Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 44

Phiên bản Dịch · 1446 chữ

Chương 44: Học sinh mới

Hôm nay chắc hẳn là một ngày rất tồi tệ. Chiều nay, cuộc thi nữ sinh thanh lịch sẽ diễn ra. Và tôi sẽ bị tra tấn nặng nề bởi giọng hát “truyền cảm” đến truyền kì của các bạn nữ tai tiếng trong trường. Thật không hiểu nổi, với chất giọng đầy “thiện cảm” như thế sao không đi mà ám sát mấy cuộc thi Giọng hát việt, Vietnam ai đồn chẳng hạn. Cớ sao lại nhắm vào trường tôi mà tra tấn thế này??

“Reng”

Vào lớp, bọn lớp tôi toàn là nói chuyện về cuộc thi thanh lịch sắp tới. Tôi nghe mà muốn nổ tung đầu. Vậy mà có đứa còn cả gan, đề nghị thế này mới đau chứ.

- Hay đại ca đi thi đi ! – Nhỏ Trinh cười.

- Đúng rồi đó. – Lớp tôi đồng thanh.

Oh my chuối ! Cái bọn a dua. Tôi mà đi thi cuộc thi vớ vẩn này á? Mơ đi hen.

- Không bao giờ và đừng có mong chờ. Vô ích thôi mấy cưng. – Tôi nói, lườm tụi nó một cái vì cái tội dám hủy hoại nhan sắc sảo của tôi.

Nếu tôi đi thi (tôi chỉ nói là nếu thôi nha) thì cả trường này sẽ té xỉu vì phải gặp một con ma “đẹp” như tôi. Và hơn hết, thanh danh tôi sẽ bị hủy hoại chỉ bởi 4 từ “yểu điệu thục nữ”.

“Học sinh”

Cô bước vào, nói với lớp tôi :

- Lớp chúng ta thật vinh dự khi có thêm học sinh mới. Các em cố gắng giúp đỡ bạn nhé !

- Thưa cô, tụi em thì giúp đó .. nhưng mà .. chỉ sợ bạn ấy không nhận lời thôi ! – Nhỏ cười.

Cô chỉ cười một cái rồi quay sang phải, vẫy tay. Một đứa con gái bước vào. Mái tóc dài mượt mà thả xuống ngang lưng, nước da trắng, khuôn mặt cute girl nhìn chúng tôi, môi nhỏ khẽ mấp mấy :

- Chào. Tôi là Thùy Anh.

Ô hay cái nhỏ này. Mới vào lớp là đã tạo sì-can-đan rồi. Tôi đã thủ sẵn đôi dép lê, hễ nhỏ Anh mà nói nữa là sẽ ăn ngay cán chổi và mấy trăm bao dép à coi.

Hình như tôi ngửi thấy mùi thuốc súng nồng nặc quanh đây thì phải. Ơ, nhìn quanh thì mặt đứa nào đứa nấy cũng biến sắc, từ hồng chuyển sang đỏ chót vót. Hừ, lớp tôi quá vinh hạnh khi đón tiếp một người giả tạo như Thục Nghi, đanh đá như Thùy Anh. Lớp tôi là cái chợ chắc, thích thì đến mà không thích thì đi à, tức cười thật !

- Bạn à. Mới vào thì làm ơn tôn trọng người khác chút đi. Cách nói chuyện sao mà chua ngoa thế? – Ngọc nhếch môi, hỏi.

- Tôi cũng không ưa gì cái lớp này đâu. Sẵn nói luôn, chỉ vì lớp 11a1 toàn là thành phần ngu dốt nên tôi mới sang đây. Vinh dự cho các bạn rồi, còn không hiểu sao? – Thùy Anh nhếch mép.

- Bạn đâu có được đẹp. Nói chuyện lại tỏ ra bạn đích thật là một con người vô học. – Nhỏ cười, toát ra mùi thuốc nổ.

- Mày … – Thùy Anh nghiến răng ken két.

Và thế là cái lớp nay đã trở thành chiến trường. Chỉ tội nghiệp bọn lớp tôi, hết quay lên Thùy Anh lại quay xuống nhỏ, không gãy cổ mới là lạ.

Từ nãy tới giờ cô giáo cũng chẳng nói một tiếng. Thế lực nhà Thùy Anh khủng khiếp đến mức đó sao? Cô chỉ đứng nhìn mà không mở miệng ra nói một câu nào.

Tôi thấy thế, cứu nguy :

- Chào bạn Ghost (Ma). Thật hân hạnh khi bạn gia nhập lớp này. Hy vọng bạn không làm phiền giờ học chúng tôi nữa. Bạn nên về chỗ, làm đúng trách nhiệm của một người có học thức thì hơn.

Thùy Anh nghiến răng trèo trẹo. Bực tức đi xuống. Dừng lại chỗ tôi và hắn ngồi, Thùy Anh nở nụ cười tươi :

- Mình ngồi đây được không?

