Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 4

Phiên bản Dịch · 601 chữ

Về đến nhà tôi vẫn không khỏi suy nghĩ về câu nói của Trí làm sao có thể thay đổi đây? Từ trước tới giờ tôi không quen làm theo ý người khác,xin lỗi,cảm ơn hay đại loại những gì tôi không thích.

Reng...reng...reng lại là thằng cha Đại Ma Vương đó gọi.

"Gọi làm cái qoái gì thế"

"Hê...hê vẫn giận tôi vụ hồi chiều hả?"

"Ẹc...chấp chi hạng tiểu nhân bỉ ổi!"

"Thằng đó là thằng nào thế?"

Hắn không để ý đến lời mỉa mai của tôi mà lại hỏi một câu chả liên quan gì đến hắn.

"Thằng nào?"

"Cái thằng cõng cô về á!"

"Bạn tôi!"

"Sao cứ để người ta cõng thế! Tôi thấy hai lần rồi đấy!"

Ơ thằng cha này hâm hả? Tôi làm gì thì kệ tôi chứ! Ma sao hắn biết chứ...hay là hắn theo dõi tôi! Đúng là đồ biến thái!

"Tôi thích thế đấy! Liên quan gì đến kinh tế nhà cậu không?"

"Nhưng tôi không thích thế!"

"Không thích thì kệ cậu chứ, đồ thiếu nhiễm sắc thể,biến thái..."

"Tôi không cho phép cô gặp nó nữa!"

Tút...tút...tút...mẹ khỉ!tôi đang định chửi cho hắn một trận xối xả thì lại tắt máy...sao lại có loại người vô duyên thế không biết? Bực mình chết mất! A!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Reng...reng...reng...

"Đồ bầm dập,đồ thối tha,đồ chết tiệt,đồ..."

"Tớ đây mà..."

"Trí hả...tớ tưởng..."

"Tưởng gì? Cậu muốn thay đổi thì phải kiềm chế cảm xúc chứ! Đụng tý là chửi người vô tội vạ!"

"Thì tớ nhầm mà tớ đâu định chửi cậu đâu!"

"Cậu phải xin lỗi tớ chứ!"

"Không!"

Tút...tút...tút

Xin lỗi? Lạ thật từ trước đến nay cậu ấy chưa bao giờ yêu cầu tôi làm như thế cả. Tôi không thích như thế đâu. Lòng tự ái dâng lên tôi tắt máy rồi ném điện thoại sang một góc rồi úp mặt xuống gối. Cậu ấy biết tôi sẽ không nói lời xin lỗi mà vẫn bắt tôi nói ư? Hu hu...

Không được rồi chắc cậu ấy giận lắm tôi...tôi phải...xin lỗi thật rồi. Tôi không muốn vì điều này mà mất đi người ban duy nhất của tôi.

Reng...reng...reng

Tôi với lấy điện thoại đúng lúc nó lại reo lên. Chắc là Trí...?

"Híc híc...tớ...xin...lỗi...tớ không cố ý...híc...tớ sẽ nghe lời cậu mà!"

"Oh! Nể tình cô khóc sướt mướt nên tôi tha lỗi cho cô! Cô hứa là nghe lời tôi không gặp thằng đó nữa rồi đấy!Hơ hơ..."

"Cái gì? Cậu không phải là..."

Trời ơi! Ngươi cần xin lỗi thì lại không xin lỗi lại đi xin lỗi tên Đại Ma Vương khốn nạn này! Mọi chuyện lại càng rắc rối hơn.!

"Công nhận lúc này cô tội nghiệp thật đấy! Xoa đầu cái nè!"

"..."

Chắc chết quá!Tôi chỉ còn cách tắt máy rồi tiếp tục khóc như chưa bao giờ được khóc thôi. Ngày đầu tiên đi học mà đã nhiều chuyện rắc rối xảy ra rồi. Tình bạn của tôi lại bị rạn nứt bởi một tên xa lạ từ trên trời rơi xuống.

Ngày mai đi học lại phải đối diện với tên rắn độc kia đây là nỗi ám ảnh khiến tôi không thể nào chợp mắt. Giá như lúc sáng tôi ở lại giúp hắn thoát ra thì đâu có gây thù chuốc oán với hắn để giờ khốn khổ thế này! Tôi tự trách sự kiêu ngạo của mình,tôi ghét chính bản thân tôi. Lần đầu tiên tôi cảm thấy chúa ghét cái tính ích kỷ của mình,chắc đã đến lúc phải thay đổi rồi!

......................... ............

Bạn đang đọc Cậu Ở Trong Tim Tớ Nhưng Tớ Không Thừa Nhận của Suikunsal
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.