Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đại Sự Có Biến! (3)

2596 chữ

Căn biệt thự dùng để tiếp khách quý của gia tộc Tây Môn, kiến trúc bên trong vừa hiện lên vẻ cao quý, vừa mang khí tức của sự thời thượng và cảm giác nghệ thuật nhân văn đậm đà. Căn biệt thự chia làm ba tầng thượng, trung, hạ, có hai mươi mấy phòng, có phòng tập thể hình và sàn boxing riêng, còn có cả các trang thiết bị tập luyện và giải trí cho khách là phụ nữ. Bao gồm Spa, phòng học Yoga…. Bên dưới là một bể tắm nước nóng, nếu như thích thậm chí còn có thể trực tiếp ra bãi biển cách đó không xa để tắm biển.

Diệp Thu sau khi xem xét ba tầng lầu, vừa cười vừa nói với Tây Môn Hướng Đông: "Căn biệt thự này còn xa hoa hơn nhiều so với nơi các anh đang sống ya".

"Khách hàng là thượng đế, tất nhiên là phải có sự phục vụ tốt nhất cho họ rồi. Hơn nữa, ông nội tôi không thích những thứ quá xa xỉ. Ông nói, những thứ như vậy sẽ làm tổn hại đến ý chí tiến thủ của gia tộc Tây Môn". Tây Môn Hướng Đông vừa giải thích vừa nói.

"Aizz…, thất bại có rất nhiều các lí do, nhưng thành công tuyệt đối không phải là ngẫu nhiên. Gia tộc Tây Môn có được thành tựu như hiện nay, mà vẫn có thể giữ được sự cảnh giác và ý chí như vậy, đúng là rất làm người khác khâm phục". Diệp Thu cảm thán, nói.

Nhớ đến những tên được gọi là "phú nhị đại" (chỉ con cháu đời thứ hai của những người giàu có đời thứ nhất, thường là chỉ biết ăn và chơi) ở đại lục, so sánh với tên công tử con nhà giàu thực sự trước mắt này, họ ăn mặc và đi lại còn xa xỉ hơn Tây Môn Hướng Đông nhiều, những phụ nữ mà chúng từng chơi có thể nói là một tên quý tộc độc thân như Tây Môn Hướng Đông không bao giờ có thể sánh bằng.

Nhưng nếu như luận về lòng dạ, khả năng tự nhận thức và cảm giác trách nhiệm đối với gia tộc, thì chúng lại là không bao giờ có thể sánh được với Tây Môn Hướng Đông.

Không ngờ nhóm đầu tiên đến trình diện là nhóm của Diệp Hổ, cùng nhóm với anh ta là hai thành viên của tiểu đội Tử La Lan – Chi Thù và Phong Cẩu. Nguồn truyện: Truyện FULL

Diệp Hổ nhìn thấy Diệp Thu, liền cười haha đang định bước lên trước ôm lấy hắn, liền bị Diệp Thu đá cho một cước, sau khi chào hỏi những người khác xong, hỏi: "Những người khác đâu? Trong tiểu đội có ai ở lại canh phòng?".

"Hihi, sư phụ, tôi nhớ lão nhân gia người quá. Tôi với Lạc Đà lão đại phân công với nhau, anh ấy dẫn người thủ ở căn cứ, tôi dẫn người đến chấp hành nhiệm vụ với anh. Vốn dĩ anh ấy không chịu, tôi trong một ngày khiêu chiến anh ấy 12 lần, đến lần thứ 13 anh ấy cuối cùng cũng đồng ý cho tôi dẫn người ra ngoài".

Diệp Hổ há miệng ra cười, bộ dạng không khác gì so với Thiết Ngưu. Chỉ có điều lúc Thiết Ngưu cười thì là ngây ngô, còn hắn cười thì có chút kiểu điên điên. Bối cảnh thân thế của hai người khác nhau, một người đến từ sơn thôn, còn một người là con cháu ở kinh thành, cho nên có sự khác nhau như vậy cũng là không có gì kì lạ.

