Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp...

Phiên bản Dịch · 467 chữ

Mở cửa ra, hai đứa nó thấy ba người tụi hắn đang uống rượu, quả này xong rồi. Cố gắng giả giọng để tụi hắn không phát hiện ra, Vi rót rượu vào cốc rồi đưa cho Nguyên. Nó lấy chút bột làm da đen bôi lên mặt, chết rồi đôi mắt màu bạc, nó không đeo lens. Cầm cốc rượu lên, nó đưa cho hắn, cảm nhận được sự quen thuộc, hắn tóm tay nó lại...

- chúng ta có quen nhau không nhỉ??

Hắn tò mò hỏi, bây giờ nói ra là giọng nói lộ mất, chết rồi. Nó đang sợ hãi đến toát mồ hôi thì chợt nhớ mấy cái động tác của người câm trên TV. Giật tay hắn ra, nó làm mấy động tác linh tinh, trông cực bắng nhắng. Hiểu ý, hắn im lặng, Khánh và Nguyên nhìn tụi nó soi xét, tụi nó chỉ sợ bị phát hiện.

Phùuu... Ra ngoài Vi thở phào nhẹ nhõm. Đẩy xe về nhà hàng trong khách sạn rồi tụi nó vào nhà vệ sinh thay đồ.

- may ghê nha!! Ck tao mà biết thì chết chắc.._ Vi vui sướng

- ừ

Nó chỉ ừ rồi im lặng, hai đứa đi ra cửa , nó buộc lệch mái tóc hung đỏ, mặc cái áo ngoại cỡ xanh biển và cái quần ngắn. Vi mặc cái váy trắng đen cá tính, mái tóc thả tung. Soi gương rồi hai đứa ra ngoài và..... tụi hắn đang đứng ở ngoài, Cát Anh bị tên vệ sĩ tóm ở sau đang cựa quậy. Quả này toi rồi, Vi gào thét trong lòng. Nguyên đi đến chỗ Vi, cậu lôi xềnh xệch đi...

Lúc nãy, đang tìm cách liên lạc với tụi nó thì cửa xe mở và Cát Anh bị mấy tên vệ sĩ to con tóm chặt, không kịp động tay động chân.

Bây giờ chỉ còn nó và hắn, nó vẫn bình thản. Đôi mắt hơi sợ sệt, mắt hắn lại xoáy sâu vào mắt nó...

1s

2s

3s

4s

Rồi kiss....hắn nhìn nó và rồi tiến sát nó, đôi môi hắn đặt lên môi nó. Quá bất ngờ vì hành động của hắn nó cố lùi lại, nhưng không ích gì. Hắn bế nó đặt lên bàn đá trong tolet. Đôi môi hắn ngấu nghiến môi nó, giờ đây nó như bị hút hết sinh lực, không thở nổi.

- hãy cẩn thận đấy

Hắn buông ra rồi cảnh cáo nó và đi ra ngoài. Nó nhảy xuống chạy ra cửa, rồi bị lực nào đó đập vào gáy...và thấy toàn màu đen....

Hắn đã chờ sẵn ở ngoài rồi đánh ngất nó và bế vào trong xe.....

Hết chap46

Do Ngô đang ốm nên viết ngắn lắm....

Lần sau sẽ bù ha^_^

Bạn đang đọc Cậu Là Thiên Thần Phải Không của ngonuong601
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.