Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 1869 chữ

Sau khi Xương Thịnh kể cho Thiên Hoành Huy nghe những chuyện đã xảy ra, sắc mặt Thiên Hoành Huy ngồi trên sô pha tái nhợt, nhất là lúc này Hàn Tam Thiên lại đang dùng trà nóng, khiến Thiên Hoành Huy có cảm giác da đầu căng lên.

Nếu là trước đây, thái độ hoảng hốt của Thiên Hoành Huy khi gặp những chuyện này sẽ bị Thiên Vương Thịnh dạy bảo vài câu, những người đóng vai trò quan trọng trước tiên phải bình tĩnh, nhưng hôm nay, thật sự Thiên Vương Thịnh không có tư cách nói những lời này, bởi vì dù cho là ông cũng sẽ bị Hàn Tam Thiên làm cho hoảng sợ không biết nên làm gì.

"Bố, không có cách giải quyết nào sao?" Thiên Hoành Huy hỏi. Ông biết rất rõ khoảng cách chênh lệch giữa Thiên gia và Hàn gia, danh hiệu gia đình danh giá nhất thành phố Thiên Vân này cũng không khiến Thiên Hoành Huy quên mình, ngược lại càng khiến ông nhìn rõ được mọi thứ, biết được hậu quả nếu đắc tội với Hàn Tam Thiên.

Thiên Vương Thịnh thở dài, Hàn Tam Thiên không phải người đơn giản, với anh mà nói, có làm gì để chuộc tội thì cũng vô dụng. Vết nứt đó dù làm thế nào cũng không thể hàn gắn lại, sau này chỉ có thể tránh chọc giận Hàn Tam Thiên thôi.

"Vô dụng thôi, với tính cách của cậu ấy, có bồi thường như thế nào cũng không thể chuộc lỗi, tiếp theo chúng ta chỉ có thể phó mặc số phận, chỉ cần việc ở thành phố Thiên Vân này, Thiên gia không nhúng tay vào nữa thì chắc sẽ không có

vấn đề gì." Thiên Vương Thịnh nói, Hàn Tam Thiên cũng không phải người nhỏ nhen. Nếu cậu ấy đã nói chuyện này chấm dứt, cậu ấy sẽ không vì chuyện này mà tiếp tục làm khó Thiên gia.

Thiên Hoành Huy gật đầu, nếu Thiên Xương Thịnh đã nói thế, ông cũng không cần làm quá mọi chuyện, về phần thành phố Thiên Vân sắp xuất hiện món lợi lớn, Thiên gia sẽ không được nhúng tay vào dù bất kỳ lý do gì, cho dù là việc gì thì tốt nhất là không nên xen vào.

Lúc Hàn Tam Thiên về đến nhà, Tô Nghênh Hạ đang ở trong phòng thu xếp hành lý, có thể nhìn ra cô rất phấn khích với chuyện đi đến đảo Bedrock, đương nhiên là tâm tình của Hàn Tam Thiên cũng không kém cô là bao.

Kết hôn hơn ba năm, Hàn Tam Thiên chưa từng cùng Tô Nghênh Hạ du lịch nước ngoài bao giờ. Tuần trăng mật cũng là chuyện mà từ trước đến giờ anh chưa

từng nghĩ đến.

"Chiếc váy này đẹp không anh?"

"Cái này thì sao?"

"Cả cái này, cái này nữa...."

từng nghĩ đến.

"Chiếc váy này đẹp không anh?"

"Cái này thì sao?"

"Cả cái này, cái này nữa..."

Hàn Tam Thiên cười khổ, nói:"Anh thấy đều đẹp, chẳng lẽ phải làm trái lương tâm nói khó coi à?"

"Trong lòng anh em tốt như thế à? Mặc cái gì cũng đẹp sao?" Tô Nghênh Hạ hỏi.

Hàn Tam Thiên không chút do dự, gật đầu:"Tất nhiên rồi, không mặc gì cũng đẹp

nữa."

Tô Nghênh Hạ nghe được hai chữ không mặc, liền trừng mắt liếc Hàn Tam Thiên một cái, lạnh lùng nói:"Anh có thể suy nghĩ đúng đắn một chút được không?"

Hàn Tam Thiên rất muốn nói ý nghĩ này không phải rất đúng đắn sao, nhưng nhìn biểu cảm trên mặt Tô Nghênh Hạ, nếu nói ra nhất định sẽ bị đánh, vì thể anh chỉ có thể nghĩ trong đầu.

