Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ hàng ngày 3

Phiên bản Dịch · 1796 chữ

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Phụ trách: ღĐộͼ ßướͼღ (Đức.BK)

Sau khi mua đồ ăn về, trong ánh mắt đầy u buồn của Mạt Trà, Triệu Diệu bắt đầu rửa thịt, chuẩn bị nồi bát.

Vì giảm bớt dinh dưỡng đồ ăn mất đi, cũng bởi vì mèo không cần quá nhiều gia vị, Triệu Diệu trực tiếp lựa chọn cách nước để chưng thịt bò, thịt gà.

Sau đó đem thịt gà thịt bò nấu xong xay thành thịt băm, rồi bỏ mấy quả trứng chim cút và súp lơ đã luộc vào bên trong.

Hơn một giờ sau, một bữa cơm mèo đơn giản hoàn thành.

Nhìn cơm mèo trước mắt bị khuấy thành trạng thái hồ, Triệu Diệu lập tức thông qua BOOK biết được đẳng cấp cơm mèo.

“Vậy mà chỉ có phổ thông?”

Triệu Diệu sờ lên cằm thầm nghĩ:

“Loại thịt cũng đã đủ, còn kém gì nhỉ?”

Triệu Diệu lại lên mạng tra một chút, phát hiện phần lớn người dùng nguyên liệu nấu ăn tươi mới làm cơm mèo, theo dinh dưỡng protein mà nói, so với đồ ăn cho mèo, đồ hộp cho mèo cái gì cũng tốt hơn rất nhiều.

Có điều cẩn thận so sánh thành phần ưu tú đồ ăn cho mèo còn có rất nhiều bài post tự chế cơm mèo trên mạng, phát hiện hắn thiếu đi thứ gì.

“Ừm… Taurin… Vitamin… Nguyên tố vi lượng à?”

Triệu Diệu nhíu nhíu mày:

“Chỉ sợ còn thiếu những thứ này.”

Bên ngoài phòng bếp, toàn bộ thân thể Mạt Trà đã ghé vào trên cửa thủy tinh phòng bếp, đôi mắt nhìn chằm chặp vị trí cơm mèo, cái mũi phấn nộn ngửi ngửi, dường như đang cực lực ngửi mùi thơm thịt chưng.

Bên cạnh nó, Mang Quả trừng đôi mắt to căng tròn, khát vọng nhìn Triệu Diệu và cơm mèo bên cạnh hắn.

Xa xa Elizabeth một mặt ngạo nghễ, nhìn xem hai con mèo với dáng vẻ tràn đầy khinh thường.

Chỉ có điều mặc dù nó không nhìn về phía cơm mèo trong phòng bếp, cái mũi lại như cũ thỉnh thoảng co rúm.

Nhìn thấy hai con mèo ngoài phòng bếp, Triệu Diệu lắc đầu nói:

“Còn chưa được, chúng mày chờ một chút.”

“Đợi thêm tôi chết đói mất!”

Mạt Trà meo meo kháng nghị:

“Ăn một miếng, để tôi ăn một miếng! Coi như tôi không ăn, mèo con cũng phải ăn chứ.”

Nó vỗ vỗ Mang Quả, vừa nhìn về phía Elizabeth nói:

“Elizabeth cả đêm còn chưa ăn cơm.”

Elizabeth khinh thường nói:

“Đừng lôi ta vào, ta cũng không thèm ăn như ngươi.”

Triệu Diệu nhìn khóe miệng Elizabeth chảy xuôi xuống nước bọt, bất đắc dĩ gãi gãi đầu:

“Tốt, chờ tao trở về sẽ cho chúng mày ăn.”

Việc quan hệ đến nhiệm vụ hàng ngày, Triệu Diệu đương nhiên không đồng ý để bọn nó ăn cơm mèo, hắn trực tiếp đem phần cơm mèo này khóa trong phòng ngủ, dự định lần nữa đi ra ngoài mua một ít vitamin các thứ.

Đi ra cư xá, Triệu Diệu dứt khoát đón xe đi tới Tinh Tinh Sủng Vật bệnh viện, nơi đó hẳn là có các loại vitamin cần cho cơm mèo.

Đi vào bệnh viện, tiểu y tá trước quầy là người thứ nhất phát hiện Triệu Diệu, miệng nhỏ khẽ nhếch, hô:

“Thổ hào, anh tới rồi?”

“Lần này lại muốn kiểm tra mèo hoang nữa hả?”

Triệu Diệu cười cười:

“Tôi đến mua ít đồ, chỗ các cô có vitamin mèo ăn không?”

