Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cuộc Chiến Giữa Người Và Thú!: Lực Lượng Tà Ác!

2561 chữ

"Anh nhìn thấy gì không?". Một người bảo tiêu hỏi một cách lo lắng.

"Hình như có một cái gì đó vừa chạy qua". Một người bảo tiêu khác ánh mắt vẫn đang thẫn thờ nhìn ra phía sau lưng mình, tìm kiếm tung tích của bóng đen đã không thấy đâu nữa đó.

"Vậy phía sau đó là cái gì vậy?".

"Là một bóng đen khác lao vụt qua tường". Người bảo tiêu được huấn luyện chuyên nghiệp bởi công ty bảo an này không tài nào hiểu được, vừa nãy hai thứ lao vọt qua đó rốt cuộc là thứ gì.

Nếu như đó là người, thì sao lại có tốc độ nhanh đến vậy, giống như là chớp giật vậy, thoắt cái đã không thấy đâu.

Bóng đen phía trước lúc vọt qua thì đã không thấy tung tích đâu, còn bóng đen phía sau thì hắn nhìn thấy rõ hơn chút, người đó cứ thế chạy thẳng về trước, lúc chạy đến trước cánh cổng lớn cao hơn 2m, liền vụt một cái nhảy lên tường, chớp mắt cái cũng không thấy đâu nữa. Hai người vẫn chưa kịp phản ứng sau cái hiện tượng kì quái đó, liền nhìn thấy một số lượng lớn các bảo tiêu bên trong biệt thự đều chạy về phía bên này, toàn bộ đèn trong phạm vi khu biệt thự đều được bật lên, đến đèn chiếu cỡ lớn mà bình thường căn bản không phải sử dụng đến cũng được bật lên, chiếu cho cả sân vườn sáng như ban ngày.

Tiếng động cảnh báo mà Diệp Thu phát ra đã đánh thức tất cả người của gia tộc Tây Môn.

Cả quãng đường chạy điên cuồng, tốc độ được nâng cao đến mức độ cao nhất. Nhưng cái dáng người nhỏ nhắn phía trước đó cứ giống như một con rắn lao đi vun vút trong đêm, tốc độ nhanh đến kinh người, kể cả Diệp Thu có dùng hết toàn lực, trong thời gian dài như vậy rồi mà vẫn ở khoảng cách phía sau 100 bước.

Bóng đen phía trước đó chốc chốc liền đột nhiên rẽ ngoặt một cái, lúc gặp phải những cành cây chặn đường, thân người cô ta liền cúi xuống một cái, rồi cứ thế mà chui qua, nếu như Diệp Thu không phải là lớn lên trong núi sâu, lại từng trải qua huấn luyện nghiêm khắc, thì có lẽ từ lâu đã bị bóng người như yêu quái này bỏ xa mất tăm mất dạng rồi.

Trải qua thời gian bám đuổi như vậy, Diệp Thu đã có thể khẳng định một cách chắc nịch, bóng đen mà có thể đọ tốc độ với hắn, trong quá trình chạy còn làm ra các kiểu động tác quái dị trước mặt đó, chính là xà nữ.

Một người phụ nữ giống rắn.

Cũng giống như người sói là được sói nuôi lớn, xà nữ cũng là từ bé đã sớm tối chiều hôm sống bên cạnh rắn, để đào tạo một xà nữ là cực kì khó khăn, đầu tiên cần phải tìm được em bé có bộ khung xương cực tốt, sau đó nhốt em bé đó vào trong cái lồng toàn là rắn độc, rồi bôi lên trên người nó một loại chất độc gọi là "xà vương", loại độc dược đó có độc tính cực mạnh, đến rắn độc cũng không dám đến gần.

Năng lực học hỏi và năng lực mô phỏng của trẻ nhỏ là cực tốt, mắt chúng nhìn thấy là cách trườn bò và tấn công của rắn, nghe thấy là những tiếng kêu của rắn, cho nên học ngôn ngữ của rắn là bài học vỡ lòng của chúng, đến năm 6 tuổi thì có thể được tách ra khỏi đàn rắn.