"À đúng rồi, chúng ta có cần liên lạc trước với nhiếp ảnh gia không? Hay là đến nơi đó rồi tìm? Hàn Tam Thiên hỏi, chuyến du lịch lần này rất quan trọng, nhiếp ảnh gia chuyên nghiệp sẽ tạo ra những tác phẩm tốt. Trong lúc này, việc chụp ảnh cưới là việc quan trọng nhất đối với Hàn Tam Thiên.

"Chờ anh nhớ tới chắc mặt trời đã xuống núi rồi, em đã liên lạc rồi, anh ta rất nổi

tiếng ở thành phố Thiên Vân, rất nhiều. những cặp đôi giàu có khi kết hôn đều nhờ anh ta chụp." Tô Nghênh Hạ nói.

Vẻ mặt Hàn Tam Thiên có chút xấu hổ, không nghĩ Tô Nghênh Hạ đã đi trước anh một bước, quả nhiên vẫn là phụ nữ tinh

Hôm sau, Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ đi gặp nhiếp ảnh gia Dương Thần, bên cạnh anh ta còn một người trợ

lý tên là Từ Đồng. Chuyến du lịch này kết hợp với chụp ảnh, ngoài tiền công chụp ảnh thì phải lo tiền vé máy bay và tiền chỗ

cho anh ta, nhưng đối với Hàn Tam Thiên mà nói đây chỉ là chút lòng thành.

Tuy rằng Dương Thần chưa từng gặp Hàn Tam Thiên, nhưng lại biết về anh rất rõ, bởi vì anh ta cũng là dân gốc ở thành phố Thiên Vân, mà ở thành phố Thiên Vân này, ngay cả đứa trẻ ba tuổi cũng biết về chiến tích huy hoàng của Hàn Tam Thiên, đương nhiên những suy nghĩ đó đã thay đổi sau chuyện xảy ra ở quảng trường

Nhân Dân.

Việc Giang Phú quỳ gối đã được truyền ra khắp thành phố, sau khi Dương Thần gặp Hàn Tam Thiên thì có chút kiêng dè, không dám xem nhẹ anh.

Anh có phải tên bất lực hay không, chuyện anh có ăn cháo hay không cũng không thể nào biết được, nhưng có thể chắc chắn rằng anh có năng lực có thể khiến Giang Phú phải quỳ gối, điều này

cũng đủ chứng minh anh không phải người đơn giản.

Từ Đồng cũng đã sớm nghe danh của Hàn Tam Thiên, cho nên việc hôm nay được gặp gỡ anh khiến cô có chút chờ mong, cũng có thể nói là tò mò, cô muốn nhìn xem rốt cuộc anh là kiểu người gì, có thể khiến Tô gia chịu khuất phục ba năm.

Lần đầu tiên nhìn vào mắt Hàn Tam Thiên, Tử Đồng có chút kinh ngạc, Hàn

Tam Thiên thật không giống tưởng tượng của cô.

Tuy rằng những cậu công tử nhà giàu tươi đều có nét đẹp riêng, nhưng so với Hàn Tam Thiên thì không bằng, mà các tiểu thịt tươi trên màn ảnh cũng không bằng Hàm Tam Thiên.

"Cô Tô, chúng tôi đã chuẩn bị xong, lúc nào cũng có thể xuất phát." Dương Thần nhìn Tô Nghênh Hạ nói.

"Anh gọi tôi Tô Nghênh Hạ được rồi, không cần phải gọi cô, nghe xa lạ quá." Tô Nghênh Hạ nói.

Những lời này làm cho Dương Thần có ấn tượng tốt với Tô Nghênh Hạ, anh ta đã làm việc này rất nhiều lần, hơn nữa khách hàng của anh đa phần đều là những người có tiền, nhưng thái độ của họ rất kiêu ngạo, đối xử với anh như những

người hầu, những khách hàng thân thiện, gần gũi như Tô Nghênh Hạ thì hầu như rất ít gặp.

"Được, thế tôi sẽ không khách sáo, tôi đã từng chụp ảnh ở đảo Bedrock vài lần, vì thế tôi có quen với những cửa hàng áo cưới tại đó, vì thế chuyên trang phục ở đó, cô có thể yên tâm." Dương Thần nói.

