênh Hạ hỏi một cách thận trọng. Em sợ mình quên mất một điều gì

do.

"Không có gì, chỉ là muốn dùng bữa với em." Hàn Tam Thiên nói. Trái tim anh rất chật vật và đau đớn,. Nhưng ở bề ngoài, thì không thấy có một chút khác biệt nào.

"Có chuyện gì xảy ra à?" Trực giác của người phụ nữ khiến Tô Nghênh Hạ cảm thấy sự bất thường, và cảm nhận được một cách mơ hồ rằng có gì đó sắp xảy ra.

"Anh không thể ăn tối ở bên ngoài với em à? Công việc của anh cũng không bận rộn đến mức đó." Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói một cách bất lực.

Tô Nghênh Hạ quan sát Hàn Tam Thiên, không thấy bất kỳ sai sót nào trong biểu hiện của anh, và cuối cùng cũng bỏ cuộc.

Có lẽ nó thực sự chỉ là một bữa ăn.

Hàn Tam Thiên đã đặt trước một bàn ở nhà hàng Pha Lê. Nhân viên phục vụ dẫn hai người tới vị trí bên cạnh cửa sổ. Từ

đây có thể nhìn thấy cảnh đêm đẹp nhất của thành phố Thiên Vân, hơn nữa, đây còn là vị trí gần với trời sao trong thành phố Thiên Vân.

Khi màn đêm buông xuống, bầu trời đêm đầy sao, ánh sáng rực rỡ dưới chân - cảm giác như đang ở giữa bầu trời và trái đất - như được bao bọc trong cả hai thế giới.

"Không có gì lạ khi Nhà hàng Pha lê đã nổi tiếng kể từ khi khai trương. Dù thức ăn

đây không ngon, nhưng khung cảnh rất quyến rũ." Tô Nghênh Hạ nói với Hàn Tam Thiên một cách thích thú.

"Do đó, không chỉ có một yếu tố cho sự thành công. Nhà hàng Pha Lê có thể thành công thì ngoài hương vị và dịch vụ, thì điểm nhấn lớn nhất là phong cảnh quyến rũ ở đây." Hàn Tam Thiên nói.

"Em rất thích nơi này." Tô Nghênh Hạ nói một cách đầy si mê, nhìn và ánh đèn những vì sao.

"Nếu em thích nó, chúng ta sẽ thường đến ăn trong tương lai." Hàn Tam Thiên vừa cười vừa nói.

Tô Nghênh Hạ trừng mắt nhìn Hàn Tam

Thiên và nói: "Ở đây không hề rẻ. Ngay cả khi anh có tiền, thì cũng không thể lãng phí nó theo cách đó."

"Nghênh Hạ, em có tin anh không?" Hàn Tam Thiên bất ngờ hỏi.

"Tất nhiên rồi." Tô Nghênh Hạ nói không chút do dự, "Em tin anh dù anh có làm gì đi chăng nữa."

Hàn Tam Thiên gật đầu một cách lặng lẽ.

Hai người trở về khu khu biệt thự Đỉnh Vân lúc mười giờ. Trong khi Tô Nghênh Hạ đang tắm rửa, Tưởng Lam đến phòng

và trao cho Hàn Tam Thiên một thứ dường như là hợp đồng gì đó.

"Chỗ ký kết là một phần giấy kép. Bề ngoài thì đây là một phần của hợp đồng, nhưng thực ra lại là một thỏa thuận ly hôn. Dù cậu có muốn ép con bé ký hay không, thì là do cậu tự quyết định." Tưởng Lam rời đi ngay sau khi đưa cho Hàn Tam Thiên tờ giấy. Bà tin rằng Hàn Tam Thiên đã đưa ra quyết định.

Cầm thỏa thuận ly hôn, bàn tay của Hàn Tam Thiên khẽ run lên. Mặc dù trong quá khứ đã có vô số người đã đề cập đến việc ly hôn của họ, nhưng Hàn Tam Thiên

chưa bao giờ cảm thấy lo lắng như vậy. Bởi vì bất kể ai nói lúc trước đó, thì họ chỉ nói mà thôi. Nhưng bây giờ, việc này thực sự sắp xảy ra.

Hàn Tam Thiên không bao giờ nghĩ rằng điều này sẽ thực sự xảy ra.

Vì Tô Nghênh Hạ, Hàn Tam Thiên cứ day dứt, định làm nhưng lại thôi.

Chỉ hận rằng năng lực của chính mình là không đủ để bảo vệ Tổ Nghênh Hạ. Nếu không thì anh sẽ không phải dùng đến biện pháp này.

Tô Nghênh Hạ ra khỏi phòng tắm. Trong khi cô đang lau tóc, thì thấy Hàn Tam Thiên đang cầm một hợp đồng. Cô vô cùng bàng hoàng, bèn hỏi một cách tò mò: "Anh đang làm gì vậy?"

"Đây là hợp đồng của Bất động sản Nhược Thủy. Tiếp đến, anh có thể sẽ cần phải làm việc với nhà Tô, em có muốn ký nó không?" Hàn Tam Thiên kiềm chế tâm trạng của mình và cố gắng không để Tô Nghênh Hạ nhận ra điều gì khác biệt.

Bất động sản Nhược Thủy là công ty của Hàn Tam Thiên. Đối với việc hợp tác với

Bất động sản Nhược Thủy, Tô Nghênh Hạ không có ý kiến gì khác, liền trực tiếp ký tên vào ô trống.

"Anh có thể làm bất cứ điều gì anh muốn, em sẽ nghe theo lời của anh." Tô Nghênh Hạ ký tên, vừa cười vừa nói.

"Để anh sấy tóc cho em." Hàn Tam Thiên nhận hợp đồng rồi cầm lấy máy sấy tóc.

Tô Nghênh Hạ ngồi vào bàn trang điểm, nhìn mình trong gương, rồi nhìn Hàn Tam Thiên. Cô cảm thấy hạnh phúc lớn nhất trong đời mình có lẽ là cưới Hàn Tam Thiên. Cô coi đây là may mắn lớn nhất

trong đời.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 41

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.