Trải qua 6 năm mô phỏng này, động tác và ngôn ngữ của bé gái đã không còn khác biệt nhiều với rắn, một phụ nữ có được cơ thể linh hoạt như vậy, cộng thêm xà thuật và các kĩ năng giết người khác, do đó năng lực tấn công của cô ta là có thể tưởng tượng ra được.

Có vô số các cao thủ thành danh đã chết dưới phương thức xuất kiêu quái dị của cô ta, do đó Diệp Thu vô cùng cảnh giác, cho dù trong quá trình đuổi theo, hắn vẫn ngầm phòng bị ngiêm mật.

Ngọn núi cao và hiểm trở có độ cao 600m so với mực nước biển, hai người thoáng cái đã leo được lên đỉnh, cả quãng đường đuổi bắt, không hề thấy có chút ngừng nghỉ, từ đầu đến cuối, tốc độ của hai người đều không thấy có sự thuyên giảm, không những thế, đường chạy của hai người còn là đường núi chưa từng có ai đi qua.

Phong cảnh tuyệt đẹp vô cùng, trên đỉnh núi chỉ có những bụi cỏ rậm mọc đến ngang đầu gối và những cây nhỏ cao bằng thân người, khó tránh làm cho người ta có cảm giác hoang vu lạnh lẽo. Chỉ có mặt trăng tỏa ra những ánh sắc vàng nhạt thanh cao, dường như chỉ cần giơ tay ra là có thể ôm trọn cả mặt trăng vào trong lòng.

Ánh trăng sáng rõ, cũng giúp cho Diệp Thu có thể nhìn thấy rõ ràng bộ dạng của xà nữ.

Xà nữ đứng ở vị trí mép vách núi dựng đứng, quay người lại đợi chờ Diệp Thu.

Diệp Thu thấy vậy liền ngừng bước chạy từ đằng xa, chầm chậm bước về phía xà nữ một cách đề phòng.

Cho đến khi khoảng cách giữa hai người không đến 1m thì hắn mới dừng lại, trong quá trình hắn tiến sát đến đó, xà nữ cứ đứng im lặng như vậy, không hề có ý muốn tấn công.

Nước da màu đen, con ngươi màu đen, mái tóc xác xơ vàng vọt được buộc chặt phía sau gáy, thân người nhỏ nhắn, thấp bé, chiều cao chưa đến 1.50m nhìn thì thấy có hơi chút dị hình.

Nhưng chính là một người phụ nữ như thế này, lại có thể bỏ xa hắn ở phía sau trong cuộc đua tốc độ vừa nãy, nếu như không phải cô ta chủ động dừng lại, Diệp Thu cũng thực sự không biết đêm nay hắn phải bám đằng sau đít cô ta bao nhiêu lâu nữa.

Trong màn đêm tối đen, chỉ nhìn thấy được một bóng người màu đen, Diệp Thu cứ nghĩ là cô ta mặc áo đen bó sát người, lúc bước đến gần mới phát hiện ra, người phụ nữ này có lẽ căn bản là không mặc quần áo.

Cái thứ trên người cô ta không phải là quần áo, mà là được vẽ lên người, vẽ lên một tấm da rắn, từ cổ đến chân đều là trần truồng, cả thân người màu sắc sặc sỡ, nhìn giống như một con rắn độc thật sự vậy, làm cho người ta có cảm giác lạnh lẽo hãi hùng khó diễn tả bằng lời.

Có lẽ, đó chính là cảm giác mà rắn độc gây nên cho con người. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Diệp Thu liếc nhìn phần ngực của cô ta, mới phát hiện ra cô ta không có ngực, điều này làm cho Diệp Thu hơi có chút cảm giác tiêng tiếc.

Nếu như cô ta có thêm đôi vú, lúc chạy nó lắc lắc lư lư, vậy chả phải là thú vị hơn nhiều sao.

"Cô là ai?". Diệp Thu bước đến trước mặt xà nữ, lên tiếng hỏi.