"Xem ra tôi không cần phải lo lắng gì về chuyện này nữa, chiều hôm nay sẽ bay,

các anh chuẩn bị một chút, đến lúc đó tôi sẽ đến đón hai người." Tô Nghênh Hạ nói.

"Không thành vấn đề."

Sau khi Hàn Tam Thiên rời đi cùng Tô Nghênh Hạ, Tử Đồng nhìn Dương Thần nói:"Anh Thần, Hàn Tam Thiên trong lời đồn, có vẻ không giống lắm nhỉ."

"Trong lời đồn có dáng vẻ như thế nào?" Dương Thần cười đáp lời.

Tử Đồng bĩu môi, nói:"Không phải như thế, cái gì mà tên bất lực, phế nhân, công tử nhà giàu ở rể, chẳng lẽ anh chưa từng nghe qua à?"

Dương Thần cười cười, nói:"Nghe và gặp trực tiếp sẽ khác nhau, hơn nữa chuyện xảy ra ở quảng trường Nhân Dân lớn như

thế, nói anh ta là tên bất lực, cô tin à?".

"Chẳng lẽ anh ta lên TV diễn như vậy để che giấu thân phận của mình sao?" Tử Đồng tò mò hỏi.

Dương Thần lắc đầu, Hàn Tam Thiên có thân phận như thế nào, không phải anh

muốn là có thể đoán được, nhưng có thể khẳng định, những điều mọi người đồn. đãi về anh, tám chín phần đều là giả, qua nhiều năm như thế, anh chỉ làm một việc,

đó là khiến Giang Phú phải quỳ gối ở quảng trường Nhân Dân, nhưng chỉ với chuyện này đã có thể chứng minh anh không phải người đơn giản.

"Họ chỉ là khách hàng của chúng ta mà thôi, làm tốt việc cần làm, những chuyện khác, đừng quan tâm mù quáng."

Dương Thần nói.

Tử Đồng gật đầu, nhưng trong lòng tò mò

không sao ngăn được.

Lúc này, Hàn Tam Thiên và Tô Nghênh Hạ cũng chờ để xuất phát, không cần chuẩn bị gì cả, giữa trưa liền rủ Thẩm Linh Dao cùng Thích Y Vân dùng cơm trưa.

Lúc Thẩm Linh Dao biết chuyện hai người bọn họ sẽ đến đảo Bedrock chụp ảnh cưới, cô đã rất hâm mộ, nhưng vì chuyện này liên quan đến Tô Nghênh Hạ vì thế cô càng vui mừng hơn, bởi vì lần du lịch này

là thời cơ tốt để mối quan hệ giữa hai người họ phát triển, chỉ cần Hàn Tam Thiên không ngốc thì có thể việc đó sẽ diễn ra suôn sẻ.

Thích Y Vân thì ngoài mặt ra vẻ chúc phúc, nhưng trong lòng lại mất hứng, việc Hàn Tam Thiên cùng Tô Nghênh Hạ ngọt ngào với nhau đối với cô là thuốc độc, cô ta muốn cướp Hàn Tam Thiên ra khỏi người Tô Nghênh Hạ, mà Hàn Tam Thiên càng yêu thương Tô Nghênh Hạ, càng chứng tỏ cơ hội của cô ta càng nhỏ, điều này làm cô ta không chấp nhận được.

Khủng hoảng của Thích gia nhất định phải gặp được vị cứu tinh mới có thể giúp được, trước mắt có thể nói, Hàn Tam Thiên là người tốt nhất, cô ta dù có thế nào cũng phải nghĩ ra cách cướp được Hàn Tam Thiên.

"Anh đi toilet một chút." Đang dùng bữa, Hàn Tam Thiên đứng lên nói.

Chưa đến 30 giây sau, Thích Y Vân cũng đứng lên:"Tớ cũng đi toilet, hai người các cậu đừng ăn nhanh quá, nhớ chừa cho tó."

Tô Nghênh Hạ và Thẩm Linh Dao không nghĩ nhiều, cười cười.

Hàn Tam Thiên đang thoải mái bước ra, Thích Y Vân đột nhiên đi vào toilet, khiến anh hết hồn giật bắn người.

Bạn đang đọc Chàng Rể Đa Tài (Bản Dịch) của Tuyệt Nhân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi KhanhLy2308
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 82

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.