“Anh muốn mua bột dinh dưỡng?”

Con mắt tiểu y tá chớp chớp nói:

“Anh mua rồi dự định cho ăn như thế nào? Thêm vào đồ ăn cho mèo? Tùy tiện ăn một ít, hay là trong nhà có mèo bệnh?”

Triệu Diệu nói:

“Tôi dự định làm cơm mèo, nghe nói tốt nhất thêm ít thứ phương diện này.”

Nhãn tình tiểu y tá sáng lên:

“Như vậy sao, anh chờ một chút, tôi cho người đi lấy mấy túi. Cơm mèo cần mấy loại vitamin, còn có bột Taurin, canxi các loại.”

Nói nói, tiểu y tá bèn chạy ra ngoài, lưu lại Triệu Diệu một người chờ ở quầy lễ tân.

Mấy phút sau, tiểu y tá chưa trở về, ngược lại Liễu bác sĩ thích mặc áo choàng màu trắng, vớ cao màu đen giẫm lên giày cao gót đi tới.

Khuôn mặt vốn lãnh nhược băng sương, vừa nhìn thấy Triệu Diệu, lập tức lộ ra nụ cười xán lạn.

“Triệu lão bản, anh tới rồi?”

Triệu Diệu giật giật khóe miệng, bất đắc dĩ nói:

“Gọi tôi Triệu Diệu là được rồi.”

“Triệu Diệu, nghe nói anh muốn mua bột dinh dưỡng?”

Hai mắt Liễu bác sĩ sáng lên nhìn Triệu Diệu:

“Tự làm cơm mèo đúng không, đây chính là nhất đinh phải phối hợp với bột dinh dưỡng. Đặc biệt là Taurin, mỗi ngày mèo cần tiêu hao lượng lớn Taurin, chuyện này đối với thị lực, sức miễn dịch, nội tạng, trái tim của bọn nó đều có chỗ tốt…”

Triệu Diệu nhìn Liễu bác sĩ nhiệt tình, khoát tay áo nói:

“Được rồi, được rồi, cô trực tiếp đề cử cho tôi đi.”

Một bên tiểu y tá ôm mấy cái bình bình lọ lọ đi tới, Liễu bác sĩ nhiệt tình giới thiệu:

“Đây là bột dinh dưỡng cân đối nhập khẩu, ngoại trừ bột Taurin và canxi ra, còn kết hợp vitamin và nguyên tố vi lượng khác, cũng đủ phần lớn dinh dưỡng mèo hấp thu mỗi ngày.”

“Bao nhiêu tiền?” Triệu Diệu hỏi.

“300 khối.”

Liễu bác sĩ hưng phấn nói:

“Tôi thấy anh nhiều mèo hoang như vậy, anh mua nhiều một chút tôi có thể ưu đãi cho anh…”

“Không cần.”

Triệu Diệu đánh gãy đối phương:

“Tôi chỉ làm cho mấy con mèo ăn, mua một bình là đủ rồi.”

“A?”

Gương mặt Liễu bác sĩ lập tức lạnh một ít, trong hai mắt tràn đầy vẻ thất vọng, thở dài rồi lập tức rời đi.

Tiểu y tá một bên cười xấu hổ nói:

“Buổi chiều bác sĩ còn có giải phẫu phải làm…”

Mang theo bột dinh dưỡng về nhà, Triệu Diệu đem bột dinh dưỡng trộn lẫn trong cơm mèo, Mạt Trà và Mang Quả cùng một chỗ vây quanh Triệu Diệu, một con cọ chân trái, một con cọ đùi phải, ba ba mà nhìn cơm mèo trong tay Triệu Diệu.

Triệu Diệu nhìn cơm mèo trong tay, đẳng cấp đã biến thành ưu tú.

“Tốt, đây là của Mạt Trà, còn đây là của Mang Quả.”

Hắn phân biệt thịt băm đặt trong chén của Mạt Trà và Mang Quả, hai con mèo lập tức vùi đầu, ào ào ăn ngấu nghiến.

Triệu Diệu lại đi tới bên cạnh Elizabeth, lúc này đối phương đang giơ lên đầu, ngẩn người nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ, dáng vẻ u buồn.

Triệu Diệu sờ lên đầu và lưng Elizabeth, bưng cơm mèo đến trước mặt nó, nói:

“Yên tâm đi, chúng ta sẽ tìm được hung thủ.”