Xà nữ không trả lời, con ngươi màu đen quét qua quét lại trên người Diệp Thu, ánh mắt lạnh lẽo mà u ám, giống như mắt của một con rắn độc.

"Tôi hỏi một lần nữa, cô là ai? Là ai phái cô đến đây? Tại sao lại đánh lén tôi?". Diệp Thu hỏi thêm một lần nữa.

Xà nữ vẫn không trả lời, giống như là không nghe thấy Diệp Thu nói gì vậy.

Chẳng nhẽ cô ta không hiểu tiếng Trung Quốc? Thế là Diệp Thu liền dùng tiếng Anh nói lại mấy câu hỏi vừa rồi.

Vẫn không thấy phản ứng gì.

Diệp Thu tức giận triệt để, không hiểu loại ngôn ngữ nào mà cũng dám ra ngoài hành sự? CMN cô chẳng nhẽ chỉ biết tiếng của thổ dân Ấn Độ thôi sao, ai có thể nghe hiểu được đây?

Càng làm Diệp Thu thương tâm hơn là, cô ta đến một câu phương ngôn của thổ dân Ấn Độ cũng không thèm nói với hắn, hoàn toàn xem hắn như người trong suốt.

Được, nếu đã không dùng ngôn ngữ để giao lưu được, đành dùng thủ ngữ (ngôn ngữ bằng tay chân, thường là chỉ dùng cho người câm điếc) vậy.

Diệp Thu đột ngột xông lên trước, tay phải giơ ra thăm dò đối phương, mục tiêu chính là phần cổ của xà nữ. Toàn thân người phụ nữ này đều được vẽ lên một lớp da rắn, Diệp Thu quả thực không có gan để tấn công vào các bộ phận khác trên người của cô ta, cách trang điểm hóa trang kiểu này đúng là quá khiếp người, rất dễ làm người khác rợn tóc gáy nổi da gà.

Diệp Thu biết được đặc điểm của xà nữ, thân người của họ vô cùng mềm dẻo, có thể tạo được bất kì tư thế gì, hơn nữa trong quá trình bám theo vừa nãy, hắn còn tận mắt thể nghiệm tốc độ kinh người của người phụ nữ quái vật này, cho nên vừa xuất chiêu là chơi hết toàn lực luôn.

Cự li bị tốc độ làm cho trở thành không còn tồn tại, chỉ thấy vụt cái Diệp Thu ở ngay trước mặt của xà nữ, cô ta vẫn đứng đó một cách im lặng, giống như là vẫn chưa phản ứng được gì đang diễn ra vậy.

Cảm giác trơn trượt trên nắm đấm làm cho Diệp Thu bỗng cảm thấy sướng trong lòng, chẳng nhẽ đánh cái là trúng ngay?

Ziii…

Xà nữ đã hành động, lè lưỡi về phía Diệp Thu một cách rất kinh dị, sau đó cái cổ của cô ta vặn xoáy 180 độ, dễ dàng thoát khỏi sự khống chế từ tay trái của Diệp Thu, không những thế, hai cánh tay của cô ta cũng giống như là hai con rắn, nhanh chóng quấn lấy cánh tay của Diệp Thu.

Diệp Thu sao dám để cô ta quấn lấy, chưa nói dịch độc trên toàn thân của cô ta, chỉ cần nghĩ đến việc mình đang sát sàn sạt với một người phụ nữ vẽ da rắn đầy người thôi thì cũng đã làm người ta không lạnh mà rùng mình.

Diệp Thu lập tức đá ra liên tiếp 13 cước, lợi dụng độ dài của chân để tấn công đẩy xà nữ cách xa ra.

Chả trách nhiều cao thủ thành danh như vậy chết dưới tay của cô ta, người phụ nữ này quả nhiên cũng có chút bí kíp. Rút kinh nghiệm của người đi trước, Diệp Thu không dám khinh suất xuất thủ nữa. Mà là di chuyển với tốc độ nhanh sang hai bên sườn của cô ta, sau đó dùng chân để tấn công. Trong cước pháp của Diệp Thu có kèm cả tróc cước kĩ pháp (kĩ thuật đá chọc bằng mũi chân), xuất cước cực nhanh và mạnh, lúc này đây trong đầu hắn không hề có ý thương hoa tiếc ngọc gì cả.