- Có người rồi. Phiền đi chỗ khác. – Hắn nhếch môi.

Thùy Anh nhếch mép nhưng cũng đứng lại, mặt chai rõ :

- Mình thấy đâu có ai. Cho mình ngồi với bạn một chút không được sao?

Ố ồ, tôi ngồi một đống vậy mà ả dám bảo là không có ai. Xem ra mắt ả không những bị đuôi mà còn lé nữa là. Nói chuyện thì như lưỡi dao, mỏng và tanh.

- Bạn à, ở đây có người rồi. Bạn nghe không hiểu sao? – Hắn cười khinh bỉ.

- Mình … – Thùy Anh cứng họng, lườm tôi một cái rồi đi về chỗ.

Cô cười, nói với chúng tôi :

- Được rồi. Các em trật tự. Chiều nay trường ta sẽ có cuộc thi thanh lịch, các em bầu cử người nào thích hợp cho cuộc thi trọng đại này đi nào.

- Ngân á cô. – Cả lớp đồng thanh.

Her, cái bọn heo này, đáng ghét thật. Tôi mà “vinh dự” đi thì bọn này tới số với tôi luôn rồi.

Cô cười :

- Cô nghe nói nếu lớp nào có cặp đôi thắng cuộc sẽ được thưởng một chuyến đi biển.

- Woa ! – Chúng nó hét lên.

- Vậy cho Ngân với Phong đi cô. – Ngọc nói, cười đểu.

- Đúng đó cô. – Cả lớp đồng thanh.

- Các em trật tự. Được rồi, Phong với Ngân thì sao? Các em đồng ý không? – Cô hỏi tôi và hắn.

Đi biển sao? Là sở thích tuyệt vời ông mặt trời của tôi đấy ! Nhưng mà … thanh danh của tôi sẽ bị hủy hoại nhanh chóng vì phải tự gán vào người cái mác nữ tính, dịu dàng. Oh, no !!!!!

Nhìn sang hắn cầu cứu thì hắn cười đểu, nói với cô :

- Tụi em đồng ý thưa cô.

What the lợn? Tôi chưa đồng ý mà. Chuyện gì cũng làm theo ý mình. Đúng là tên heo mọi, trư bát giới, sao chổi thối tha, chết tiệt !!!!

Tôi nổi cáu, quay sang bóp cổ hắn. Hắn thì nhìn tôi cười không ngớt. Hừ, đáng ghét đến đáng chết mà ! Tôi thật không chịu nổi tên lợn ngu ngốc như hắn được nữa. Cả bọn lớp tôi nhân cơ hội, được dịp cười thỏa thích làm tôi càng nổi điên hơn

- Đồ chết tiệt, thối tha, cậu đi chết đi. – Tôi gầm gừ.

- Vậy coi như hai em đồng ý. Còn cặp nào muốn đi nữa không?

- Em thưa cô. – Thùy Anh giơ tay.

- Em? Cặp với ai hả em? – Cô ngạc nhiên.

- Dạ. Là Thành Huy ạ.

What? Cute boy lớp này coi như ả chôm hết luôn rồi còn gì. Cũng may là Duy Lâm chưa bị ả tóm, nếu không, Ngọc sẽ nổi trận lôi đình và đá cho ả mấy cước.

Khỏi cần nói, nhỏ điên lên, nói với Thùy Anh :

- Muốn thi thì tự mà thi đi. Bộ tưởng ai cũng muốn cặp với bạn lắm hả?

- Tôi thích. Liên quan gì tới bạn? – Thùy Anh nhếch mép.

- Toàn make color (làm màu). Không liên quan gì tới tôi? Xin lỗi, Thành Huy là bạn trai tôi.

- Ơ .. là bạn trai mày thì đã sao? Tao không cần biết. Tao chỉ muốn có Thành Huy thôi. – Thùy Anh hét lên.

Ồ .. bà điên này mắc bệnh về tâm lí chắc luôn rồi.

- Đủ rồi. Bà thím này ồn ào quá. – Duy Lâm cau mày.

- Tôi … – Thùy Anh ấp úng, thực chất là xấu hổ.

- Các em im lặng đi. Đây là lớp học, không phải cái chợ, muốn làm gì thì làm. Các em lớn rồi, sao cứ cãi nhau về chuyện nhỏ nhặt này thế? – Cô nói.

- Thay mặt lớp em xin lỗi cô. – Tôi đứng lên, cúi người thấp xuống xin lỗi.

- Không phải lỗi do em. Vậy lớp ta sẽ có hai cặp đi thi. – Cô nói.

Cả lớp như nín bặt chờ đợi quyết định của cô. Không khí ngột ngạt bao trùm lên cả lớp. Ai nấy cũng hồi hộp chờ đợi ….

Đọc tiếp Cặp đôi siêu quậy – Chương 45

Bạn đang đọc Cặp đôi siêu quậy của Yuuki Nguyễn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.