Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)
Phiên bản Dịch · 661 chữ

Edit: Moon “Thế nào không có khả năng?” Bách Hợp nói đến đây, lạnh lùng bắt lấy cổ áo Lương Tình, lấy di động đã sớm chuẩn bị sẵn ra, ca ca ca nhấn vài cái: “Này nói rõ đã bị người khác cường, ngươi biết ta ghét nhất chính là chuyện như vậy. Không được ta muốn báo cảnh sát”. Bách Hợp vừa nói xong, không đợi cha và con gái kịp phản ứng, trực tiếp xoay người chạy ra cửa.

Nàng theo tình lý biết Lương Bình cha và con gái sẽ trở về trong hai ngày này, bởi vậy nàng đã sớm chuẩn bị xong ở trong phòng khách. Mấy ngày nay nàng không chỉ lấy tiền của Trương Bình mua đại thứ gì đó mà thôi,  nàng mua tiểu biệt thự cũng đã làm thỏa đáng. Vì là người trong nghề nên tất cả thủ tục sang tên chỉ mất hai ngày. Dù sao cũng là tiền của Trương Bình, bởi vậy nàng sử dụng một chút cũng không nhíu mày. Lúc này chụp chứng cứ xong, trực tiếp xoay người chuẩn bị quay về phòng ở của mình ở bên kia.

Lương Bình ngẩn ngơ, đợi được phục hổi đuổi theo thì thấy Bách Hợp đã lên xe taxi. Lương Tình chỉ biết đau lòng phụ thân, thực sự cùng người yêu phát sinh quan hệ như vậy là rất tốt, thế nhưng lúc này bị phát hiện, nhất là bị Bách Hợp phát hiện, nàng lại hơi sợ, nàng lôi kéo tay Trương Bình, nước mắt ào ào chảy ra: “Ba ba, làm sao bây giờ? Mẹ có phải hay không đã biết cái gì? Ta nên làm cái gì bây giờ?” Lúc này Lương Tình mới biết sợ, nhưng nàng lại tin tưởng ba ba vạn năng như thần của mình. Quả nhiên Lương Bình cũng không làm cho nàng thất vọng, ôm chặt nàng đứng lên: “Bảo bối, ngươi yên tâm, ba ba liền cũng con tiện nhân li hôn, đến lúc đó ta đem công ty bán, mang người cao chạy xa bay. Sau này chúng ta ra nước ngoài, không ai có thể biết chúng ta là ai.”
Nghe thấy Lương Bình nói như vậy, Lương Tình lúc này mới yên ổn xuống, một bên ngoan ngoãn đem đầu tựa trước ngực Lương Bình, một bên điềm đạm nói: “Cảm ơn ba ba, ta yêu ngươi, ba ba.” Lương Bình tự nhiên trong lòng mềm nhũn, không chút khách khí hôn lên đôi môi đỏ thắm của nữ nhi.

Sau khi đi taxi một vòng trở về, Bách Hợp thông qua cửa kính nhìn thấy tình cảnh phía xa, cười lạnh hai tiếng, một mặt đưa điện thoại ra, đối đôi cẩu nam nữ chụp vài tấm ảnh bọn họ ôm hôn nồng nhiệt, lúc này mới bỏ điện thoại di động vào túi.

Tài xế taxi theo kính chiếu hậu nhìn thấy tình cảnh như thế, không khỏi tò mò hỏi: “Tiểu thư, đó là chồng của ngươi?” Hắn cũng nhìn thấy cảnh nam nữ hôn nồng nhiệt, lúc này nhìn thấy người phụ nữ trong xe bộ dáng như bắt gian. Hắn lái xe taxi thường chở nữ hành khách yêu cầu hắn theo dõi chồng ngoại tình, bởi vậy nhìn thấy tình cảnh như thế một chút cũng không ngoài ý muốn, trực tiếp mở miệng hỏi. Bách Hợp dừng một chút, đôi mắt lay động: “Đúng vậy, hắn là chồng của ta. Thế nhưng…”
Nam nhân kia vừa nhìn liền biết có chút tiền. Nam nhân hiện tại, có tiền liền đồi bại, trong nhà có vợ còn muốn ở bên ngoài xằng bậy, thích những tiểu cô nương xinh đẹp, làm hại chúng ta những người trẻ tuổi còn không tìm được vợ.” Tài xế xe taxi nghe thế, lập tức nhớ lại những người nam nhân tâm địa gian xảo, không nhịn được mắng lên.
Bạn đang đọc Cha Và Con Gái Văn Thế Giới của Hoàn Nhĩ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MoonAnnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.