"Những người khác đại khái lúc nào thì đến nơi?". Diệp Thu hỏi. Lúc hắn đi đã giao toàn bộ công việc của tiểu đội cho người lão luyện cẩn trọng là Lạc Đà và người mới đến nhưng năng lực nổi trội là Diệp Hổ. Các thành viên khác cũng có thể nhìn ra, Diệp Hổ rất có khả năng là người kế vị của Diệp Thu. Từ lúc mới vào bị bài xích và phản cảm, cho đến sự chấp nhận của họ bây giờ, tất cả đều là dựa vào thực lực của Diệp Hổ.

Ít nhất, cái tác phong dũng mãnh không sợ chết, một ngày khiêu chiến mười mấy trận của hắn làm cho các thành viên khác cũng là rất xoắn đối với hắn.

Những thành viên của tiểu đội Tử La Lan đến giúp đỡ Diệp Thu lần này có 9 người, chia làm ba nhóm, đều là bay trên các chuyến bay của ngày hôm nay. Còn có ba tinh anh được chọn ra từ tiểu đội liên hợp hải phòng, tiểu đội đặc chủng quốc gia và tiểu đội Cuồng Phong. Họ là ngồi chuyến bay sáng sớm ngày mai đến Hongkong.

"Tôi đã đưa địa chỉ ở đây cho họ rồi, họ có thể tự bắt taxi đến…..Sư phụ, đây là chỗ nào vậy? Chẳng nhẽ chúng tôi đều là ở đây? Sang trọng quá đi". Diệp Hổ vẫn chưa báo cáo công việc xong, liền bị căn biệt thự xa hoa này hút mất hồn, trợn tròn mắt nhìn xung quanh.

Thậm chí đến hai kẻ không hứng thú lắm với những vật chất thế giới bên ngoài, chỉ say mê nâng cao thực lực của mình như Chi Thù và Phong Cẩu cũng là bộ dạng ngơ ngơ.

"Gọi tôi là đội trưởng". Diệp Thu nghiêm mặt lại, sau đó nói: "Đúng vậy, trong thời gian chấp hành nhiệm vụ tại Hongkong, chúng ta sẽ ở đây".

Diệp Thu chỉ về phía Tây Môn Hướng Đông đang mỉm cười ở phía sau hắn, nói: "Đây là Tây Môn công tử, căn biệt thự này là anh ấy cung cấp cho chúng ta".

Tây Môn Hướng Đông khua tay, nói: "Cái gì mà công tử, gọi như vậy xa lạ lắm. Tôi là Tây Môn Hướng Đông, mọi người có thể gọi tôi là Hướng Đông, gặp nhau đã là có duyên, có thể gặp được mấy vị, Hướng Đông tôi cũng là rất vui".

Diệp Hổ cười haha, nói: "Đúng vậy, cái gì mà công tử ya, cũng không phải là thời cổ đại phải không? Hướng Đông, cái tên này hay, hướng về phía đông mà, chứng minh anh không quên cội nguồn, tôi thích anh đấy, tối nay tôi uống rượu với anh".

Sau khi xắp xếp phòng cho ba người xong, mấy người liền ngồi tán gẫu với nhau. Do có mặt Tây Môn Hướng Đông, Diệp Thu tạm thời không nhắc đến chuyện chấp hành nhiệm vụ lần này ở Hongkong. Tổ chức Thiên Giới, là thứ phải giữ bí mật không được tiết lộ ra, vốn dĩ là chuyện mà càng ít người biết thì càng tốt.

Trong quá trình chờ đợi, hai nhóm còn lại của tiểu đội Tử La Lan cũng lần lượt đến trình diện. Những người này đều là rất quen thuộc, mà còn đều là thành viên của tiểu đội Tử La Lan. Một nhóm khác là được tổ thành từ ba người của tiểu đội hải phòng, tiểu đội đặc chủng quốc gia và tiểu đội Cuồng Phong sẽ bay chuyến sáng ngày mai đến hội hợp.

Bên trong biệt thự còn có đầu bếp riêng của gia tộc Tây Môn, các loại món ăn đều là rất lành nghề. Sau khi chiêu đãi họ bữa trưa, Diệp Thu lại dặn dò họ vài câu, không được chạy lung tung, rồi mới cùng với Tây Môn Hướng Đông đang bị Diệp Hổ đóng cho có chút say ngất ngây quay về.

Trên đường, đột nhiên chuông điện thoại của Diệp Thu vang lên.