Hắn vuốt ve lưng Elizabeth, cảm thấy da lông trơn bóng như khăn lụa, nhưng lúc Triệu Diệu cúi đầu xuống, lại phát hiện cơm mèo trong chén vậy mà bất tri bất giác không có.

Một bên hai gò má Elizabeth phồng lên, một bên nhấm nuốt một bên lúc lắc móng vuốt nói:

“Vẫn được.”

“Mày ăn nhanh như vậy làm gì, tiêu hóa lại không tốt bây giờ.”

Triệu Diệu nâng trán nói.

Giọng nói Elizabeth không rõ nói:

“Không đủ.”

Cho Elizabeth thêm cơm xong, Mạt Trà bên kia ăn hơn phân nửa, nhiệm vụ hàng ngày thứ tư rốt cục hoàn thành.

Có kinh nghiệm làm cơm mèo, Triệu Diệu cũng vô cùng tò mò về việc liệu cơm mèo có thể gia tăng thêm kinh nghiệm hay không.

Dù sao đồ ăn đẳng cấp ưu tú mười ngày mới gia tăng 1 điểm kinh nghiệm, đồ ăn cho mèo đẳng cấp tinh lương thì một ngày có thể gia tăng 1 điểm kinh nghiệm, Triệu Diệu rất muốn biết hắn đồng thời cho Mạt Trà ăn Khát Vọng đồ ăn cho mèo và cơm mèo đẳng cấp ưu tú, vậy có thể gia tăng thêm kinh nghiệm hay không.

Có điều hiện tại hắn còn không biết đó là, sau nửa tháng hắn thử nghiệm, cả hai cùng nhau cho ăn, hiệu quả chỉ lấy tinh lương đồ ăn cho mèo mỗi ngày một điểm kinh nghiệm.

Hiển nhiên phương diện đồ ăn, lấy hiệu quả đồ ăn đẳng cấp cao nhất, coi như mỗi ngày ăn mười mấy loại tinh lương, ưu tú, phổ thông đồ ăn cho mèo, cũng chỉ gia tăng mỗi ngày 1 điểm kinh nghiệm của tinh lương đồ ăn cho mèo.

Triệu Diệu muốn tăng lên kinh nghiệm mỗi ngày của Mạt Trà, nhất định phải đạt được đồ ăn cho mèo hoặc cơm mèo đẳng cấp tinh lương trở lên.

Mà rốt cục hoàn thành bốn nhiệm vụ hàng ngày về sau, Triệu Diệu nhìn về nhiệm vụ thứ 5 trên BOOK cũng là nhiệm vụ hàng ngày cuối cùng.

Nhiệm vụ hàng ngày 5: Năng lực càng lớn trách nhiệm càng lớn, mỗi ngày cùng siêu năng mèo của mình ra ngoài 1 giờ, bình phục các rối loạn siêu năng mèo đưa tới.

Mục tiêu nhiệm vụ: Trong hôm nay mang siêu năng mèo ra ngoài tuần tra 1 giờ trở lên. Nếu như có thể bắt được siêu năng mèo, có thể đạt được khen thưởng thêm.

Nhiệm vụ ban thưởng: 1 điểm kinh nghiệm

Thất bại trừng phạt: Không

Nhìn xem nội dung nhiệm vụ trên BOOK, Triệu Diệu sờ lên cằm thầm nghĩ:

“Nhiệm vụ này chỉ là ra ngoài đi dạo một giờ, vẫn rất dễ hoàn thành, ngược lại cái ngoài định mức của nhiệm vụ, cần chút vận may.”

Nói, hắn nhìn về phía Mạt Trà vừa ăn xong đang thích ý nằm trên sàn nhà, trực tiếp một tay nhấc lên Mạt Trà đi ra ngoài.

“Meo!”

Mạt Trà hoảng sợ nói:

“Chúng ta đừng đi ra ngoài! Tôi muốn đợi trong nhà! Tôi muốn wifi! Tôi muốn điều hòa!”

Một đôi vuốt mèo trên không trung không ngừng nắm, bắt loạn.

Triệu Diệu: “Đi thôi, cùng tao đi dạo một vòng.”

“Meo! Triệu Diệu! Cậu đây là ngược mèo!”

Toàn bộ tứ chi Mạt Trà xụi lơ, giống như chết bị Triệu Diệu chộp trong tay:

“Cậu muốn dẫn tôi ra ngoài, thì mang thi thể tôi ra ngoài đi.”

Bạn đang đọc Chẳng Lẽ Ta Là Thần (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cong96hm
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 7
Lượt đọc 56

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.