Đương nhiên, người phụ nữ này đúng là làm người ta muốn thương tiếc cũng không được, kể cả là cô ta trần chuồng ra sân khấu, đàn ông nhìn thấy thì cũng sẽ không hề chút bất kì dục vọng gì.

Nếu nói từ phương diện sức hút của vẻ đẹp, thì người phụ nữ này là cực kì thất bại.

Lại một lần nữa kéo giãn khoảng cách, Diệp Thu thoắt cái đã ở phía cạnh sườn của cô ta, một cước đá vào phần xương sườn phía bên dưới nách, đó là một trong những bộ phận khó thủ và mềm yếu nhất của cơ thể. Nếu như đá trúng, dựa vào cước lực của Diệp Thu, không đá cho liệt nửa người mới là lạ.

Nếu như có thể giết được ả vào đêm nay, thì những ngày tháng sau này của Diệp Thu có lẽ sẽ dễ chịu hơn một chút.

Ngẫm ra thì Diệp Thu cũng là có nỗi khổ khó nói, vừa mới đến Hongkong có một ngày, vừa mới giải quyết được một tên Lôi Sơn Huyết Quỷ, hiện nay lại mọc đâu ra một xà nữ xem rắn độc như đồ chơi. CMN mình gây thù chuốc oán với kẻ nào vậy?

Lần tấn công này của Diệp Thu không thu được hiệu quả như mong đợi, bởi vì kết cấu khung xương đặc biệt của ả đã cứu ả.

Vừa nãy vẫn là dùng nửa khuôn mặt để nhìn Diệp Thu, không ngờ đến thân người cô ta cũng không cần quay sang mà đã có thể đá một cước sang mặt bên. Cái tư thế của cô ta có thể nói là cực kì quái dị, giống kiểu chó đực giơ một chân lên để tè vậy.

Nhưng chân của xà nữ được nhấc lên rất cao, đá ra một góc vuông 90 độ. Diệp Thu bất giác có sự suy đoán, chẳng nhẽ chân của cô ta có thể xoay được độ vòng cung 360 độ?

Trên bàn chân của xà nữ xỏ một đôi giầy cỏ được dệt từ cây dã đằng, còn Diệp Thu thì đi đôi giầy da mũi nhọn lúc từ bữa tiệc quay về vẫn chưa kịp thay.

Hai chân chạm vào nhau, Diệp Thu chiếm được chút lợi thế, thân người nhỏ bé của xà nữ bị Diệp Thu đá bay ra một quãng, tuy không thấy xuất hiện tư thế loạng choạng gì cả, nhưng nhìn cái kiểu cô ta cứ cúi thấp đầu xuống nhìn chân của mình, thì có thể biết cô ta đã bị Diệp Thu đá cho một cú đau điếng.

Ziii….

Trong mắt của xà nữ tràn đầy sự thù hận, thè lưỡi ra nhìn về phía Diệp Thu kêu lên những tiếng ghê rợn, sau đó giơ hai tay lên qua trán, các ngón tay chụm vào nhau, hình thành nên thế tay tấn công hình cái dùi nhọn.

Hai cánh tay được nhấc cao lên đó, giống như đầu một con rắn đang ngẩng cao đầu chuẩn bị phát động tấn công.

Xà vũ, một loại hình vũ đạo của rắn, có tính công kích cực lớn.

Năm đó Diệp Không Nhàn đánh giá xà vũ là "Luận đến sự kì dị thì võ công thiên hạ không thể hơn được nó".

Diệp Thu đứng yên tại chỗ cười một cách lạnh lùng, hắn chờ đợi xà nữ chủ động tấn công, hắn muốn xem xem, món xà vũ này tại sao lại có được sự đánh giá cao như vậy của lão đầu tử.

Bạn đang đọc Cận Thân Bảo Tiêu của Liễu Hạ Huy
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cẩuca
Phiên bản Convert
Thời gian
Lượt đọc 118

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.