Vừa bấm nút nhận cuộc gọi, trong điện thoại liền vang ra giọng nói gấp gáp của Lâm Bảo Nhi: "Diệp Thu, anh nhanh đến đây đi, có người ăn hiếp Đông Nhi tỉ tỉ".

"Chuyện gì vậy?". Mặt của Diệp Thu lập tức trở nên tối sầm lại. Hôm nay là ngày Nhiễm Đông Dạ làm lễ giới thiệu album mới tại Trung Hoàn – Hongkong.

Album đầu tiên của Nhiễm Đông Dạ vẫn tiếp tục nổi như cồn, càng là được bình chọn giải mười bài hát vàng hay nhất năm. Hình tượng thanh xuân khỏe mạnh của cô rất được giới thương nghiệp của Hongkong tín nhiệm và yêu thích, họ đã kí với cô mấy hợp đồng đại diện sản phẩm với cái giá trên trời. Vốn dĩ lần này đến Hongkong là để chuẩn bị cho album thứ hai của cô, nhưng công ty âm nhạc suy nghĩ đến thời gian xắp xếp, cho nên đã rút ra thời gian để thực hiện lễ giới thiệu album mới.

Một mặt, có thể để cho càng nhiều hơn những người bạn Hongkong quen biết với Nhiễm Đông Dạ và giọng hát của cô. Một mặt khác, một lần nữa củng cố vị trí của cô ở Hongkong. Xét cho cùng thì Hongkong được xem là Holywood ở Châu Á, thiên hoàn thiên hậu của giới âm nhạc là vô số, cạnh tranh vô cùng kịch liệt.

Nhiễm Đông Dạ tối qua đã quay về công ty để chuẩn bị, hôm nay Lâm Bảo Nhi, Đường Quả và Tây Môn Thiển Ngữ cũng qua đó để ủng hộ. Diệp Thu vốn dĩ muốn đi, nhưng do phải đến gặp mặt với các thành viên của tiểu đội Tử La Lan, cho nên hắn cũng chỉ còn cách từ bỏ dự định này.

Có đại tiểu thư của gia tộc Tây Môn ở đó, sao lại có người dám ức hiếp Nhiễm Đông Dạ?

Chuông điện thoại của Diệp Thu vang lên, làm cho cả Tây Môn Hướng Đông đang dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi cũng bị đánh thức, hắn day day mắt, nhìn thấy sắc mặt của Diệp Thu, nghĩ không biết có phải là có vấn đề gì không.

"Aizz da, anh đến là biết thôi, nhanh lên nha. Người đó đáng gét lắm, hôm nay em quên mang súng, nếu không em đã bắn nát đầu hắn rồi". Lâm Bảo Nhi tức giận nói.

Diệp Thu toát mồ hôi trán, trong lòng hắn thì đang cân nhắc làm cách nào để lấy lại khẩu súng đó. Nếu cứ để trong tay con nhóc tiểu ma nữ này, không biết lúc nào sẽ có kẻ bị ăn đạn.

"Được, anh đến ngay đây, ở công ty phải không?". Diệp Thu hỏi.

"Đúng vậy, anh biết địa chỉ chưa? Chính là trên đại lộ Hoàng Hậu".

"Biết". Diệp Thu nói.

"Đến đại lộ Hoàng Hậu". Diệp Thu không thương lượng với Tây Môn Hướng Đông, trực tiếp hạ lệnh với lái xe.

"Xảy ra chuyện gì vậy?". Tây Môn Hướng Đông hỏi.

"Đông Dạ chịu một chút ấm ức". Diệp Thu mặt lạnh tanh, nói.

Tây Môn Hướng Đông thở dài một hơi, rốt cuộc là tên xui xẻo nào không mọc mắt đây?

Tuy mọi người đều là không nói rõ, nhưng chỉ cần là người hơi có IQ thôi cũng có thể nhìn ra, Nhiễm Đông Dạ là người phụ nữ của Diệp Thu.

Mà Tây Môn Hướng Đông thông qua sự hiểu biết của hắn về Diệp Thu, biết Diệp Thu là người rất bênh vực người nhà, đặc biệt là những người phụ nữ của hắn, hắn càng là không muốn họ chịu bất kì sự ấm ức tủi thân nào. Trước đó Tư Không Đồ không biết là xuất phát từ mục đích gì mà theo đuổi Nhiễm Đông Dạ, Diệp Thu liền trực tiếp đứng ra chơi cứng với Tư Không Đồ.

Mà chuyện xảy ra khi Diệp Thu và Lâm Bảo Nhi đến Thâm Quyến, Tây Môn Hướng Đông cũng biết rõ từ những thông tin báo cáo ở bên đó. Sở dĩ sự việc được làm lớn đến mức vậy, gây nên một cơn địa chấn lớn trong giới quan trường cả một thành phố, thậm chí là cả một tỉnh, còn không phải là vì có người tròng ghẹo người phụ nữ của anh ta?

Tây Môn Hướng Đông vừa suy đoán xem kẻ nào là thằng cha đen đủi đó, vừa ngầm mặc niệm cho hắn.

Ngành giải trí là một ngành tràn đầy sự xấu xa, có rất ít người có thể giữ được mình trong sạch. Nhất đại tình thánh Lâm Phong năm đó vì bảo vệ hai người phụ nữ của mình là Thẩm Mạn Ca và Đường Giai Di không bị làm vẩn đục, đã đặc biệt mở một công ty giải trí để kinh doanh họ.

Nhiễm Tinh Thần vì để hoàn thành tâm nguyện của em gái mình, cũng đã thành lập một công ty có tên là Công ty giải trí Hoa Thanh. Trước đó, Hoa Thanh chỉ kí kí kết lăng xê với một nghệ sĩ là Nhiễm Đông Dạ. Sau đó, quy mô của công ty được mở rộng, bắt đầu kí hợp đồng với những người đã thành danh trong giới giải trí và những người mới có tiềm lực. Hiện nay quy mô của Hoa Thanh cũng đang trong quá trình lớn mạnh không ngừng. Cùng với việc album của Nhiễm Đông Dạ thành công rực rỡ, trở thành nghệ sĩ của năm, danh tiếng của công ty giải trí Hoa Thanh cũng theo đó tăng lên, bắt đầu nổi tiếng ở Hongkong, Đài Loan và Đông Nam Á.

Đại lộ Hoàng Hậu, tòa nhà Thiên Đô.

Diệp Thu và Tây Môn Hướng Đông xuống xe, đăng kí ở phòng bảo an của tòa nhà, sau khi họ gọi điện đến công ty để xác nhận, hai người mới bước vào thang máy đi lên tầng 29.

Quy mô của công ty giải trí Hoa Thanh cũng là không nhỏ, có mấy văn phòng làm việc liền kề với nhau, còn có phòng thiết bị ghi nhạc và một phòng chụp, quay phim trong nhà. Chiếm cứ hơn nửa tầng lầu thứ 29 của tòa nhà Thiên Đô.

Mấy cô gái đã đứng sẵn ở cửa công ty chờ đợi Diệp Thu và Tây Môn Hướng Đông đến, còn có cả tổng giám đốc MAICHE cũng đứng đợi ở bên cạnh. Tuy ông ta không biết người sắp đến là ai, nhưng cô công chúa nhỏ của công ty cũng đích thân ra đón, cho nên ông ta cũng không có lí do để ngồi yên trong văn phòng.

Những nghệ sĩ khác không biết thân phận của Nhiễm Đông Dạ, chẳng nhẽ ông ta còn không biết?

"Diệp Thu, đều là Bảo Nhi làm bừa, em đã bảo nó không được gọi điện rồi mà nó vẫn lén lút gọi cho anh, thực ra thì cũng không có việc gì cả". Nhiễm Đông Dạ mặc một bộ lễ phục màu đen dùng trong buổi lễ giới thiệu ngày hôm nay, lúc này cô khoác bên ngoài một cái áo khoác cùng màu. Tinh tế trang nhã, đẹp đến mê hồn. Nhiễm Đông Dạ hiện giờ càng ngày càng có phong cách của một đại minh tinh.

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì vậy?". Diệp Thu nhìn Lâm Bảo Nhi, nói.

Tuy Lâm Bảo Nhi có sở thích đem một sự việc thêm mắm thêm muối vào rồi mới tường thuật lại, nhưng cũng là vô cùng đáng tin.

Bạn đang đọc Cận Thân Bảo Tiêu của Liễu Hạ Huy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 102

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.